1.
Ban ngày ban mặt, Tạ Hành Tiêu bắt tôi mặc đồ tình thú thỏ s.e.x.y cùng anh ấy vui vẻ.
Anh ấy bắt tôi thế này thế kia, lại còn thế này thế nọ.
Đi làm đã đủ mệt rồi.
Tôi nằm sấp trên người Tạ Hành Tiêu, làm nũng: “Người ta đau lưng, mỏi chân, mệt đến ngón tay cũng không động nỗi đây này~”
Hạ Hành Tiêu bóp eo tôi mạnh hơn.
Anh ấy thích nhất là để lại dấu tay, vết hôn cùng dấu răng trên người tôi.
“Lúc đi mua sắm, em còn chạy nhanh hơn cả tôi, có thấy em kêu mệt bao giờ đâu.”
Hạ Hành Tiêu không thèm nói chuyện nữa. Lật người, đổi tư thế.
Động tác càng lúc càng mạnh bạo hơn.
Sau khi thỏa mãn, Hạ Hành Tiêu đứng dậy mặc quần áo.
Thấy tâm trạng anh ấy tốt, tôi liền bò qua ôm lấy eo người ta, dụi mặt vào lưng anh ấy làm nũng:
“Anh Hành Tiêu, em thích chiếc túi này, anh mua cho em đi~”
Tôi lén giơ điện thoại ra trước mặt anh ấy.
Sau đó, Hạ Hành Tiêu thẳng tay thanh toán toàn bộ giỏ hàng của tôi.
Tôi nhìn danh sách hai mươi sáu món hàng đang chờ giao, lập tức hôn lên mặt anh ấy: “Anh yêu là kim chủ tốt nhất trên đời này, cảm ơn anh yêu nhiều!”
Không biết tôi nói sai điều gì.
Nụ cười trên môi anh ấy chợt tắt, xung quanh đột nhiên trở nên lạnh lẽo hẳn.
Tôi lo lắng nhìn Hạ Hành Tiêu.
“Tối nay, đi dự tiệc cùng anh.”
“Dạ, được ạ.”
Thấy sắc mặt anh ấy dịu đi, tôi càng được nước lấn tới, nhào vào hôn anh một cái thật kêu.
Bỗng dưng, một loạt bình luận lại hiện lên trước mắt tôi:
【Những ngày tháng tốt đẹp của nữ phụ ác độc sắp kết thúc, nữ chính vạn người mê sắp gặp nam chính rồi.】
【Nữ phụ sẽ hãm hại nữ chính hết lần này đến lần khác, dần dần bị nam chính chán ghét.】
【Chưa cần nam chính đá cô ta, cô ta đã cuỗm tiền của nam chính, chạy theo một tên nhà giàu giả mạo. Cuối cùng bị gã đó lừa hết tiền, còn bị lấy mất thận, c.hết thảm trong căn phòng trọ tồi tàn.】
“Sao lại rùng mình thế? Lạnh à?”
Tôi ôm chặt lấy Hạ Hành Tiêu, nói: “Ừm, anh ôm em đi.”
Anh ấy ôm lấy tôi.
Nhìn đám bình luận kia, lòng tôi rối như tơ vò.
2.
Tôi khoác tay Hạ Hành Tiêu, bước vào bữa tiệc.
Vừa vào liền nhìn thấy bóng hồng uyển chuyển.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cô ta.
“Nhưng so với Tạ Nam Huân, cô ta vẫn kém xa.”
“Tôi chưa từng thấy ai mặc sườn xám lại quyến rũ đến thế.”
Mọi người không ngớt lời khen ngợi cô ta.
Còn tôi lại trở thành cái nền để tôn lên vẻ đẹp của người phụ nữ trước mặt.
Tôi hừ lạnh một tiếng, không vui.
Người phụ nữ kia xoay người lại. Vừa thấy khuôn mặt cô ta, một loạt bình luận lại xuất hiện trước mắt tôi:
【Nam nữ chính sắp uống ly rượu có pha thuốc rồi, sau đó nam nữ chính sẽ có một đêm hoang đường cùng nhau.】
【Từ đó, nam chính như nghiện nữ chính, không bao giờ chạm vào nữ phụ ác độc nữa.】
Thì ra, Tạ Nam Huân chính là nữ chính, người được định sẵn sẽ ở bên Hạ Hành Tiêu.
Tôi cắn răng thề không thể mất công việc lương tháng ba trăm ngàn này, kim chủ của tôi còn rất hào phóng, tặng quà vô số, cưng tôi tận trời.
Tôi phải thay đổi cốt truyện.
Tạ Nam Huân tao nhã bước đến trước mặt Hạ Hành Tiêu, cầm lên ly rượu từ khay của người phục vụ.
“Hạ tiên sinh, chào ngài.”
“Tôi là đạo diễn bộ phim ‘Hoa Hồng Sa Ngã’, tên tôi là Tạ Nam Huân.”
“Rất cảm ơn ngài đã đầu tư cho bộ phim của tôi, tôi xin kính ngài một ly.”
Chính chai ly rượu này có vấn đề.
Tuyệt đối không thể để họ uống.
“Tôi uống thay anh ấy.”
Tôi nhanh chóng cầm lấy ly rượu còn lại.
Giả vờ dẫm phải tà váy, lao về phía Tạ Nam Huân, đụng đổ ly rượu trong tay cô ta.
Hai ly rượu cùng lúc rơi xuống đất.