Cách Guide Trốn Thoát Khỏi Sự Chiếm Hữu Điên Cuồng Của Công - Chương 85

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

#85

Hôm nay tôi cũng có thể an toàn thoát khỏi vòng tay của tên cuồng chiếm hữu. Nhưng điều gì sẽ xảy ra khi kỳ nghỉ hè đến?

Trong thời gian qua, tôi đã trốn thoát với lý do giảng đường và ký túc xá, nhưng sẽ không thể làm như vậy khi kỳ nghỉ hè đến...

"Yeon Soo!"

Tôi lững thững bước đi thì nghe thấy một tiếng hét lớn. Tôi nhìn về phía phát ra âm thanh và thấy Park Geonwoo ở đằng xa đang chạy về phía mình.

"Anh Geonwoo."

"Yeon Soo à, sao trông em lại như vậy? Có chuyện gì không vui à?"

Đôi mắt của anh ấy trở nên lo lắng. Tôi phản xạ có điều kiện và lắc đầu.

"Không ạ. Không có chuyện gì cả. Sao anh lại ở đây? Anh không có tiệc mừng công à?"

Những người có địa vị cao trong chính phủ và trung tâm đều đến gặp Park Geonwoo.

Tôi nghĩ rằng giờ này họ đang trao đổi những câu chuyện sau khi anh ấy đến trung tâm và đang có một buổi nhậu nhẹt vui vẻ. Nhưng Park Geonwoo vẫn giống hệt như trong bài giảng, ngoại trừ việc đã thay quần áo. Anh ấy gọn gàng và không có chút lộn xộn nào, và không có mùi rượu.

"À, anh không thích những chỗ đó. Anh chỉ ăn cơm rồi về sớm thôi."

"Anh không uống rượu ạ?"

"Anh không thích lắm. Nếu say xỉn mà quái vật tấn công thì tất cả mọi người sẽ gặp nguy hiểm."

Anh ấy đã đến Cổng Châu Phi ngay sau khi trưởng thành. Chắc hẳn mỗi ngày đều có những trận chiến khốc liệt. Anh ấy không rảnh để uống rượu.

Tôi chưa từng thấy anh ấy say trong nguyên tác, có lẽ là vì điều này.

"emxin lỗi. em đã suy nghĩ nông cạn."

"Không sao đâu. Yeon Soo à, em có uống rượu không?"

"Năm ngoái em uống một chút, nhưng năm nay em đang hạn chế..."

Tôi gần như đã bỏ rượu sau lần đầu tiên quan hệ với Joo Seung Hyuk. Vốn dĩ tôi không phải là kiểu người chủ động uống rượu trừ khi có tiệc tùng, nhưng sau lần đầu tiên quan hệ với Joo Seung Hyuk, tôi thậm chí còn không muốn nhìn thấy nó.

"Anh không thể tưởng tượng được Lee Yeon Soo uống rượu đấy. Lúc đó em còn bé thế này mà."

Anh ấy nói trong khi đưa tay xuống dưới eo mình.

"em không nhỏ đến mức đó đâu. Lần đầu chúng ta gặp nhau em đã học cấp 2 rồi mà."

"Haha. Đúng vậy. Nhưng trong mắt anh em vẫn bé thế này. Mà em đã xong việc rồi à?"

"Vâng."

"Vậy em có rảnh một chút không?"

Anh ấy đã nói rằng anh ấy có điều gì đó muốn nói với tôi trong bài giảng. Có lẽ anh ấy có một câu chuyện quan trọng muốn kể?

"Vâng. Em rảnh."

"Chúng ta ngồi xuống nhé?"

"Vâng."

Chúng tôi ngồi xuống một chiếc ghế dài gần đó. Có lẽ vì đang là tháng 6 nên dù là ban đêm nhưng trời vẫn khá nóng.

"Em muốn uống gì không?"

"À, vâng."

Tôi trả lời và nhanh chóng đứng dậy. Tôi định mua đồ uống từ máy bán hàng tự động bên cạnh. Nhưng Park Geonwoo nhanh hơn tôi. Anh ấy đưa thẻ vào máy bán hàng tự động rồi nhấn nút đồ uống.

"Yeon Soo vẫn thích 'Lemonia' chứ?"

'Lemonia' là một loại đồ uống mà tôi thường uống khi còn học trung học. Tuy nhiên, dạo gần đây tôi không thích ăn đồ chua hoặc có ga mạnh nên tôi không uống nó nữa. Có lẽ vị giác của tôi đã thay đổi khi tôi lớn lên.

Nhưng đồ uống đã được lấy ra rồi nên tôi không thể nói không.

"Vâng, đúng vậy ạ."

"Vẫn như ngày nào."

Park Geonwoo cười và đưa Lemonia cho tôi.

"Cảm ơn anh."

Chúng tôi lại ngồi xuống ghế dài. Anh ấy uống cà phê lon. Tôi cũng thích cà phê hơn, nhưng vì đã nhận Lemonia rồi nên tôi không thể không uống.

Khi tôi mở lon, một lượng lớn khí gas bắn ra.

Vị chua và dở quá....

Không biết hồi bé mình đã uống nó bằng hương vị gì nhỉ?

Nghĩ lại thì, khi ở cùng Joo Seung Hyuk, tôi chưa bao giờ gặp rắc rối vì đồ ăn không hợp khẩu vị. Mặc dù hầu hết các món ăn đều do Joo Seung Hyuk chọn.

À, có một lần. Khách sạn Shinjung Lambere thực sự là tệ nhất. Tôi suýt chút nữa đã mất vị giác. Nhưng đó là do tôi muốn đi mà....

"Thư viện đông người quá."

"Vì đang trong thời gian thi cuối kỳ ạ. Bình thường không đông đến vậy đâu."

"Em có hay đến thư viện không?"

"Thỉnh thoảng ạ."

Park Geonwoo nhấp một ngụm cà phê rồi nhìn tôi chằm chằm.

"Nếu anh không đến Châu Phi, liệu anh có đang học thi cùng em ở thư viện không nhỉ?"

"Có lẽ là vậy ạ."

"Lẽ ra anh nên đến trường thì hơn. Anh đã bỏ lỡ quá nhiều thứ..."

Giọng anh ấy chứa đựng sự hối hận sâu sắc. Có lẽ anh ấy đã nhớ cuộc sống bình thường khi nhìn thấy hình ảnh của các sinh viên đến trường.

"Thay vào đó, anh đã có được những trải nghiệm quý giá mà người khác không thể có."

"Nhưng anh vẫn hối hận... Anh cảm thấy như mình đã đánh mất những thứ quan trọng nhất."

"Anh có chuyện gì sao ạ?"

Khuôn mặt Park Geonwoo không giống như vẻ ngoài của một người luôn thẳng tiến về phía trước mà tối sầm lại.

Anh ấy đã chinh phục Cổng Akar và trở thành một anh hùng, và bài giảng đặc biệt cũng thành công. Hơn nữa, chính phủ, trung tâm và giới truyền thông cũng đối xử tốt với anh ấy.

Bây giờ những khó khăn đã qua và một tương lai tươi sáng đang chờ đợi, nhưng tôi không thể tìm thấy một dấu hiệu tươi sáng nào ở Park Geonwoo.

"Không. Có một chút sai lệch, nhưng không sao đâu. Chỉ cần sửa lại từ bây giờ là được mà."

Park Geonwoo nói như thể đang tự nhủ với bản thân.

Sai lệch?

Tôi nhớ lại nội dung của nguyên tác. Mặc dù nhiều thứ đã thay đổi, nhưng nó vẫn đúng ở một mức độ nào đó. Nhưng trong nguyên tác, anh ấy đã thành công rực rỡ sau khi chinh phục Cổng Akar.

Tình cảm của anh ấy dành cho Kim Joon cuối cùng cũng chỉ dừng lại ở mức tò mò và thích thú vì sự cản trở của Joo Seung Hyuk. Vì vậy, có vẻ như anh ấy đã không hối tiếc nhiều sau khi chia tay Kim Joon.

Vậy thì lại có một sự kiện khác khác với nguyên tác xảy ra sao...?

Bây giờ vấn đề không phải là tôi rời khỏi quỹ đạo của câu chuyện nữa. Bản thân nguyên tác đã không còn đóng vai trò của nó nữa.

"em không biết rõ lắm, nhưng em tin rằng anh có thể làm được."

"Vậy sao?"

"Vâng ạ."

"Nghe em nói anh có thêm động lực."

Anh ấy khẽ cười và nhìn lên bầu trời đêm.

"Khi còn ở Châu Phi, anh cứ nghĩ đến em mãi thôi."

"Em ạ?"

"Ừm. Mỗi khi mệt mỏi, anh lại lấy thư của em ra xem để lấy lại sức."

"...Anh đã nhận được thư của em ạ?"

"Tất nhiên rồi. Anh luôn mang nó bên mình mà."

"..."

Anh ấy đã nhận được thư của tôi...

Thực ra tôi đã gửi thư cho Park Geonwoo. Thậm chí là hai lần.


Đó là khoảng 2 năm trước, không lâu sau ngày lễ tình nhân.

Một Cổng cấp B đã mở ra ở trung tâm Seoul. Cổng đã được tạo ra từ khá lâu trước đó, nhưng vì nó nằm sâu trong núi và có một nhà máy chế biến ma thạch gần đó nên radar phát hiện cổng đã bị trục trặc, và nó chỉ được phát hiện ngay trước khi bị phá hủy.

Vào thời điểm đó, các Esper và guide cấp cao đã được huy động để chinh phục Cổng cấp A được mở ra ở Gimpo và Daegu.

Tôi và Park Geonwoo cũng dự định đi thẳng đến Cổng Gimpo sau lễ nhậm chức của giám đốc trung tâm, nhưng chúng tôi đã thay đổi lịch trình và quyết định tham gia vào việc chinh phục Cổng cấp B.

"Cổng sẽ bị phá hủy sau 4 tiếng nữa. Mà trong tình huống này mà còn tổ chức lễ nhậm chức đến cùng, họ có tỉnh táo không vậy?"

Trung tâm đã nhận được báo cáo rằng Cổng cấp B đang trên bờ vực bị phá hủy, nhưng họ đã không nói cho chúng tôi biết cho đến khi kết thúc lễ nhậm chức. Lý do là nếu ngay cả tôi và Park Geonwoo cũng rời đi, thì bộ mặt của giám đốc trung tâm mới sẽ bị tổn hại.

Ngay từ đầu, tôi đã nhận ra rằng giám đốc trung tâm mới là một kẻ cặn bã khi anh ta khăng khăng rằng tôi và Park Geonwoo phải tham gia lễ nhậm chức mặc dù Cổng cấp A đã đồng thời xảy ra ở hai nơi,

"Chúng ta không thể làm gì với những gì đã xảy ra. Hãy nghĩ rằng mình đã may mắn khi biết được điều đó trước khi Cổng bị phá hủy."

"Vâng."

Chúng tôi đã đến cổng, nhưng không thấy bất kỳ dị năng giả nào khác ngoài nhân viên phát hiện cổng.

"Có vẻ như những người khác vẫn chưa đến."

"Lệnh điều động khẩn cấp có lẽ vừa được ban hành, sẽ mất thời gian để họ đến."

Park Geonwoo nhìn đồng hồ đeo tay rồi nắm lấy vai tôi.

"Yeon Soo à, em hãy ở đây."

"Anh định vào một mình sao? Chúng ta hãy đợi những người khác đến đi."

"Thời gian không còn nhiều. Nếu nơi này mở ra, toàn bộ Seoul có thể gặp nguy hiểm."

"Nhưng..."

"Đây là Cổng cấp B và là một Cổng siêu nhỏ. Anh có thể tự mình xử lý được."

Lời anh ấy nói có lý. Nếu đó là một Cổng cấp B siêu nhỏ, Park Geonwoo có thể tự mình giải quyết. Trung tâm có lẽ biết điều đó nên mới có gan chịu đựng cho đến khi lễ nhậm chức kết thúc.

Nhưng tôi cảm thấy bất an.

Tôi nhìn vào lối vào cổng và hỏi nhân viên phát hiện.

"Đây có thực sự là một Cổng cấp B không? Bước sóng rất mạnh."

Dù nhìn thế nào đi nữa, tôi vẫn cảm thấy một lượng mana mãnh liệt tương đương với ít nhất là cấp A. Nhưng nhân viên đã trả lời một cách dứt khoát.

"Đó là cấp B. Bước sóng mana càng mạnh khi Cổng bị phá hủy. Chúng tôi đã đo bằng máy nhiều lần nên nó chính xác."

Tôi có khả năng cảm nhận mana, nhưng tôi không thể đo các cổng chứ không phải người hoặc quái vật. Máy móc có lẽ chính xác hơn.

Hơn nữa, Park Geonwoo dường như không cảm thấy bất kỳ điều gì bất thường.

"Yeon Soo à, vậy anh đi nhé."

"Anh Geonwoo, em đi cùng anh."

"Em cũng muốn đến cổng à?"

"Vâng. Nếu là cấp B thì độ khó của quái vật sẽ dễ thôi. Nhưng nếu anh một mình chinh phục thì mana sẽ không đủ. Vậy nên em cũng sẽ đi cùng."

Dù nhìn thế nào đi nữa, tôi vẫn cảm thấy bất an. Tôi không thể chỉ gửi Esper một mình đến một nơi như vậy và thoải mái chờ đợi bên ngoài.

Tôi muốn giúp đỡ dù chỉ một chút thôi.

"Anh hiểu rồi. Vậy thì nhờ em nhé."

Park Geonwoo đã chấp nhận một cách bất ngờ.

Có rất nhiều Esper không thích guide tham gia cổng vì họ cảm thấy phiền phức khi phải bảo vệ họ. Vì vậy, tôi đã nghĩ rằng mình thật may mắn.

Nhưng đó là một sai lầm lớn.

Ngay khi bước vào cổng, một lượng mana lạnh lẽo đã xâm nhập vào toàn thân tôi.

"Đây, đây thực sự là cấp B sao?"

Tôi lại cảm thấy bất an, nhưng Park Geonwoo vẫn bình tĩnh.

"Mặc dù bước sóng mạnh so với cấp B, nhưng đó có lẽ là do Cổng sắp bị phá hủy. Hãy nhanh lên."

"Vâng."

Nếu Esper cấp S như anh ấy nói vậy thì chắc là đúng. Tôi gật đầu và di chuyển cùng anh ấy.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo