Hẹn Ước Bên Anh - 18

"Hả... Vậy giờ phải làm sao?" Tôi đờ đẫn. 
 
"Chú ấy không xin số cậu chứ?" Cậu ấy lại hỏi. 
 
"Có xin." Não tôi lúc đó như bị đánh trống, trước khi xuống xe, chú ấy bảo: "Con để lại số đi, có gì còn liên lạc." 
 
Tôi nghĩ người ta đã mở lời, tôi sao có thể từ chối, thế là để lại số. 
 
"Haizz..." Văn Tu thở dài, thở rồi lại bật cười. 
 
"Cậu cười gì?" Tôi thấy khó hiểu. 
 
"Không cần lo đâu, đó là bố tớ." Cậu ấy có chút bất đắc dĩ. 
 
"Bố cậu?" Tôi sững sờ, chuyện gì vậy? 
 
Không phải nói là chú của cậu ấy sao? 
 
"Tớ đã bảo chú Lưu của nhà tôi đến đón cậu, đáng lẽ tớ phải nghĩ đến khả năng bố tớ sẽ không bỏ qua cơ hội này." Cậu ấy có chút bất đắc dĩ, nhưng giọng điệu lại rất dịu dàng.
 
Tôi không nghe ra chút hoảng hốt nào từ Văn Tu cả, chỉ có mỗi mình tôi, tim đập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
 
"Thế giờ phải làm sao? Bố cậu hiểu lầm thì càng không hay."
 
"Không sao cả. Cậu cứ ngủ một giấc thật ngon."
 
"Rồi sau đó thì sao?"
 
"Nếu sau này có số điện thoại địa phương bắt đầu bằng 151 gọi đến, không muốn thì đừng nghe."
 
Tôi???
 
"Ý cậu là gì?"
 
"Tớ sẽ giải quyết, cậu đừng lo."
 
Văn Tu nói sẽ giải quyết, làm tôi yên tâm được phần nào.
 
Đúng là học bá, lời nói ra khiến người ta cực kỳ an tâm.
 
Cúp máy xong, tôi nằm trên giường mãi không ngủ được.
 
Vì chuyện thi cao học, vì chuyện của Hạ Hạ, vì chuyện với bố Văn Tu.
 
Tôi cảm giác cuộc đời mình rối tung hết cả.
 
Nửa đêm 12 giờ, điện thoại bất ngờ sáng lên.
 
"Cậu ngủ chưa? Sao lại khóc?"
 
"Tớ nghe bố tớ nói."
 
Là Văn Tu...
 
Cậu ấy còn gọi điện thoại cho bố nữa sao?
 
Tôi nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại vài phút. Có lẽ vì ban đêm con người ta yếu đuối hơn, tôi đã trả lời tin nhắn của cậu ấy.
 
"Chưa ngủ."
 
"Có tiện nghe điện thoại không?"
 
12 giờ đêm, Văn Tu còn muốn gọi điện, trong lòng tôi bỗng nảy sinh một cảm giác kỳ lạ.
 
Cảm giác này không rõ ràng, cũng không thể diễn tả, nhưng tôi thấy bản thân mình có chút đáng trách.
 
Thế nhưng, tôi vẫn ấn nút nghe máy.
 
"Cậu còn đang khóc à?" Giọng Văn Tu dịu dàng đến mức tôi vốn đã cố nén nước mắt, nay lại không kìm được mà trào ra.
 
"Không."
 
"Vì chuyện thi cao học à?" Cậu ấy lại hỏi.
 
"Xem như là vậy…"
 
"Cậu có muốn kể cho tớ nghe không?"
 
Văn Tu hỏi tôi có muốn kể hay không. Tôi làm sao có thể từ chối chứ?
 
Thế giới của tôi vốn không có nhiều bạn bè, tâm sự dồn nén đã lâu, tôi cũng rất cần tìm một nơi để giải tỏa.
 
Vì vậy, đêm hôm đó, tôi và cậu ấy trốn trong chăn nói chuyện điện thoại suốt hai tiếng đồng hồ.
 
Tôi kể cho cậu ấy nghe về kỳ vọng của bố mẹ, cả sự tuyệt vọng của tôi nữa.
 
Tôi kể cho cậu ấy nghe về cuộc sống ngột ngạt đến mức tôi không thể thở nổi, không tìm thấy lối thoát.
 
Tôi kể cho anh ấy nghe về mong muốn trốn chạy khỏi thực tại, nhưng bản thân lại nhút nhát không dám phản kháng.
 
Văn Tu chỉ im lặng lắng nghe, mỗi khi tôi suy sụp, cậu ấy lại dịu dàng an ủi tôi:
 
"Không sao đâu, mọi chuyện rồi sẽ tốt hơn."
 
"Cậu không sai, bố mẹ cậu cũng không sai, nhưng chúng ta không thể mãi sống theo ý muốn của bố mẹ."
 
"Chúng ta là những cá thể độc lập, sống đúng với chính mình mới không phí một lần đến thế giới này."
 
"Cậu quyết định như thế nào, tớ cũng sẽ ủng hộ cậu."
 
...
Tôi vừa khóc vừa kể, cuối cùng lại bị giọng nói của Văn Tu dỗ cho ngủ quên mất.
 
Thực sự là ngủ rồi, sáng tỉnh dậy, điện thoại vẫn chưa bị ngắt.
 
Sáng hôm sau:
 
Tôi tỉnh dậy, đầu óc đã tỉnh táo, nhưng nghĩ đến sự mất kiểm soát và những lời nói khó hiểu tối qua, tôi thấy xấu hổ vô cùng.
 
Văn Tu đâu có lỗi gì, lại còn phải nghe tôi lải nhải suốt cả đêm?
 
Thật sự mất mặt ch.ết đi được.
 
"Sao cậu chưa tắt máy?" Tôi vừa mở miệng, giọng đã khàn đặc.
 
"Cậu tỉnh rồi?" Giọng Văn Tu nghe không giống người vừa mới ngủ dậy.


Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo