Báu Vật Của Guide - Chương 103

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

103

Giữa tầng hầm đen tối là một chiếc giường bệnh màu trắng. Một người phụ nữ tái nhợt đang ngồi trên giường, xung quanh có ba nhân viên kiểm tra mặc áo choàng trắng và thiết bị kiểm tra cao cấp.

Si-jin nhìn chằm chằm vào cảnh tượng kỳ lạ đó, vừa xa lạ vừa sợ hãi. Các nhân viên kiểm tra đều hốc hác, không chỉ sợ hãi mà còn mang ánh mắt cam chịu.

Si-jin xem xét vẻ ngoài quen thuộc của họ, rồi chợt nhận ra.

‘Tất cả đều là nhân viên kiểm tra bị bắt cóc…’

Họ là những nhân viên kiểm tra đã biến mất do bị bắt cóc.

Giáo sư, nhà nghiên cứu, nhân viên kiểm tra. Nghề nghiệp thì đa dạng nhưng về cơ bản đều là những nhân viên kiểm tra năng lực. Si-jin khi bước vào đây... cũng chỉ là một trong số họ.

Các nhân viên kiểm tra đang xem xét người phụ nữ tái nhợt ngồi trên giường bệnh màu trắng. Người phụ nữ trông vô cảm đến mức nếu cô ấy không chớp mắt, người ta sẽ nhầm tưởng cô ấy đã chết.

Yoo Seung-hwa bình thản giới thiệu cô ấy.

"Đây là guide Khắc ấn của tôi."

Đây là lần đầu tiên Si-jin nhìn thấy guide của Yoo Seung-hwa. Theo hồ sơ của Trung tâm F12, cô ấy là một guide cấp B với lý lịch khá bình thường, từng hoạt động trong cùng bộ phận tình báo với Yoo Seung-hwa.

Nếu không phải lời nói tiếp theo của Yoo Seung-hwa, Si-jin đã nhầm tưởng đây chỉ là một người bệnh.

"Cô ấy đã bùng phát được khoảng nửa năm rồi."

"…Guide Khắc ấn đã trải qua bùng phát sao?"

"…Vâng."

"Không thể nào…"

Si-jin sững sờ thì thầm. Khả năng một guide, đặc biệt là một guide đã Khắc ấn với một Esper cấp A mạnh mẽ, lại bùng phát là rất thấp.

Yoo Seung-hwa nhận ra suy nghĩ đó, nên bình tĩnh giải thích.

"Sau khi yêu cầu tôi ly hôn và dần dần sắp xếp mọi thứ xung quanh… cô ấy đã tự mình dùng quá liều thuốc kích thích và bùng phát."

"……"

Si-jin không nói nên lời.

Tự mình dùng thuốc kích thích để bùng phát. Điều đó có nghĩa là cô ấy đã cố gắng tự tử một cách cực đoan và đau đớn. Bởi vì guide sẽ mất đi ý thức trong sự đau đớn khủng khiếp.

Yoo Seung-hwa từ từ tiến lại gần guide của mình. Tự nhiên các nhân viên kiểm tra lùi lại với vẻ mặt sợ hãi. Yoo Seung-hwa dùng hai tay nâng niu bàn tay của người yêu không có phản ứng gì

"Tôi đã ngăn chặn cơn bùng phát trong quá trình diễn ra… nhưng sau đó, cô ấy không có bất kỳ phản ứng nào nữa."

"…Có lẽ đã ngăn chặn ở giai đoạn tiền bùng phát cấp 2."

"Vâng."

Giai đoạn tiền bùng phát cấp 2 là giai đoạn tâm trí đã bị đốt cháy. Vượt qua giai đoạn đó, người ta sẽ ít nhất rơi vào hôn mê hoặc tử vong.

Tuy nhiên, guide của Yoo Seung-hwa đang nhìn thẳng vào Si-jin. Điều đó có nghĩa là cô ấy đang nhận thức được một đối tượng xa lạ, và đã bị ngăn chặn ở giai đoạn tiền bùng phát cấp 2.

Lúc đó, một người đàn ông lớn tuổi tiến lại gần guide. Anh ta kiểm tra tình trạng của guide, nhưng cũng run rẩy lo lắng như đang nhìn Yoo Seung-hwa.

‘Chẳng lẽ…’

Si-jin hỏi trong kinh ngạc.

"Chẳng lẽ… cô đã bắt cóc các nhân viên kiểm tra để chữa trị cho guide sao?"

"……"

Yoo Seung-hwa nhìn Si-jin không nói gì. Nhưng ngay cả điều đó cũng là một câu trả lời.

Yoo Seung-hwa đang gồng mình giữ guide đã mất cảm xúc, đang bùng phát, gắn chặt với thế giới này bằng một cách cưỡng ép.

Si-jin nhớ lại lời Yoo Seung-hwa nói trước khi bước vào đây: "Những người có siêu năng lực liều mạng vì đối tượng Khắc ấn thật nực cười." Câu nói cho thấy Yoo Seung-hwa ý thức rõ ràng tình hình đến mức tự giễu cợt bản thân. Nhưng cô ấy không hề có ý định dừng lại.

"Cô bị điên rồi…"

Đáp lại, Yoo Seung-hwa khẽ mỉm cười. Nụ cười lan trên khuôn mặt lạnh lùng, mang một vẻ đáng sợ.

Yoo Seung-hwa hoàn toàn phớt lờ lời xúc phạm của Si-jin. Cô chỉ nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của người yêu, người giờ đây không còn chút phản ứng nào.

"Vậy thì bây giờ bộ dạng của Đội trưởng Jung Tae Yul hẳn cũng đáng để xem rồi."

"Đừng so sánh Jung Tae Yul với một người như cô."

Si-jin phủ nhận với giọng run rẩy nhưng kiên quyết. Yoo Seung-hwa quay lại nhìn Si-jin với đôi mắt đầy màu sắc.

"So sánh?"

"Jung Tae Yul… không phải là một người tàn nhẫn như cô."

"……"

Xoạt.

Trước những lời nói đầy giận dữ, Yoo Seung-hwa lặng lẽ ra hiệu sang một bên.

Ngay lập tức, những chiến binh đứng xung quanh dẫn các nhân viên kiểm tra ra ngoài. Các nhân viên kiểm tra bị kéo ra ngoài,  nhìn Si-jin với ánh mắt lo lắng và thương cảm.

Chẳng mấy chốc, trong không gian ngầm rợn người chỉ còn lại ba người và hai chiến binh.

Yoo Seung-hwa nhìn thẳng vào Si-jin.

"Vậy tôi hỏi Tiến sĩ."

"……"

"Nếu Đội trưởng Jung Tae Yul bùng phát, Tiến sĩ có thể từ bỏ cậu ta mà không hối tiếc không?"

"Tôi…"

Si-jin không thể trả lời.

Jung Tae Yul bùng phát ư. Si-jin đã từng trải qua giai đoạn tiền bùng phát cấp 1 cùng cậu ta.

Si-jin đau khổ khi nhớ lại ngày đó. Anh không có đủ tự tin để từ bỏ Jung Tae Yul đã bùng phát và mất đi cảm xúc.

Nhưng điều đó không có nghĩa là anh có thể làm theo cách bạo lực của Yoo Seung-hwa. Tuyệt đối không…

Yoo Seung-hwa nhận ra sự bối rối đó, bình thản thú nhận.

"Tôi đã sử dụng mọi phương pháp để chữa trị cho guide của mình trong suốt thời gian qua."

"……"

"Và rồi… chính phủ tham nhũng đã gửi lời đề nghị hợp tác cho tôi."

Người ta vẫn gọi những quốc gia vẫn còn tồn tại sự phân biệt đối xử với người có siêu năng lực hay chế độ nô lệ Esper là chính phủ tham nhũng. Chủ yếu là các quốc gia thuộc thế giới thứ ba.

Yoo Seung-hwa nhìn Si-jin với ánh mắt lạnh lùng.

"Nếu có công nghệ của dự án Tesoro… thì có thể chữa trị cho guide của tôi."

Si-jin dần dần nổi da gà.

Yoo Seung-hwa rõ ràng đang cố gắng tìm kiếm ‘Tesoro’ từ anh. Để chữa trị cho guide của mình.

Khi những sợi dây suy nghĩ nối lại với nhau, một ý nghĩ tàn nhẫn kinh khủng bắt đầu nảy sinh.

‘Cô ta nhầm rằng cha mẹ mình đã cấy công nghệ khắc ấn vào cơ thể mình sao…’

Si-jin run rẩy lùi lại vì sợ hãi.

Esper cấp A kia sẵn sàng làm mọi thứ để chữa trị cho guide của mình, còn chính phủ mục ruỗng kia thì khao khát công nghệ thuần hóa người có siêu năng lực bằng cách khắc ấn. Tất cả đều đang hướng đến cùng một mục đích.

Yoo Seung-hwa, đôi mắt mờ đục, bắt đầu tiến lại gần Si-jin từng bước.

"Tiến sĩ Baek. Tôi nhất định phải có viên đá quý được khắc ấn đó, Tesoro."

"Esper Yoo, Yoo Seung-hwa … Tôi thực sự không biết Tesoro."

Những lưỡi băng sắc lạnh, nhọn hoắt như dao găm, phóng ra từ tay Yoo Seung-hwa. Những khối băng hình giáo, với đầu nhọn có thể xé toạc bụng bất cứ lúc nào. Si-jin cố gắng bỏ chạy, nhưng chiến binh phía sau siết chặt vai, ấn mạnh xuống. Không thể cưỡng lại, Si-jin run rẩy khuỵu xuống sàn.

Si-jin, trong tuyệt vọng, cố gắng thuyết phục Yoo Seung-hwa.

"Khoan đã… Làm ơn, cha mẹ tôi chưa bao giờ thử thí nghiệm Khắc ấn trên tôi đâu… Thật đấy."

Yoo Seung-hwa phớt lờ lời thuyết phục của Si-jin, ra lệnh cho các chiến binh bên cạnh.

"Đưa tên kia đến."

Trước lệnh, hai chiến binh hành động. Ngay lập tức, một cơ thể bị ném xuống trước mặt Si-jin đang run rẩy vì sợ hãi.

Rầm.

Si-jin đang co rúm lại sợ hãi nhìn người đàn ông ngã xuống trước mặt.

Người đàn ông trông thảm hại. cậu bị trói chặt hai tay ra sau lưng và khắp người có vết máu khô. Si-jin cố gắng xem xét người đàn ông bị lôi đến.

Mãi sau này, Si-jin mới nhận ra khuôn mặt trẻ con của người đàn ông.

"Gyu, Gyu Ho…?"

Si-jin giật mình mở to mắt. Seo Gyu Ho, tình trạng đúng nghĩa là một mớ hỗn độn. Nửa khuôn mặt hiền lành bê bết máu, bộ đồ chiến đấu rách nát tả tơi, như thể cậu ta đã chống cự đến cùng.

Một chiến binh đạp mạnh vào vai Seo Gyu Ho.

"Hộc, khụ, khụ…"

Seo Gyu Ho thở dốc trong đau đớn, ho ra máu. Cậu thậm chí không thể tỉnh táo hoàn toàn.

Họ đã hành hạ một thực tập sinh trẻ tuổi như cậu đến mức hấp hối. Đôi mắt kinh hãi của Si-jin ngập tràn sợ hãi và nước mắt.

"Không, không thể… Không thể…"

Si-jin vội vã lao về phía Seo Gyu Ho, nhưng chiến binh đã siết chặt cổ áo anh, khiến mọi cử động đều trở nên vô nghĩa.

Tại sao Gyu Ho lại bị bắt đến đây? Cậu ấy chỉ là một đứa trẻ vô tội. Si-jin run rẩy, lần đầu tiên cầu xin Yoo Seung-hwa.

"Gyu, xin hãy tha cho Gyu Ho. Cậu ấy thực sự không liên quan gì đến tôi. Cậu ấy chỉ là một thực tập sinh, không biết gì về Tesoro cả."

"……"

Lời cầu xin tuyệt vọng của Si-jin chìm vào im lặng. Thay vào đó, Yoo Seung-hwa lướt mắt trên thân hình gầy gò của Si-jin, khẽ nói:

"Cha mẹ anh  hẳn đã giấu Tesoro, viên đá quý được khắc ấn, đâu đó trên cơ thể anh."

"Làm ơn, tôi thực sự không biết Tesoro…!"

"Nếu anh nói cho tôi biết nó ở đâu, hình dạng chính xác của nó như thế nào… tôi sẽ không tra tấn Tiến sĩ."

Yoo Seung-hwa lộ rõ vẻ mệt mỏi và gấp gáp. Hình ảnh guide ngồi thờ ơ phía sau càng trở nên đáng sợ. Si-jin run rẩy thở dốc, lắc đầu cầu khẩn.

"Esper Yoo Seung-hwa … Haa. Chắc chắn có sự nhầm lẫn nào đó."

"Không phải là chiếc nhẫn bạch kim, cũng không phải bất kỳ món đồ trang sức quý giá nào anh sở hữu…."

Yoo Seung-hwa vuốt mái tóc dài mượt, thì thầm bằng giọng khàn khàn. Nghe vậy, Si-jin biết Yoo Seung-hwa đã điều tra anh từ lâu. Nếu đội Alpha không bảo vệ, có lẽ anh đã bị lôi đến nơi khủng khiếp này từ lâu rồi.

"Tiến sĩ Baek… Tôi nhất định phải có Tesoro đó, và tôi không còn nhiều thời gian."

"Dừng lại… Làm ơn dừng lại. Esper Yoo Seung-hwa!"

Khoảnh khắc đó, Yoo Seung-hwa cầm một con dao băng sắc nhọn và bước đến.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo