Canh Bạc Tân Hôn - Chương 8

Anh ta cứ thế lặng lẽ biến mất khỏi cuộc sống của tôi.  
 
Cho đến một buổi chiều cuối tuần, tôi thèm đồ ngọt nên ra ngoài mua, lại bị một chiếc Maybach chặn mất đường đi.  
 
Cửa kính xe đen chậm rãi hạ xuống, lộ ra một gương mặt thanh nhã nhưng không kém phần sắc bén.  
 
Bà ấy nói với tôi:  
 
“Cô Lạc, chúng ta nói chuyện một chút đi.”  
 
Tôi gần như đã quên lần đầu tiên gặp mẹ của Tư Nghiễn là thế nào. Chỉ nhớ rằng căn sảnh hôm đó lộng lẫy đến mức xa hoa, nhưng ánh sáng phản chiếu từ chiếc đèn chùm cầu kỳ lại lạnh lẽo vô cùng.  
 
Dù khi đó Tư Nghiễn nắm chặt tay tôi, tôi cũng không cảm nhận được chút hơi ấm nào.  
 
Quý phu nhân tao nhã đứng ở khúc quanh cầu thang, từ trên cao nhìn xuống tôi, hờ hững nói một câu:  
 
“Không xứng lên được bàn tiệc.”  
 
Nhưng bây giờ, khi bà ấy một lần nữa xuất hiện trước mặt tôi, sự sắc bén lại giảm đi ít nhiều.  
 
Phu nhân Tư nhấp một ngụm cà phê, chậm rãi nói:  
 
“Tôi đã xem qua lý lịch của cô, không thể không thừa nhận cô giỏi hơn so với những gì tôi tưởng tượng.”  
 
“Chỉ là để vào được cửa nhà chúng tôi, vẫn còn hơi thiếu một chút.”  
 
“Nhưng tình cảm của Tiểu Nghiễn dành cho cô vượt xa ngoài dự đoán của tôi, vì nó, tôi có thể lùi một bước.”  
 
Giọng điệu ban ơn của bà ấy khiến tôi thấy buồn cười.  
 
Tôi trầm giọng đáp:  
 
“Phu nhân Tư, tôi ngồi đây là vì tôn trọng bậc trưởng bối, mong bà cũng dành cho tôi sự tôn trọng tương xứng.”  
 
“Bà không cần nâng tầm con trai mình lên, vì từ đầu đến cuối, tôi chưa từng nghĩ mình thấp hơn anh ta.”  
 
“Ngược lại, chính anh ta mới không xứng với tình yêu của tôi.”  
 
Phu nhân Tư nhìn tôi hai giây, bỗng nhiên cười một tiếng, rồi quay sang chiếc điện thoại đang đặt trên bàn.  
 
“Nghe rõ chưa?”  
 
Giọng nói khàn khàn của Tư Nghiễn chậm rãi truyền đến: “Ừ.”  
 
“Nghe rõ rồi thì chấn chỉnh lại tinh thần đi,” phu nhân Tư nhấn mạnh, “Người ta không cần con nữa, cứ ủ rũ mãi thế thì được gì, mau đi tìm người tiếp theo cho mẹ!”  
 
Tôi cạn lời.  
 
Thì ra bà ấy đến gặp tôi để dò xét thái độ của tôi.  
 
Là sợ tôi quay đầu, lại quấn lấy con trai bà ấy sao?  
 
Không thể không thừa nhận, hai mẹ con họ thật sự có điểm giống nhau—đều không biết nói thẳng ra suy nghĩ của mình.  
 
Phu nhân Tư đặt điện thoại xuống, quay sang tôi:  
 
“Nói thật, bây giờ trông cô thế này, còn khiến tôi thấy khâm phục hơn so với khi xưa, cái thời mà cô chỉ biết lẽo đẽo theo sau Tiểu Nghiễn.”  
 
Tôi nhận lấy lời khen của bà ấy.  
 
Chỉ là lời khen này vẫn tràn đầy sự kiêu ngạo như trước, tôi chỉ xem như một câu chuyện cười, nghe qua rồi để đấy.  
 
Cuộc sống của tôi dần trở lại yên bình.  
 
Đôi khi nghe được tin tức về Tư Nghiễn, cũng là từ miệng Lương Tự.  
 
Anh ta nói Tư Nghiễn lại một lần nữa từ chối hôn sự do gia đình sắp đặt, chọc tức cha Tư đến mức bị đánh một trận thê thảm.  
 
“Cô nói xem, có phải cậu ta vẫn còn nhớ thương ai đó không?”  
 
Tôi làm như không hiểu ẩn ý trong lời Lương Tự, đeo ba lô lên, mỉm cười với anh ta.  
 
“Giám đốc, hết giờ làm rồi, anh đừng chắn đường tôi.”  
 
Cơn mưa đã rơi suốt cả ngày, trong không khí tràn ngập hơi lạnh.  
 
Tôi cài chặt khuy áo, để tránh bị cảm lại bị Tống Vân Chu cằn nhằn.  
 
Trước cổng công ty, Tống Vân Chu đã đứng đó, cầm ô chờ tôi.  
 
Dáng vẻ anh ấy thẳng tắp như một bức tượng điêu khắc tao nhã giữa màn mưa, thu hút không ít ánh nhìn.  
 
Một cô gái đi ngang qua tiến đến xin phương thức liên lạc, nhưng Tống Vân Chu lắc đầu từ chối, nói rằng trong lòng anh có một người đã đợi rất nhiều năm.  
 
Cô gái thất vọng rời đi.  
 
Anh ấy quay đầu nhìn thấy tôi, ánh mắt khẽ sững lại.  
 
Tôi bước vào dưới chiếc ô của anh, khoác tay lên cánh tay anh ấy.  
 
“Còn ngẩn người làm gì, về nhà thôi.”  
 
Đã để anh ấy đợi lâu như vậy, sau này, không thể để anh ấy tiếp tục chờ nữa.  
 
Bầu trời quang đãng trở lại, anh ấy nắm lấy tay tôi, dịu dàng như lúc nhỏ tìm thấy tôi bị lạc đường.  
 
“Đi thôi, chúng ta về nhà.”
 
-Hoàn-
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo