Lời Yêu Khó Nói - 8

"Vòi hoa sen cầm cao quá, cô hạ thấp xuống một chút." 
 
Vừa mới treo lại vòi sen, lại bị một tay khác của anh ấy kéo xuống. 
 
Hình như vô tình làm ướt quần áo tôi, vẻ mặt đầy áy náy kéo eo tôi sát lại gần. 
 
Lấy lý do quần áo ướt sẽ làm tôi cảm lạnh, thuận tiện lột sạch hết đồ trên người tôi. 
 
"Tôi bị gãy xương rồi, cô giúp giúp tôi đi." 
 
Bàn tay dần trượt xuống dưới. 
 
Lâm Chu khàn giọng, hàng lông mi dài phủ hơi nước, ngưng tụ thành giọt nhỏ li ti, lộ ra một cảm giác mơ hồ đầy kích thích. 
 
Tôi liếc nhìn tay anh ấy đang cầm vòi sen mà chẳng hề run rẩy chút nào. 
 
Gãy xương? 
 
Rõ ràng chỗ nào cũng vững như thường. 
 
Tôi bật cười khẽ, đầu ngón tay trượt xuống, ấn mạnh vào bụng dưới Lâm Chu. 
 
"Vậy thì gọi một tiếng vợ nghe thử xem?" 
 
Lần trước say rượu anh ấy gọi hai tiếng đó. 
 
Nghe cũng không tệ. 
 
Gãi ngứa lòng người. 
 
Theo lực ấn của đầu ngón tay tôi, hơi thở của Lâm Chu đột nhiên trở nên dồn dập, ánh mắt vô thức mất đi tiêu điểm. 
 
Môi run rẩy hơi hé mở. 
 
Giây tiếp theo, nước từ vòi sen bất ngờ trở lạnh, dập tắt hết bầu không khí mập mờ trong phòng. 
 
Lâm Chu lập tức hoàn hồn, nhanh chóng kéo giãn khoảng cách với tôi, mở miệng khiêu khích. 
 
"Cô vốn không thích tôi, làm vậy là có ý gì?" 
 
"Chúng ta chỉ là liên hôn thôi, cô không thấy cách xưng hô đó quá thân mật sao?" 
 
"Nếu cô muốn sỉ nhục tôi, hoàn toàn có thể đổi cách khác. Chính cô nói ra từ đó mà không thấy buồn cười à..." 
 
"Nếu tôi mà gọi cô là vợ! Tôi chính là chó!" 
 
Dục vọng tràn ngập trong lòng phút chốc tắt ngúm. 
 
Diễn chút thì vui. 
 
Diễn nhiều thì phát bực. 
 
Người khóc lóc trong tối là Lâm Chu. 
 
Người ngoài mặt giả bộ chối từ lại là anh ấy. 
 
Lâm Chu còn lải nhải không dứt, tôi đã mất hết kiên nhẫn dây dưa, vung tay tát một cái kết thúc cuộc đối thoại. 
 
"Anh không gọi, có khối người muốn gọi." 
 
"Còn nhớ nhà họ Lâm các người đã nói gì không? Tôi thích ai thì gả cho người đó." 
 
Tôi xoa cổ tay, nhìn khuôn mặt trắng bệch của Lâm Chu, tâm trạng tốt lên không ít. 
 
Chậm rãi buông ra một câu cuối cùng. 
 
"Tôi gả cho anh trai anh cũng không phải không được." 
 
13 
 
"Vợ." 
 
Gần như ngay khi tôi dứt lời. 
 
Tên cứng đầu bướng bỉnh như Lâm Chu trực tiếp biểu diễn một màn quay xe thần tốc. 
 
【Một giây trước rất tức giận, một giây sau đã cười toe toét.】 
 
【Làm gì có tiếng chó sủa?】 
 
【Tôi~ mà~ gọi~ cô~ là~ vợ~ thì~ tôi~ chính~ là~ chó~】 
 
【Tên nam chính này bớt nói đi chút còn hơn.】 
 
【Đoán là anh ấy sẽ nhận sai quỳ xuống cầu xin, không ngờ nhanh như vậy.】 
 
"Vợ." 
 
"Vợ." 
 
"Vợ, em để ý anh đi mà." 
 
Thấy tôi không lên tiếng, Lâm Chu mặt trắng bệch, lén lút ngẩng đầu, cẩn thận liếc nhìn tôi một cái. 
 
"Gâu gâu?" 
 
"Gâu gâu gâu?" 
 
"Gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu!" 
 
Tôi suýt chút nữa không nhịn được: "..." 
 
"Cầu xin em đừng tái giá với anh của anh, sau này anh sẽ không nói linh tinh nữa." 
 
"Anh sẽ tìm một cái khuyên môi, khâu chặt môi trên và môi dưới lại!" 
 
"Cầu xin em đừng tái giá, cầu xin em hu hu hu hu hu, vợ ơi, đừng tái giá mà!" 
 
"Chân anh cũng sắp khỏi rồi, anh không phải thằng què nữa! Đừng chê anh mà!" 
 
Thấy Lâm Chu sắp bật chế độ ấm đun nước, tôi lập tức chộp lấy quần áo bên cạnh mặc vào. 
 
Ném anh ấy lại một mình trong phòng tắm, tiện tay chu đáo đóng cửa giúp luôn. 
 
Cách âm rất tốt. 
 
Tránh để cái ấm đun nước cao áp này làm phiền người khác. 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo