Cái Kết Của Thế Giới Này, Tôi Chẳng Mảy May Bận Tâm - Chương 35

Lịch đăng: Thứ 5 và CN

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 35

Dĩ nhiên, mối quan hệ giữa Soren và Aisha không thể tốt lên chỉ sau một sớm một chiều. Dường như Soren cũng đã thử mở lời trước, nhưng rốt cuộc chỉ có lời đồn rằng Aisha không buồn đáp lại cậu ta. Tin tức ấy cứ thế lan truyền trong giới học sinh.

‘Cũng chẳng trông mong gì mà.’

Ai lại mong no ngay từ thìa đầu tiên chứ. Như Kafka từng nghĩ, nếu chỉ cần nói chuyện nhẹ nhàng hơn là đủ để hàn gắn thì mọi chuyện đã không rối rắm đến mức này. Thế nên anh quyết định tạm thời chỉ quan sát, chưa vội can thiệp. Một phần cũng vì anh vẫn chưa thôi nghĩ về chuyện đã xảy ra ở chuồng chim lần trước. Nó làm anh không dám tùy tiện tiếp cận Soren thêm lần nữa.

‘Có vẻ như phiên bản Soren ở thế giới này còn có những thiết lập mà mình chưa biết đến…’

Ngày hôm nay trời đẹp, Kafka quyết định không đi ra cầu thang thoát hiểm như thường lệ mà tản bộ vào khu rừng Rigel. Anh ngồi xuống bãi cỏ, vừa nhấp một ngụm nước táo mang theo vừa thả hồn suy nghĩ. Vị chua chua ngọt ngọt lan khắp miệng khiến những ý nghĩ rối rắm trong đầu cũng trở nên thanh thản phần nào.

Vì đã xác nhận đây là “thế giới thứ ba”, anh không thể tiếp tục phụ thuộc hoàn toàn vào ký ức tiền kiếp. Những ngày gần đây, Kafka dồn tâm sức vào việc đối chiếu các thông tin đã biết với thực tế đang trải qua. Và người có sự khác biệt lớn nhất, hiển nhiên chính là Soren.

Soren ở thế giới này chỉ giống với nhân vật “Soren Ibelnoia” trong webtoon ở cái tên và gương mặt. Ngoài ra, tính cách, quá khứ và hành vi của cậu ta hoàn toàn như một con người khác. Tính tình có phần cộc cằn trong nguyên tác giờ đây biến thành kiểu gắt gỏng khó gần; và điều đặc biệt khiến Kafka chú ý hơn cả là quá khứ của cậu ta.

Kafka mở lại cuốn sổ ghi chép mà mình đã tạm gác trước đó. Trang giấy kín đặc chữ ghi lại những suy nghĩ và quan sát mà anh có về Soren. Và sau tất cả, kết luận lại rất đơn giản: phần lớn các nhân vật đều đi theo thiết lập của webtoon, nhưng chỉ riêng Soren thì dường như lại được xây dựng theo cốt truyện của phiên bản tiểu thuyết.

Tất nhiên, Kafka chưa từng đọc tiểu thuyết gốc Kỵ sĩ Bắc Phong nên không thể chắc chắn. Nhưng dựa vào những bình luận mà anh nhớ được: phiên bản tiểu thuyết của Soren "bất hạnh hơn", "tính cách tồi tệ đến mức như bị ác linh nhập vào" thì không khó để nhận ra: Soren của thế giới này có lẽ thuộc về tuyến truyện ấy.

Kafka từ tốn đọc lại những gì mình đã ghi:

Soren Ibelnoia - bản Webtoon

Soren Ibelnoia - bản hiện thực

‘Đặt lại như thế này thì cũng không có gì đặc biệt lắm…’

Có lẽ vì Soren trong thế giới này không thường tương tác trực tiếp với Kafka nên lượng thông tin thu thập được cũng hạn chế. Càng suy nghĩ, đôi môi Kafka lại càng trề ra thành hình mỏ vịt. Để hiểu rõ hơn về Soren, anh cần dấn thân nhiều hơn vào mối quan hệ với cậu ta, nhưng điều làm anh ngập ngừng chính là thân phận “kẻ mang đến cái kết tồi tệ” mà bản thân từng bị gán cho.

Mục tiêu của Kafka là gì? Dẫn dắt câu chuyện đến kết cục happy ending, đồng thời chỉ là một vai phụ mờ nhạt.

Muốn vậy, anh cần can thiệp có chừng mực, không quá phô trương. Nhưng làm sao để giữ đúng ranh giới mỏng manh ấy thì lại là cả một vấn đề.

‘Tại sao Kafka Sonder lại bị gắn mác “kẻ gây ra cái kết tồi tệ” nhỉ...?’

Anh cố gắng lục lại ký ức, nhưng chẳng nhớ nổi một chi tiết nào cụ thể. Thứ duy nhất đọng lại là một đánh giá từ độc giả mà anh từng đọc: “Mọi thứ đều sụp đổ vì Kafka, nhưng lại chẳng ai ghét hắn cả. Thế giới gì kỳ quặc.”

Sắc mặt Kafka dần trở nên kỳ lạ. Không chỉ mím môi chu ra, anh còn nhăn cả trán lại, khiến gương mặt trông như vừa nhai một nắm kẹo chanh cực chua.

“Anh làm gì mà trông lạ thế?”

Một giọng nói vang lên sau lưng, kèm theo gương mặt bất ngờ thò ra từ phía sau. Khoảng cách quá gần nên vành tai Kafka khẽ bị chạm, thậm chí má còn sượt qua da ai đó. Cái cảm giác rợn người ấy làm Kafka phát ra tiếng kêu kỳ quặc rồi rùng mình một cái. Có lẽ vì từ khi lớn hơn, anh đã hiếm khi có sự đụng chạm cơ thể với người khác nên bất kỳ va chạm nào cũng trở nên quá đỗi xa lạ.

“Gì mà phản ứng dữ vậy?”

“Trời, là Sasha à...”

Kafka ôm ngực thở phào. Aisha thì ngồi xuống bãi cỏ và nhìn anh với ánh mắt nửa giận nửa buồn.

“Làm như thấy người không nên thấy không bằng?”

“Em bất ngờ thò ra từ phía sau thì ai mà không giật mình chứ.”

“Thế anh đang xem gì mà tập trung vậy? Sổ ghi chép à?”

Đừng nói là học thảo dược nhé? — Aisha nhìn chằm chằm cuốn sổ trên đùi Kafka với ánh mắt tò mò. Kafka lập tức gập sổ lại, ra mặt ngăn không cho con bé xem.

“Này, anh giấu cái gì đấy?”

“Chẳng có gì em cần biết cả.”

“Hình như có chữ ‘Soren’ thì phải?”

Mắt tốt ghê. Tim anh thoáng thắt lại. Nhưng Kafka nhanh chóng giả vờ như con bé nhìn nhầm. Tưởng Aisha sẽ truy đến cùng, ai ngờ con bé chỉ khẽ nhún vai rồi ngồi cạnh Kafka như chẳng có gì xảy ra.

“…Tiện thể nói luôn, em không tính làm hòa với Ibelnoia à?”

“Hôm trước em bảo là không muốn dây vào cậu ta nữa rồi mà?”

“Không muốn dây vào, chứ có nói là sẽ không bao giờ dây vào đâu.”

“Thật á… em nói vậy hả…”

Aisha kéo hai đầu gối lại rồi tựa cằm lên, dáng ngồi quen thuộc mà Kafka cũng thường hay có mỗi khi trầm tư hoặc chìm vào suy nghĩ nào đó.

“Hôm nọ... cậu ta cũng có mở lời với em.”

“Rồi sao nữa?”

Kafka biết qua lời đồn rằng Aisha đã phớt lờ Soren, nhưng vẫn giả vờ như không biết gì để hỏi lại. Việc mọi cử chỉ và lời nói của Aisha và Soren đều trở thành đề tài bàn tán khắp trường, suy cho cùng cũng bắt nguồn từ tin đồn họ là một cặp. Mà lúc này, cảm xúc của Aisha với cậu ta đang rối như tơ vò, Kafka chẳng dám lỡ lời mà khiến mọi chuyện thêm rối ren.

“Em mặc kệ. Không phải là lúc em có thể bình tĩnh nói chuyện với cậu ta.”

“Cũng nên dịu lại một chút rồi chứ?”

“Không muốn! Mà dù sao thì… trông có vẻ cũng biết ăn năn rồi đấy. Nói chuyện nhẹ nhàng hơn hẳn.”

“Thật à?”

“Vâng. Không chỉ với em, mà với mấy người khác cũng vậy.”

Xem ra buổi gia sư cấp tốc đã có tác dụng. Kafka thoáng cảm thấy hài lòng, nhưng vẫn giữ vẻ mặt bình thản mà tiếp tục dò hỏi như chẳng mấy quan tâm.

“Nhưng… với em thì thế vẫn chưa đủ, đúng không?”

Kafka biết rõ chỉ thay đổi cách nói chuyện thì chẳng thể nào vá lại mối quan hệ đã rạn nứt giữa họ. Dù có cố mà hàn gắn thì cũng chỉ là nhất thời, trước sau gì rồi cũng đổ vỡ. Vì vậy, thay vì cố gắng đẩy họ đến một cuộc làm hòa miễn cưỡng, anh cần đặt sẵn những viên đá nền vững chắc cho bước tiếp theo.

“Có chuyện gì đó… em không thể tha thứ được, đúng không?”

“Đúng! Chính là vậy đấy. Nếu chỉ vì mồm miệng cậu ta mà giận dỗi thì em đã chẳng làm bạn với cậu ta ngay từ đầu rồi.”

Tính cộc lốc của cậu ta đâu phải ngày một ngày hai gì. — Aisha hậm hực lên tiếng. Kafka gật đầu đồng tình. Vụ ẩu đả đầu tiên giữa họ cũng bắt nguồn từ thói ăn nói hỗn hào ấy của Soren còn gì.

“Như hôm trước em nói, là do em không chịu được cái cách mà Ibelnoia đối xử với những người yếu thế hơn à?”

“Đúng, nhưng nếu phải nói thật thì… lý do chính lại nằm ở chỗ khác.”

“Là gì vậy?”

Aisha hơi chu môi ra. Trông con bé như đang lưỡng lự điều gì đó, nét mặt như có phần ngại ngùng. Kafka hơi nghiêng đầu khó hiểu. Tại sao bỗng dưng lại ngượng ngùng thế nhỉ?

“Đừng nói với anh… là vì em thích Ibelnoia nhé?”

“Anh điên à? Tất cả là vì anh đấy, anh!”

Aisha hét toáng lên trước suy luận sai trầm trọng ấy. Con bé nheo mắt nhìn Kafka như không thể tin nổi vào độ “chậm hiểu” của anh rồi khẽ nhếch môi như vừa thở dài, vừa tự nói với mình: “Thôi thì cũng tốt… vì cái tật không biết để ý đó mà.”

“Cậu ta lúc nào cũng coi thường anh mà, còn dám nói thẳng mặt là ghét cái kiểu anh suốt ngày chẳng làm gì.”

“Phải, đúng là có lần nói thế…”

“Tính khí tệ hay tư duy lệch lạc thì em còn tha thứ được. Có thể vì hoàn cảnh mà như vậy, mà những thứ đó cũng có thể thay đổi nếu cố gắng.”

Nhưng—Aisha nghiêm mặt lại, nhìn Kafka bằng ánh mắt rất mực kiên định. Đôi đồng tử màu xanh nhạt giống hệt anh lúc này dường như còn ánh lên một lớp băng cứng.

“Cái mà em không thể tha thứ, là việc cậu ta ghét anh và nói xấu anh mà chẳng vì lý do gì cả.”

“…”

“Vì anh là gia đình của em, là người duy nhất còn lại trong thế giới này có thể gọi là anh em. Nếu Ren còn tiếp tục bới móc và căm ghét anh như vậy, em không thể tiếp tục xem như không có gì được.”

Rồi Aisha kể rằng bản thân đã cố gắng không ít để xoa dịu mối quan hệ giữa họ. Con bé từng khéo léo nhắc đến những điểm tốt của Kafka trước mặt Soren, cũng từng cố tạo cơ hội để hai người có thể thân thiết hơn.

“Nhưng cậu ta không hề có ý muốn hiểu anh. Chỉ biết ghét bỏ thôi.”

“…”

“Thế nên… hôm đó, em mới thấy không thể nhịn được nữa.”

Nếu vì em đã quá thờ ơ mà khiến anh bị tổn thương thì... xin lỗi. — Aisha khẽ nói như một lời xin lỗi nhẹ nhàng. Kafka khẽ lắc đầu.


Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo