Bird Strike - Chương 12

Cậu nghĩ mình không lộ ra, nhưng Suho biết cậu không thoải mái nên đã cố gắng không nhét vào.

Eunjo định đứng dậy thì tay chống vào chiếc chăn mềm mại. Cậu bật cười.

Khi cậu xoay người vì xương bị đè lên sàn cứng, Suho đã kéo chăn trải xuống dưới eo Eunjo. Eunjo cảm nhận được Suho nâng người cậu lên để lót chăn xuống dưới và cậu đã vòng tay qua cổ anh và giữ im lặng, nhưng không hiểu sao cái chăn được lót lại quá êm ái. Đó là chăn đắp.

Cả hai đều không còn đủ tỉnh táo để mang chăn trải ra và trải đúng cách. Chăn không cố định ở đâu cả, không đủ để chống đỡ Suho đang thô bạo ‘tấn công’.

Chăn đắp nhẹ nên di chuyển dễ dàng. Chăn bị đẩy mỗi khi Suho dùng lực đẩy eo lên.

Khi chăn bị đẩy đi như thể sắp lôi hết cả phòng theo, cậu không còn cách nào khác ngoài việc giảm bớt lực.

Không thể cử động thoải mái, Suho cau mày. Không còn cách nào khác, Eunjo đành nằm nghiêng và anh cũng nằm xuống phía sau cậu.

Anh luồn tay vào giữa hai chân cậu, banh một chân lên và lại bắt đầu cọ xát dương vật vào giữa hai mông. Anh cắn vào gáy cậu, và đi lại giữa hai khe mông ướt đẫm.

Suho phớt lờ lời cầu xin được nhét vào, nhưng khi sắp ‘ra’, anh chỉ nhét một nửa quy đầu vào và xuất tinh.

Tinh dịch bắt đầu chảy xuống giữa hai khe mông. Eunjo đang nằm nghiêng liền xoay người nằm sấp xuống vì sợ tinh dịch sẽ nhỏ xuống làm bẩn chăn.

Suho hài lòng nhìn dòng tinh dịch của mình làm bẩn cửa vào và nói.

“Tôi đã ‘nhét’ vào rồi mà cậu không ‘hứng’ à.”

Anh cố tình chỉ ‘nhét’ một chút xíu và bắn tinh dịch, rồi lại còn đổ lỗi cho người khác.

Dù biết đó là sự quan tâm tốt nhất mà một tên biến thái có thể làm, nhưng Eunjo tức giận, cậu dùng hai tay tự banh rộng mông ra và nói.

“Nhét lại cho đàng hoàng đi.”

Sự bướng bỉnh vô ích chỉ làm khổ người ta.

Eunjo cẩn thận đứng dậy khỏi giường để Suho đang ngủ không bị thức giấc, cậu ra sân thượng và nhúng tay vào nước trong bồn tắm. Vì tiếc khi đã đến tận đây nên cậu đã mở vòi nước nóng sau khi nhúng tay vào làn nước lạnh giá không còn chút hơi ấm nào.

Lắng nghe tiếng nước chảy róc rách, Eunjo ngồi xuống bồn tắm, cởi quần áo và bước vào bồn tắm.

“A…”

Tiếng rên rỉ bật ra ngay khi cậu ngồi xuống bồn tắm.

Khi nước nóng chạm vào, giữa hai đùi cậu râm ran, và bên trong mông cũng rát. Nguyên nhân trước là Ki Su-ho, và nguyên nhân sau là woo Eunjo.

Nhớ lại sự bướng bỉnh vô ích của mình, Eunjo ngồi trong bồn tắm và úp mặt vào hai tay.

Chính Ki Su-ho đã gây ra điều này. Dù cậu có cố gắng an ủi mình như vậy thì cũng chẳng có tác dụng gì.

Chỉ cần nghĩ đến cảm giác sung sướng tột độ đó, máu lại dồn xuống ‘chỗ đó’. Không phải lo lắng vì buổi sáng không cương cứng. Vấn đề là nó vẫn còn quá khỏe mạnh.

“dậy rồi à.”

Suho thức giấc, giọng anh khàn khàn.

Eunjo lảng sang chuyện khác vì ánh mắt của Suho đang chăm chú nhìn cậu đang ngồi khỏa thân trong bồn tắm, dựa vào cửa sân thượng.

“Đói bụng quá”

“Chắc sắp đến giờ cơm rồi.”

Cậu đã đặt món kaiseki mang đến tận phòng cùng với việc đặt phòng khách sạn. Eunjo đã tìm được một nhà hàng ngon, nhưng cậu cười cay đắng vì có lẽ đã đoán trước được chuyện này.

Suho nghe thấy tiếng gõ cửa và kéo rèm sân thượng lại. Vừa đi vào phòng anh vừa nói.

“Cứ ngoan ngoãn ở yên đó.”

Tiếng mọi người tất bật bày biện vọng lại sau tấm rèm, thỉnh thoảng lại có tiếng bước chân. Cậu đã chọn mang thức ăn đến cùng một lúc thay vì theo từng món, nên có nhiều người ra vào.

Eunjo khoác lên mình chiếc áo choàng giống như trang phục truyền thống của Nhật Bản được treo trên tường sân thượng. Làn da cậu rát buốt dù là chất liệu mềm mại.

Khi nghe thấy tiếng Suho đóng cửa sau khi mọi người đã đi hết, Eunjo kéo rèm sân thượng ra và bước vào phòng. Cậu đói bụng khi nhìn thấy bàn ăn được bày biện đẹp đẽ với đủ màu sắc.

Bộ dao dĩa được bày biện đối diện nhau, nhưng khi Eunjo ngồi xuống, Suho đã cầm dao dĩa đến và ngồi cạnh cậu. Cậu cũng cẩn thận nhấc bát cơm và bát canh đặt ở đối diện mang đến.

Chờ đợi Suho không phàn nàn gì, Eunjo đảo mắt nhìn những món ăn trên bàn. Cậu muốn ăn món trứng hấp mềm mại đầu tiên.

Suho nhìn Eunjo xúc món trứng hấp có một con tôm mập mạp bên trên bằng thìa, anh gắp con tôm trong bát trứng hấp của mình và đặt vào bát của Eunjo. Eunjo không nói được lời cảm ơn hay từ chối trước hành động khiến cậu rợn cả người mà chỉ im lặng cúi đầu và ăn.

Suho múc thịt tôm đỏ au từ món lẩu hải sản đang sôi sùng sục trong lò sưởi bằng một chiếc muôi nhỏ. Eunjo đảo mắt đuổi theo chiếc muôi, sợ anh sẽ gắp thịt tôm đó cho mình.

Thật nổi da gà khi anh lại gắp cho cậu một lần nữa, Eunjo mở miệng định bảo thôi đi. Cậu sợ rằng một món ăn đắt tiền sẽ được gắp cho mình.

“… có bị dị ứng tôm không?”

“Không.”

Lời nói không dễ dàng thốt ra một cách thẳng thắn. Suho nhún vai trả lời.

Cậu không thể bị dị ứng tôm được. Hôm kia, Ki Su-ho đã xử gần hết một chiếc pizza tôm một mình. Lý do là ‘gần hết’ là vì Eunjo đã ăn ké một miếng.

Eunjo không có khẩu vị vì bụng quặn thắt do làm tình liên tục. Cậu dùng dĩa nhựa chọc chọc vào món mì Ý cà chua đi kèm với pizza, và cuộn mì lên để ăn vì cậu nghĩ mình sẽ sống sót dù chỉ bằng món mì Ý ăn liền của quán pizza.

Một miếng pizza cỡ L lớn hơn cả khuôn mặt, và Eunjo không thể ăn hết một miếng. Món mì Ý dở tệ còn dễ nuốt hơn.

Eunjo đưa mì vào miệng và nhìn pizza một cách thờ ơ. Suho chìa góc nhọn của miếng pizza ra trước miệng Eunjo đang như vậy.

Eunjo cắn một miếng pizza mà Suho đưa cho. Suho gấp đôi chiếc pizza mà cậu đã cắn mất một góc và cắn ngập miệng.

Mỗi khi ăn một miếng pizza mới, Suho lại chìa góc ra trước miệng Eunjo. Eunjo đã ăn tổng cộng tám miếng như vậy. Cậu tưởng rằng mình không thể ăn hết một miếng, nhưng cuối cùng cậu cũng ăn được gần hết một miếng.

Mệt mỏi và kiệt sức đến mức không nhận ra hành động kỳ lạ đó và ăn những gì được đưa cho, nhưng nếu nghĩ lại thì mọi chuyện bắt đầu từ lúc đó. Hành động của Suho, không biết là lịch sự hay đang chăm sóc hay điều dưỡng, đã bắt đầu.

Không biết có phải vì sống ở Hawaii nên trang bị kiểu lịch sự của dân da trắng hay không, Suho đã hầu hạ Eunjo như thể cậu là người hầu, cứ hễ đĩa của cậu trống trơn là anh lại vội vàng gắp thức ăn. Eunjo không muốn từ chối lòng tốt, nhưng cậu đã nuốt con tôm thứ tư trong miệng và quyết tâm.

“Tôi thấy sến súa quá, chắc nghẹn mất thôi. Tôi tự ăn được mà.”

Lúc đó, một miếng tôm chiên xù đã bị cắn mất đuôi đưa đến trước miệng cậu. Thà là cái đĩa còn hơn.

Eunjo mím chặt môi khi nhìn thấy con tôm được gắp bằng đũa, Suho nắm lấy cằm và hé miệng cậu ra. Eunjo không thể nói thôi đi với Suho đang cười hài lòng khi nhét con tôm chiên xù vào miệng cậu đang há ra tự nhiên. Cậu có linh cảm chẳng lành rằng nếu cậu không ăn thì anh sẽ nhai rồi đút cho cậu mất.

Eunjo quay đầu và đảo mắt nhìn khắp bàn. Cậu từ từ kiểm tra xem còn bao nhiêu tôm.

Chắc là vì làng chài nên món nào cũng toàn là tôm, thật là chó má. Có salad với tôm luộc, tôm tươi và sushi tôm. Eunjo lộ vẻ cam chịu.

Cậu định nói rằng mình không thích tôm đến thế, nhưng cậu đã cố gắng nhịn lại. Cậu sợ rằng Suho sẽ tìm một món ăn yêu thích khác và chỉ cho cậu ăn món đó.

Cậu đã khá no rồi. Eunjo ngoan ngoãn nhai miếng tôm chiên xù giòn tan được đưa vào miệng. Thật dễ ăn vì không có đuôi khó nhai và khó nuốt.

Eunjo đẩy đĩa của mình về phía Suho và nói.

“Nhím biển.”

Trong tình hình này, tốt nhất là nên tận hưởng nó. Suho cười.

Khách sạn nằm ở lưng chừng ngọn núi thấp. Đi xuống dốc một chút là đến con đường bao quanh biển.

Eunjo nghĩ rằng Suho sẽ đòi làm tình trong bồn tắm lộ thiên ngay sau khi ăn xong. Chẳng có lý do gì mà anh lại nhường những món ngon và nhiệt tình cho cậu ăn như vậy mà không có ý đồ gì.

Tuy nhiên, Suho lại rủ Eunjo đi dạo biển.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo