Cái Kết Của Thế Giới Này, Tôi Chẳng Mảy May Bận Tâm - Chương 103

Lịch đăng: Tối Thứ 5 và CN

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 103

‘Lẽ nào… mình nhìn thấy ảo ảnh thật sao?’

Biết đâu do di chứng từ việc ngộ độc ma khí nên thần trí cậu có vấn đề, rồi tự mình tưởng tượng ra một tinh linh không hề tồn tại. Kafka nghĩ rằng sáng mai mình phải đi gặp tư tế để xin tư vấn, rồi cậu trèo xuống khỏi cái cây mình đang ngồi.

Trong sân Đại Thánh đường có một cây cổ thụ không rõ tên, chẳng hiểu vì lẽ gì, Kafka lại linh cảm rằng Giena hẳn sẽ thích nơi này. Thế nên suốt hai ngày qua, cậu không ngừng trèo lên tìm kiếm. Thế nhưng, đừng nói đến bóng dáng Giena, ngay cả một sợi lông vũ cũng chẳng thấy đâu.

Cậu đã từng hy vọng sự tồn tại của Giena sẽ là tia sáng trong cơn hoạn nạn, nên trong lòng không khỏi có chút hụt hẫng. Kafka phủi đi lớp bụi dính trên áo rồi lặng lẽ quay về phòng nghỉ được sắp xếp cho mình trong thánh đường.

Vì được nhận một căn phòng mà các tư tế thường dùng trong lúc tu khổ hạnh, nội thất bên trong vô cùng đơn sơ. Không giống những căn phòng khác được lắp đặt đèn ma thạch, nguồn sáng duy nhất ở đây chỉ là một chiếc đèn lồng. Cánh cửa vừa mở ra, cả căn phòng đã chìm trong bóng tối đặc quánh.

Khi Kafka thắp ngọn nến bên trong chiếc đèn lồng đặt trên bàn, căn phòng chợt bừng sáng, và bóng của chiếc đèn hiện lên trên bức tường đối diện. Có lẽ vì cả ngày hôm nay cậu chỉ toàn nghĩ về Giena nên cái bóng đèn hôm nay trông giống một con chim đến lạ.

"...?"

Cảm thấy có gì đó không ổn, Kafka nhìn về phía bàn và thấy ngọn lửa nến trong đèn chợt leo lét. Cùng lúc đó, một làn khói lững lờ trườn ra từ bên trong, tụ lại thành một khối phía trên chụp đèn.

Đám khói tụ lại thành hình một con quạ trắng sáng rực. Vẫn cái vẻ mặt miễn cưỡng khó ở đó, không thể nhầm được, đó chính là Giena.

"Giena!"

Giọng cậu cao vút lên vì vui mừng. Giena vươn vai, dang rộng đôi cánh rồi gập lại, sau đó đảo mắt nhìn quanh phòng với vẻ bất mãn.

[Cái phòng rách nát này là sao đây?]

"Đây là phòng dùng để tu khổ hạnh ạ."

[Thánh đường này đúng là bạc bẽo thật. Nỡ lòng nào lại đưa cho kẻ thân tàn ma dại một căn phòng thế này.]

"Họ cho tôi ở lại đã là may mắn lắm rồi. Thế này là quá đủ ạ."

Kafka cởi áo choàng, quăng lên giường rồi ngồi xuống trước bàn. Chiếc ghế hơi thấp nên tầm mắt của cậu vừa vặn ngang bằng với Giena đang đậu trên đỉnh đèn lồng.

"Tôi đã nghĩ ngài giận dỗi rồi bỏ đi luôn chứ."

[Cái kiểu ăn nói của thằng nhóc loài người đó đúng là khó ưa thật.]

Giena lại tặc lưỡi. Kafka muốn nói đỡ cho Medeio đôi lời, nhưng lại sợ làm phật lòng nó lần nữa nên chỉ đành im lặng mỉm cười.

"Mấy hôm nay ngài đã ở đâu vậy? Tôi lật tung cả thánh đường lên mà vẫn không thấy ngài đâu."

[Nhân tiện ra khỏi thánh đường, ta có đi bái kiến Lục Tiên sinh một chuyến.]

"Lục Tiên sinh? Ý ngài là Tinh Linh Vương Ánh Sáng ạ?"

[Khá đấy nhỉ. Chắc hồi đi học cũng chăm chỉ lắm đây?]

Dứt lời, Giena bắt đầu rỉa lông một lúc lâu, nói rằng đi xa về nên hình dạng có chút nhếch nhác. Kafka ngoan ngoãn ngồi yên quan sát, chờ đợi nó nói điều gì đó.

[...]

Thế nhưng, sau khi chải chuốt xong, Giena vẫn im lặng. Nó chỉ hạ thấp người xuống, xù lông lên như sắp chìm vào giấc ngủ.

"...Chỉ có vậy thôi ạ?"

[Chứ sao, lẽ nào ta phải báo cáo tường tận cho ngươi từng chân tơ kẽ tóc à?]

"Ít nhất ngài cũng có thể kể cho tôi nghe ngài đã làm gì ở đó mà."

[Chỉ đến chào hỏi thăm sức khỏe một chút thôi.]

Giena cộc lốc đáp lời. Đôi mắt Kafka nheo lại đầy nghi ngờ. Dĩ nhiên cậu chẳng có cách nào kiểm chứng lời nó nói là thật hay giả, nên cũng không thể tra hỏi thêm.

‘Mình cũng đâu có tư cách đó.’

Nếu cậu và Giena đã ký khế ước, hình thành mối quan hệ chủ tớ thì còn có thể. Nhưng ở thời điểm hiện tại, trong mắt Giena, Kafka chẳng hơn chẳng kém một ‘thằng nhóc loài người’.

[Ngươi không phải là đang mong chờ ta nhận được món quà tuyệt vời nào đó từ Lục Tiên sinh đấy chứ?]

"..."

[Nhìn mặt ngươi là biết ngươi có mong chờ rồi. Tiếc thật, ta chỉ đến chào hỏi thôi.]

Giena càu nhàu rằng lòng tham của con người 1500 năm trước hay bây giờ vẫn y như cũ. Lúc này, Kafka mới nhớ ra câu hỏi mình định hỏi nó, cậu bèn vỗ tay một cái.

"Hôm qua và cả hôm nay ngài đều nhắc đến chuyện 1500 năm trước... Thời đó, con người có thể nhìn thấy tinh linh sao ạ?"

[Hầu hết là vậy. Vì lúc đó, số người sinh ra mà không có trái tim ma lực nhiều hơn bây giờ rất nhiều.]

Giena giải thích, nhưng sau khi Ma Vương giáng thế, ma khí lan tràn khắp thế giới. Những người không có trái tim ma lực đều bị đào thải, và thế giới tự nhiên chỉ còn lại những con người không thể nhìn thấy tinh linh.

"Vậy thì, câu hỏi này chỉ là lỡ may tôi nghĩ đến thôi."

[Chuyện gì mà ngươi phải rào trước đón sau cẩn thận thế?]

"Đã từng có con người nào có thể điều khiển tinh linh không ạ?"

[Cái gì?]

"Kiểu như là, lập khế ước chẳng hạn..."

[Cái ý tưởng vô lễ đó là của thế giới nào vậy hả?]

Giena nổi giận. Trong nguyên tác 『Kỵ Sĩ Bắc Phong』 chưa từng đề cập đến sự tồn tại của Tinh Linh Sư nên cậu mới thử hỏi, xem ra đúng như cậu nghĩ.

[Loài người các ngươi lấy tư cách gì mà dám sai khiến tinh linh? Nếu chuyện đó mà làm được thì lũ pháp sư cần gì phải tạo ra mấy thứ tinh linh nhân tạo làm gì?]

Sau đó là một bài diễn văn dài. Tóm tắt lại bài thuyết giáo kéo dài tới 20 phút ấy như sau:

‘Tinh linh chính là tự nhiên, vì vậy con người không thể sở hữu hay điều khiển’.

Ví như chúng ta không thể tùy ý điều khiển một đốm lửa trên cành cây hay một dòng sông, tinh linh của tự nhiên cũng không thể bị chi phối bởi ý chí của con người.

[Cũng có một vài người được các tinh linh quý mến và giúp đỡ, nhưng chỉ đến thế mà thôi.]

"Ra là vậy..."

[Các tinh linh hạ cấp thì còn nhỏ và yếu lòng nên dễ cho mượn sức mạnh, chứ chỉ cần đến trung cấp thôi là đừng hòng.]

Giena quả quyết. Vẻ mặt Kafka khi gật đầu trông xìu xuống thấy rõ.

Cậu đã từng hy vọng biết đâu mình có thể lập khế ước với Giena và phát huy được năng lực nào đó, nhưng thế này thì việc nhìn thấy tinh linh cũng chỉ là bánh vẽ mà thôi.

Giá như nó là một tinh linh hạ cấp, cậu còn có thể thử bài ca đáng thương, chứ với con quạ này thì chiêu đó có vẻ chẳng ăn thua...

"Tôi hỏi thêm một câu nữa được không ạ?"

Hết cách, Kafka đành gạt bỏ ảo tưởng và quyết định tận dụng Giena như một cuốn bách khoa toàn thư. Giena ngoan ngoãn gật đầu, ra hiệu rằng nó sẵn lòng trả lời câu hỏi.

"Tôi hiểu rằng mình mất ma lực nên mới thấy được tinh linh. Nhưng tại sao trong mắt tôi chỉ có mỗi Giena thôi vậy?"

Đây là thắc mắc chợt nảy ra từ tối hôm qua. Nếu Kafka đã trở thành người có thể chất nhìn thấy tinh linh thì ngoài Giena ra, cậu cũng phải thấy được những tinh linh khác chứ. Ấy vậy mà dù có căng mắt tìm kiếm, cậu cũng chẳng thấy bất cứ thứ gì dù chỉ na ná tinh linh.

[Là do ma khí xung quanh đây quá đậm đặc. Ma khí đối với bọn ta cũng là độc dược. Hầu hết tinh linh đã rời đi cả rồi.]

"Thì ra là vậy..."

[Thứ hai, trong thánh đường này chẳng có gì gọi là ‘tự nhiên’ cả. Tinh linh chỉ có thể sống ở những nơi có linh khí tự nhiên dồi dào, còn ở đây đèn thì toàn là đèn ma thạch, lửa trong lò cũng được đốt bằng ma pháp.]

"Nhưng ngài vẫn ở đây mà."

[Ta có cấp bậc cao nên không sao. Nhưng nếu không nhờ cái này, đến ta cũng chẳng thể hiện hình nổi đâu.]

Giena dùng mỏ gõ cộc cộc vào chiếc đèn lồng. Vì đã mất hết ma lực, Kafka không thể dùng đèn ma pháp nữa, thay vào đó cậu phải tìm một chiếc đèn lồng kiểu cũ, dùng diêm để thắp lửa.

[Ngay cả một tinh linh tầm cỡ như ta cũng cần có vật môi giới. Đây không phải là ngọn lửa ma pháp nên ta mới có thể tận dụng được.]

"Điều kiện cũng phức tạp quá nhỉ."

[Đương nhiên. Ngươi nghĩ tinh linh là chó chạy rông ngoài đường chắc?]

Dù sao thì Kafka cũng đã hiểu sơ qua nguyên lý. Nếu rời khỏi thánh đường và đi vào một khu rừng nào đó, có lẽ cậu sẽ có thể tìm thấy những tinh linh khác.

‘Nhưng cũng đâu thể lập khế ước, nên có thấy được thì cũng chẳng thay đổi được gì...’

Kafka khẽ thở dài. Cứ ngỡ đã tìm thấy lối thoát, giờ lại có cảm giác quay về vạch xuất phát.

[Sao tự dưng mặt mày ủ dột như đưa đám thế?]

"Thú thật với ngài, tôi đã định nhờ vả ngài một chút, nhưng có vẻ không được rồi. Vậy nên tôi mới hơi thất vọng."

[Ta không hiểu ngươi lấy cơ sở nào để nghĩ rằng ta sẽ cho ngươi mượn sức mạnh, nhưng được cái thẳng thắn đấy.]

"...Làm cách nào cũng không được sao ạ?"

[Hừm.]

Giena nhắm mắt lại. Sau một hồi im lặng nó lại lạnh lùng khịt mũi thay vì đưa ra một câu trả lời tích cực.

[Giúp ngươi thì ta được lợi lộc gì?]

"..."

[Tốn công tốn sức vào một kẻ chỉ cần bước chân ra khỏi thánh đường là toi mạng để làm gì chứ.]

"Ngài lạnh lùng quá..."

[Kẻ không biết điều ở đây phải là ngươi mới đúng chứ. Ngươi định nhờ vả ta không công mà.]

Giena nói trúng tim đen. Câu nói đó không chỉ khiến cậu cứng họng, mà còn cảm thấy xấu hổ. Việc nhìn thấy tinh linh và việc cầu xin sự giúp đỡ là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, tại sao cậu lại cứ nghĩ Giena sẽ sẵn lòng ra tay chứ?

"...Xin lỗi vì đã nói ra những lời không biết xấu hổ."

[Có gì mà phải xin lỗi.]

"Nhưng mà. Đứng trên lập trường của ngài, đó là một chuyện hết sức vô lý mà."

Giena không nói gì. Nó vẫn giữ vẻ mặt cáu kỉnh như mọi khi, rồi đột nhiên vươn dài cổ nhìn ra phía cửa sau lưng Kafka.

"Giena?"

[Có khách tới rồi.]

Ngay lúc đó, tiếng gõ cửa vang lên từ phía sau. Kafka giật mình, quên cả trả lời mà chỉ đăm đăm nhìn ra cửa. Một giọng nói từ bên ngoài vọng vào.

"Kaph, cậu ở trong đó không?"

Chủ nhân của giọng nói là Soren. Kafka có nghe nói trong bữa ăn rằng có lẽ ngày mai Soren mới về, xem ra cậu ta đã trở lại sớm hơn dự kiến.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

 
Bình luận
ankscrazievermakiel
ankscrazievermakielChương 103
Ui buồn thế:((( Không biết có thể đi chung với đội chinh phạt được không chứ cái đà này ẻm không qua khỏi nếu ló mặt ra đường quá
Trả lời·6 ngày trước
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo