Cách Guide Trốn Thoát Khỏi Sự Chiếm Hữu Điên Cuồng Của Công - Chương 63

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

#63

"Esper Joo Seung-hyuk có phản ứng từ chối Guiding với các Guide khác ngoài Lee Yeon-soo đấy, không biết Guide Aron có đến từ Mỹ nên không biết điều này nhỉ. Dù cậu là cấp S đi chăng nữa, chúng tôi cũng không thể giao phó việc Guiding khi phải mạo hiểm với nguy cơ bùng phát được."

"Tôi không Guiding nếu không phải là cấp S!"

"Esper Moon Seon-woo hiện tại là người mạnh nhất Học viện Năng lực giả sau Joo Seung-hyuk. Hơn nữa, cậu ấy cũng là một Esper mà Guide Lee Yeon-soo đã phụ trách trong một thời gian dài. Không giống như một tên có tính cách tồi tệ nào đó, cậu ấy là một người lý trí và công bằng. Không còn gì tốt hơn để so sánh kỹ năng của hai người."

"Nhưng tôi muốn Joo Seung-hyuk...!"

"Chẳng lẽ cậu không tự tin vào việc đánh bại Guide Lee Yeon-soo sao?"

Hyuk-jin hyung khiêu khích với một nụ cười ranh mãnh, và Aron đã nổi giận.

"Được thôi. Hãy làm ngay bây giờ!"

Aron đã chấp nhận đề nghị của anh ấy. Moon Seon-woo cũng sẵn lòng chấp nhận vì anh ấy cũng tò mò về Guiding của Aron.

Khi Aron và Moon Seon-woo ngồi vào ghế Guiding, mọi người đã vây quanh họ. Kỹ năng Guiding của anh ta được che giấu. Vì vậy, mọi người có vẻ tò mò.

Ngay cả chị Ji-hee, người vốn tiêu cực về Aron, cũng đang theo dõi Guiding với vẻ mặt đầy hứng thú.

Nhưng Joo Seung-hyuk không thèm nhìn bên đó mà chỉ ôm chặt lấy tôi.

"Seung-hyuk à, cậu không xem sao?"

"Em không quan tâm ạ. Anh thì sao?"

"tôi cũng...."

Tôi biết sơ qua về kỹ năng Guiding của Aron.

'Mana của anh ta có thể sử dụng được hơn Lee Yeon-soo, nhưng kỹ năng thì tệ hại.'

Joo Seung-hyuk trong nguyên tác đã đánh giá kỹ năng Guiding của Aron như vậy. Có lẽ bây giờ cũng không khác nhiều.

Cuối cùng thì đây sẽ là một cuộc chiến giữa chất lượng mana và kỹ năng. Dù có đối đầu đi chăng nữa thì bây giờ tôi cũng không thể làm gì được.

"Vậy chúng ta đi nhé?"

"Đi đâu ?"

"Em đã chuẩn bị xe rồi. Chúng ta đi trước thôi ạ."

Có phải cậu ta đã thuê xe trước rồi không? Cậu ta không định đi xe buýt về sao.

Thành thật mà nói, tôi đã quá mệt mỏi vì phải đối phó với Giáo sư Oh và Aron, nên tôi cũng muốn bỏ đi ngay lập tức.

"...Nhưng đây là một cuộc thi Guiding mà."

"Cứ để họ làm một mình nếu họ muốn. Dù sao thì anh cũng sẽ không phải đối thủ của em đâu."

Tôi cũng muốn làm như vậy. Nhưng nếu chúng tôi cứ thế bỏ đi thì sẽ có những lời bàn tán.

"Trước hết tôi sẽ Guiding cho cậu. cậu đã vất vả khi công lược cổng rồi."

Cậu ấy cũng đã đánh nhau với Hyuk-jin hyung nữa....

"Em hiểu ạ."

Khi tôi đang ngồi vào ghế Guiding để Guiding, đột nhiên có tiếng hét vang lên.

"Á!"

"Tiền bối Seon-woo!"

"Seon-woo à!"

"Máu, máu!"

Tôi giật mình quay đầu lại thì thấy Moon Seon-woo đang co giật trong khi bất tỉnh. Hơn nữa, máu đang trào ra từ mũi và miệng anh ấy.

Aron hét lên với khuôn mặt tái mét.

"Đây không phải là lỗi của tôi! Tôi chưa từng Guiding cho những Esper cấp thấp như thế này! Tôi đã nói rồi mà, tôi không làm nếu không phải là cấp S!"

"Tránh ra!"

Tôi đẩy Aron, người đang đưa ra những lời bào chữa, và vội vàng nắm lấy tay của tiền bối Seon-woo.

Mana của anh ấy đang vùng vẫy dữ dội. Nó khác với phản ứng từ chối Guiding hay bùng phát.

Một vật chất lạ siêu nhỏ đang xâm nhập và ăn mòn mana của Moon Seon-woo như một chất độc.

Tôi đã từng thấy Esper có triệu chứng này trước đây.

"Đây là sốc Red Dust!"

'Sốc Red Dust' là một triệu chứng hiếm gặp xảy ra khi Guide sử dụng Red Dust hoặc một loại ma túy đã tinh chế và Guiding.

Các thành phần Red Dust được truyền cho Esper thông qua mana của Guide, gây ra phản ứng dị ứng và dẫn đến sốc.

"a-Anh nói cái gì vậy! Anh đang nói là tôi đã sử dụng Dust sao! Đừng vu khống tôi!"

Aron hét lên. Nhưng tôi không có thời gian để đối phó với lời bào chữa của anh ta.

Tôi đã truyền một lượng lớn mana vào cơ thể của Moon Seon-woo và tạo ra một bức tường lớn. Để ngăn chặn các thành phần Red Dust xâm nhập. Nhưng điều này là không đủ.

"Mang cho tôi lọ thuốc thải mana và thuốc an thần Red Dust!"

"Nó ở trong xe của Guild chúng tôi. Tôi sẽ mang nó đến!"

Hyuk-jin hyung đã liên lạc với thành viên Guild và mang thuốc đến. May mắn thay, người của Guild YL đã đến để khai thác cổng nên thuốc đã đến nhanh chóng.

Hyuk-jin hyung đã tiêm thuốc an thần một cách khéo léo, và chị Ji-hee đã đưa lọ thuốc vào miệng tiền bối Seon-woo.

Trong khi đó, tôi tiếp tục tiêm mana để ngăn chặn các mảnh Red Dust lan rộng.

Khi các biện pháp khẩn cấp kết thúc, tiếng còi xe cấp cứu vang lên. Các nhân viên y tế đã đưa tiền bối Seon-woo lên xe cứu thương.

Cuối cùng thì sắc mặt của anh ấy đã trở lại một chút, nên sẽ không có vấn đề gì lớn.

Aron đã lên xe của mình mà không hề xin lỗi tiền bối Seon-woo.

"Guide Aron! Anh có sử dụng Dust không!"

"Xin hãy ra đây và nói một lời!"

"Sốc Red Dust đã xảy ra ngay sau khi Guide Aron Guiding! Chúng tôi chỉ có thể nghĩ đến Dust thôi!"

Các phóng viên đập vào chiếc xe tải và yêu cầu giải thích, nhưng anh ta không nói một lời nào. Giáo sư Oh, người đã dính chặt lấy Aron cả ngày, đã biến mất không dấu vết.

Có lẽ ngay cả những phóng viên thân thiết của ông ta cũng khó giải quyết tình huống này.

Nhìn vào phản ứng của Aron, có vẻ như anh ta đã sử dụng Dust thật. Thật là gan dạ. Làm sao anh ta có thể nghĩ đến việc sử dụng Dust và Guiding chứ.

Dù sao thì tôi cũng đã trút được một gánh nặng. Tôi duỗi lưng ra và quay người lại thì trước mắt tôi tối sầm lại.

Khoảnh khắc tôi định ngã xuống sàn, Joo Seung-hyuk đã đỡ lấy eo tôi.

Tôi đã rất ngạc nhiên khi cơ thể mình chạm vào Joo Seung-hyuk. Mana của cậu ta đang vùng vẫy bất ổn. Dù là Joo Seung-hyuk đi chăng nữa thì việc một mình công lược cổng cấp B cũng khó khăn.

"Seung-hyuk à, xin lỗi cậu. tôi sẽ Guiding cho cậu ngay bây giờ."

Tôi định ngồi lại vào ghế Guiding thì Joo Seung-hyuk đã nắm lấy cánh tay tôi và bước đi. Và cậu ta đã nhấc tôi lên và đưa tôi lên xe.

"S-Seung-hyuk à...."

"......"

Joo Seung-hyuk ngồi vào ghế lái và không nói gì. Joo Seung-hyuk bây giờ giống như một ngọn núi lửa sắp phun trào. Tôi chưa bao giờ thấy Joo Seung-hyuk tức giận đến mức này.

"tôi xin lỗi."

"......"

Tôi đã xin lỗi, nhưng Joo Seung-hyuk lần này cũng không có phản ứng gì.

"Thật, thật sự xin lỗi. tôi sai rồi. tôisẽ không làm vậy nữa."

"Làm gì?"

Một âm tiết duy nhất vang lên một cách lạnh lùng. Tôi nhìn sắc mặt của Joo Seung-hyuk và nghĩ ra những lời mà cuồng công có thể sẽ nguôi giận.

"Lẽ ra tôi phải Guiding cho cậu trước. Không, vì tôi là Guide của cậu,tôichỉ nên Guiding cho Joo Seung-hyuk thôi.... tôi không nên Guiding cho người khác.... Tình huống quá khẩn cấp nên tôi đã không tỉnh táo...."

"Anh có biết bây giờ vấn đề là gì không!!!"

"......"

Tôi chỉ nói những lời mà cậu ta có thể thích. Nhưng thay vào đó, cơn giận dữ như lửa đốt đã ập đến.

"Anh quên những điều mà bác sĩ đã dặn dò rồi à? Anh quên rằng nếu mana cạn kiệt thêm một lần nữa thì sẽ rất nguy hiểm sao!!"

...Không lẽ cậu ta tức giận không phải vì tôi Guiding cho người khác mà là vì cậu ta lo lắng cho tôi sao?

"tôi xin lỗi. Nhưng tình huống quá khẩn cấp nên...."

"Có phải chỉ có mình Lee Yeon-soo là Guide ở đó đâu? Còn rất nhiều người khác mà sao anh lại xông ra!"

"Trước đây tôi đã từng sơ cứu cho Esper bị sốc Red Dust. Vì vậy, tôi chỉ làm vì tôi có kinh nghiệm thôi. Hơn nữa, nó cũng không nguy hiểm."

Tôi chỉ ngăn chặn Dust xâm nhập vào cơ thể thôi. Nó không phải là một tình huống nguy hiểm như khi tôi ngăn chặn Joo Seung-hyuk bùng phát.

Nhưng Joo Seung-hyuk có vẻ không nghĩ như vậy.

"Nếu Dust xâm nhập vào thì sao? Anh có biết em đã lo lắng đến mức nào không? em muốn giết hết tất cả bọn chúng và chỉ kéo Lee Yeon-soo ra thôi!"

"tôi ổn mà...."

"Cái gì mà ổn! Tay anh đang run kìa! Anh đang đổ mồ hôi lạnh kìa! Cơ thể anh đang run rẩy và môi anh cũng tái mét mà sao anh bảo là anh ổn chứ!"

Joo Seung-hyuk nắm lấy tay tôi. Cậu ta nói rằng tay tôi đang run, nhưng tay của Joo Seung-hyuk mới là người đang run. Cậu ta đã sợ rằng tôi có thể bị ốm.

"Xin lỗi vì đã làm cậu lo lắng. tôi sẽ không làm vậy nữa."

Tôi cúi đầu. Tôi không phải đang nhìn sắc mặt để không bị cuồng công để ý mà là đang xin lỗi một cách chân thành.

"Đương nhiên là anh phải làm như vậy rồi. Nếu anh làm những chuyện như vậy thêm một lần nữa, em sẽ phá hủy ban giám đốc hay cái gì đó và nhốt anh lại, để anh không thể đi đâu được."

"Ừm. tôi sẽ ghi nhớ."

Đó không phải là một lời nói phóng đại. Nếu là Joo Seung-hyuk thì cậu ta có thể thực sự phá hủy ban giám đốc và nhốt tôi lại.

Trên thực tế, cậu ta đã phá hủy một tòa nhà rồi....

"Để tôi Guiding cho cậu nhé?"

Mana của cậu ta vẫn đang vùng vẫy bất ổn. Nhưng Joo Seung-hyuk đã nhíu mày và gõ nhẹ vào đầu tôi.

"A!"

"Anh vẫn chưa tỉnh táo đúng không."

"Hả?"

"Hãy ngủ một giấc cho đến khi đến nơi nhé."

"Đi đâu vậy?"

"Bệnh viện."


Thật ra tôi chỉ hơi mệt thôi chứ không đến mức phải đến bệnh viện. Nhưng tôi không thể lay chuyển được sự ngoan cố của Joo Seung-hyuk.

Chúng tôi đã đến chi nhánh Daejeon của Bệnh viện Chuyên khoa Năng lực giả Seonghan. Và tôi đã phải trải qua tất cả các loại xét nghiệm như trong vụ bùng phát. Kết quả là tôi đã được chẩn đoán là suýt bị sốc do sử dụng mana quá mức.

"Trong thời gian này, anh nên hạn chế Guiding và nghỉ ngơi tuyệt đối. Dù anh có là cấp S đi chăng nữa thì anh cũng không nên hành hạ cơ thể mình như thế này. Nếu anh chỉ tin vào mana bẩm sinh của mình thì có thể sẽ hối hận đấy."

"Vâng. Tôi sẽ ghi nhớ."

"Tôi nhắc lại rằng anh không được sử dụng mana trong một tuần. Nếu anh bị sốc thêm một lần nữa, một chuyện lớn có thể xảy ra đấy."

"Vâng."

Sau khi dặn dò cẩn thận một lần nữa, bác sĩ cuối cùng cũng thả tôi ra.

Có vẻ như cơ thể tôi đã bị tổn thương nặng nề khi tôi cố gắng ngăn chặn Joo Seung-hyuk bùng phát và bị cạn kiệt mana. Tôi đã suýt bị sốc chỉ vì chuyện này.

Sau khi hoàn thành việc khám bệnh, tôi đã trở lại phòng bệnh. Đó là một phòng bệnh VIP riêng do Joo Seung-hyuk đã sắp xếp.

Biểu cảm của Joo Seung-hyuk đã trở nên u ám hơn khi nghe kết quả kiểm tra.

"tôi xin lỗi. Lần này tôi đã nghĩ rằng tôi sẽ ổn thật mà."

"Được rồi, hãy nghỉ ngơi đi ạ. Không phải bác sĩ bảo anh nghỉ ngơi tuyệt đối sao."

"Nhưng Guiding của cậu thì...."

"Em đã uống thuốc hồi phục mana rồi ạ."

"Với cái đó thì...."

"Anh không cần lo lắng cho em đâu, cứ thoải mái nghỉ ngơi đi ạ."

Joo Seung-hyuk bế tôi lên rồi đặt tôi lên giường bệnh.

"Nhưng...."

"Hãy nghỉ ngơi thật tốt bây giờ đi ạ. Từ ngày mai trở đi, em sẽ không để yên cho anh đâu."

"Gì cơ?"

Cậu ta sẽ không để yên cho tôi? Cậu ta định làm gì?

Khi tôi mở to mắt ngạc nhiên, Joo Seung-hyuk đã cười khúc khích và đắp chăn cho tôi.

"Ngủ đi ạ."

"Ừm...."

Khi tôi nằm xuống giường và đắp chăn, mí mắt tôi đã chớp chớp và khép lại. Nhưng tôi không thể ngủ được vì lo lắng. Tôi nắm lấy tay Joo Seung-hyuk.

Có lẽ là do thuốc? Mana đang vùng vẫy bất ổn của cậu ta đã dịu lại.

"Em đã bảo là anh không cần phải lo lắng rồi mà. Ngủ đi ạ."

Joo Seung-hyuk vuốt tóc tôi và hôn lên trán tôi.

Đôi mắt tôi từ từ khép lại trước sự dịu dàng của cậu ấy.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo