Cách Guide Trốn Thoát Khỏi Sự Chiếm Hữu Điên Cuồng Của Công - Chương 165

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

#165

Sự chờ đợi nó biến thành bồn chồn khó chịu.

" sao thư ký Ahn còn chưa tới?"

Thật ra cậu cũng mong thư ký Ahn tới trễ trễ chút. Lỡ như chủ tịch Joo có chọn sẵn bộ đồ nào cho cậu mặc hôm nay, thì người ta cũng không bắt cậu phải thay đồ gấp.

Nhưng mà tới sát giờ thì được, chứ mà đi trễ luôn thì không ổn... Lỡ đâu Yeon-soo mà nổi quạu lên thì thật tệ...

Đúng lúc đó, cửa phòng bên cạnh bật mở ra. Ai dè đâu, không phải thư ký Ahn mà là thằng...

"Mày đó hả, thằng nhà quê? Ăn mặc kiểu gì ghê vậy?"

Vừa thấy Joo Seung-hyuk là Joo Tae-han đã cười khẩy rồi.

"Đừng nói với tao là mày diện đồ này để đi gặp Lee Yeon-soo hả?"

"..."

Bình thường Joo Seung-hyuk toàn lơ đẹp hết mọi lời Tae-han nói, mà hôm nay lại khác.

'Mình đã mắc lỗi gì sao? Lẽ ra mình nên chọn bộ khác à?'

Cậu cứ lo sợ mình bị mất điểm trong mắt Lee Yeon-soo. Seung-hyuk lo lắng bứt rứt cái tay áo, thì nghe ngay giọng nói đầy khó chịu của Joo Tae-han vọng tới:

"cái thằng này đúng là không biết điều gì hết. Lee Yeon-soo giờ chắc muốn "chết" lắm rồi."

"Anh ấy bị bệnh hả?"

Vừa nghĩ tới chuyện Yeon-soo có thể bị bệnh là cậu lo ngay. Joo Tae-han thấy vậy thì hết hồn, búng trán Seung-hyuk một cái:

"Ê mày, mày khờ thiệt hả? Tao nói "chết" là tại vì nó phải ở chung với mày, nên nó "chết" đó, hiểu không? Ai mà thèm thích cái loại giả mạo như mày?"

"..."

"Lee Yeon-soo thì cái gì cũng tốt, mà khổ cái lại dính tới cái thằng nhà quê như mày. Có cả đống người nhào vô giành ký hợp đồng độc quyền với nó, mà cuối cùng nó lại chọn mày. Biết tại sao không? Tại vì Sunghan trả giá cao nhất. Ba mẹ nó bán con lấy tiền."

"..."

"im re vậy? đần quá nên không hiểu tao nói gì hả? À mà tao quên, tới giờ này mày còn chưa rành tiếng Hàn nữa mà."

Joo Tae-han hay đem chuyện Joo Seung-hyuk không rành tiếng Hàn ra để chế giễu.

Đâu phải anh ta không biết hoàn cảnh của cậu. Ngược lại, anh ta là một trong những đứa biết rõ nhất.

Thật ra, Joo Seung-hyuk đâu có mù tịt tiếng Hàn. Lúc mới tới Hàn Quốc, thì cậu viết chính tả còn sai tùm lum, chứ đọc với viết cơ bản là được rồi.

Với lại, từ hồi có gia sư dạy kèm, cậu đâu còn sai chính tả nữa. Chẳng qua là vốn từ hơi bị hạn chế thôi, mà cái đó thì do cậu không được học hành đàng hoàng mà ra.

Giờ cậu đang học mấy cái thành ngữ, tục ngữ, tên người, tên địa danh, lịch sử các kiểu, mà gia sư còn phải bất ngờ vì cậu học nhanh kinh khủng. Vốn từ của cậu cũng đang tăng lên vù vù.

Vậy nên chuyện cậu không biết tiếng Hàn, giờ thành chuyện xưa rồi, mà Joo Tae-han cứ cố tình lờ đi hết, rồi chửi bới cậu.

Nhất là mỗi khi có ai đó ngạc nhiên về khả năng học hành của Joo Seung-hyuk, hay khen cậu thông minh là anh ta lại nổi điên lên.

Mấy lúc đó, Joo Seung-hyuk toàn lơ hết, mà hôm nay không hiểu sao cậu lại chùn bước. Thấy cậu không nói gì, Joo Tae-han khoái chí ra mặt:

"Ê, dù mày có đần cỡ nào thì chắc cũng biết truyện Shim chung chứ hả? Dạo này mày đọc truyện cổ tích mà."

Anh ta cười chế giễu.

Mấy người trong giới năng lực, rồi giới truyền thông, công chúng ai cũng đổ dồn sự chú ý vào Joo Seung-hyuk hết.

Bên trung tâm thì muốn dùng Jin-hwan để đo cấp bậc của Joo Seung-hyuk, mấy guild với người có năng lự,c thì tò mò muốn biết thực lực của cái cậu nhóc Esper nhỏ tuổi nhất này ra sao. Truyền thông thì cứ liên tục đòi phỏng vấn cậu.

Sunghan cứ từ chối liên tục, nên nhiều người bắt đầu nghi ngờ, cấp bậc của Joo Seung-hyuk là giả, hoặc là hoài nghi thực lực của cậu. Thật ra, chủ tịch Joo đâu có quan tâm Joo Seung-hyuk được đánh giá cao hay thấp. Thậm chí ông ta còn thích cậu bị đánh giá thấp hơn.

Nhưng mà, bỗng có mấy phóng viên bắt đầu nghi ngờ chuyện Joo Seung-hyuk không đi học, rồi tìm tới để điều tra, nên ông ta không thể lơ đi được nữa.

Joo Seung-hyuk bị đánh giá thấp thì không sao, chứ dính tới mấy cái lùm xùm ngược đãi trẻ em, là danh tiếng của Sunghan với chủ tịch Joo bị ảnh hưởng.

Chủ tịch Joo tính là phải đào tạo Joo Seung-hyuk cho tới nơi tới chốn, rồi mới công khai cậu ra ngoài, vậy mà giờ phải đẩy nhanh tiến độ lên. Rồi sau khi kiếm được guide độc quyền cho Joo Seung-hyuk thì sẽ bắt đầu huấn luyện Esper, rồi cho cậu tham gia mấy hoạt động bên ngoài luôn (ông ta đâu có nói cho Seung-hyuk biết đâu).

Không chỉ vì bị đồn thổi thôi đâu. Tuy tiến độ hơi gấp gáp, mà Joo Seung-hyuk học nhanh hơn ông ta tưởng tượng nhiều, nên chắc cũng không có vấn đề gì lớn.

Nhưng mà vẫn chưa hoàn hảo. Chủ tịch Joo ra lệnh tăng cường độ học lên, mà trong đó có cả việc "học truyện cổ tích".

Lỡ mà trong lúc phỏng vấn với phóng viên, hoặc nói chuyện với nhân viên trung tâm, mà cậu không biết mấy chuyện cơ bản như là chuyện Cô bé Lọ Lem hay Bạch Tuyết, thì người ta nghi ngay.

Gia sư phải nhồi nhét đủ thứ truyện cổ tích nổi tiếng của Hàn Quốc với thế giới cho Joo Seung-hyuk.

Không phải là đọc truyện, mà là nhồi kiến thức như luyện thi đại học vậy.

Joo Tae-han mới đem chuyện này ra cười đểu cậu.

"Shim chung hy sinh nhảy xuống biển để cứu cha mình. Lee Yeon-soo giờ y chang vậy luôn."

"..."

"Đã bán thân vì gia đình rồi thì đáng lẽ phải gặp được Long Vương hay Hoàng Đế gì đó mới phải . Hoặc là gặp được hoàng tử thật như tao chẳng hạn. Ai dè đâu lại thành guide cho cái thằng giả mạo như mày. Lee Yeon-soo số nhọ quá."

Khoảnh khắc nghe những lời đó, trái tim Joo Seung-hyuk thắt lại.

Đúng rồi. Lee Yeon-soo đâu có biết mình là giả mạo đâu. Anh ấy tưởng mình là con trai ruột của chủ tịch Joo, nên mới đồng ý làm guide.

Và cậu ấy bị ép buộc đến đây vì bố mẹ, không phải do ý muốn của bản thân. Giống như mình bị kéo đến hòn đảo vậy...

"Nếu tao là Lee Yeon-soo, tao thà chết chứ không thèm guiding cho cái loại dơ bẩn như mày đâu. Ghê tởm quá. Tao nhảy xuống biển cho rồi."

"..."

"À, mà thôi. Lee Yeon-soo với mày đều là ăn mày mà, chắc có điểm chung đó ha?"

"..."

"Thôi thì chúc hai thằng ăn mày sống tốt nhé."

Anh ta cười đểu tới phút cuối, rồi vỗ vai Joo Seung-hyuk, xong đi ra ngoài.

Vừa nghe tiếng cửa đóng lại, là Joo Seung-hyuk tỉnh cả người.

Trên đời này đâu có ai thích mình đâu.

Bố mẹ ruột còn bỏ rơi mình nữa mà. Chủ tịch Joo biết sự thật rồi cũng tống mình ra đảo. Dân trên đảo biết mình là giả mạo rồi cũng trở mặt luôn.

Vậy thì Lee Yeon-soo cũng sẽ vậy ư? Biết được thân phận thật của mình rồi, anh ấy cũng sẽ thay đổi giống như mấy người kia? Nụ cười tươi rói như ánh mặt trời, sẽ biến thành ánh mắt khinh bỉ? Chắc chắn là vậy rồi... Từ trước tới giờ đâu có ai không thay đổi đâu, Lee Yeon-soo chắc cũng vậy thôi...

Cậu ngồi phịch xuống ghế, cúi gằm mặt xuống. Lúc đó, cửa mở ra, tài xế Kim bước vào.

"Cậu chuẩn bị xong chưa?"

Joo Seung-hyuk nhìn đồng hồ. Trễ mất 30 phút so với giờ hẹn rồi, mà mặt tài xế Kim thì tỉnh bơ.

Thấy Joo Seung-hyuk nhìn mình chằm chằm, tài xế Kim trả lời qua loa:

"Tôi tưởng cậu đi chung với thư ký Ahn, mà hình như lịch trình bị rối chút xíu. Mời cậu đi lối này."

Tới cuối cùng tài xế Kim cũng không thèm xin lỗi một tiếng.

Đã đi trễ 30 phút rồi mà còn lái xe tà tà....

"Ơ, hình như không phải đường này thì phải?"

Không những lái chậm mà tài xế Kim còn lái vòng vòng tại một chỗ nữa.

Tài xế Kim làm ở Sunghan lâu năm rồi, mà điểm đến lại là bệnh viện chuyên khoa năng lực giả của Sunghan. Chắc chắn là ông ta đi lại chỗ này, mà đường cũng đâu có khó đi đâu.

Nhưng mà ông ta cứ cố tình lái lung tung, như thể muốn phá đám không cho Joo Seung-hyuk gặp Lee Yeon-soo.

Ngày đầu gặp mặt mà đã trễ rồi. Chắc Lee Yeon-soo thất vọng, bỏ về mất.

Joo Seung-hyuk vừa buồn vừa nghĩ: thôi kệ, vậy cũng tốt.

Đằng nào anh ấy cũng bị ép tới đây thôi. Anh ấy còn không biết mình là giả mạo nữa.

Cho dù có làm guide độc quyền thì biết mình là đồ giả rồi, anh ấy cũng thay đổi thôi. Thà cứ kết thúc như vậy, không gặp mặt nhau còn hơn.

Joo Seung-hyuk bị trễ gần một tiếng so với giờ hẹn, mới tới được bệnh viện chuyên khoa năng lực giả của Sunghan.

"Trễ rồi."

Thư ký Ahn lạnh lùng nói. Bà ta lúc nào cũng thân thiện với chủ tịch Joo, anh em Joo Jung-han với Joo Tae-han, mà lúc nào cũng nhìn Joo Seung-hyuk bằng ánh mắt khó chịu. Nhất là lúc chỉ có hai người, thì bà ta còn khinh thường cậu ra mặt.

Joo Seung-hyuk đâu có quan tâm tới thái độ của bà ta. Bà ta nghĩ gì về mình, cậu cũng không quan tâm. Mà hôm nay lại khác.

Theo lời tài xế Kim, thì tại chờ thư ký Ahn nên cậu mới bị trễ. Tại hai người không liên lạc với nhau đàng hoàng nên mới bị trễ giờ, mà bà ta không những không xin lỗi, mà còn trách ngược Joo Seung-hyuk.

Joo Seung-hyuk đâu có dám trách thái độ của bà ta. Tài xế Kim cũng vậy thôi.

Cho dù bị đối xử tệ bạc cỡ nào thì cậu cũng phải nhịn. Dù có tức giận hay nổi quạu lên, thì cũng đâu có ai bênh vực cái thân phận giả mạo của cậu.

Lee Yeon-soo chắc cũng vậy. Nếu mà anh ấy làm guide độc quyền của mình, thì anh ấy cũng sẽ bị đối xử y chang vậy thôi.

Chỉ vì bênh vực mình mà anh ấy sẽ bị người ta khinh bỉ đủ điều...

"Muốn làm lại kiểm tra tỷ lệ tương thích thì mất thời gian lắm. Cậu cứ chờ đi."

Bà ta dẫn Joo Seung-hyuk tới phòng bệnh VIP.

'Họ đang kiểm tra tỷ lệ phù hợp sao? Vậy thì Lee Yeon-soo vẫn chưa rời đi. Đợi một tiếng đồng hồ, có khi nào anh ấy thích mình không?'

Joo Seung-hyuk lắc đầu.

Đâu có chuyện đó đâu. Anh ấy bị ép tới đây, chắc muốn đi mà không đi được...

Mấy lời Joo Tae-han nói cứ văng vẳng trong đầu cậu. Không chỉ mấy lời anh ta nói hôm nay, mà cả mấy lời cay độc cậu từng nghe trước đây, từng lời từng lời cứa vào tim cậu.

Trước giờ cậu toàn cố gắng lơ đi, mà cậu tưởng bản thân đã lơ được rồi. Nhưng không phải vậy.

Bóng tối lại bao trùm lấy Joo Seung-hyuk.

Joo Seung-hyuk lững thững bước tới mở cửa phòng bệnh. Cậu cứ nghĩ là sẽ phải chờ một mình thôi. Ai ngờ, trong phòng có một thiếu niên đang ngồi.

"Lee Yeon-soo."

Vừa nhìn là Joo Seung-hyuk nhận ra ngay.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo