14.
Hôm sau, tôi nghe ngóng được rằng nam thần kia sẽ đánh bóng rổ với Hoắc Dục, thế là vừa tan học đã tức tốc chạy đến sân bóng.
Phải tận mắt xem thử cậu ta hơn Hoắc Dục ở điểm nào!
Vì vậy, tôi mắt sáng như đuốc, từ lúc cậu ta vừa bước vào sân đã khóa mục tiêu theo dõi.
Về diện mạo… đúng là đẹp trai thật.
Nhưng là kiểu đẹp ôn hòa, dịu dàng, hoàn toàn khác biệt với vẻ phóng khoáng, sắc bén của Hoắc Dục.
Chiều cao nhỉnh hơn Hoắc Dục một chút, tỷ lệ cơ thể cũng ngang ngửa.
Còn về kỹ thuật chơi bóng… thua xa Hoắc Dục.
Chỉ mới vào trận đã bị Hoắc Dục chặn thẳng mặt!
Vậy thì rốt cuộc Hoắc Dục của tôi thua chỗ nào chứ?!
Tôi nhìn chằm chằm vào nam thần nọ, nhất định phải soi ra bí mật ẩn giấu trên người cậu ta.
Chẳng lẽ cái người thần bí kia là fan của cậu ta?
Đẩy giá lên trời?
Hay là… do nam thần này không hay tự chụp ảnh như Hoắc Dục, nên hiếm có khó tìm?
Tôi vắt óc suy nghĩ, nhưng nghĩ mãi vẫn không thông.
Đến mức hoàn toàn không nhận ra Hoắc Dục từ lúc vào sân đến giờ sắc mặt càng lúc càng đen.
"Bốp!"
Một tiếng va chạm mạnh.
Nam thần ôn nhu và Hoắc Dục đụng người khi tranh bóng.
Cả sân xôn xao.
Nam thần nọ cười nhẹ, nói: “Không sao.”
Rồi còn vỗ vai Hoắc Dục, trông rất rộng lượng.
Nói xong, cậu ta bước ra ngoài sân ngồi nghỉ.
Mà tôi thì đã suy nghĩ đến mệt, thế là lôi bảng vẽ ra làm việc.
Đến khi vẽ gần xong, tôi mới ngẩng đầu.
Và phát hiện Hoắc Dục đã khoác áo đứng bên cạnh, không biết chờ bao lâu rồi.
Mặt đen sì, trông có vẻ siêu khó chịu.
Thấy tôi cuối cùng cũng chú ý đến mình, anh ấy sốt ruột nhúc nhích đôi chân dài, giọng nói vẫn bình thản như mọi khi:
“Chưa xong à? Anh đói rồi.”
Tưởng anh ấy đánh bóng không thuận lợi, tâm trạng mới tệ như vậy.
Tôi dịu giọng hơn:
“Xong rồi, đợi em dọn đồ một chút.”
Dù sao bản vẽ này cũng đáng giá cả đống tiền, nên tôi cẩn thận lưu lại nhiều lần, rồi mới thu dọn đồ đạc.
Sau đó, vừa ngước mắt lên.
Chà, sắc mặt Hoắc Dục bây giờ…
Đen như đáy nồi!
15.
Vài hôm trước, buổi tối hai chúng tôi đi ăn cùng nhau.
Không nói đến ngọt ngào, nhưng ít nhất cũng đầy bầu không khí ám muội.
Vậy mà hôm nay…
Lạnh nhạt đến đáng sợ.
Tôi đứng cạnh cửa sổ ký túc xá, vẻ mặt mờ mịt nhìn theo bóng lưng đang rời đi của Hoắc Dục.
Tôi đã làm gì khiến anh ấy giận sao?
Hay là…
Anh ấy phát hiện tôi cố tình lấy cớ vẽ tranh để kéo dài thời gian, mượn cớ đó tiếp cận và theo đuổi anh ấy?
Tim tôi trầm xuống.
Vội vàng hoàn thành bức vẽ cuối cùng của Hoắc Dục.
Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng, tôi ấn mở khung chat với anh ấy, một hơi gửi hết loạt tác phẩm vừa hoàn thành.
【Hoắc Dục, em vẽ xong rồi. Anh xem có được không?】
Rất nhanh.
【Ừm.】
Một chữ duy nhất, lạnh như băng, hoàn toàn không có mấy câu trêu chọc như trước đây.
Tôi xụ vai, chán nản.
Không nỡ thoát khỏi khung chat, tôi ngẩn ngơ mở lại loạt ảnh mình vừa gửi.
Ảnh đầu tiên: Hoắc Dục ngồi trong lớp, góc nghiêng hoàn mỹ.
Ảnh thứ hai: Hoắc Dục lúc đi bộ, cúi đầu nhìn điện thoại, trông cực kỳ đẹp trai.
Ảnh thứ ba: Hoắc Dục đang chơi bóng, hormone bùng nổ.
Ảnh thứ tư…
?
Khoan đã!
Tại sao lại là video?!
Và…
Tại sao hình thu nhỏ này lại quen mắt đến vậy?!
Giống như…
Tôi chợt nhớ ra điều gì đó, hoảng hốt bấm mở video.
Hình ảnh hiện lên…
"Hoắc Dục" cúi xuống hôn "tôi".
"Tôi" áp tay lên cơ bụng rắn chắc của anh ấy.
Một cảnh tượng ngọt ngào và đầy kích thích.
…
Chẳng phải đây chính là cái video AI tôi đã tạo ra cách đây vài ngày sao?!
!!!
Máu bốc thẳng lên đỉnh đầu, tim nhảy lên tận cổ họng.
Tôi cuống cuồng tìm nút thu hồi, nhưng…
Tay run một cái.
Bấm nhầm thành xóa.
…
Tiêu rồi.
Thật sự tiêu rồi.
Thảm họa cấp độ tận thế.
Tại sao lại gửi nhầm cái này đi chứ?!
Gửi nhầm thì thôi đi, sao còn gửi thẳng cho nhân vật chính của video?!
Hoắc Dục mà xem được, chắc chắn sẽ biết tôi thích anh ấy mất!
AAAaaaAaa!
Tôi ôm chặt điện thoại, đỏ mặt đến mức bốc hơi tại chỗ.
Lập tức cầu nguyện ông trời phù hộ, đồng thời ban phép màu khiến Hoắc Dục không bấm mở video.
Nhưng mà…
Người ta nói, càng sợ cái gì, càng gặp đúng cái đó.
Ngay khi tôi còn đang mặt đỏ tai nóng, Hoắc Dục gửi tin nhắn tới.
Một tấm ảnh chụp màn hình từ video.
【?】
【Đây là gì?】
【Anh và em… video AI hôn nhau?】
【Giang Nguyên, thì ra trong lòng em lại khao khát hôn anh đến thế à?】