Báu Vật Của Guide - Chương 4

Mặc dù anh đã nói một lời mạnh mẽ, Jung Tae-yul bật cười và ngay lập tức làm cứng đờ khuôn mặt như thể đang đeo mặt nạ.

 

“Tôi sẽ kể cho anh nghe chuyện gì đã xảy ra với thanh tra của trung tâm chúng ta lần trước.”

 

Jung Tae-yul lấy ra một bao thuốc lá từ trong ngực. Sau đó, cậu gõ gõ vào đáy bao thuốc để hai ba điếu thuốc bật ra. Cậu ta đã lấy bật lửa ra rồi dừng lại.

 

“À, tôi hút có được không?”

 

Cậu ta hỏi một cách thân thiện như thể để xin phép. Không, cậu ta hẳn là đang giả vờ thân thiện. Si-jin lờ đờ gật đầu.

 

Jung Tae-yul ngậm điếu thuốc vào miệng và châm lửa bằng bật lửa rồi nói.

 

“Ban đầu bác sĩ có cấp độ bảo mật là 5. Cấp cao nhất trong số các nhân viên dân sự. Nhưng anh có biết tại sao nó lại tăng lên cấp 7 không?”

 

Phù. Jung Tae-yul thổi khói thuốc lên trên.

 

“Thanh tra xét nghiệm bị bắt cóc lần trước đã bị tra tấn dã man và khai hết trạng thái, thông tin và thông tin cá nhân của những người có dị năng trong trung tâm chúng ta. Vậy rồi cô ấy có sống sót trở về không? Cũng không luôn. Chúng tôi chỉ tìm thấy xác chết của cô ấy và tổ chức tang lễ mà thôi.”

 

Jung Tae-yul vừa nói vừa đeo một chiếc dây đeo vào một bên cổ tay của Si-jin. Nó trông giống như một chiếc đồng hồ thông minh, có lẽ là một thiết bị được cung cấp với nhiều chức năng bao gồm theo dõi vị trí.

 

“Giờ nếu bác sĩ cấp độ 7 mà bị bắt cóc thì đội Alpha của chúng ta vốn đã bận rộn sẽ phải trực tiếp ra tay đấy.”

 

“……”

 

“Nhưng tôi không muốn dọn dẹp xác chết của bác sĩ đẹp trai của chúng ta đâu.”

 

Jung Tae-yul nhìn Si-jin và cười. Nụ cười thân thiện như trước, nhưng cảm giác lại hoàn toàn khác. Có lẽ là do đôi mắt sắc bén của cậu ta, nó có cảm giác thô ráp và sắc sảo ở đâu đó. Si-jin ngày càng nổi da gà.

 

“Hãy biết rằng anh sẽ được bảo vệ cận kề trong một tháng tới. Anh đã thấy nó trong hợp đồng rồi đúng không?”

 

“Một tháng sao?”

 

Si-jin rùng mình. Điều đó đã được viết trong hợp đồng. Trong trường hợp có vấn đề về an toàn cá nhân, người quản lý sẽ được bảo vệ cận kề và không có quyền từ chối. Nhưng anh không bao giờ mơ rằng anh sẽ bị giám sát ngay khi vừa đến. Si-jin hỏi với một cảm giác lo lắng.

 

“…Có lẽ nào anh sẽ trực tiếp bảo vệ tôi không?”

 

“Chính xác hơn là đội Alpha, nhưng ừm, vâng. Tôi sẽ không để Ham Geon-woo đi theo đâu.”

 

Jung Tae-yul quyết định nhẹ nhàng như thể cậu đang chọn thực đơn bữa trưa. Rõ ràng là cậu vừa mới quyết định thôi. Sau đó, cậu nhìn Si-jin với ánh mắt sắc bén và nói.

 

“Để không chỉ quan tâm đến Ham Geon-woo, mà còn có ý thức cảnh giác ở những nơi khác nữa.”

 

“……”

 

Si-jin biết rằng điều đó là vô ích, nhưng anh vẫn trừng mắt nhìn cậu ta một cách giận dữ. Dù thế nào đi nữa, Jung Tae-yul vẫn giữ một vẻ mặt bình thản.

 

“Dù sao đi nữa, cậu nhất thiết phải cho tôi biết theo cách này sao?”

 

“Cứ coi như là đối xử đặc biệt đi.”

 

Đây mà là đối xử đặc biệt ư?

 

Si-jin đã bắt đầu cảm thấy đau đầu rồi. Chỉ sau một giờ đến trung tâm, cơ thể anh nặng trĩu như thể anh đã tập luyện cả ngày. Nghi thức ra mắt thật ấn tượng. Ha. Si-jin thở dài một hơi.

 

Sau đó, Jung Tae-yul nói bằng một giọng uể oải.

 

“Này. Vậy anh có câu hỏi gì không?”

 

Si-jin, người đang im lặng trước mặt cậu, lướt nhìn chiếc đồng hồ thông minh đang đeo trên cổ tay anh. Sau đó, anh nhìn chằm chằm lên Jung Tae-yul. Khi ánh mắt họ chạm nhau, khuôn mặt đẹp trai của Jung Tae-yul lấp lánh sau làn khói trắng.

 

Si-jin nhìn cậu với vẻ mặt vô cảm và hỏi.

 

“Cậu hút bao nhiêu điếu thuốc một ngày?”

 

“Thuốc lá á?”

 

Jung Tae-yul nhíu một bên mày và cười. Dù nó trông như một nụ cười chế giễu, nhưng nó vẫn quyến rũ.

 

“Tôi hút khoảng năm điếu một ngày. Tôi không hút khi đang làm nhiệm vụ.”

 

“Ra là vậy. Vậy có lẽ nào cậu cảm thấy ổn định tâm lý khi hút thuốc không? Hay chỉ là thói quen thôi?”

 

“Tôi không biết nữa. Cả hai chăng?”

 

Si-jin gật đầu. Jung Tae-yul, người đang trả lời một cách tự nhiên, hỏi một cách ngắn gọn như thể cậu không tin vào tai mình.

 

“Sao anh lại hỏi những điều vớ vẩn này?”

 

Si-jin đứng dậy và trả lời lạnh lùng.

 

“Để ghi vào biểu đồ.”

 

“……”

 

“Việc có được sự ổn định bằng chất kích thích gây nghiện đặc biệt nguy hiểm cho Guide, vì vậy hãy cố gắng giảm số lượng trước. Nếu cậu muốn bỏ thì tôi sẽ đăng ký cho cậu vào chương trình cai thuốc lá.”

 

Jung Tae-yul nhíu mày. Cậu ta có vẻ ngạc nhiên hơn là tức giận. Nhưng Si-jin đang công khai thể hiện rằng anh sẽ chỉ đối xử với Jung Tae-yul một cách công bằng. Cậu ta có vẻ là một người thông minh nên cậu ta sẽ nhanh chóng nhận ra thôi. Si-jin để lại một lời chào lạnh lùng với cậu ta.

 

“Tôi đi trước đây. Cảm ơn vì đã hướng dẫn.”

 

Si-jin nói một cách chế giễu và bước đi một mình, rồi quay lại. Anh đã quên cảnh báo Jung Tae-yul.

 

“Và nếu cậu dùng dị năng với tôi thêm một lần nữa thì lúc đó tôi sẽ không để yên đâu.”

 

“Sao nào. Anh sẽ làm gì?”

 

Ngay cả Si-jin cũng không biết anh sẽ làm gì.

Si-jin đã im lặng một lúc, nhưng anh lại nói với một thái độ cứng rắn.

 

“Tôi bỏ qua chuyện này vì tôi nghĩ rằng hôm nay cậu chỉ đang cảnh cáo tôi thôi.”

 

Mặc dù Si-jin đã cảnh báo, Jung Tae-yul vẫn cười khúc khích và rít một hơi thuốc thật sâu. Sau đó, cậu chỉ nhìn chằm chằm vào Si-jin đang rời đi.

 

Si-jin cảm thấy ánh mắt đó sau lưng mình, nhưng anh không quay lại và hướng về ký túc xá của mình. Mặc dù anh đã giả vờ tức giận, nhưng thật ra Si-jin đã trở nên bối rối và đầu anh nóng ran.

 

Tại sao anh lại bị Jung Tae-yul bắt gặp đang quan tâm đến Ham Geon-woo ngay khi vừa đến chứ?

 

Hơn nữa, anh còn cố gắng dạy dỗ cậu ta về những lời lẽ phân biệt đối xử với dị năng trước mặt cậu ta, người đang nhắc đến sự chiếm hữu.

 

‘Cậu ta đang chế giễu mình.’

 

Lúc đó, Jung Tae-yul không chỉ chế giễu mà còn thử thách Si-jin một cách công khai. Nhưng ngay cả như vậy, anh vẫn ngây thơ không biết gì cả. Si-jin vừa tức giận vừa xấu hổ.

 

Cuối cùng, Si-jin nhắm nghiền mắt và rửa mặt qua loa ngay khi vừa rẽ vào góc tòa nhà.

 

Mặc dù anh đã tỏ ra bình tĩnh trước mặt Jung Tae-yul, nhưng có vẻ như cuộc sống trung tâm sẽ không hề dễ dàng chút nào. Anh cảm thấy tuyệt vọng.

 

Đêm khuya, trong phòng ký túc xá, Si-jin đang xem chiếc máy tính xách tay mà anh đã được phát. Trên màn hình là báo cáo của bác sĩ đã bị bắt cóc và giết chết chỉ một tháng trước.

 

Si-jin, người có cấp độ bảo mật là 7, có thể truy cập báo cáo về vụ án của bác sĩ đã bị bắt cóc. Mặc dù các phần quan trọng đã bị gạch đen một nửa tài liệu và anh không thể đọc được, nhưng anh có thể xác nhận rằng anh ta đã chết một cách khủng khiếp như thế nào.

 

[4/26 19:21 Xác nhận con tin bị bắt cóc]

 

.

 

.

 

.

 

[4/27 04:14 Đội Charlie tấn công tàu Trung Quốc đang trốn thoát ở biển Hoàng Hải]

 

[4/27 04:26 Xác nhận con tin tử vong, vớt xác và phát hiện dấu vết tra tấn]

 

“……”

 

Khuôn mặt của Si-jin trở nên nặng trĩu khi nhìn thấy bức ảnh xác chết.

 

Tình trạng của con tin được ghi lại bằng hình ảnh trong tài liệu. Cơ thể đã ở trong tình trạng không thể sống sót như lời Jung Tae-yul nói. Không có chỗ nào trên cơ thể còn nguyên vẹn, và có cả dấu vết của bỏng rát, thứ mà con người cảm thấy đau đớn nhất trên da. Có vẻ như anh ta đã bị tra tấn dã man.

 

Si-jin lặng lẽ tắt tệp. Anh hiểu tại sao mình lại được phân vào tòa nhà ký túc xá của đội Alpha, và tại sao Jung Tae-yul lại đích thân ra mặt cảnh báo anh. Đó là một lời cảnh báo rằng anh đừng dễ dàng buông lỏng tinh thần vì nếu anh bị bắt cóc chỉ một lần thì anh sẽ chết một cách khủng khiếp.

 

Nhờ đó mà anh đã có đủ ý thức cảnh giác. Si-jin thở dài một hơi khi nhìn vào chiếc đồng hồ thông minh đang ghi lại vị trí của anh theo thời gian thực.

 

‘Chuyện của Ham Geon-woo thì sao…’

 

Mặc dù đó là chuyện khác, Si-jin vẫn nhớ lại ánh mắt lạnh lẽo của Jung Tae-yul đang nhìn xuống anh. Thật không may khi anh lại bị cậu ta nghe thấy đang có cảm tình với Ham Geon-woo. Si-jin lo lắng tột độ.

 

Thật ra, Si-jin đã nhiều lần bị hiểu lầm oan ức khi quản lý những người có dị năng trong thời gian qua.

 

Nếu tôi chọn ra một vài điều mà tôi đã trực tiếp nghe được thì…

 

‘Tại sao anh lại đuổi tôi ra khi đang tư vấn cho Esper của tôi? Anh làm gì một mình trong phòng kiểm tra?’

 

‘Anh quyến rũ Guide của tôi hả? Nói thật đi!’

 

‘Anh muốn khôi phục lại mối quan hệ của chúng tôi sao? Vậy thì 3P thì sao?’

 

…Vân vân….. Si-jin biết rằng anh không nên can thiệp vào sự gắn bó giữa Esper và Guide một cách riêng tư với tư cách là một chuyên gia.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo