Desire Me If You Can - Chương 210 - Ngoại truyện 15 (Hết)

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 210: Ngoại truyện 15

“Khục khục khục, khà khà khà khà…”

Grayson chớp mắt nhìn Dane, ngỡ ngàng trước cảnh anh chàng kia run vai cười không ngớt. Dane vừa cười khúc khích vừa lắc đầu nói:

“Chỉ vì chơi cái trò đó mà ra nông nỗi này, có thấy buồn cười không chứ.”

Càng nghĩ càng thấy kỳ cục. Anh từng là lính chiến, từng xông pha vào những trận hỏa hoạn để cứu người, cũng trần trụi thân xác đến gần những quả bom đang đếm ngược chỉ để vô hiệu hóa chúng. Thế mà giờ đây lại bị một trò chơi chỉ đơn giản là lên lên xuống xuống làm cho phát khiếp. Thậm chí thời gian ngồi trên đó chưa tới năm phút nữa ấy chứ.

Dane khẽ thở dài, lắc đầu như không thể hiểu nổi bản thân mình. Grayson ngồi lặng nhìn anh hồi lâu rồi nhẹ nhàng cất lời:

“Ai rồi cũng có điểm yếu mà.”

Nụ cười dần biến mất khỏi môi Dane. Grayson tiếp lời, ánh mắt dịu dàng nhưng không né tránh:

“Chỉ là một trò chơi thôi mà. Em không nhất thiết phải gồng mình lên làm gì cả. Nếu yếu đuối thì cứ yếu đuối cũng được.”

Dane lặng im, mắt không rời khỏi gương mặt kia. Anh biết Grayson thật lòng. Chẳng có lý do gì để nghi ngờ điều đó. Có lẽ đó chính là điều Grayson mong muốn. Hắn muốn anh ở lại bên cạnh, chẳng cần thay đổi gì, cứ thế này mãi thôi.

Nhưng…

“Không thích.”

Grayson chớp mắt, hơi bối rối vì câu trả lời bất ngờ. Đôi mắt hắn khẽ dao động, có vẻ chưa hiểu rõ Dane đang định nói gì. Dane bật cười khẽ.

“Tôi muốn mạnh mẽ hơn… ít nhất là với mấy trò chơi này. Bởi vì, ừm… tôi muốn cùng cậu chơi.”

Câu nói sau cùng làm chính anh cũng thấy ngượng, buột miệng ho khẽ để che giấu. Grayson mở to mắt, vẻ kinh ngạc hiện rõ trên khuôn mặt. Hắn chắc chắn đang tưởng tượng ra một điều gì đó, và Dane thừa biết điều đó là gì. Trước khi Grayson kịp thốt ra câu “đánh anh một cái đi”, Dane đã vòng tay ra sau đầu hắn và kéo lại gần.

Ngay sau đó, đôi môi họ chạm nhau. Hương vị ngọt ngào lập tức lan tỏa trong miệng. Đó là mùi hương đặc trưng của Grayson khi đang hạnh phúc. Một hơi thở lẫn tiếng thở dài khẽ chạm vào môi. Mỗi lần đầu lưỡi va chạm, cảm xúc trong người Grayson như truyền vào Dane, len lỏi khắp cơ thể anh. Và chính anh cũng cảm thấy mình đang ngập tràn niềm vui.

Vì đây là tình yêu.

Dane từ từ rời môi, chạm mắt Grayson. Khóe miệng cong nhẹ, anh thì thầm:

“Vậy là được rồi nhé?”

“…Ừm.”

Grayson vẫn chưa hoàn hồn, ngơ ngác gật đầu. Hắn hôn thì hôn đấy, mà đầu óc thì như vẫn chưa theo kịp chuyện gì đang xảy ra. Dane khẽ chạm ngón tay vào má hắn rồi quay mặt đi. Tai anh như nóng bừng lên. Nếu Grayson mà mở miệng, anh có lẽ sẽ vờ đứng dậy ngay. Nhưng anh biết mình không thể làm vậy. Anh đã quyết rồi, sẽ không chạy trốn khỏi cảm xúc này, khỏi con người ấy nữa.

“Dane…”

Grayson vừa khẽ gọi thì mặt trời cũng bắt đầu lặn. Trên nền trời đỏ rực, một vệt sáng trắng vẽ thành hình vòng cung. Và khi Grayson vừa thốt lên lời nào đó, âm thanh pháo hoa vang rền lấp mất tất cả.

À…

Dane ngẩng đầu lên, lặng lẽ ngắm bầu trời. Cũng giống như khi ấy… Ánh sáng rực rỡ tràn ngập không gian.

Đẹp quá…

Những đóa pháo hoa rực rỡ sắc màu lần lượt bung nở. Từng đợt, từng đợt pháo thắp sáng bầu trời, bùng nổ rồi tan biến. Dane cứ thế ngồi nhìn mãi mà không nói lời nào. Grayson vốn định mở lời, rồi cũng thôi, chỉ im lặng ngẩng đầu nhìn theo.

Pháo hoa vẫn tiếp tục nổ. Tiếng nổ dồn dập như muốn xé toang màng nhỉ. Nhưng có lẽ… đây chính là thời điểm thích hợp. Sau một tiếng “đoàng” vang lớn, Dane khẽ mở lời:

“Tôi thích cậu, Grayson.”

Ban đầu Grayson không nghe rõ. Phải đến khi thêm hai tràng pháo hoa nữa vang lên, hắn mới quay đầu nhìn Dane. Đôi mắt mở to sững sờ, nhìn anh chằm chằm. Nhưng Dane vẫn không quay sang, chỉ chăm chú nhìn lên trời rồi nói tiếp:

“Hôm đó cậu bảo chúng ta chia tay. Nên hôm nay tôi muốn nói cho cậu biết…”

Cuối cùng, anh cũng rời mắt khỏi bầu trời và nhìn thẳng vào Grayson.

“Tôi yêu cậu. Nên đừng chia tay. Ở lại với tôi.”

Đoàng! Đoàng! Đoàng! – tiếng pháo hoa vang rền. Những tiếng reo hò xa xa lẫn vào không khí. Grayson vẫn chỉ nhìn Dane với vẻ ngỡ ngàng, dường như chẳng tin vào những gì vừa nghe thấy. Dane bật cười, chìa tay ra, khẽ đặt lên mu bàn tay hắn. Grayson hoảng hốt đến mức đôi mắt tưởng chừng như sắp rách toạc ra vì mở quá to.

“Bình tĩnh đi, đồ ngốc.”

Dane phì cười, đưa tay xoa đầu Grayson như muốn dỗ dành. Rồi anh cứ thế nhìn hắn mãi không rời mắt.

“Tôi biết… quá khứ của mình chẳng mấy tốt đẹp.”

Dane cất giọng trầm thấp rồi tiếp tục nói, từng lời đều bình thản nhưng nặng trĩu. Grayson nín thở, lặng lẽ chờ đợi anh nói hết.

“Tôi là một người có nhiều khiếm khuyết, cũng có lắm khoảng trống trong lòng. Khi ở bên cậu, chắc chắn tôi sẽ khiến cậu mệt mỏi. Không phải là có thể đâu… mà là chắc chắn sẽ như vậy.”

Lần đầu tiên trong đời, Dane hé lộ phần yếu mềm mà anh luôn cố giấu kín, điều mà anh chưa từng thừa nhận với bất kỳ ai kể cả chính mình. Đối diện với ánh nhìn dịu dàng và vững vàng của Grayson, anh khẽ mỉm cười.

“Nên… nếu đến lúc đó, tôi mong cậu đừng bỏ rơi tôi.”

Chỉ vậy thôi. Đó là tất cả những gì Dane đã chuẩn bị để nói. Còn lại là lựa chọn của Grayson. Hắn có thể mỉm cười ôm chầm lấy anh hoặc lùi lại vì cảm thấy gánh nặng quá lớn. Dù sao thì Dane cũng hiểu rõ: vì bản thân là một người như thế nên trước giờ không ai dám lại gần.

Nhưng… lý do anh chọn nói ra tất cả với Grayson, có lẽ cũng giống với lúc anh kể cho hắn nghe về mẹ mình, một điều mà trước nay anh chưa từng thổ lộ với bất kỳ ai.

Bàn tay Dane khẽ vuốt nhẹ má Grayson rồi định rút lại. Nhưng Grayson đã giữ lấy bàn tay ấy. Hắn không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn anh thật lâu, sau đó nhắm mắt và đặt một nụ hôn lên lòng bàn tay ấy.

Nhìn hình ảnh ấy, một ý nghĩ lặng lẽ thoáng qua trong đầu Dane.

Bởi vì người này là Grayson Miller.

“Những gì thuộc về anh, anh sẽ không bao giờ buông tay.”

Grayson ngẩng lên, vẫn giữ môi chạm tay Dane, ánh mắt hắn không rời khỏi anh.

“Em đã trao chính mình cho anh. Vậy nên, em là của anh, mãi mãi.”

Dane thoáng sững lại vì câu nói ấy rồi bật cười khẽ. Có chút bối rối, nhưng cũng đầy ấm áp.

“Biết rồi, đồ ngốc.”

Dane gập nhẹ ngón tay, khẽ véo má Grayson một cái. Grayson nhoẻn miệng cười với anh, và đúng lúc ấy, pháo hoa bừng sáng phía sau lưng. Ánh sáng rực rỡ hắt lên khuôn mặt hắn, làm cho tất cả trở nên chói lòa như một giấc mơ.

À, Dane chợt nhớ ra.

Hồi ức về gương mặt đẫm nước mắt của hắn bỗng ùa về như sóng vỗ. Khi ấy, tại sao mình lại không thể thốt ra nổi một lời? Grayson luôn là người dốc cạn trái tim để yêu thương, chưa từng giữ lại điều gì cho riêng mình.

Một nỗi ân hận muộn màng dâng lên trong lồng ngực, buốt nhói. Dane nhìn hắn, dịu dàng nói:

“Hôm nay thế nào? Cảm thấy mình làm được rồi chứ?”

Khi Dane nhắc đến lý do họ đến đây, nụ cười dần hiện lên trên môi Grayson. Và một lần nữa, Dane bị hút vào ánh sáng ấy. Khuôn mặt hắn nở rộ như một đóa hoa, đẹp đẽ đến rạng ngời.

“Ừ, tất nhiên rồi.”

Grayson đáp không chút do dự rồi mỉm cười đến mức đôi mắt cong lên như trăng non.

“Anh thích Disneyland nhất.”

Dane cũng khẽ bật cười, ánh mắt dịu lại. Anh mong rằng những ký ức trong lòng mình rồi cũng sẽ dần được gột sạch giống như Grayson. Để hôm nay sẽ trở thành một phần ký ức mãi mãi tươi đẹp, để nơi này luôn là một miền hạnh phúc khi nghĩ về.

Bùm, bùm bùm — Pháo hoa vẫn nổ rợp trời, vẽ những dải sáng lung linh kéo dài vô tận. Hai người không nói thêm lời nào, nhưng hơi ấm từ bàn tay họ đang nắm chặt vẫn không hề thay đổi. Và chắc rằng, từ giờ về sau cũng sẽ như vậy.

Dù có chuyện gì xảy ra, họ cũng sẽ không buông rơi hơi ấm ấy.

Vì đó là nhiệt độ của hạnh phúc. Và của tình yêu.

〈Hết〉

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo