Năm phút sau.
【Chuyển khoản 10.000 tệ thành công】
【Chụp thêm đi, ta thích xem】
Sợ ông cụ cảm thấy “đồng tiền không đáng”, tôi còn quay thêm mấy đoạn video ngắn gửi cho ông.
Trong đó có luôn phần “hậu trường” là Thẩm Mặc Thâm và Giang Uyển Thanh – buổi sáng thì thả thính nhau trước mặt con, trưa thì cãi nhau rồi lỡ tay ném bay đồ chơi của bé Đường Đường.
Chưa đầy nửa ngày, thẻ ngân hàng của cặp đôi “chập mạch” đó bị ông cụ khoá sạch.
Cả hai lập tức im như hến.
---
4
Nhà họ Thẩm có rất nhiều người giúp việc, ăn mặc sinh hoạt của Đường Đường không cần tôi phải lo.
Việc chính của tôi là chơi với bé, tối ru ngủ.
Không biết từ khi nào, trong chăn tôi lại có thêm một cục bông thơm thơm mềm mềm.
Đường Đường che mặt xấu hổ:
– Cô Tuế Tuế, sói xám kìa, sợ quá đi…
– Đường Đường ngủ cùng cô nha.
Tôi bế bé lên, vỗ vỗ cái mông nhỏ rồi cười toe.
– Sói xám tới đây nè!
Dĩ nhiên, tôi không quên chuyện quan trọng nhất – giúp Đường Đường gắn kết với ông nội.
So với ba mẹ “chập mạch”, tôi biết ông cụ mới là người có thực quyền và tình cảm dành cho bé là thật.
Ông cụ Thẩm – cựu tổng tài hắc bang – dù đã về hưu vẫn giữ nguyên phong cách “ngầu lòi”.
Nếu không phải có chuyển khoản và loạt tin nhắn của ông, tôi còn tưởng ông chỉ quan tâm đến “huyết thống nhà họ Thẩm” chứ không thật lòng thương Đường Đường
Đến sinh nhật lần thứ 50 của ông cụ, cả nhà Thẩm Mặc Thâm đều phải về mừng thọ, dĩ nhiên là có cả Đường Đường.
Tôi sáng mắt, ôm bé con đang tung tăng hỏi:
– Đường Đường, hôm nay là sinh nhật ông nội đấy, mình có nên tặng quà không?
Đường Đường gật đầu như gà mổ thóc, rồi chỉ vào mấy đóa hoa tulip trong vườn.
– Con muốn tặng ông nội mấy bông hoa con tự trồng à?
Bé đỏ mặt gật đầu, ngượng muốn xỉu.
Tôi cười sướng:
– Chắc chắn ông nội sẽ thích lắm đó!
Ngày sinh nhật, nhà họ Thẩm tổ chức tiệc lớn, mời không ít người trong giới thượng lưu.
Tôi dậy sớm, thay đồ cho Đường Đường– một bộ sườn xám nhỏ màu đỏ, đội nón hổ cực kỳ đáng yêu.
Dắt bé bước vào sảnh tiệc thì bị Giang Uyển Thanh chặn đường.
– Tiệc lớn thế này, một bảo mẫu sao dám tự tiện xuất hiện? Đường Đường để tôi dẫn, cô biến đi.
Cô ta bế bé từ tay tôi.
Đường Đường cụp mắt, cứ quay đầu nhìn tôi mãi không thôi.
Suốt mấy tháng qua, tôi luôn bên bé, chứ ba mẹ ruột thì chẳng mấy khi chơi cùng.
Giang Uyển Thanh mặt mỗi lúc một khó coi, còn bóp tay bé một cái:
– Con có thích ai thì cũng vô ích. Nếu ông nội không thích, mẹ con mình sẽ bị đuổi khỏi đây.
– Nếu không có con, mẹ đã có thể tập trung cho sự nghiệp, đâu phải ở đây làm trò cười cho thiên hạ?
Giọng điệu đúng chuẩn “nữ chính tự biên kịch tự diễn”.
Đường Đường nước mắt rưng rưng, run run gọi nhỏ:
– Cô Tuế Tuế…
Tôi nghiến răng:
– Đường Đường là “bảo bối” của ông nội đấy, cô liệu hồn mà giữ bé cho cẩn thận!
Giang Uyển Thanh mặt sầm xuống, chỉ “ừ” một tiếng rõ chán ghét.
5
Tôi đứng một mình cùng với các người hầu, cố nén giận.
Không biết Giang Uyển Thanh có cố tình hay không, mà lại kéo Tang Tang đi về phía trước.
Tôi cố gắng thương lượng đổi chỗ với từng người, định len lén chuyển sang vị trí khác.
Chưa kịp di chuyển, thì nghe thấy tiếng ồn ào phía trước, trưởng nhóm mặt đầy mồ hôi.
Bình luận trên mạng cứ nhanh chóng chạy ào ào:
【Trời ơi, “bạch nguyệt quang” của nam chính dẫn con trai tham gia chiến trường!】
【Lúc trước nam chính qua đêm với nữ chính chỉ vì bạch nguyệt quang đi du học rồi lấy chồng, giờ gặp lại có lẽ đứng không nổi rồi.】
【Lúc này thì tôi mới hiểu, nữ chính không đáng tin, Tang Tang ngoan như vậy, sao mẹ ruột cô ta lại không quan tâm?】
【Ôi, đừng khóc nữa, bé yêu…】
Tôi không chịu nổi nữa, vừa la lên vừa chạy vào trong:
– Ai dám bắt nạt con của tôi vậy?!
Không chút khó khăn, tôi đẩy đám đông ra, nhìn thấy Đường Đường ngồi giữa, bộ sườn xám đỏ lệch, hai búi tóc nhỏ xẹp xuống một bên, xung quanh là những cánh hoa tulip bị dẫm nát.
Đối diện là một người phụ nữ trong bộ váy trắng, tay nắm tay với cậu bé tóc vàng lai xinh xắn, đang cười đùa với Đường Đường.
– Đồ nhút nhát, tôi không chơi với cậu đâu!
Người phụ nữ tên Giang Miên, là bạch nguyệt quang của Thẩm Mặc Thâm thời đại học, sau khi ly hôn thì quay lại Trung Quốc cùng con trai.
Cô ta nhìn về phía Thẩm Mặc Thâm, lộ vẻ áy náy.
– An An chỉ muốn chơi với em gái thôi, không ngờ Đường Đường lại nhút nhát như vậy.
– Hôm nay là sinh nhật của ông cụ Thẩm, tôi xin lỗi vì chuyện này.