Không Khuất Phục - Chương 3

7  
 
Tử Thừa và Hoàng Tường, từ nhỏ đã sống cùng khu dân cư.  
 
Cha mẹ hai bên cũng thân thiết.  
 
Không mấy hôm sau, chuyện đó truyền đến tai mẹ Tử Thừa.  
 
Dì nói chuyện khá nhẹ nhàng:  
 
“Con bé Hoàng Tường từ nhỏ đã thiếu tinh tế, tụi con dạy dỗ nó vài câu thì được, nhưng nếu đuổi xuống xe… thì cũng hơi khó coi quá rồi…’’ 
 
“Con bé về nhà khóc một trận tơi bời, tối đó còn bị sốt cao, phải tiêm ba ngày mới hạ sốt đấy…”  
 
Cúp điện thoại xong.  
 
Tử Thừa cảm thấy cực kỳ áy náy.  
 
Anh ngẩng đầu nhìn tôi:  
 
“Mạn Mạn, hay là… anh xin lỗi cô ấy đi?”  
 
【Nam chính hỏi nữ phụ làm gì? Muốn làm thì đi làm đi, hãy nghe theo trái tim mình, chẳng phải cậu đã biết mình xót cô ấy đến mức nào rồi sao? Nữ chính đang chờ cậu đó!】  
 
【Chuẩn luôn, chính cậu cũng biết gần đây mình hồn vía lên mây mà, chỉ cần một lời dỗ ngọt là nữ chính sẽ nguôi ngay!】  
 
【Tôi không cần xem nữ phụ nữa đâu, tôi muốn thấy tình yêu day dứt đầy cảm xúc, tôi chọn nữ chính, bỏ nữ phụ đi!】 
 
【Yên tâm đi, tình tiết sắp tới là bước ngoặt quan trọng trong quan hệ của nam nữ chính. Sau bữa ăn này, nam chính sẽ nhận ra, chỉ có nữ chính mới thực sự hiểu anh ấy!】  
 
Tử Thừa vò đầu bứt tai đầy phiền muộn.  
 
Cuối cùng hạ quyết tâm:  
 
“Anh sẽ gọi cho cô ấy, mời cô ấy ăn cơm để xin lỗi!”  
 
Tôi chậm rãi gật đầu: 
 
“Được thôi, em ủng hộ anh.”  
 
---
 
8  
 
Quả thật.  
 
Vừa nghe Tử Thừa mở lời,  
 
Hoàng Tường lập tức có mặt.  
 
Khi đến phòng ăn, mặt cô ấy vẫn còn tái nhợt.  
 
Rõ ràng là mới khỏi bệnh.  
 
Trong phòng, bạn bè trong nhóm của họ đã ngồi đầy đủ.  
 
Hoàng Tường vừa vào liền nhìn về phía Tử Thừa, quay mặt đi đầy kìm nén,  
 
Ngồi xuống cái ghế cách Tử Thừa một chỗ.  
 
“Lần này em ngồi xa một chút, chắc chị dâu sẽ không đuổi em đi nữa đâu nhỉ…”  
 
Một câu nói xong.  
 
Cả phòng lập tức trở nên vi diệu.  
 
Cô ấy lại còn làm như không có gì, ngẩng đầu nhìn tôi:  
 
“Khoảng cách này được chưa, chị Mạn?”  
 
【Trời ơi, sao nữ chính lại là người chịu tủi thân nữa rồi, tôi không chịu nổi nữa!】  
 
【Nhìn mặt nam chính kìa, khó coi chết đi được, chắc chắn đang đau lòng vì những gì nữ chính đã làm cho anh ấy!】  
 
Làm theo hướng dẫn của đám bình luận,  
 
Tôi nhìn thấy môi Tử Thừa mím chặt.  
 
Trong phòng, ánh mắt mọi người lần lượt quét qua tôi rồi tới Hoàng Tường.  
 
Không ai lên tiếng.  
 
Tôi đành siết chặt tay, cắn môi.  
 
“Tử Thừa nói em chịu nhiều uất ức… Hay là…chị nhường chỗ cho em ngồi cạnh anh ấy nhé, để anh ấy chăm sóc em.”  
 
Câu này vừa dứt.  
 
Tất cả ánh mắt lại đổ dồn về phía Hoàng Tường.  
 
Mặt cô ấy đỏ bừng.  
 
【Má ơi, con nữ phụ này đúng là trà xanh chính hiệu, đâm thẳng vào tim người ta luôn, nói vậy thì nữ chính biết trả lời sao?】  
 
【Không chịu nổi nữa rồi, nữ chính tát cho một cái đi! Rõ ràng người gây tổn thương là nữ phụ mà giờ còn làm bộ hiểu chuyện!】  
 
Bình luận vỡ òa.  
 
Tôi không nhịn được, cong khóe môi cười khẽ.  
 
Không gian xung quanh im bặt.  
 
Ngay cả Tử Thừa cũng nhìn tôi đầy kinh ngạc.  
 
Đã lỡ cười rồi, không thể rút lại.  
 
Tôi mở to mắt tỏ vẻ vô tội, đứng dậy:  
 
“Hoàng Tường, chị nhường chỗ cho em ngay đây.”  
 
Nhưng tôi còn chưa kịp đứng hẳn dậy.  
 
Đã bị ai đó nắm lấy cổ tay.  
 
Tử Thừa nhíu mày:  
 
“Em là bạn gái anh, nhường chỗ gì cho người khác chứ?”  
 
Ngực Hoàng Tường phập phồng dữ dội.  
Rõ ràng chỉ một chữ “người khác” đã khiến cô ấy nổi trận lôi đình.
 
9  
 
Có người vội vã gọi phục vụ vào gọi món.  
 
Khi gọi đến món cá chép sốt chua ngọt, Hoàng Tường đột nhiên cao giọng ngăn lại, "Đừng gọi cá, anh Thừa sẽ bị mắc xương."  
 
Người đó đổi sang cá tuyết.  
 
Hoàng Tường lại nhăn mặt, "Thôi đừng gọi cá nữa, gọi món khác đi."  
 
Chế Tử Thừa: "Không sao, cứ gọi bình thường, anh ăn món khác cũng được."  
 
Tôi dưới bàn lén kéo tay anh ấy, "Anh không ăn cá à, nhưng em lại thích cá lắm..."
  
Chế Tử Thừa ngẩng đầu đáp lại tôi: "Mạn Mạn thích cá thì anh sẽ học cách gỡ xương, sau này chúng ta cùng ăn."  
 
Vừa dứt lời.  
 
Toàn bộ quyển thực đơn bị Hoàng Tường đập mạnh lên bàn.  
 
Cô ấy nhắm mắt lại, bắt đầu gọi một loạt món.  
 
Trùng hợp thay, phần lớn đều là hải sản – món tôi thích.  
 
Bình luận nổ tung.  
 
[Gì vậy? Sao tình tiết lại lệch như này?]  
 
[Những món này đáng ra là do nữ phụ gọi, nữ chính biết nam chính không ăn được, nên mới âm thầm gọi món khác riêng cho anh ấy, từ đó nam chính mới nhận ra nữ chính quan tâm đến mình như nào mà!]  
 
[Nam chính dị ứng hải sản cơ mà? Nữ chính đang làm gì vậy?]   
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo