Hắc Lịch Của Nữ Phụ Ác Độc - 2

Lục Minh Lễ là người đặt chỉ số si tình lên hàng đầu, dĩ nhiên chẳng cho tôi chút sắc mặt tốt nào.  
 
Bị anh ta từ chối hết lần này đến lần khác, tôi sinh hận nữ chính, rồi bỗng nổi hứng đi ve vãn bạn trai cũ của cô ấy, tức là em chồng tôi, Lục Minh Tinh.  
 
Cái quái gì thế này?  
 
Mấy bộ phim truyền hình cẩu huyết nhất cũng không viết tình tiết thế này nữa!  
 
Điều này không hợp logic chút nào, cũng hoàn toàn không phù hợp với tính cách của tôi.  
 
Tôi là một người yêu tiền hơn mạng, còn tình yêu thì có cũng được, không có cũng chẳng sao.  
 
Giữa xã hội này, không mấy cặp vợ chồng thật lòng yêu nhau. Đa phần đều giống như tôi và Lục Minh Kỳ, là vợ chồng trên danh nghĩa mà thôi.  
 
Hôn nhân thương mại mà, ai rảnh đi tìm tình yêu ở đây chứ?  
 
...  
 
Lúc này, tôi đang chuẩn bị đến bệnh viện kiểm tra lại thì người giúp việc nói với tôi:  
 
"Phu nhân, tôi có một người bạn vừa tốt nghiệp Đại học Hải Thành, muốn xin vào tập đoàn Lục Thị làm trợ lý. Nghe nói tổng giám đốc Lục đang tìm người, chỉ nhận người do nội bộ giới thiệu. Ngài có thể giúp tôi nói một tiếng với nhị thiếu gia không?"  
 
Tôi thuận miệng hỏi: "Bạn cô tên gì?"  
 
Cô ấy cười nói: "Liên Dung ạ."  
 
Tôi "ừm" một tiếng, chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, đầu óc trống rỗng.  
 
Mất một lúc lâu sau, tôi mới nhận ra có gì đó không đúng.  
 
"Tên cô ấy là gì cơ?"  
 
Người giúp việc trả lời: "Liên Dung ạ, Liên trong 'liên tục', Dung trong 'phù dung'."  
 
Tôi: "???"  
 
2
 
Tôi vô cùng kinh ngạc, sau khi kiểm tra lại thì ngay cả việc mua khoai tây chiên tôi cũng quên mất.  
 
Vừa về đến nhà, tôi liền giục Tiểu Lý gửi sơ yếu lý lịch của Liên Dung cho tôi.  
 
Tiểu Lý hành động rất nhanh, chưa đầy năm phút sau, một bản CV màu đã được gửi vào WeChat của tôi.  
 
Góc trên bên phải có một tấm ảnh bán thân.  
 
Cô gái trong ảnh có mái tóc đen mượt, dung mạo tuy không đến mức khuynh quốc khuynh thành nhưng cũng không phải dạng tầm thường.  
 
Liên Dung có gương mặt trái xoan tiêu chuẩn, ngũ quan thanh tú, thoạt nhìn không quá nổi bật, nhưng khi cười, hai lúm đồng tiền nhỏ bên má như làm bừng sáng cả khuôn mặt.  
 
Cô ấy thuộc kiểu "tiểu gia bích ngọc", càng nhìn càng thấy ưa nhìn.  
 
Lục Minh Tinh, tên công tử bột đời thứ hai kia, từ nhỏ đã không thích kiểu mỹ nhân quyến rũ rực rỡ, mà lại đặc biệt say mê mẫu người này.  
 
Bảo sao hai người yêu nhau rồi lại tranh cãi suốt mấy năm, cái tính chó má của Lục Minh Tinh vẫn có thể lần nào cũng mặt dày chủ động làm hòa.  
 
Tôi do dự không biết có nên gửi CV này cho Lục Minh Kỳ hay không.  
 
Nhưng tôi vốn là người giữ lời hứa.  
 
Hơn nữa, tôi chắc chắn không thể thích anh chồng của mình, càng không thể vì ghen tị mà gây khó dễ cho Liên Dung.  
 
Nếu Lục Minh Kỳ thực sự vẫn thích Liên Dung như trong ký ức kia, thì cuộc hôn nhân này có thể duy trì thì duy trì, không thể duy trì thì tôi sẽ kiếm một món tiền lớn rồi cao chạy xa bay.  
 
Ai thèm dính vào mối quan hệ tình tay ba với bọn họ?  
 
Hơn nữa tôi còn bị gạt ra ngoài, trở thành kẻ bị ghét bỏ.  
 
Lục Minh Kỳ hôm nay tăng ca, đến hơn chín giờ tối mới về nhà.  
 
Tiểu Lý sai đầu bếp chuẩn bị đồ ăn cho anh ta rồi mới lên phòng gọi tôi.  
 
"Nhị thiếu gia đã về, phu nhân có muốn xuống xem không?"  
 
Cô ấy đang ám chỉ tôi đừng quên lời đã hứa.  
 
Tôi chui ra khỏi chăn, tùy tiện khoác một chiếc áo cardigan, phất tay bảo cô ấy cứ đi làm việc của mình.  
 
Tiểu Lý cười rạng rỡ đi làm tiếp, xem ra quan hệ của cô ấy và Liên Dung không hề đơn giản.  
 
Khi tôi xuống nhà, Lục Minh Kỳ đã bắt đầu ăn.  
 
Anh ta có thói quen vừa ăn cơm vừa xem tin tức tài chính, hận không thể biến một phút thành ba phút để dùng.  
 
Những người nghiện sự nghiệp là như thế đấy.  
 
Lục Minh Kỳ ít ra còn ráng cưới được vợ.  
 
Còn ông anh của anh ta thì thẳng thừng dọn cả phòng ngủ vào văn phòng, mỗi tháng chỉ về nhà tổ chức một bữa cơm gia đình, đúng kiểu thần long thấy đầu không thấy đuôi.  
 
Năm sau, Lục Minh Lễ sẽ bước sang tuổi ba mươi.  
 
Chỉ nhìn vào mối quan hệ rắc rối giữa Liên Dung và ba anh em nhà họ Lục, chắc chắn trong thời gian ngắn sẽ không thể đến với anh ta.  
 
Ba mươi tuổi mà vẫn còn là kim cương vương lão ngũ thì đã hiếm, ba mươi tuổi mà vẫn còn là trai tân thì đúng là sinh vật quý hiếm.  
 
Lục Minh Kỳ từng nói với tôi, ông anh cả của anh ta đến giờ vẫn chưa từng yêu ai, thậm chí nụ hôn đầu cũng còn giữ.  
 
Cứ tiếp tục thế này, có khi anh ta sẽ trở thành pháp sư mất.  
 
Tôi vừa nghĩ vẩn vơ, vừa đi đến ngồi xuống bên cạnh Lục Minh Kỳ.  
 
Anh ta đặt máy tính bảng xuống, hất mắt nhìn tôi: "Bác sĩ nói thế nào?"  
 
"Tốt cả rồi, mọi thứ đã hồi phục bình thường."  
 
"Vậy thì tốt."  
 
Trông anh ta có vẻ như thở phào nhẹ nhõm, khuôn mặt mệt mỏi cuối cùng cũng có thêm chút ý cười.  
 
"Em đâu có thấp, sau này bớt mang giày cao gót đi."  
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo