Du Idol - 5

Sẽ ở lại vài ngày.  
 
Bảo sao mấy hôm trước lại gặp cô ta.  
 
Hôm nay là ngày cuối cô ta ở An Thành.  
 
Từ lúc thấy tin này, mắt phải tôi cứ giật liên hồi.  
 
Quả nhiên, vừa đến hội sở, tôi đã thấy Giang Hân vẫn ngồi chỗ cũ, giả vờ uống rượu.  
 
Trước khi đi cũng muốn khiến tôi buồn nôn một chút.  
 
Tôi coi cô ta như không khí, hát xong là chuẩn bị đi về.  
 
Nhưng trong phòng trang điểm, cô ta chặn tôi lại.  
 
"Tôi có chuyện muốn nói."  
 
"Tôi thì không có gì để nói với cô."  
 
Tôi chẳng muốn chung một không gian với cô ta, xách túi định đi, nhưng cô ta lại nhét một tấm thẻ vào túi áo tôi.  
 
"Năm mươi vạn."  
 
"Cái gì?"  
 
"Năm mươi vạn, mua sự im lặng của cô."  
 
Tôi nhìn cô ta, sắc mặt càng lúc càng trầm xuống.  
 
Hóa ra tin đồn gần đây là thật.  
 
Giang Hân bám được đạo diễn nổi tiếng Trần Kiều, đã giành chắc suất nữ chính phim mới của ông ta.  
 
Cô ta sắp nổi tiếng, nên vội vàng xử lý cái "phiền phức" là tôi.  
 
Tôi hỏi: "Cô dựa vào đâu nghĩ rằng tôi sẽ đồng ý?"  
 
"Dựa vào cái này."  
 
Giang Hân giơ điện thoại, bật một đoạn video.  
 
Trong video, tôi ngồi ăn cùng một lão già, tay ông ta mò vào đùi tôi.  
 
Video đột ngột dừng lại.  
 
Nếu video dài thêm một giây thì sẽ thấy hình ảnh tôi nổi giận hất rượu lên đầu ông ta.  
 
Nhưng vì không có thế nên nó cực kỳ dễ gây hiểu lầm.  
 
"Nếu cô không đồng ý, vậy tôi chỉ có thể để cô – một người đã rút khỏi giới – lên hot search lần nữa, thân bại danh liệt thôi."  
 
"Giang Hân, cô đúng là kinh tởm."  
 
Tôi tức đến đau lồng ngực, tay bấu vào bàn trang điểm, ngón tay trắng bệch vì dùng quá nhiều sức.  
 
Giang Hân đắc ý, định nói tiếp, thì…  
 
"Bốp bốp bốp."  
 
Tiếng vỗ tay vang lên, cô ta giật bắn mình.  
 
Tề Hoa cầm lấy chiếc điện thoại mà đàn em vẫn giơ lên, nhàn nhã tiến đến.  
 
"Ồ, đây chẳng phải là minh tinh Giang Hân sao?"  
 
Anh ta rất vô lễ khi dí thẳng camera vào mặt Giang Hân.  
 
Giang Hân hoảng loạn lùi về sau, vội vàng che mặt, trừng mắt nhìn anh ta.  
 
Tôi nhanh chóng đảo mắt một vòng, lập tức nhảy ra sau lưng Tề Hoa.  
 
"Đại ca, cô ta bắt nạt tôi, bắt nạt tôi cũng chính là bắt nạt anh, chuyện này không thể nhịn được!"  
 
Tề Hoa liếc tôi một cái, cười như không cười.  
 
Tôi chột dạ cực độ, không dám nhìn anh ta, chỉ chỉ vào Giang Hân: "Đại ca, anh xem, cô ta còn dám trừng mắt với anh! Cô ta xem thường anh đấy!"  
 
Tề Hoa không thèm để ý đến màn "cáo mượn oai hùm" của tôi, chỉ nhẹ nhàng phất tay một cái, lập tức có đàn em chặn lối ra của Giang Hân.  
 
Giang Hân cố giữ bình tĩnh: "Mấy người định làm gì? Không sợ tôi báo cảnh sát sao?"  
 
"Báo đi."  
 
Tề Hoa gật đầu: "Tôi cũng đang muốn báo đây, có người uy hiếp người của tôi, tôi còn có video làm bằng chứng nữa."  
 
"Người của tôi…"  
 
Cách nói này thật kỳ lạ.  
 
Tôi len lén liếc nhìn Tề Hoa, cố gắng đè xuống cảm giác kỳ lạ trong lòng.  
 
Sắc mặt Giang Hân tái nhợt, cắn chặt môi, không nói được gì.  
 
Cứ thế giằng co vài phút, cuối cùng cô ta chịu không nổi nữa.  
 
"Anh muốn thế nào?"  
 
"Rất đơn giản."  
 
Tề Hoa hơi cúi người, nhẹ nhàng giật lấy điện thoại của cô ta, lướt qua album ảnh, xóa hết những video liên quan đến tôi, sau đó tiện tay ném lại cho cô ta.  
 
"Bất kể cô có sao lưu hay không, tôi không muốn thấy bất kỳ tin tiêu cực nào về cô ấy…"  
 
Anh ta nhìn về phía tôi:  
 
"… bất kỳ tin tiêu cực nào về Tiết Ninh trên mạng."  
 
Giang Hân nắm chặt điện thoại, giọng run run: "Vậy anh cũng xóa video vừa quay đi."  
 
Tề Hoa mỉm cười: "Không."  
 
Nói cứ như lẽ hiển nhiên.  
 
Lý lẽ mạnh bạo đến mức không thể bắt bẻ.  
 
Không hổ danh là xã hội đen.  
 
Lần đầu tiên tôi thật lòng bày tỏ sự ngưỡng mộ với bọn họ.  
 
Giang Hân tức đến phát điên.  
 
Cô ta đẩy đàn em của Tề Hoa ra, chạy khỏi phòng hóa trang trước khi có thêm người vây lại.  
 
Tôi sướng đến mức giơ nắm đấm lên đấm vào không trung mấy lần.  
 
Chờ đến khi lấy lại tinh thần, mới phát hiện mọi người đều đang nhìn tôi.  
 
Tôi lập tức nghiêm túc trở lại, trịnh trọng nói với Tề Hoa: "Cảm ơn đại ca, tôi sẽ làm tiểu…"  
 
Chữ "đệ" vừa đến miệng liền bị tôi nuốt trở lại.  
 
"…người hát ru cho anh cả đời."  
 
Tề Hoa bước tới, đi ngang qua tôi liền giơ tay xoa đầu tôi: "Cả đời? Cô tham vọng thật đấy."  
 
Giọng anh ta mang theo ý cười.  
 
Mặt tôi đỏ bừng.  
 
Chết tiệt, câu đó có hàm ý khác!  
 
"Đi thôi, tiện đường đưa cô về nhà."  
 
8  
 
Ngồi trong chiếc xe sang trọng của Tề Hoa, tôi thấp thỏm không yên.  
 
Chỉ có thể kiếm chuyện để nói: "Đại ca, tối nay anh vẫn mất ngủ à?"  
 
Tề Hoa quay đầu liếc tôi một cái.  
 
"Tề Hoa."  
 
"Gì cơ?"  
 
"Tôi tên là Tề Hoa." Anh ta nghiêm túc: "Đây là lần thứ hai tôi nói với em rồi, Tiết Ninh."  
 
Tôi sững người, phản ứng lại ngay.  
 
Có vẻ anh ta không thích tôi gọi "đại ca".  
 
Nhưng gọi thẳng tên thì cũng không hợp lắm nhỉ!?  
 
Tôi chỉ có thể ngập ngừng mở miệng: "Tề… Tề Hoa, tối nay anh vẫn mất ngủ à?"  
 
Tề Hoa tựa tay lên cửa xe, tay phải che đi khóe môi đang nhếch lên.  
 
"Mất ngủ."  
 
Tôi nghe thấy anh ta trả lời.  
 
Nhà tôi không xa, chẳng bao lâu đã đến nơi.  
 
Xuống xe rồi, tôi đi được vài bước lại dừng lại, quay lại đứng bên cửa sổ xe, lại nói với Tề Hoa một câu: "Tối nay cảm ơn anh."  
 
Tề Hoa ngước mắt nhìn tôi, ánh đèn đường vàng vọt phủ lên gương mặt anh ta, làm anh ta trông dịu dàng hơn rất nhiều.  
 
Nhìn… không còn đáng sợ nữa.  
 
Anh ta hỏi tôi: "Em biết cảm xúc có thể ảnh hưởng đến giọng hát của em không?"  
 
Tôi chớp mắt.  
 
"Khi em vui vẻ, giọng hát sẽ hay hơn."  
 
"Vậy nên tôi hy vọng em có thể vui vẻ, hy vọng… tôi có thể có một giấc ngủ ngon tối nay."  
 
Tim tôi dường như lỡ một nhịp trong khoảnh khắc đó.  
 
Tôi sững sờ nhìn anh ta: "Vậy tôi… tối nay sẽ cố gắng."  
 
"Ừm, cảm ơn."  
 
…  
 
Trên đường trở về khu biệt thự, Tề Hoa ngồi một mình ở ghế sau, cười ngu ngốc.  
 
Vệ sĩ ngồi ở ghế phụ lái quay đầu nhìn anh ta: "Thiếu gia, kỹ năng tán gái của anh cao siêu quá."  
 
Tề Hoa sững người: "Tán gái gì chứ?"  
 
Vệ sĩ cũng ngẩn ra: "Không phải cậu đang theo đuổi cô Tiết Ninh sao?" 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo