Hẹn Ước Bên Anh - 41

Đặt vé xong lại sợ Viên Viên chưa từng đi máy bay, không biết phải làm sao, tôi vẽ sơ đồ hướng dẫn cách lên máy bay cùng đường đến khách sạn cho Viên Viên.
 
Vì cậu ấy mà tôi thức trắng đêm hết lần này đến lần khác.
 
Tất cả thông tin về Viên Viên đều do Hạ Hạ nói với tôi.
 
Làm bạn với Hạ Hạ, tôi thừa nhận có phần ích kỷ.
 
Nhưng khi biết Hạ Hạ thích tôi, tôi nói rõ ràng:
 
“Tớ thích Trần Viên Viên.”
 
“Được thôi, chúng ta cạnh tranh công bằng.” Hạ Hạ cười nói với tôi.
 
“Cạnh tranh cái gì?”
 
“Xem cậu theo đuổi được Viên Viên trước, hay tớ theo đuổi được cậu trước!”
 
“...” Tôi có chút đau đầu. “Đừng lãng phí thời gian vào tớ.”
 
“Đương nhiên không, tớ chỉ thích những thứ có tính thử thách thôi.” Hạ Hạ rất tự tin.
 
Hạ Hạ rất tốt, nói thật, so với Viên Viên, mọi mặt cậu ấy đều hơn hẳn.
 
Nhưng chuyện rung động, vốn là chuyện con người không thể kiểm soát được.
 
Tôi thực sự không có hứng thú với Hạ Hạ.
 
Nhưng Hạ Hạ là người rất thẳng thắn, yêu ghét rõ ràng, nếu chỉ làm bạn, tôi khá thích tính cách đó.
 
Hạ Hạ muốn thế nào, tùy cậu ấy, thái độ của tôi đã rõ ràng rồi.
 
Sau đó, Hạ Hạ theo tôi ra nước ngoài, còn trêu tôi:
 
“Thấy chưa, cậu vẫn chưa theo đuổi được Viên Viên, Viên Viên không thích kiểu người như cậu đâu.”
 
“Chúng ta một đứa ở Thanh Hoa, một đứa ở Bắc Đại, cuối cùng lại bị một đứa ở Tây Hoa ‘trị’.”
 
Tôi cười.
 
Hạ Hạ nói đúng.
 
“Cậu sẽ làm bạn với Viên Viên cả đời chứ?” Tôi hỏi cậu ấy.
 
“Đương nhiên.” Hạ Hạ trả lời rất chắc chắn.
 
“Vậy nếu tớ và cậu ấy ở bên nhau, hai người vẫn làm bạn chứ?” Tôi rất lo lắng về chuyện này.
 
Trần Viên Viên luôn tránh tôi, tôi hiểu một phần lý do là vì Hạ Hạ.
 
Cậu ấy lo lắng, không đủ dũng cảm.
 
Mỗi lần tôi tiến một bước, Viên Viên lại lùi một bước.
 
Tôi hiểu Viên Viên rất thiếu cảm giác an toàn.
 
“Văn Tu, đừng đùa giỡn với Viên Viên, cậu ấy rất thật thà, chân thành đối xử với mọi người.” Hạ Hạ uống say, tâm sự với tôi.
 
“Cậu nghĩ tớ không nghiêm túc sao?” Tôi cười.
 
“Được thôi, ba năm rồi, tớ không theo đuổi cậu nữa!” Hạ Hạ uống một chai bia.
 
Hôm trước khi Viên Viên thi lại, cậu ấy gọi điện thoại.
 
Hạ Hạ trực tiếp đưa điện thoại cho tôi:
 
“Đừng nói tớ không cho cậu cơ hội.”
 
Tôi không biết Hạ Hạ có thực sự buông bỏ không, nhưng điều đó không còn liên quan đến tôi nữa.
 
Hạ Hạ rất độc lập, cô ấy có thể tìm được người tốt hơn.
 
Chỉ là chúng tôi không phù hợp.
 
5.
 
Sau này, tôi về nước.
 
Gặp lại Viên Viên.
 
Chúng tôi ở bên nhau.
 
Cuối cùng tôi đăng bài viết đầu tiên lên mạng xã hội:
 
“Chúng tôi bên nhau rồi, cậu ấy rất ngọt ngào.”
 
Coi như là một lời giải thích với bạn bè trên mạng xã hội, cũng coi như là một tóm tắt cho những năm qua của tôi.
 
Ôm Viên Viên trong lòng, tôi cảm giác thế giới của mình như được Viên Viên dùng sự ngọt ngào lấp đầy.
 
Sau này, tôi không gặp lại Hạ Hạ nữa, nghe nói cậu ấy theo thầy hướng dẫn làm dự án ở công ty.
 
Một ngày nọ, Chu Duy nhắn tin cho tôi:
 
“Chuyện gì.”
 
“Nếu có một cô gái, tao chỉ coi cô ấy là anh em, nhưng cô ấy lại hôn tao, tao phải làm gì bây giờ?”
 
“Cút!”
 
Tôi giận sôi cả m.áu.
 
Bao nhiêu năm rồi, nó vẫn làm tôi bực mình?
 
“Mày đang ngứa đòn đúng không?”
 
“Mày nổi điên cái gì? Tao không nói Viên Viên!”
 
“...” Ai bảo nó không nói sớm. “Vậy là ai?”
 
“Hạ Hạ.”

Nó bắt đầu giải thích: 
 
"Tao qua nước ngoài tìm mày, nhưng lúc đó mày lại vừa về nước. Thế là Hạ Hạ đón tao. Tối hôm đó, tao đi chơi cùng Hạ Hạ và bạn bè của cô ấy, đang chơi thì..." 
 
"Cô ấy bỗng nhiên hôn tao một cái." 
 
Tôi nghe mà thấy hoang mang: 
 
"Hạ Hạ hôn mày làm gì?" 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo