Ước Nguyện Của Con Trai - 2

3


Nụ cười trên bốn gương mặt biến mất trong tích tắc.


Tiền Cẩm Phong trách tôi: “Cô phiền quá đi! Diễn vai đạo đức chắc? Nó là con cô mà, không cho nó thì cho ai?”


Mẹ chồng tôi độc miệng: “Chắc cô có đàn ông bên ngoài rồi! Đúng là gái quê, hạ tiện không ai bằng!”


Mấy lời đó, kiếp trước tôi nghe cả trăm lần.


Lần nào cũng khóc.


Nhưng vì con, tôi nhịn, mong nó có gia đình trọn vẹn.


Cuối cùng, sự nhẫn nhịn của tôi chỉ là trò cười.


Đã vậy, tôi còn nhịn làm gì nữa?


“Tôi hỏi lại: có ly hôn không?”


Tiền Cẩm Phong vừa định nói, con trai đã nhảy dựng lên:


“M^ cái đồ đàn bà! Ly hôn! Ba, ly hôn đi! Chỉ là vé trại đông thôi! Ba con cũng xin được, nội con cũng xin được!”


Nó giận đến phồng mũi, mắt đỏ rực như sói.


Từ khi biết nói, nó đã nhiều lần nói mấy lời kiểu đó.


Nó bảo ba nó là quản lý kinh doanh, biết kiếm tiền.


Ông bà là giáo viên nghỉ hưu, có học thức.


Chỉ tôi là gái quê, học cao đẳng, đầu rỗng.


Cả nhà họ coi những gì tôi hi sinh đều như không khí.


Tôi từng nghĩ: khi con lớn, tiếp xúc nhiều hơn, nó sẽ hiểu lòng tôi.


Thế nên, kiếp trước tôi đưa vé này để nó thấy thế giới rộng lớn.


Cuối cùng, cái tôi nhận lại là căn phòng ẩm thấp, chờ ch^t trong cô độc.


Thật thảm thương!


Giờ nghe lại những lời đó, tôi không cãi nữa.


Chỉ liên tục gật đầu: “Đúng vậy, ba cậu, nội cậu đều giỏi, chắc chắn xin được.”


Ba người kia sắc mặt lập tức thay đổi, định nói lại thôi.


Tôi hít sâu: “Tài sản chung chia đôi. Con để cho các người. Vậy đi.”


Tôi vào phòng thu dọn hành lý, không muốn ở thêm giây nào nữa.


Con trai còn la hét bên ngoài.


Ba mẹ chồng thì vội vàng dỗ dành:


“Mẹ con độc ác, xấu xa, rồi sẽ gặp báo ứng. Đừng giận nữa, con mà ốm thì không tốt đâu.”


“Mẹ con chẳng nỡ bỏ con đâu, chỉ dọa vậy thôi. Con là con một của cô ta, bỏ con cô ta sống sao nổi? Gái quê lạc hậu, sống một mình không nổi đâu.”


Con trai gào lên: “Con không cần bà ta làm mẹ! Đồ chết tiệt, sao bà chưa ch^t đi cho rồi!”


Trái tim tôi vẫn đau nhói.


Khi tôi thu dọn xong hai vali lớn, bên ngoài cũng yên tĩnh lại.


Tiền Cẩm Phong mở cửa.


Tay đút túi, cười khinh bỉ: “Diễn cũng giống lắm đó! Đi thì đi, giờ đi ly dị luôn nè.”


Tôi đưa chứng minh thư, giấy kết hôn ra: “Đi.”


Nụ cười anh ta đông cứng.


“Muốn ly hôn thì cũng được. Cô tay trắng rời đi, tôi đồng ý. Thế nào?”


Tôi bật cười: “Ồ, ra là anh tiếc tôi quá, cố tình khiêu khích để tôi không đi chứ gì?”


“Haha, tiếc cô? Cười chết mất! Cô ly hôn rồi thì đi đâu được chứ? Nửa tài sản chứ gì, tôi cho cô! Đừng có nuốt lời!”


4


Khi đến cục dân chính, tôi mới biết vì sao Tiền Cẩm Phong lại dám nói những lời đó.  


Anh ta đã chuyển đi 90% tài sản trong thời gian hôn nhân.  


Ngay cả căn nhà cũng đứng tên ba mẹ anh ta.  


Ly hôn chia đôi, tôi cũng chỉ được chưa tới ba vạn tệ.  


Anh ta dứt khoát ký tên.  


Tôi thở dài, thật sự không muốn lãng phí thời gian dây dưa với họ nữa.  


Bèn cầm bút ký luôn tên mình.  


Sắc mặt Tiền Cẩm Phong thay đổi, hừ lạnh nói:  


“Chỉ vì một lúc bốc đồng mà làm ra mấy trò tưởng chừng oai phong này, sau này người khổ vẫn là cô thôi, tôi muốn xem cô dỗ con trai kiểu gì!”


“Dù sao thì, nếu cô không quỳ xuống xin lỗi, tôi sẽ không rút đơn ly hôn đâu, cứ chờ đến ba mươi ngày sau chính thức bị đuổi ra khỏi nhà tôi đi!”


Nói xong, anh ta liếc nhìn đầu gối tôi, chờ tôi quỳ xuống xin lỗi như những lần trước.  


Chuyện này từng xảy ra rất nhiều lần.  


Mỗi lần là anh ta ép tôi nộp đơn ly hôn, rồi lại dùng con để uy hiếp tôi quỳ xin lỗi và rút đơn.  


Trước kia vì con, tôi chưa từng dám thật sự cắt đứt.  


Lần này, tôi đứng dậy, đá một phát vào đầu gối anh ta rồi đi ra ngoài.  


Anh ta chạy theo, mắng tôi vài câu “mụ đàn bà ác độc”.  


Tôi không thèm đáp lại.  


Trên đường về nhà chỉ nghe thấy tiếng chửi rủa của anh ta.  


Vừa mở cửa, tôi đã cảm nhận được không khí có gì đó bất thường.  


Ba mẹ chồng khẽ đẩy con trai, thì thầm điều gì đó.  


Giây tiếp theo, con trai tôi với vẻ mặt đầy oán khí đi tới trước mặt tôi.  


“Này, đưa vé cho tôi, tôi sẽ không so đo chuyện vừa nãy, miễn cưỡng để cô tiếp tục làm mẹ tôi.”  


Tôi mỉm cười lắc đầu: “Không cần cậu miễn cưỡng, không làm thì thôi vậy.”  


Nó vừa nghe xong liền tức giận.  


Mẹ chồng vội vàng giữ nó lại, còn đưa kính của nó ra cho tôi xem.  


“Y Lan, đừng gây chuyện nữa, nhìn kính con dày thế kia, cô rõ hơn ai hết nó đã nỗ lực vì ngày hôm nay đến mức nào.”

 

“Nếu bỏ lỡ cơ hội đi du học lần này, nó sẽ phải ở lại trong nước thi đại học như bao người khác, sau này sống một cuộc đời tầm thường và tuyệt vọng.”  


Tôi nhướn mày: “Sao có thể chứ? Bà và bố đứa trẻ đều lợi hại thế, các người tự có cách kiếm vé mà, đúng không?”  


Bọn họ nhíu mày.  


Tiền Cẩm Phong quát tôi: “Cô làm được, bọn tôi tất nhiên cũng làm được! Nhưng bọn tôi bận, không có thời gian, hơn nữa cô kiếm được rồi, bọn tôi không dùng thì sau này cô lại bảo bọn tôi cố tình làm tổn thương cô!”


Bốn cặp mắt, đều chăm chăm nhìn tấm vé trong tay tôi. 

 

Tôi nhìn ánh mắt cứng đầu nhưng kiêu ngạo của con trai, nhìn chiếc kính rõ ràng dày hơn năm ngoái của nó.  


Trái tim tôi cuối cùng vẫn mềm nhũn.  


Thôi vậy, lần cuối cùng.  


Tôi lấy vé ra, đưa cho nó.  


“Từ nay về sau, giữa tôi và cậu, không ai nợ ai.”  


Nó lập tức cầm lấy, hừ lạnh:  


“Làm bộ làm tịch! Mau đi làm kem đi, tôi muốn ăn vị việt quất! Không thì tôi bảo ba thật sự ly hôn với cô đấy!”


Nó là đứa khó chiều, chỉ thích ăn kem do tôi tự làm.  


Tôi không đáp, quay về phòng kéo hai cái vali, rồi rời đi.  


Không ai ngăn tôi lại.  


Giọng thì thầm của mẹ chồng vang lên: “Mẹ cá chắc không đến một ngày nhất định sẽ khóc lóc quay về xin chúng ta, lần này đừng tha cho nó dễ dàng.”  


Con trai đáp: “Ba, chuẩn bị một quả sầu riêng cho bà ta quỳ! Bắt bà ta dùng cái bàn giặt tát vào mặt mình!”  


Rồi cả nhà cười lớn.  


Tôi cười khổ, tự nói với chính mình: Không sao cả, La Y Lan, khổ nạn sẽ sớm kết thúc thôi.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo