Cách Guide Trốn Thoát Khỏi Sự Chiếm Hữu Điên Cuồng Của Công - Chương 35

Lịch ra: Thứ 3 và thứ 7 hàng tuần

“Tôi nghe nói rằng có một Guide cấp F trong buổi huấn luyện mô phỏng. Có phải vụ bùng phát là do Guide đó gây ra không?”

“Phản ứng từ chối guiding có tiếp tục diễn ra không?”

“Có phải tại Guide cấp F không?”

Khi Joo Seung-hyuk ném ra những lời nói như bom, các phóng viên đã tuôn ra những câu hỏi mà không cần biết ai là ai.

Giáo sư Choi đã cố gắng ngăn cản, nhưng đó không còn là tình huống mà thầy có thể kiểm soát được nữa. Kịch bản mà chúng tôi đã chuẩn bị cũng trở thành vô nghĩa.

“Không phải vấn đề của một Guide cụ thể nào. Tôi đang cho thấy tỷ lệ tương thích dưới 3% với tất cả các Guide.”

“Vậy có phải tin đồn về việc anh giải nghệ là sự thật không?”

“Vâng. Suýt nữa thì đúng là như vậy.”

Đèn flash của máy ảnh lại bắt đầu bùng nổ. Tôi cúi đầu vì chói mắt, và đột nhiên ai đó nắm lấy tay tôi.

Tôi giật mình và nhìn lên, và Joo Seung-hyuk đang mỉm cười như tranh vẽ trong khi nắm lấy tay tôi.

“Nhưng trong tuyệt vọng khi cuộc đời Esper của tôi có thể kết thúc, hyung Yeon-soo đã xuất hiện. Mặc dù anh ấy mới hồi phục chưa được bao lâu, nhưng anh ấy đã kiểm tra tỷ lệ tương thích cho tôi.”

“Tỷ lệ tương thích là bao nhiêu ạ?”

Thay vì trả lời, Joo Seung-hyuk lại nhìn tôi.

‘Xin cậu đừng nói.’

Tôi đã gửi một ánh mắt khẩn cầu. Có lẽ đã đọc được suy nghĩ của tôi, Joo Seung-hyuk đã nâng khóe miệng lên một cách xinh đẹp.

“93%. Chính xác là 93,872%.”

Nhưng mong muốn của tôi đã hoàn toàn tan vỡ. Đúng vậy, Joo Seung-hyuk làm sao có thể biết được trái tim tôi chứ….

“Vậy chẳng phải là gần 94% sao?”

“Tỷ lệ tương thích 93% giữa các cấp S chẳng phải là một kỷ lục sao?”

“Nhưng tại sao lại là Guide tạm thời?”

“Có vẻ như mối quan hệ của hai người rất thân thiết, có lẽ hai người đã khắc ấn ạ?”

Vào khoảnh khắc tỷ lệ tương thích được công bố, các câu hỏi của các phóng viên bắt đầu tuôn ra.

Mọi chuyện kết thúc rồi. Tôi nhắm chặt mắt lại.

======

Tôi đã lo lắng rằng mọi chuyện sẽ dẫn đến một tuyên bố kết hôn, nhưng tôi đã có thể giải quyết tình hình một cách khó khăn nhờ sự giúp đỡ của giáo sư Choi.

“Guide Lee Yeon-soo có tài năng vượt trội. cậu ấy cũng cho thấy tỷ lệ tương thích cao, trên 80%, với Esper Park Geon-woo, và tỷ lệ tương thích của cậuấy cũng cao với các Esper cấp S khác.”

Giáo sư Choi đã nhiều lần giải thích rằng tôi không chỉ có tỷ lệ tương thích cao với Joo Seung-hyuk. Và Giám đốc đã nhiều lần tuyên bố rằng chúng tôi sẽ nỗ lực hết mình để phục hồi cho Esper Joo Seung-hyuk, và tôi sẽ chỉ tạm thời phụ trách Joo Seung-hyuk cho đến lúc đó.

Trong khi giáo sư Choi đang nói, ánh mắt của Joo Seung-hyuk đã trở nên lạnh lẽo, nhưng cậu ta không nói gì đặc biệt.

Sau khi cuộc họp báo kết thúc và tôi bước xuống, chân tôi run rẩy.

“Hyung. Cẩn thận ạ.”

Joo Seung-hyuk đã đến và đỡ tôi. Nhìn Joo Seung-hyuk có vẻ thản nhiên mặc dù cậu ta là người đã gây ra chuyện, cơn giận đã trào dâng.

Tôi muốn trách cứ cậu ta vì đã làm vậy, tại sao cậu lại nói về tỷ lệ tương thích.

Nhưng trước đó, Joo Seung-hyuk đã ghé sát lại gần tôi và xoa chậm rãi vào tai tôi.

“Nhưng mà hyung.”

“Ừ?”

“Anh đã nói chuyện gì với giáo sư Choi vậy ạ? Em thấy anh thì thầm bí mật vào tai thầy ấy.”

“C, cái đó…”

Tôi định chỉ trích hành động đột ngột của Joo Seung-hyuk, nhưng không biết từ khi nào tôi đã trở thành người bị truy hỏi.

“Chúng tôi chỉ đang thảo luận về nội dung cuộc họp báo mà…”

“Thật ạ?”

“Ừ.”

“Từ giờ hãy cẩn thận đấy ạ. Kể từ hôm qua anh cứ liên tục thử thách sự kiên nhẫn của em đấy.”

Một mana lạnh lẽo đã được cảm nhận từ bàn tay đang chạm vào tai tôi. Giọng cậu ta thì nhẹ nhàng, nhưng cậu ta đã rất tức giận.

Tôi cảm nhận được thực tế là đặc ân cho bệnh nhân thực sự đã kết thúc. Và trước tên cuồng chiếm hữu đang nổi giận một cách lạnh lẽo, tôi chỉ có thể trở nên nhỏ bé vô cùng.

“A, anh xin lỗi…”

“Chúng ta mau đi tắm thôi ạ. Kể từ hôm qua anh cứ dính đầy thứ bẩn thỉu. Hôm nay anh không cảm thấy lạnh chứ ạ?”

“Ừ…”

Joo Seung-hyuk ôm eo tôi. Giám đốc đã cho phép tôi bỏ các bài giảng để tổ chức cuộc họp báo ngày hôm nay, vì vậy tôi không thể đưa ra bất kỳ lời bào chữa nào.

Tôi định đi ra ngoài như thể bị kéo đi, thì một tiếng hét dữ dội vang lên từ phía sau.

“Joo Seung-hyuk!”

Giáo sư Choi, người đã ở lại đối phó với các phóng viên sau khi cuộc họp báo kết thúc, đã hét lên.

“Đây là cái quái gì vậy!”

Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy giáo sư Choi luôn hiền lành nổi giận như vậy.

Tôi và các nhân viên khác đều ngạc nhiên, nhưng Joo Seung-hyuk chỉ liếc nhìn một cái rồi lại nhìn tôi.

“Hyung, chúng ta đi thôi ạ.”

Đó là một sự phớt lờ hoàn toàn. Nhưng hành động đó còn tốt hơn gấp trăm lần so với việc nổi cơn thịnh nộ.

“Ừ ừ.”

Và vì tôi sợ tên cuồng chiếm hữu hơn giáo sư, nên tôi đã lặng lẽ đi theo cậu ta.

——-

Năm ngày sau, Kim Joon đã trở lại trường.

Cậu ta định quay lại vào ngày hôm sau khi tôi đến thăm cậu, nhưng việc xuất viện đã bị trì hoãn vì cậu đã bị thương do trượt chân trên cầu thang.

Sự thật rằng Joo Seung-hyuk đã gần như bùng phát vì sự guiding của Kim Joon đã được biết đến, và các bài báo chỉ trích việc này cũng đã được đăng tải. Nhưng chúng đã hoàn toàn bị chôn vùi bởi chủ đề về tỷ lệ tương thích cao giữa tôi và Joo Seung-hyuk.

Người ta nói rằng trong quá khứ, nếu người có năng lực cấp cao có tỷ lệ tương thích cao, họ sẽ bị ép kết hôn. Ngay cả ngày nay, bầu không khí như vậy không phải là không có. Tất nhiên, họ không ép ai kết hôn, nhưng tôi sẽ nói rằng họ tạo ra một bầu không khí và áp lực kỳ lạ….

Vì vậy, tôi đã lo lắng không biết điều gì sẽ xảy ra nếu tỷ lệ tương thích giữa tôi và Joo Seung-hyuk được tiết lộ, nhưng may mắn thay mọi thứ đã diễn ra êm đẹp.

Tôi không xem các bình luận trên internet nên tôi không biết rõ, nhưng theo lời của chị Ji-hee, ý kiến “Dù thế nào đi nữa thì Lee Yeon-soo vẫn nên được ghép đôi với Park Geon-woo.” là chủ đạo. Không phải là không có người ghép đôi Joo Seung-hyuk và tôi, nhưng tiếng nói ủng hộ Park Geon-woo đã lấn át.

Tôi đã cảm thấy khó chịu vì mọi người đã ghép tôi và Park Geon-woo lại với nhau kể từ khi tôi còn học trung học, nhưng tôi không biết mình lại cảm thấy may mắn đến mức nào trong lần này. Tôi cảm thấy có lỗi với anh Geon-woo vì tên của anh đã bị nhắc đến vô ích vì tôi.

Giám đốc cũng đã tuyên bố rằng tôi chỉ là “Guide phụ trách tạm thời” và sẽ nỗ lực hết mình để tìm một Guide mới cho Joo Seung-hyuk.

Dù sao thì tin đồn về các vấn đề sức khỏe của tôi và việc Joo Seung-hyuk giải nghệ đã lắng xuống, và Kim Joon cũng có thể trở lại Giám đốc mà không gây tranh cãi.

Nhưng tổ huấn luyện chiến đấu mô phỏng đã bị thay đổi. Kim Joon không thể guiding cho Joo Seung-hyuk.

Cuối cùng thì Kim Joon đã đến đội của chị Ji-hee.

Tôi đã đặc biệt yêu cầu chị Ji-hee và giáo sư Choi.

Đội của chị Ji-hee có khá nhiều thành viên, vì vậy gánh nặng cho từng cá nhân sẽ ít hơn, và các cấp bậc cũng đa dạng. Hơn nữa, có rất nhiều người thuộc bang hội Changwi, vì vậy họ biết cách dạy cho người mới hoặc người mới bắt đầu. Vì vậy, nó sẽ không thể tốt hơn cho Kim Joon.

Chị Ji-hee cũng hứng thú với Kim Joon có tỷ lệ tương thích cao, vì vậy chị đã vui vẻ đồng ý.

“Tiền bối Yeon-soo!”

“Joon à.”

Kim Joon đã nhìn thấy tôi, mỉm cười tươi rói và chạy đến.

“Tiền bối, hôm nay em đã guiding đấy ạ.”

“Thật à? Em đã làm tốt chứ?”

“Vâng. Học viên Esper cũng nói rằng cậu ấy thích nó ạ!”

Tôi đã lo lắng rằng sự cố đó sẽ để lại chấn thương tâm lý, nhưng Kim Joon đã vượt qua nó một cách tốt đẹp.

Dù sao thì, tinh thần của cậu ta cũng khá mạnh trong nguyên tác. Vì vậy, cậu mới có thể chịu đựng được sự ám ảnh và giam cầm khắc nghiệt đó….

“Em đã làm tốt lắm. Anh đã biết rằng em sẽ làm tốt.”

“Hê hê.”

Vẻ ngoài mỉm cười hiền lành của cậu thật dễ thương.

Tôi đã định giao một đứa trẻ như vậy cho tên cuồng chiếm hữu. Cho dù tôi biết Kim Joon có khuynh hướng M mãnh liệt và cậu sẽ yêu Joo Seung-hyuk, thì đó vẫn là một việc tôi không thể làm.

“Nhưng có một điều em muốn hỏi…”

Kim Joon đã nói một cách rụt rè.

“Chuyện gì? Nói đi.”

“Ở đó, khi guiding ấy ạ. Làm sao anh biết khi nào đã guiding xong rồi ạ?”

“Hả?”

“Ý em là, trong trường hợp của em, em sẽ dừng lại nếu em mệt, nhưng tiền bối có mana dồi dào mà. Tiền bối thậm chí còn guiding cho nhiều người trong một ngày nữa. Vậy thì anh nên dừng việc guiding ở một giới hạn thích hợp, làm sao anh biết thời điểm đó ạ?”

“À, chuyện đó. Anh cứ tưởng là chuyện gì. Tại sao em lại hỏi khó khăn như vậy? Chỉ cần nói là được mà.”

Tôi không khỏi bật cười. Cậu ấy đã do dự rất nhiều khi hỏi, vì vậy tôi nghĩ rằng đó là một nội dung nghiêm trọng.

“Nó quá cơ bản…. Và em đã từng hỏi người khác về nó trước đây, nhưng họ đã nói rằng em là cấp F nên em không cần phải biết…. Hãy đừng bận tâm đến những điều vô ích như vậy và hãy làm tốt dù chỉ với một người thôi.”

“Người đó kỳ lạ thật. Sao lại nói những lời như vậy chứ.”

Có quá nhiều người ở đây đánh giá người khác chỉ bằng cấp bậc của họ. Cậu ta có lẽ đã công khai phớt lờ câu hỏi của người cấp F.

“Chà, họ đã không nói sai. Guiding cho một người cũng đã là quá sức đối với em rồi.”

Kim Joon cười gượng gạo và gãi thái dương.

“Không phải là nói sai đâu. em cần phải biết mọi thứ thì kỹ năng của em mới tăng lên được. Hơn nữa, em có tỷ lệ tương thích cao mà. Chỉ cần em học được cách, em sẽ có thể guiding dễ dàng hơn thôi.”

“Em cảm ơn anh, tiền bối.”

“Nào, đưa tay đây. Anh sẽ cho em biết thời điểm dừng việc guiding.”

“Vâng.”

Tôi định nắm lấy tay Kim Joon, thì ai đó đã nắm lấy cổ tay tôi trước đó.

“Seung-hyuk à…”

Joo Seung-hyuk, người đã xuất hiện từ bao giờ, đang nhìn chằm chằm vào Kim Joon trong khi nắm lấy tay tôi.

Ánh mắt cậu ta rực lửa như núi lửa đang phun trào. Tôi cảm nhận được rằng công tắc của tên cuồng chiếm hữu sắp được bật lên và vội vàng giải thích tình hình.

“A, anh đang dạy guiding cho hậu bối!”

“Tại sao lại là Lee Yeon-soo?”

Tại sao ư?

“Vì tôi là tiền bối.”

Việc tiền bối dạy guiding cho hậu bối là một việc đương nhiên.

Chỉ là vì tôi là một người ít giao du và không có hậu bối thân thiết nào nên tôi chưa có cơ hội làm việc đó.

“Thằng đó có mỗi Lee Yeon-soo là tiền bối thôi chắc?”

“Không phải là không có ai, nhưng…”

“tôi là người đã yêu cầu được dạy đấy ạ!”

Kim Joon đã cãi lại thay tôi.

“Và cho dù tiền bối Yeon-soo có dạy ai đi chăng nữa thì có liên quan gì đến chủ tịch Joo ạ? Không phải vì anh ấy là Guide phụ trách mà anh có quyền kiểm soát hành động của anh ấy chứ ạ?”

[Không phải vì chủ tịch Joo là Guide phụ trách của em mà anh có quyền kiểm soát hành động của em.]

Lời nói của Kim Joon giống hệt như trong nguyên tác. Chỉ là lúc đó cậu đã nói những lời đó với Joo Seung-hyuk, người đang cố gắng kiềm chế mình, và lần này cậu đã nói những lời đó vì tôi.

“Kim Joon, cậu có mấy mạng vậy?”

“Chẳng lẽ anh cũng đã đe dọa tiền bối Yeon-soo theo cách đó sao ạ?”

Kim Joon đã đường hoàng đáp trả lời của Joo Seung-hyuk.

Điều này cũng giống như trong nguyên tác. Kim Joon đã bày tỏ suy nghĩ và ý kiến của mình một cách thẳng thắn với Joo Seung-hyuk, người mà mọi người đều sợ hãi, và Joo Seung-hyuk đã cảm thấy một sự tò mò mới mẻ khi nhìn Kim Joon như vậy.

Nhưng bây giờ trong mắt Joo Seung-hyuk chỉ tràn ngập sát khí.

Giống như trước đây, tôi không thể tìm thấy một chút thiện cảm nào kiểu như “Cậu là người đầu tiên nói với tôi những lời như vậy.”

Nếu cứ tiếp tục thế này, Kim Joon có lẽ sẽ không trở thành “Main thụ”, mà sẽ tự hào có tên trong danh sách những người đã bị Joo Seung-hyuk giết.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo