Hắc Lịch Của Nữ Phụ Ác Độc - 1

Năm thứ ba khi trở thành bà Lục, tôi vô tình ngã đập đầu, mở khóa trước ký ức nửa đời sau của mình.  
 
Tôi là một nữ phụ độc ác trong một cuốn tiểu thuyết ngọt sủng kiểu "cả nhà đều yêu thương nữ chính".  
 
Chồng tôi là nam phụ si tình, lặng lẽ bảo vệ nữ chính.  
 
Em chồng tôi là bạn trai cũ cặn bã của nữ chính.  
 
Anh chồng tôi là nam chính tổng tài cực phẩm.  
 
Còn tôi thì sao? Tôi kết hôn với nam phụ nhưng lại thèm thuồng nam chính, ve vãn em chồng, thậm chí còn muốn quyến rũ cả nam bốn, năm, sáu, bảy.  
 
Tôi như mất trí, liên tục gây rắc rối cho nữ chính, tự làm tự chịu cho đến khi tự hại mình đến ch.ết.  
 
Nghe nói khi ch.ết, trong tay tôi vẫn nắm chặt nửa cái bánh hành nhặt từ thùng rác.  
 
---  
 
1  
 
"Giang Việt Lăng ch.ết giữa mùa đông tuyết rơi, khi phát hiện thi thể, trong tay vẫn nắm chặt nửa cái bánh hành nhặt từ thùng rác."  
 
"Tin tức truyền về Hải Thành, ai biết cô ta cũng nói một câu 'tự làm tự chịu'. Họ từng cười nhạo, từng mắng chửi, rồi nhanh chóng quên đi người phụ nữ độc ác này. Qua một thời gian nữa, chẳng ai còn nhớ cô ta từng tồn tại."  
 
Cái gì cơ?  
 
Tôi căn bản không ăn bánh hành!  
 
Lại còn nhặt từ thùng rác nữa?!  
 
Sáng sớm mà đã bị sỉ nhục thế này?  
 
Tôi giật mình bật dậy từ trên giường, đầu óc choáng váng, vội vàng nằm xuống lại.  
 
Tôi đã nằm trên giường suốt năm ngày vì chấn động não nhẹ, bác sĩ đề nghị nghỉ ngơi tĩnh dưỡng.  
 
Năm ngày trước.  
 
Lễ kỷ niệm ba năm ngày cưới của tôi và Lục Minh Kỳ, hai bên gia đình quyết định tổ chức rầm rộ.  
 
Một là để ăn mừng liên hôn giữa hai nhà Lục – Giang đã tròn ba năm.  
 
Hai là vì dự án hợp tác mới của hai bên đã hoàn thành giai đoạn đầu, sắp bước vào quỹ đạo, cần một dịp thích hợp để công bố rộng rãi.  
 
Không phải lễ Tết, cũng không có sinh nhật trưởng bối nào sắp đến, thế là tiệc kỷ niệm ngày cưới của tôi và Lục Minh Kỳ được đưa vào kế hoạch.  
 
Còn ý kiến của tôi và Lục Minh Kỳ ư? Chẳng ai quan tâm.  
 
Cũng may chúng tôi đều là những người thực tế, đã qua độ tuổi nổi loạn từ lâu. Chỉ cần có lợi cho bản thân và gia tộc, có thể phối hợp thì nhất định phối hợp, không thể phối hợp thì cũng tìm mọi cách để làm được.  
 
Giả vờ làm cặp đôi ân ái, chúng tôi đã diễn quá nhiều lần trong các sự kiện xã giao, không hề khó khăn gì.  
 
Hôm đó, tôi như thường lệ khoác tay Lục Minh Kỳ, nở nụ cười dịu dàng hiền thục, cùng anh ta bước xuống cầu thang từ trên cao.  
 
Điện thoại của Lục Minh Kỳ chợt đổ chuông, là một đối tác quan trọng.  
 
Anh ta bảo tôi xuống trước, đợi gọi điện xong sẽ đến tìm tôi.  
 
Tôi là người trưởng thành hơn hai mươi tuổi, tất nhiên không cần chồng lúc nào cũng kè kè bên cạnh.  
 
Tôi phất tay bảo anh ta cứ lo công chuyện, những dịp như thế này chẳng làm khó được tôi.  
 
Lục Minh Kỳ vẫn không yên tâm, dặn dò: "Gót giày cao đấy, xuống cầu thang cẩn thận chút."  
 
Tôi liếc anh ta một cái, hừ nhẹ: "Tôi đâu có ngu, OK?"  
 
Rồi ngay sau đó... tôi bước hụt.  
 
Trước mặt Lục Minh Kỳ và toàn thể khách mời, tôi lăn thẳng xuống cầu thang, bất tỉnh tại chỗ.  
 
Tỉnh lại thì thấy mình đã nằm trong bệnh viện.  
 
Bác sĩ chẩn đoán tôi bị chấn động não nhẹ, nghỉ ngơi vài ngày sẽ khỏi hoàn toàn.  
 
Lục Minh Kỳ ngồi bên cạnh hỏi han về các triệu chứng.  
 
Bác sĩ dặn dò: "Có thể sẽ xuất hiện triệu chứng buồn nôn, chóng mặt, ù tai, thậm chí mất trí nhớ ngược chiều, không nhớ được tình huống lúc bị thương."  
 
Thấy tôi tỉnh lại, bác sĩ hỏi mấy câu rồi kết luận: "Có vẻ không có vấn đề gì nghiêm trọng, những gì cần nhớ vẫn nhớ, không bị mất trí nhớ, cảm giác buồn nôn nhẹ thì nghỉ ngơi hai ngày nữa là khỏi."  
 
Tôi cảm thấy vấn đề rất nghiêm trọng.  
 
Rất rất nghiêm trọng!  
 
Dù không bị mất trí nhớ, nhưng trong đầu tôi cứ liên tục xuất hiện những mảnh ký ức kỳ quái.  
 
Tình trạng này kéo dài suốt năm ngày. Các triệu chứng khác trên cơ thể gần như đã khỏi, chỉ có những ký ức lộn xộn ấy không giảm mà còn tăng lên.  
 
Đến sáng nay, tôi mới có thể ghép nối thành một câu chuyện hoàn chỉnh.  
 
Nếu những ký ức này là thật, nếu tôi thực sự sống trong một cuốn tiểu thuyết, thì tôi chính là nữ phụ độc ác.  
 
Lục Minh Kỳ là nam phụ si tình, lặng lẽ bảo vệ nữ chính.  
 
Em trai anh ta, Lục Minh Tinh, là bạn trai cũ cặn bã của nữ chính.  
 
Anh trai anh ta, Lục Minh Lễ, là tổng tài bá đạo với mọi chỉ số max level*.  
 
*chỉ số cao cực điểm 
 
Nữ chính tôi không quen biết, nhưng ký ức cho tôi biết cô ấy tên Liên Dung.  
 
Một cô gái có xuất thân bình thường, dung mạo tầm trung, nhưng chăm chỉ tiến thủ.  
 
Ở thời điểm hiện tại, Liên Dung vừa tốt nghiệp đại học, đang trong giai đoạn chiến tranh lạnh với Lục Minh Tinh sau lần chia tay thứ N.  
 
Chẳng bao lâu nữa, cô ấy sẽ đến phỏng vấn ở tập đoàn Lục Thị và bắt đầu dây dưa với nam chính, nam phụ.  
 
Còn tôi, ngay từ lần đầu gặp nữ chính đã trăm điều không vừa mắt.  
 
Đặc biệt là khi những người đàn ông quanh tôi đều chú ý đến cô ấy, tôi bị ghen tị che mờ lý trí, ba lần bốn lượt gây rắc rối cho nữ chính.  
 
Tôi đã là gái có chồng, có một ông chồng dịu dàng đẹp trai, vậy mà lại không thích, lại bỗng dưng si mê anh chồng?  
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo