Xuân tàn phong muộn - Chương 10

19


Lâm Hàn Nghiêm để lại cho tôi một tấm thẻ ngân hàng và một mảnh giấy.


"Lạc Lạc, em ra nước ngoài ở hai năm đi."


"Chuyện này để anh gánh. Dù sao gia đình anh có quan hệ, có thể giúp anh giảm nhẹ hình phạt tối đa. Bố anh tuy không thương anh, nhưng rất sợ mất mặt. Ông ta sẽ lo liệu ổn thỏa, em yên tâm."


"Cứ coi như đây là cách anh trả nợ cho em. Đừng đi tự thú nữa, chúc em mọi điều tốt lành."


Tôi siết chặt tờ giấy, đến khi mép giấy nhăn nhúm mới dần lấy lại bình tĩnh.


Không rõ cảm xúc trong lòng là gì, chỉ cảm giác tiếng ve bên tai lúc gần lúc xa.


Nhét thẻ ngân hàng vào túi, tôi điều chỉnh lại tâm trạng, khẽ cảm ơn Dương Niệm.


Ra khỏi cổng trường, tôi bắt một chiếc taxi.


Tài xế quay đầu hỏi: “Đi đâu?”


"Đến đồn cảnh sát khu công nghiệp phía Bắc…"


"Hả?"


Tôi khẽ nhắm mắt, hít sâu một hơi. 


"Thôi."


"Đến nghĩa trang."


Tối hôm đó, tôi ở bên mộ Giang Kỳ Lạc suốt cả đêm.


Sáng hôm sau, tôi rời khỏi đất nước.


20


Những năm ở nước ngoài, cuộc sống của tôi chỉ xoay quanh việc cập nhật tài khoản vẽ tranh của Giang Kỳ Lạc.


May mắn là trước đây tôi cũng thường nhận vẽ minh họa, tay nghề không quá kém, tuy không thể sánh bằng thiên phú của em ấy, nhưng sau năm năm, tôi cũng tích lũy được một lượng người theo dõi đáng kể.


Mùa xuân năm nay, tôi quyết định trở về nước.


Đến Thanh Thành, Chu Khê mang theo một bó hoa tulip đến đón tôi.


Hiện tại, cô ấy đã trở thành một trong những người quản lý hàng đầu của công ty giải trí.


Khi ngồi đối diện, ánh mắt cô ấy tức khắc đong đầy nước mắt.


"Chị… em không ngờ còn có thể gặp lại chị..."


"Cảm ơn chị... cảm ơn chị vì tất cả những gì đã làm."


Giọng cô ấy nghẹn lại, sau nửa phút nức nở, cô ấy tiếp tục nói.


Năm đó, sau khi Thẩm Vinh chết, chứng trầm cảm của cô ấy như được cắt bỏ tận gốc, hoàn toàn biến mất.


Cô ấy cuối cùng cũng không còn bị nhấn chìm trong quá khứ hay dằn vặt mà trở nên tê liệt từng ngày nữa.


Nghe đến đây, tôi nhẹ nhõm hơn, như ngày trước, đưa tay vỗ nhẹ lên vai cô ấy.


Thật tốt, cuối cùng cũng có da có thịt hơn rồi.


Lúc này, Chu Khê như chợt nhớ ra điều gì, cúi đầu lục túi, lấy ra một tấm thẻ rồi đưa cho tôi.


"Chị, trong đây có 1 triệu 420 ngàn tệ, là tiền lương của em mấy năm qua cộng với 800 ngàn chị đưa trước đó, em đều để dành cả. Chị đừng từ chối, nhất định phải nhận lấy!"


Tôi không nhận.


Thấy vậy, Chu Khê kiên quyết đặt nó bên tay tôi, rồi tiếp tục kể về những chuyện đã xảy ra trong những năm qua.


Cô ấy nói, năm đó sau khi Lâm Hàn Nghiêm tự thú, anh ta đã nhận được sự tha thứ từ gia đình nạn nhân – tức là từ Thẩm Trúc.


Sau đó, gia đình Lâm Hàn Nghiêm thuê những luật sư hàng đầu, đồng thời xuất trình kết quả chẩn đoán rối loạn lưỡng cực từ bệnh viện những năm trước.


Với nhiều yếu tố cộng lại, anh ta bị kết án mười năm tù.


Còn Thẩm Trúc, không rõ vì sao, nhưng không lâu sau khi cha cô ta qua đời năm năm trước, tinh thần đã trở nên rối loạn.


Hiện tại cô ta luôn ở trong bệnh viện tâm thần, chỉ có mỗi cuối xuân hằng năm là đến nghĩa trang viếng mộ.


Nghe vậy, tôi chỉ khẽ gật đầu.


Những con người ấy, khi được nhắc đến, vừa xa lạ vừa quen thuộc, như thể những người đã từng quen biết từ kiếp trước.


Bản năng thôi thúc tôi lảng tránh.


Cuối cùng, tôi chuyển chủ đề, tò mò hỏi Chu Khê:


"Vậy năm năm qua, em có yêu ai không?"


Ánh mắt cô ấy chợt trầm xuống, đôi tay đan vào nhau, vô thức siết chặt.


"Không có."


"Tại sao?"


Cô ấy cúi đầu, giọng nhẹ như gió thoảng. 


"Bởi vì... người em gặp thuở thiếu niên quá đỗi rực rỡ."


21


Đêm khuya. 


Gió nhẹ lướt qua, mang theo hơi lạnh phảng phất trong không gian tĩnh mịch.


Tôi mở tài khoản, lặng lẽ đăng tải một bức tranh phong cảnh mùa đông mà Giang Kỳ Lạc đã vẽ khi còn sống.


Bên dưới bức tranh, chỉ có một dòng chữ ngắn ngủi:


"Chỉ mong kiếp sau, cậu có thể sống một đời bình yên."


— Hoàn —

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo