Anh trai, Tàng Sơn, Vị hôn phu của em, Tiểu Thạch Đầu, Cung Trúc, Công chúa của anh - Chương 28


"Cảm giác như đang bóc lột lao động trẻ em vậy." Tôi ngồi một bên nhìn cậu ấy bận rộn, trong lòng không khỏi áy náy.  


"Ăn đi." 009 thản nhiên nói, "Chỉ cần trở về hiện thực, ngươi có thể ăn bất cứ thứ gì."  


"Một tháng sắp trôi qua rồi, nếu không đi, ngươi sẽ không thể rời khỏi đây nữa."  


Tôi lắc đầu, nhận lấy cánh gà cậu ấy đưa, cắn vài miếng rồi đặt xuống, hỏi:  


"Giải thích đi, tại sao kỹ năng nướng thịt của cậu lại y hệt tôi hồi đại học?"  


009 không thay đổi sắc mặt, đáp: "Chứng tỏ trình độ của ta luôn ở mức này."  


"Cậu còn biết tôi thích ăn cánh gà nhất, nhưng lúc nhỏ tôi lại cực ghét phần thịt này của gà."  


Không đợi cậu ấy tiếp tục phủ nhận, tôi lên tiếng: "Là anh, đúng không? Anh trai."  


Cậu ấy không nói gì.  


Sau một hồi im lặng, tôi nhẹ nhàng lên tiếng:  


"Cùng em trở về đi."  


"Về rồi thì kết hôn." Tôi nhìn anh, "Em không cần nhẫn kim cương mười cara."  


"Em chỉ cần chúng ta bên nhau thật tốt."  


Qua làn khói trắng mờ ảo, hai chúng tôi nhìn nhau mà không nói nên lời.  


Không biết có phải bị khói làm cay mắt hay không, tôi dường như thấy đôi mắt của 009 đỏ lên trong nháy mắt.  


Dưới sự dây dưa dai dẳng của tôi suốt mấy ngày liền, 009 cuối cùng cũng thừa nhận anh chính là Tàng Sơn.  


Anh đồng ý cùng tôi trở về hiện thực.  


Nhưng anh nói tôi phải rời khỏi đây trước. Một là nếu tôi tiếp tục ở lại, có thể linh hồn tôi sẽ bị nơi này nuốt chửng; hai là, với tư cách là chủ nhân của Như Mộng Chi Cảnh, anh cần mượn sức mạnh của nơi này để tái tạo lại cơ thể mình.  


Anh nói, chờ anh hồi phục xong, anh sẽ đến tìm em.  


Đêm trước ngày tôi rời đi, 009 trở về hình dạng của Tàng Sơn.  


Tôi ôm chặt lấy anh trong quan tài, lưu luyến không nỡ buông tay, khẽ gọi: 


"Anh trai."  


"Tàng Sơn."  


"Vị hôn phu."  


Tàng Sơn ôm chặt lấy tôi, đôi mắt lặng lẽ nhìn tôi, nhẹ giọng nói: "Anh tưởng rằng hôm đó, em sẽ không chút do dự mà rời đi."  


"Không đâu." Tôi nắm lấy tay anh, "Chúng ta đã lập khế ước, đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn không xa rời."  


Đôi mắt anh ánh lên ý cười, nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay tôi, đè tôi xuống dưới thân.  


"Anh làm gì thế?" Tôi khẽ hỏi.  


Tàng Sơn ghé sát vào tai tôi, dùng cùng một tông giọng thấp nhẹ trả lời: "Làm chuyện chỉ vợ chồng mới có thể làm."  


Ở Như Mộng Chi Cảnh, vốn dĩ không thể mơ, vậy mà đêm hôm ấy, tôi lại một lần nữa mơ thấy cảnh tượng hơn một ngàn năm trước.  


Trong cung điện trên đỉnh núi, Sơn thần đưa cho tôi một bình dược, nói: "Nó có thể chữa khỏi khối u kỳ lạ trên người ngươi. Uống vào rồi, ngươi sẽ không khác gì những cô gái bình thường khác."  


Ngài dịu dàng nhìn tôi, hỏi: "Tiểu Thạch Đầu cũng đến tuổi gả chồng rồi nhỉ?"  


Rõ ràng tôi nên nhân cơ hội đó mà rời đi, vậy mà khoảnh khắc ấy, tôi lại lắc đầu, nắm lấy ống tay áo của Sơn thần, nghiêm túc nói: "Con không muốn xuống núi, cũng không muốn lấy chồng."  


Gió khẽ thổi bay lớp áo mỏng và mái tóc dài của chúng tôi, vào một buổi chiều tĩnh lặng bình thường như thế này, tôi đột nhiên thấy xấu hổ một cách khó hiểu:  


"Sơn thần đại nhân, thực ra trên thế gian này, người duy nhất con muốn lấy chỉ có một, người đó chính là ngài…"  


Sơn thần vẫn luôn cúi mắt, lặng lẽ nhìn tôi.  


Nghe vậy, ngài cúi đầu xuống, đặt lên môi tôi một nụ hôn.  


Nếu thời gian có thể ngừng trôi, thì khoảnh khắc ấy nên được giữ mãi mãi.  


Ngày hôm sau, trước khi rời đi, tôi bỗng dưng cảm thấy bất an mãnh liệt, vội vàng nắm chặt lấy tay Tàng Sơn, hỏi:  


"Anh thật sự sẽ quay về tìm em chứ?"  


Tàng Sơn gật đầu.  


Tôi vẫn siết chặt tay anh không chịu buông, chăm chú nhìn anh, kiên định nói:  


"Nếu anh không đến, em sẽ không ch.t, em sẽ đợi anh cả đời."  


Anh nhẹ nhàng gỡ từng ngón tay tôi ra, dịu dàng nói:  


"Ngốc à, anh nhất định sẽ tìm được em."  


Trước khi mất đi ý thức, tôi dường như nghe thấy một giọng nói khẽ khàng vang lên:  


"Xin lỗi.”


"Hãy thay anh sống thật tốt nhé." 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo