Hẹn Ước Bên Anh - 19

"Sao cậu chưa tắt máy?" Tôi vừa mở miệng, giọng đã khàn đặc.
 
"Cậu tỉnh rồi?" Giọng Văn Tu nghe không giống người vừa mới ngủ dậy.
 
"Xin lỗi, tối qua cậu cứ xem như tớ phát đi.ên đi, đừng để ý." Tỉnh táo lại, nhớ lại sự yếu đuối của mình tôi chỉ muốn đào hố chui xuống đất cho xong.
 
"Cậu muốn đến Tô Châu không?" Văn Tu đột nhiên hỏi.
 
Tô Châu?
 
Cậu ấy chưa tỉnh ngủ sao?
 
"Không đi."
 
"…" Văn Tu im lặng một lúc, không nói thêm gì.
 
“Tối qua chỉ vì tớ quá buồn, nói với cậu rất nhiều, không phải là...”
 
Tôi nghĩ cậu ấy đã hiểu lầm rằng tôi có tình cảm với cậu ấy.
 
Tôi hơi rối.
 
“Ừ, không sao, không phải là muốn phản kháng à?” Văn Tu bình tĩnh nói.
 
“Phản kháng cũng đâu cần bỏ nhà đi? Còn đi xa thế nữa.” Tôi cảm thấy vô lý.
 
Tôi nghĩ cậu ấy phần nào đó hơi đi.ên rồi.
 
Tôi muốn phản kháng thì đúng, nhưng phản kháng bằng cách đi đến nơi cách cả nghìn cây số?
 
Tôi, một người còn chưa từng ra khỏi thành phố Thành Đô?
 
“...” Văn Tu phì cười, “Chẳng lẽ cậu sợ tớ bắt cóc cậu sao?”
 
“Không được.”
 
“Ừ.”
 
Văn Tu cũng không giữ tôi lại nữa.
 
Cúp máy xong, tôi vẫn thấy đề nghị của cậu ấy quá đi.ên rồ.
 
Rửa mặt xong, tôi bước ra ngoài, bố mẹ tôi đã ngồi trong phòng ăn chờ tôi.
 
Tôi hơi không muốn lại gần.
 
Quay người trở về phòng.
 
“Viên Viên, con qua đây.” Bố tôi gọi.
 
Tôi không nghe, quay lại phòng.
 
Cánh cửa bị bố tôi đẩy vào.
 
“Viên Viên, con đang giận mẹ chuyện gì vậy?” Bố tôi đặt bữa sáng lên bàn học của tôi.
 
“Con không giận.” Tôi bực bội, không muốn nói chuyện.
 
“Thế mẹ con nói con không muốn thi cao học nữa là thật sao?”
 
“...” Tôi im lặng.
 
Không thi cao học chỉ là lời nói trong lúc tức giận, tôi chỉ không muốn làm theo sự sắp đặt của bà ấy.
 
Dù có thi, tôi cũng không thi vào Bắc Đại, tôi rất biết tự lượng sức mình.
 
“Được rồi, chuyện không thi cao học con đừng nói nữa, lát nữa ra xin lỗi mẹ con đi, mẹ giận đến mức không ăn cơm tối đấy.”
 
“Việc con có thi cao học hay không thì liên quan gì đến việc mẹ ăn cơm chứ?” Tôi thấy thật mệt mỏi.
 
“Con cũng biết mẹ con bị cao huyết áp, tại sao con lại cố làm mẹ giận?” Bố tôi thở dài.
 
“Con không cố ý làm mẹ giận. Từ nhỏ mẹ đã xem trộm nhật ký của con, lớn lên thì giám sát QQ của con...”
 
“Mọi người xung quanh đều nghĩ con là quái vật, họ nhận được tin nhắn của mẹ con đều thấy khó hiểu, con không còn bạn bè nữa.”
 
“Con cũng là người, con không phải máy móc, con cũng muốn như những cô gái khác, kết bạn, tham gia tụ tập,...”
 
...
 
Có lẽ vì tôi quá xúc động, bố tôi rất sốc.
 
Như thể bố tôi chưa bao giờ biết những chuyện này.
 
Ông im lặng một lúc lâu rồi nói: “Con cũng biết tính mẹ con như thế nào mà, nhưng mẹ làm tất cả là vì con thôi.”
 
Trong giây lát, câu nói của bố tôi như sét đánh ngang tai.
 
Tôi đứng đó, toàn thân tê dại.
 
Chỉ một câu “vì con” thôi, đã là sự trói buộc đạo đức lớn nhất đối với tôi.
 
Họ đã từng hỏi cảm nhận của tôi chưa?
 
Tôi từng nghĩ rằng, vì ba tôi là giáo viên chủ nhiệm quá bận rộn, nên có lẽ ông chỉ biết sơ qua về những hành động của mẹ tôi.
 
Nhưng giờ xem ra, không phải.
 
Bố tôi biết tất cả, nhưng ngầm đồng ý với những việc làm của mẹ tôi.
 
“Ăn cơm đi, rồi ra xin lỗi mẹ con, hôm nay bà ấy còn chưa uống thuốc cao huyết áp.”
 
Ba tôi nhìn tôi một cách ý tứ sâu xa, rồi quay người ra khỏi phòng.
 
“Bố.”
 
Tôi đột nhiên gọi ông ấy lại.
 
“...” Bố dừng lại nhìn tôi.
 
“Trong mắt các thầy cô, học tập luôn là quan trọng nhất đúng không?”
 
“...” Bố tôi chỉnh lại kính, “Tất nhiên rồi.”
 
“Học tập là nhiệm vụ của học sinh.”
 
Ông ấy vẫn nghĩ rằng tôi thật kỳ lạ.
 
Tôi chỉ thấy buồn.
 
“Con biết rồi.” Tôi nhượng bộ.
 
“Ừ, bố biết con vẫn là đứa trẻ hiểu chuyện. Cháo là mẹ con dậy từ sáng sớm nấu, bánh bao nước là mua ở phố cũ, toàn là món con thích, ăn nóng đi.”

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo