Xuyên Thành Bác Sĩ Trong Truyện Bá Tổng - 10

Chương 10:

 

Tốt lắm, đồ ngu, anh đã thành công chọc giận tôi rồi đấy.

 

 

Sau khi hoàn tất mọi thủ tục, tôi bước ra khỏi phòng đấu giá.

 

Lục Ngạo Thiên đang đứng bên cạnh chiếc xe sang trọng, sốt ruột chờ đợi.

 

Thấy tôi, anh ta lập tức bước đến nói: “Rốt cuộc cô là ai?”

 

Tôi thở dài, vẻ mặt phức tạp: “Anh có biết thương nhân người Hoa gốc Á năm ngoái khai thác được mỏ dầu khổng lồ ở Châu Phi không?”

 

Lục Ngạo Thiên ngạc nhiên: “Chẳng lẽ cô... chẳng lẽ cô...”

 

Tôi gật đầu: “Đúng vậy, tôi không có bất kỳ quan hệ nào với anh ta.”

 

Lục Ngạo Thiên: “...”

 

Tôi nhún vai một cách đầy khiêu khích: “Tôi chỉ là một người thành công bình thường thôi, anh tưởng ai cũng giống như anh, ngày nào cũng không chịu làm việc đàng hoàng, chỉ biết yêu đương mà vẫn có thể trở thành nhân vật chính, sở hữu khối tài sản khổng lồ?”

 

Hình như anh ta không hiểu tôi đang nói gì.

 

Nhưng rất nhanh sau đó anh ta đã hiểu.

 

Không có mảnh đất này, nhà họ Lục không còn cơ hội nào để xoay chuyển tình thế, sau khi chuỗi vốn bị đứt, các đối thủ đồng loạt xông vào.

 

Giống như kền kền nhìn thấy xác chết, bắt đầu chia chác tài sản nhà họ Lục.

 

Ngay cả Tô Kiều cũng được tôi ngầm ra hiệu để chia một phần.

 

Bảy tháng sau, nhà họ Lục phá sản.

 

Biệt thự của Lục Ngạo Thiên bị đem ra đấu giá, tôi đã mua lại nó.

 

Ngày Lục Ngạo Thiên chuyển nhà, tôi đến xem căn biệt thự.

 

Anh ta tiều tụy, không còn vẻ kiêu ngạo như trước, còn nhìn tôi với vẻ mặt khó hiểu:

 

“Tôi không hiểu, trước đây tôi thật lòng với cô, không một người phụ nữ nào có thể từ chối tôi...”

 

À, lại nữa.

 

Tôi móc tai: “À đúng rồi, bởi vì tôi là đàn ông.”

 

Anh ta nhìn tôi với vẻ nghi ngờ: “Tôi đã đắc tội với cô chỗ nào sao?”

 

Hỏi hay lắm.

 

Tôi nhìn anh ta, thành thật lắc đầu: “À không, anh quên tôi là bác sĩ rồi sao? Tôi chỉ sớm nhận ra anh mắc bệnh tổng tài bá đạo giai đoạn cuối thôi.”

 

“Bệnh này dễ chữa, chỉ cần anh mất hết tài sản, không còn là tổng tài bá đạo nữa tự nhiên sẽ khỏi thôi.”

 

Bài thuốc của tôi có vấn đề gì sao?

 

Hoàn toàn không có vấn đề gì.

 

 

Nhưng mà sau khi nhà họ Lục phá sản cũng không thể mặc kệ anh ta hoàn toàn được.

 

Nhỡ đâu Lục Ngạo Thiên là người yếu đuối, nghĩ quẩn rồi tự tử thì sao?

 

Vì vậy, tôi vẫn phải âm thầm tạo cơ hội cho anh ta, khi cần thiết còn phải giúp đỡ anh ta gây dựng lại sự nghiệp.

 

Nếu Lục Ngạo Thiên có bản lĩnh làm nên trò trống gì đó, lúc đó chắc anh ta sẽ hiểu, cái gọi là tổng tài bá đạo không phải là muốn gọi phụ nữ đến thì gọi đến, muốn đuổi đi thì đuổi đi, cũng không nói mấy câu ngu ngốc như “cô đang đùa với lửa”.

 

Nhưng mà tất cả đều phải dựa vào số phận của anh ta.

 

Xong xuôi mọi việc, tôi tự thưởng cho mình một kỳ nghỉ, ra nước ngoài du lịch một vòng.

 

Lúc nhận được điện thoại của Tô Kiều, tôi đang ở show diễn thời trang của Pháp xem người mẫu nam.

 

Cô ấy nói ngắn gọn: “Về nước đi, họp cổ đông, xác định mục tiêu tiếp theo.”

 

Vì vậy, tôi đành phải tạm dừng chuyến du lịch vòng quanh thế giới của mình.

 

Biệt thự nhà họ Lục, à không, biệt thự của tôi.

 

Tô Kiều và Tống Ngôn đang ngồi uống rượu ngắm hoàng hôn trong sân.

 

Tôi đang mở bức tranh mà Hứa Liên Liên gửi từ Milan về.

 

Một tháng trước, cô ấy đã tổ chức triển lãm tranh cá nhân đầu tiên, tạo ra tiếng vang cực lớn.

 

Còn tôi cũng kiếm được bộn tiền nhờ 10% lợi nhuận bán tranh.

 

Hứa Liên Liên đã tặng tôi bức tranh bán chạy nhất trong triển lãm.

 

Tôi mở ra xem, có chim bồ câu trắng, có người, có biển cả.

 

Nhưng mà nó quá trừu tượng, tôi xem không hiểu.

 

Hứa Liên Liên nói bức tranh này tượng trưng cho tôi, là tôi đã cho cô ấy thấy thế giới bên ngoài.

 

Tô Kiều gõ bàn: “Được rồi, nói chính sự đi.”

 

Cô ấy cắt tóc ngắn, trang điểm tinh xảo, trông rất mạnh mẽ: “Mọi người xem kế hoạch của công ty cho quý tới đi.”

 

Tôi đẩy tập tài liệu lại: “Không cần đâu, tôi tin tưởng cô.”

 

Tống Ngôn cũng học theo tôi: “Cô biết đấy, tôi chẳng hiểu gì về mấy thứ này.”

 

Bây giờ Tống Ngôn đã không còn là người mờ nhạt nữa rồi.

 

Thiết lập nhân vật khiến anh ta dễ bị người khác bỏ qua, vậy nên anh ta mặc một bộ quần áo sáng vàng, hai tai đều đeo bông tai, còn nhuộm một mái tóc màu hồng nhạt.

 

Hiện tại mặc kệ đi tới chỗ nào anh ta đều là tiêu điểm của đám người.

 

Tôi chỉ nhìn anh ta một cái liền nhắm mắt lại.

 

Tống Ngôn bất mãn: “Cô có ý gì vậy?”

 

Tôi đáp: “Cách phối đồ của anh làm chói mắt tôi.”

 

Tống Ngôn: “...”

 

Tô Kiều ở bên cạnh bật cười.

 

Tôi nói với Tô Kiều: “Thật ra cô không cần phải chia hoa hồng cho chúng tôi nữa, đây đều là sản nghiệp cô vất vả gây dựng, chúng tôi không giúp được gì nhiều.”

 

“Bây giờ tôi và Tống Ngôn đều có sự nghiệp riêng của mình, tôi đầu tư, cậu ấy làm truyền thông, không thiếu tiền.”

 

Tô Kiều nhún vai: “Tiền mà, ai cũng không thiếu, nhưng tôi thiếu bạn bè. Tôi muốn dùng tiền để gắn kết chúng ta, suy cho cùng lợi ích mới là vĩnh cửu, đúng không?”

 

Tôi thật sự rất muốn kéo Lục Ngạo Thiên đang ở nơi nào đó đến đây để học hỏi.

 

Nhìn xem người ta có giác ngộ tới mức nào.

 

Tất cả những kẻ chỉ nói tình cảm mà không nói đến tiền đều là lưu manh.

 

Tô Kiều khép văn kiện lại, chính thức quyết định: “Vậy cứ quyết định như vậy đi, tiếp theo phải nắm được tập đoàn Tô thị trong tay, tôi muốn biến Tô của Tô thị thành Tô của Tô Kiều, muốn cho những người đàn ông kia thấy, tôi không kém cạnh bất kỳ ai.”

 

Tống Ngôn dùng sức vỗ tay, sau đó lại giơ ly rượu lên: “Nào! Cụng ly!”

 

Tôi: “Vì tự do.”

 

Tô Kiều: “Vì quyền lực.”

 

Tống Ngôn: “Vì chúng ta.”

 

Cheers!

 

Lúc này hoàng hôn buông xuống, nhưng hành trình của chúng ta vẫn tiếp tục.

 

Bất kể chúng ta đang ở trong hoàn cảnh khó khăn nào, đều phải nhớ kỹ...

 

Làm ơn hãy cố gắng tự cứu mình thoát khỏi khó khăn nguy hiểm.

 

Hết.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo