Đàn Anh Ngỗng Lớn - Chương 8

21


"Kiểm tra đột xuất đây, cậu đang làm gì đấy?" Tiểu Viên nhắn tin cho tôi lúc nửa đêm.


"Tớ đang hôn."


"Xin lỗi, làm phiền rồi, vậy cậu cứ h…"


"Hả… cái gì? Hôn cái gì cơ?"


"Thẩm Chi Ý, cậu đang hôn ai?"


"Mau… bịt miệng lại đi!"


"Nói tớ nghe, có phải Tống Tư Nhiên ép cậu hôn không?"


"Không phải, là tớ tự nguyện."


"Được lắm, Thẩm Chi Ý! Cậu giỏi lắm! Ngày mai tốt nhất là thành khẩn khai báo, nếu không thì đừng mong ở lại ký túc xá nữa!"



Nửa đêm, tôi thao thức không tài nào ngủ được.


Tống Tư Nhiên gọi điện tới, giọng anh trầm ấm vang lên bên tai:


“Sao còn chưa ngủ?”


“Em không ngủ được.”


Anh ấy không nói gì thêm, chỉ bắt đầu kể chuyện cổ tích. Giọng anh ấy trầm khàn, chậm rãi như có một sợi lông vũ lướt nhẹ qua tim, khiến tôi thấy ngứa ngáy, tê dại.


Đêm ấy, tôi mơ một giấc mộng xuân. 


Trong giấc mơ, Tống Tư Nhiên dịu dàng gọi tên tôi, từng nụ hôn rơi xuống trán, chóp mũi, rồi chạm lên môi… hết lần này đến lần khác. Tôi chìm đắm trong giấc mộng ấy, không thể thoát ra được.


… 


Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi đỏ mặt, bần thần nhớ lại giấc mơ đêm qua.


Chưa kịp lấy lại bình tĩnh, bỗng một cô gái nhỏ chạy đến ôm lấy tay tôi, ngọt ngào gọi một tiếng: "Chị dâu!"


Tôi chớp mắt, bối rối nhìn xuống:


Là em gái Tống Tư Nhiên – Tống Tư Tư.


Tôi sững người. 


Có vẻ Tiểu Viên nói đúng… không chỉ có đàn ông mới thích những cô gái ngọt ngào, mà tôi cũng bắt đầu thích mất rồi.


… 


Mà hình như Tiểu Viên cũng đang dần đắm chìm vào tình yêu.


Cô ấy bảo, dạo gần đây, cô ấy có thể nghe thấy “suy nghĩ” của kẻ thù không đội trời chung.


Nghe đâu… cậu ta đang nghĩ đến chuyện lật đổ cô ấy.


Tôi hoàn toàn không hiểu gì cả!


22


Cuối cùng, vấn đề thứ hai mà Tiểu Viên đặc từng nhắc đến cũng đã xảy ra.


Một ngày nọ, Tống Tư Niên nhắn tin cho tôi:


"Bảo bối, trước đây không phải em nói muốn ngủ với anh sao? Bây giờ còn muốn không?"


Tôi không chút do dự trả lời:


"Muốn, rất muốn. Tìm một ngày cuối tuần nào đó, giải quyết chuyện này đi."


Anh ấy đáp lại ngay lập tức:


"Cuối tuần này em rảnh lúc nào?"


Tôi suy nghĩ một chút, rồi hỏi ngược lại:


"Anh muốn lúc nào?"


“Mọi lúc."


Tim tôi đập thình thịch hai nhịp. Mọi lúc… Anh ấy có chịu nổi không?


Sự thật đã chứng minh, anh ấy chịu được.


Còn tôi… thì không.


23 


Phiên ngoại: Góc nhìn của Tống Tư Niên


Trong một buổi sinh hoạt câu lạc bộ, tôi đã bắt đầu  thích một cô gái.


Giữa trưa hôm đó, mọi người chuẩn bị làm món "ngỗng hầm nồi gang". Ai cũng tìm cách lảng tránh việc vặt lông ngỗng, chỉ có cô ấy là chủ động xung phong. Đó là con ngỗng được vặt đến mức hoàn hảo, sạch sẽ nhất mà tôi từng thấy.


Khi mọi người bận rộn nấu ăn, cô ấy cũng không ngồi yên mà chạy đi nhặt củi.


"Phải có đủ củi thì học trưởng mới có thể yên tâm nấu ăn được."


Chu đáo thật đấy.


Trong suốt quá trình nấu ăn, có rất nhiều cô gái viện cớ giúp đỡ để tìm cách bắt chuyện với tôi.


Nhưng chỉ có cô ấy là đứng xa xa nhìn lại, đôi mắt long lanh như biết nói, đáng yêu vô cùng.


Lúc món ngỗng hầm được dọn lên, tôi bỗng nảy ra một suy nghĩ.


Tôi lén gắp phần đùi ngỗng ngon nhất giấu dưới đáy nồi, sau đó đưa cho cô ấy.


Cô ấy vui vẻ ăn, hai má phồng lên như một chú sóc nhỏ, nhai nhóp nhép trông đáng yêu đến mức khiến tôi chỉ muốn đưa tay xoa đầu.


Nếu như cô ấy là bạn gái tôi thì tốt biết mấy…


Tôi nguyện nấu ăn cho cô ấy cả đời.


Sau hôm đó, cô ấy chủ động thêm WeChat của tôi.


Lúc ấy, tôi mới biết, cô ấy có một cái tên rất hay.


Thẩm Chi Ý.



Đêm tân hôn, vô tình mở WeChat của vợ, tôi mới biết…


Sau từng ấy năm, cô ấy vẫn luôn lưu tên tôi là "Học trưởng con ngỗng."


24 

Phiên ngoại: Góc nhìn của Hứa Lạc


Chỉ vì ba điều nhỏ bé, mà tôi thích Thẩm Chi Ý.


Lần đầu tiên, là vì một bát mì bò cay. 


Tôi chưa từng nghĩ rằng, một bát mì bò cay lại được miêu tả phong phú đến vậy.


Nào là "thơm nức mũi", "sợi mì mềm mịn", "vị ngọt lan tỏa”, “đọng lại thật lâu"…


Những câu chữ ấy cứ thế bật ra từ miệng cô ấy, làm tôi cũng vô thức ăn liền bốn bát.


… 


Lần thứ hai, là vì một chai nước. 


Tôi vốn là người lạnh lùng, trước nay chưa từng nhận nước từ bất kỳ cô gái nào. Nhưng Thẩm Chi Ý thì khác, cô ấy chẳng thèm hỏi, cứ thế nhét chai nước vào tay tôi.


Chỉ là… chưa đầy một phút sau, chai nước ấy đã bị người khác giật đi mất.


Đó là lần đầu tiên, tôi muốn giữ lại một chai nước.


Cũng là lần đầu tiên, tôi muốn biết tên một cô gái.


… 


Lần thứ ba, là vì một cây dù. 


Hôm đó, tôi bị kẹt trong căng-tin vì trời mưa lớn.


Cũng như lần trước, cô ấy lại chẳng nói chẳng rằng,  nhét một cây dù vào tay tôi.


Tuy rằng chiếc dù màu vàng hình Pikachu trông rất xấu…


Nhưng chủ nhân của nó lại đáng yêu vô cùng. 


Và lần này, tôi cuối cùng cũng biết tên cô ấy rồi.


Thẩm Chi Ý.



Dù bị từ chối… 


Nhưng chỉ cần cô ấy hạnh phúc, vậy là đủ rồi!


[ Hoàn văn. ]

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo