Cái Kết Của Thế Giới Này, Tôi Chẳng Mảy May Bận Tâm - Chương 78

Lịch đăng: Tối Thứ 5 và CN

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 78

Kafka đến nhà Posenart không chỉ là để xin lỗi vì đã đột ngột bỏ đi, mà còn là để trò chuyện với Medeio cho khuây khỏa. Thế nhưng trái với mong muốn, cậu lại nhận được lời xác nhận về tin đồn đính hôn và quay về trong tâm trạng tồi tệ.

“Cậu đến nhà Posenart làm gì vậy?”

Kafka vừa trở về sau bữa tối cùng Medeio thì bất ngờ thấy Soren đang ở trong phòng mình. Cậu lướt mắt nhìn Soren với vẻ bực dọc rồi cởi áo khoác đưa cho người hầu cận.

“Vừa để xin lỗi, vừa để gặp mặt.”

“Gặp cái mặt thấy chán ở trường rồi mà cũng thích.”

Dù sao thì cũng thấy vui. Soren nói một câu chẳng đầu chẳng cuối.

Cậu ta mỉm cười đầy mãn nguyện khi nhìn Kafka từ trên xuống dưới. Bình thường Kafka chẳng mấy bận tâm, nhưng hôm nay vì tâm trạng không tốt, hành động này của Soren lại làm cậu thấy bực bội.

“Cậu đi ra ngoài rồi trở về nhà tôi. Cái cảm giác này thật là…”

“…”

“Cứ như chúng ta đang sống chung vậy. Tôi thích cái cảm giác này.”

“Tôi thì chẳng thấy có cảm giác sống chung gì cả.”

Kafka lạnh lùng đáp lại. Soren ngạc nhiên, tròn mắt, bật dậy khỏi lưng ghế sofa. Kafka vô thức thở dài, linh cảm một cuộc cãi vã sắp nổ ra.

“Cậu giận à?”

“Có lẽ vậy.”

“Do tôi bỏ mặc cậu ở nhà một mình sao?”

“...Cậu không có gì muốn nói với tôi à?”

Mặc dù đã trực tiếp gợi chuyện, Soren vẫn nghiêng đầu tỏ vẻ khó hiểu. Kafka do dự, không biết có nên đề cập thẳng tin đồn đính hôn trước mặt cậu ta không. Vấn đề này không hề dễ chịu, và cậu sợ rằng vì ghen tuông mà mình sẽ gây ra những mâu thuẫn không đáng có.

“Xin lỗi vì đã bỏ mặc cậu một mình.”

“…”

“Nhưng cậu biết mà, tôi đâu có sự lựa chọn nào khác. Dù cậu là công tử nhà Sonder, nhưng đưa một vị khách không được mời đi….”

“Nghe nói cậu sẽ đính hôn với công chúa.”

“Ai?”

“Cậu.”

Một khoảng im lặng bao trùm. Soren tròn mắt kinh ngạc, dường như không ngờ câu chuyện này lại thoát ra từ miệng Kafka.

Nhìn vẻ mặt đó, Kafka càng thêm tin rằng tin đồn này không phải là vô căn cứ. Dù Soren nghĩ gì, thì việc câu chuyện đính hôn đã được nhắc tới là một sự thật không thể chối cãi.

“Chúng ta chia tay nhé?”

“Cậu nói cái gì vớ vẩn vậy?”

“Vậy tại sao lại có tin đồn đính hôn?”

“Đó là tin đồn nhảm. Vớ vẩn hết sức.”

“Nhưng người hầu cũng biết, Medeio cũng biết mà.”

Soren xoa trán, thở dài. Cậu ta vuốt tóc và đảo mắt lên trên. Đó là thói quen thường thấy khi cậu ta bực mình.

Không ai biết Soren đang bực mình vì điều gì. Có thể là vì tin đồn, hoặc cũng có thể là vì Kafka cứ hỏi mãi không thôi.

“Tôi không biết tại sao cái tin đồn đó cứ lan truyền.”

“…”

“Nhưng tôi đã từ chối rồi. Tôi nói rõ rằng tôi không có ý định đính hôn.”

Có lẽ Công tước hay Hoàng đế, hoặc cả hai đều không hiểu lời tôi nói. Soren gầm gừ với giọng bực bội. Kafka cúi gằm mặt, không nói một lời.

“Kafka, đó là hiểu lầm.”

Soren đứng dậy, tiến về phía Kafka. Cậu ta ôm lấy cậu vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve lưng, đồng thời hôn liên tiếp lên trán và má.

“Ngoài cậu ra, tôi còn có thể thân mật với ai nữa chứ?”

“…”

“Tôi sẽ chỉ yêu mình cậu, và cậu cũng sẽ chỉ yêu mình tôi. Đúng không?”

“…”

“Đừng bận tâm đến những tin đồn vớ vẩn đó nữa. Xin lỗi vì đã làm cậu lo lắng.”

‘Chuyện đó vớ vẩn đến mức tôi còn không thèm nghĩ đến việc nói cho cậu biết.’ Soren luyên thuyên. Môi cậu ta chạm vào thái dương và gò má của Kafka. Bàn tay anh ta nhẹ nhàng nâng cằm cậu lên, định hôn lên môi.

“Soren.”

Tuy nhiên, Kafka khẽ nghiêng đầu để tránh nụ hôn của Soren. Trước sự từ chối chưa từng có, vẻ mặt của Soren cứng lại.

Cậu vừa né tránh tôi sao? Ánh mắt đỏ của Soren như đang hỏi. Bình thường Kafka sẽ nhượng bộ trước vẻ mặt đó, nhưng lần này cậu quyết không lùi bước.

“Tôi nghe nói rằng tại lễ trưởng thành do hoàng gia tổ chức sắp tới…”

“…”

“Cậu sẽ là người hộ tống công chúa và nhảy điệu nhảy đầu tiên với cô ấy.”

“…”

“Đó cũng là tin đồn nhảm sao?”

Soren im lặng. Sự im lặng ấy quá rõ ràng, Kafka dùng sức đẩy mạnh vai Soren rồi thoát ra khỏi vòng tay cậu ta. Đó là một cử động nhẹ nhàng, không hề kịch liệt, bởi Soren đã dễ dàng buông tay.

“Đúng là tôi đã đồng ý như vậy.”

“…”

“Nhưng vào cùng một bữa tiệc và nhảy điệu nhảy đầu tiên, đó là những việc mà ai cũng có thể làm mà?”

“Vậy còn tôi?”

Kafka gần như cắt ngang lời Soren. Cậu biết đó là một câu hỏi vô lý, nhưng sự tủi thân lại lấn át tất cả.

“Vậy, tôi sẽ vào cùng ai?”

“Kafka.”

“Nếu tôi cùng một cô gái khác đến dự lễ trưởng thành, cậu sẽ chấp nhận sao?”

Ở thế giới này, bạn nhảy của một chàng trai trong buổi lễ trưởng thành luôn là một cô gái và ngược lại.

Không có trường hợp ngoại lệ. Vì vậy mà dù đã có người yêu đồng giới, rất nhiều người vẫn phải tuân theo quy tắc xã hội và đi cùng một người khác trong ngày lễ trưởng thành của mình.

Ngay cả khi Soren không phải người hộ tống công chúa thì cả hai cũng không thể cùng nhau bước vào buổi tiệc. Kafka sẽ phải lẻ loi một mình, giống như một kẻ khờ khạo chẳng có ai bầu bạn.

Nếu cả hai đều là "những kẻ khờ khạo" thì Kafka sẽ không bận tâm đến những lời xì xầm sau lưng. Nhưng lễ trưởng thành đang đến gần, chỉ còn một tuần nữa, và kẻ bị coi là "khờ khạo" lại chỉ có mình cậu.

Trong khi đó, Soren lại chuẩn bị đón tuổi trưởng thành cùng người phụ nữ cao quý nhất đất nước...

“Cậu đi đâu đấy?”

Kafka vừa lấy vali ra để thu dọn hành lý thì Soren nắm lấy cổ tay cậu. Kafka giật mạnh tay ra, lạnh lùng đáp.

“Tôi về nhà Sonder. Tôi về nhà của tôi, cậu sẽ không ngăn cản chứ?”

“Kafka.”

“Tôi cũng bận. Tuần sau là lễ trưởng thành rồi. Tôi phải đi may lễ phục, rồi tìm bạn nhảy nữa.”

“…”

“Tôi không có thời gian ngồi trong căn nhà trống rỗng này để chờ cậu về đâu.”

Cậu đáng lẽ phải sôi máu và đầu óc nổ tung, nhưng kỳ lạ thay, mọi cảm xúc của cậu đều rất bình tĩnh. Cứ như chưa có chuyện gì xảy ra, giống như một vị khách đến nhà Ibelnoia chơi, và khi đến lúc thì ra về.

“Soren, tôi hỏi cậu một câu thôi.”

Kafka nói nhỏ khi đã thu dọn xong hành lý. Soren vẫn đứng như trời trồng, chẳng hề có ý định giữ Kafka lại, chỉ lặng lẽ nhìn cậu.

“Tại sao cậu không nói với tôi bất cứ điều gì?”

“…”

“Thật ra cậu cũng biết chuyện này không hề bình thường, đúng không?”

Nói xong, Kafka cầm vali rời khỏi phòng. Vừa hay, một người hầu cận đi ngang qua, hỏi xem có chuyện gì. Kafka bảo có việc riêng nên cậu sẽ quay về nhà Sonder, rồi nhờ người đó mang áo khoác ra và gọi xe ngựa. Người hầu cận làm theo mà không hỏi thêm câu nào.

Trong suốt quá trình đó, Soren vẫn im lìm trong phòng. Cậu ta không hề giữ Kafka lại, cũng chẳng bào chữa một lời nào.

***

Khi Kafka trở về nhà Sonder, mọi người đều rất ngạc nhiên. Cha cậu hỏi tại sao lại về trong khi định ở lại học viện suốt kỳ nghỉ. Kafka đưa ra một lý do khác thường: “Con muốn tham dự lễ trưởng thành của hoàng gia.”

“Kafka, có chuyện gì sao?”

Chỉ có Aisha là nhận ra sự khác lạ. Kafka không nói gì, cứ thế nằm phịch xuống giường trong phòng mình.

“Em nghe Medeio nói anh ở nhà công tước Ibelnoia mà, có phải anh đã cãi nhau với Ren không?”

“Cũng không hẳn là cãi nhau…”

“Sắp có chuyện vui rồi mà lại cãi nhau. Mà này, anh thực sự sẽ tham gia lễ trưởng thành của hoàng gia à?”

“Không được sao?”

“Có thư mời thì đi cũng không có vấn đề gì. Nhưng giờ mới tìm bạn nhảy thì có kịp không đây…”

Aisha lộ vẻ mặt lo lắng. Lễ trưởng thành hay gì đó, có lẽ cậu sẽ không tham gia. Kafka càu nhàu, liên tục vuốt mặt. Hiếm khi thấy anh trai biểu lộ cảm xúc rõ ràng như vậy, Aisha lo lắng, đôi lông mày nhíu lại.

“Thôi nào, anh hai của em. Tên khốn khốn nạn đó đã làm gì mà anh ra nông nỗi này chứ.”

Aisha nằm xuống cạnh Kafka, nhẹ nhàng xoa đầu cậu. Kafka bỏ tay ra khỏi mặt và đối diện với Aisha. Đôi mắt giống hệt cậu lại chứa đầy sự dịu dàng.

“Thôi vậy, không còn cách nào khác. Chúng ta cùng chào đời rồi nên em phải có trách nhiệm với lễ trưởng thành của anh thôi.”

“...Em ổn chứ? Em đã có bạn nhảy rồi mà.”

“Thật ra là em chưa có. Em nhận được vài lời mời, nhưng không có ai ưng ý cả.”

“Thế nên giận dỗi hôm nay thôi nhé, mai đi may lễ phục với em.” Aisha nói với giọng đầy vui vẻ. Nhìn em gái, tâm trạng Kafka có phần tốt hơn, mặc dù một ngọn lửa mang tên cảm xúc khó tả vẫn đang cháy âm ỉ sâu trong lòng cậu.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Bình luận
khanhdinh
khanhdinhChương 78
Nói thiệt t thấy soren trẻ trâu quá:))))cả 2 đứa mới tập yêu nên quá nhiều bất đồng
Trả lời·32 phút trước
quynhhp88
quynhhp88Chương 78
Vì yêu nên mới có cảm giác tủi thân
Trả lời·14 giờ trước
phuongbinhvt02
phuongbinhvt02Chương 78
Uầy, mới chương trc ngọt mà chương này cãi nhau rồi
Trả lời·14 giờ trước
happibanana
happibananaChương 78
arghh cãi nhau rùi huhu babi kachimaaaaa :(((
Trả lời·16 giờ trước
kafkastan
kafkastanChương 78
Thật sự là mình đánh giá cao tình tiết và nội dung lắm luôn í. Vì đều là mối tình đầu và hai bạn đều còn trẻ nên mọi hành động, quyết định đều suy nghĩ rất kỹ càng, sợ làm đối phương tổn thương cũng sợ sẽ bỏ lỡ cơ hội. Có nồng nhiệt, có chân thành, dành tất thảy để đáp lại tình cảm của nhau, cũng chính vì thế mà đâm ra nghi ngờ, hờn dỗi,... Không phải vì không yêu đủ, mà vì quá yêu đó.
Trả lời·16 giờ trước
kafkastan
kafkastanChương 78
É, nữa nữa
Trả lời·17 giờ trước
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo