Đàn Anh Ngỗng Lớn - 2

5

Ăn uống no nê, tôi khoác tay Tiểu Viên vui vẻ quay về ký túc xá.


Vừa bật nguồn điện thoại, âm báo tin nhắn “ting ting ting” vang lên liên tục.


Tôi mở ra xem thử — tất cả đều là tin nhắn từ học trưởng.


【Chi Ý, anh thi đấu xong rồi, anh về tìm em ngay đây!】


【Chi Ý, em suy nghĩ kỹ chưa?】


【Chi Ý, anh về đến trường rồi.】


【Chi Ý, em đang ở đâu?】



【Chi Ý, anh đang ở dưới ký túc xá của em.】


!!!


Cái này, cái này…


Tôi xem từng tin nhắn của học trưởng, bỗng có chút bối rối.


Học trưởng… thích tôi sao?


Vậy có nên nói cho anh ấy biết tôi đã gửi nhầm tin không nhỉ?


Tôi gãi đầu, gõ rồi lại xóa, chần chừ mãi cuối cùng mới gửi một tin nhắn:


【Học trưởng, ý anh là sao?】


Màn hình hiển thị “đang nhập” một lúc lâu, tận mười phút sau, một tin nhắn khiến tôi sững sờ xuất hiện.


【Xin lỗi, không phải tôi. Chủ cũ của tài khoản này đã bán nó cho tôi rồi.】


?


??


Học trưởng…  bị mất tài khoản rồi à???




"Chết tiệt, tôi bị lừa mất hai trăm tệ rồi!"


Tiếng hét của bạn cùng phòng khiến tôi giật bắn mình.


"Sao thế?"


Cô ấy trông như sắp đi đánh người đến nơi:


"Tài khoản của bạn trai tôi bị hack, hắn lừa tôi hai trăm tệ!"


"Ừ, dạo này tớ cũng nghe nói có nhiều vụ mất tài khoản lắm."


Tôi trầm ngâm một lúc, rồi gửi tin nhắn cuối cùng cho học trưởng:


"Vậy thì xóa nhau nhé!"


Nghĩ đến những đoạn tin nhắn quý giá giữa tôi và học trưởng, tôi chần chừ thoát ra ngoài, cắn răng xóa hết rồi chặn luôn.


Công nhận cái tên hack tài khoản này cũng có tâm ghê, hack xong còn báo lại với tôi nữa.


Lúc này, nhìn chằm chằm vào dấu chấm than đỏ chói trên màn hình, Tống Tư Nhiên chỉ hận không thể tự vả mình hai cái.


Lẽ ra nói gì cũng được, tự nhiên lại bảo bị hack… Giờ thì xong đời rồi!



Đêm khuya, tôi trằn trọc mãi không ngủ được.


Tài khoản của học trưởng bị hack, vậy tôi phải xin lỗi anh ấy kiểu gì đây?


Có lẽ tôi cử động quá nhiều, làm ồn đến Tiểu Viên giường bên. 


Cô ấy gõ nhẹ vào giường tôi.


Điện thoại sáng lên—


【Nửa đêm không ngủ còn lăn qua lộn lại làm gì thế? Đang nghĩ về học trưởng à?】


Bên dưới còn đính kèm một sticker cười gian.


Tôi không nhịn được, mặt đỏ bừng, cắn răng nhắn lại.


【Học trưởng bị mất tài khoản, tớ vẫn chưa kịp xin lỗi anh ấy.】


【Trùng hợp ghê? Sao cậu biết?】


【Tên hack tài khoản nói với tớ.】


【……】


【Đúng là thiên tài mà, chờ đó!】


Tiểu Viên gõ lạch cạch trên điện thoại, chẳng bao lâu sau đã nhắn lại.


【Ba giờ chiều mai, học trưởng có trận bóng rổ. Đến cổ vũ, đưa nước, xin lỗi một lượt—dù có lạnh lùng đến đâu cũng sẽ tha thứ cho cậu.】


Nghe có lý ghê!


Mai nhân tiện hỏi anh ấy luôn về vụ mất tài khoản.



8   

"Tiểu Viên, xem bóng rổ thôi mà, sao nhất định phải mặc váy trắng nhỏ nữa?"


Tôi cầm chiếc váy hai dây trắng mà Tiểu Viên đưa, cau mày đến mức có thể kẹp chết một con ruồi.


"Cậu còn non lắm, không hiểu sức hút của váy trắng nhỏ, tóc đuôi ngựa cao đâu. Rồi chỉ cần kèm theo một câu 'anh ơi~' ngọt lịm, thì có là trái tim sắt đá cũng tan chảy!"


Tôi rùng mình, liếc nhìn Tiểu Viên rồi cúi xuống nhìn thân hình "lép kẹp" của mình, cuối cùng vẫn chọn áo thun cho lành.


Tiểu Viên liền nhìn tôi bằng ánh mắt "hết thuốc chữa".


Trên khán đài, tôi vươn cổ ngó nghiêng, dễ dàng nhìn thấy Tống Tư Nhiên giữa sân bóng.


Anh mặc bộ đồ thể thao màu xám nhạt, dáng người cao ráo, thon dài, cả người toát lên vẻ cuốn hút.


Anh mỉm cười nhìn về phía tôi, khiến tim bất chợt đập nhanh hơn, tiếng cổ vũ cũng hăng hái hẳn lên.


Giữa trận nghỉ giải lao, tôi ôm chai nước chạy về phía anh, nở nụ cười ngọt ngào.


Nhưng còn chưa kịp mở miệng thì…


"Anh ơi, uống nước nè~"


Một cô gái váy trắng nhỏ, tóc đuôi ngựa cao xuất hiện trước mặt Tống Tư Nhiên, giọng nói ngọt ngào đến mức khiến đám đông xung quanh cũng phải hò reo trêu chọc.


Tôi khựng lại, ánh mắt chằm chằm nhìn anh, trong lòng gào thét:


[Từ chối đi! Mau từ chối đi!]


"Cảm ơn."


Tống Tư Nhiên nhận lấy chai nước, ngửa đầu uống hơn nửa chai.


Từ góc độ của tôi, có thể thấy rõ yết hầu anh trượt lên trượt xuống, mồ hôi từ cổ chảy dọc vào trong áo.


Tôi nhìn đến mức muốn khoan thủng chai nước trong tay anh, lòng ngực bỗng chốc khó chịu vô cùng.


Thì ra học trưởng cũng thích kiểu váy trắng, tóc đuôi ngựa cao…


"Chi Ý, em tới đây làm gì?"


Tống Tư Nhiên quay lại, ánh mắt rơi trên chai nước tôi đang cầm, lóe lên tia sáng lấp lánh.


"Hehe, đương nhiên là mang nước cho anh rồi!"


Tôi cố tình nhấn mạnh hai chữ "mang nước", rồi không chút do dự, dúi mạnh chai nước vào tay người bên cạnh.


Tống Tư Nhiên đang định nhận lấy thì động tác khựng lại, ánh mắt thoáng ảm đạm.


"Hắn là người hôm qua à?" Anh nghiến răng, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Hứa Lạc.


Tôi quay sang nhìn người đang cười toe toét cảm ơn mình—à, thì ra là anh chàng hôm qua ăn liền bốn bát mì bò sau bọn tôi.


"Ừ, đúng rồi."


Sắc mặt Tống Tư Nhiên sầm xuống, bàn tay nắm chai nước kêu răng rắc.


Không cam lòng, tôi lên tiếng:


"Học trưởng, tối nay… có muốn…"


Còn chưa kịp nói hết câu đã bị ngắt lời.


"Thẩm Chi Ý, hôm qua em tìm hắn, hôm nay lại tìm anh, anh là món hàng rẻ mạt hay gì?"


Đôi mắt Tống Tư Nhiên đỏ ngầu, như đang cố kìm nén điều gì đó.


"Anh ơi, tối nay anh hứa đi ăn với em rồi mà!" Cô gái váy trắng nhỏ kéo tay anh làm nũng.


"Ừ." Tống Tư Nhiên xoa đầu cô ta.


Tôi cảm giác trái tim mình chua xót, nhìn ánh mắt lạnh nhạt của anh, lòng mỗi lúc một tức giận.


Chỉ là ăn một bữa cơm thôi mà, sao lại thành ra thế này?


"Ai thèm anh đi cùng chứ! Người đi cùng em không thiếu!"


Tôi giận dữ thét lên, rồi quay lưng bỏ đi.


Trên đường về, đầu óc tôi trống rỗng, vừa hối hận vì không mặc váy trắng, vừa hối hận vì lỡ nói nặng lời, đến cả chuyện hack tài khoản cũng quên sạch.


Hu hu hu… Cuối cùng mình vẫn thua rồi…


Sau khi tôi đi, Tống Tư Nhiên lườm Hứa Lạc một cái, rồi thẳng tay giật lấy chai nước trong lòng anh ta.


"Cậu không khát, nước này tôi lấy trước!"

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo