Cạm Bẫy Điên Loạn - Chương 1

Chương 1

“Ưmm…”

Na Do Hwa khẽ rên, nặng nề hé mở mi mắt. Trần nhà xa lạ đập vào mắt, mùi thuốc sát trùng xộc thẳng vào khoang mũi. Cảm giác thoải mái lan tỏa ngay sau đó giúp anh nhận ra mình đang nằm trên một chiếc giường.

Nhưng mà… đây là đâu chứ…?

“Anh ổn không?”

Một giọng nói vang lên khiến Na Do Hwa quay đầu nhìn về phía đó. Một gã đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế gấp.

Mái tóc đen mun, làn da trắng sứ, sống mũi cao thẳng đậm chất Tây phương cùng đường xương hàm sắc sảo tựa như một tác phẩm điêu khắc được chạm trổ tinh vi. Trên hết, đôi mắt xanh biếc với hai mí sắc nét đẹp đẽ mang một sức hút mãnh liệt, như thể muốn nuốt chửng lấy ánh nhìn của đối phương.

“Hự.”

Vừa đối diện với hắn, Na Do Hwa đã hoảng hồn thất sắc. Anh bật người dậy, ép sát thân mình vào tường hết mức có thể. Thấy vậy, hắn khẽ rướn người về phía trước. Dường như mọi giác quan của hắn đều đang dồn hết sự lo lắng về phía anh.

“Đây là bệnh viện. Anh không biết em đã lo lắng đến mức nào đâu.”

“Bệnh viện sao?”

“Vâng. Sốt đã hạ nhiều rồi, anh còn thấy đau ở đâu nữa không?”

Hắn vừa dò xét trán Na Do Hwa vừa siết chặt lấy tay anh. Những ngón tay đượm hương nam tính ngập tràn sự dịu dàng ấm áp. Nếu là một Na Do Hwa của ngày thường, có lẽ anh sẽ chỉ bối rối trước hành động thân mật này rồi cho qua.

Nhưng tình cảnh hiện tại lại buộc anh phải né tránh hắn. Na Do Hwa thận trọng gạt tay hắn ra. Ngay lập tức, những ngón tay to lớn ấy lại ghì chặt lấy tay anh với một lực mạnh hơn. Tựa như một chiếc còng tay.

“A…”

Mồ hôi lạnh bắt đầu túa ra trên vầng trán Na Do Hwa đang vô cùng khó xử. Dần dần, đôi mày của hắn nhíu lại, ánh mắt trở nên hung dữ.

“Anh làm vậy là vì chuyện ngày hôm qua sao?”

Giọng nói của hắn khiến những ký ức đã bị lãng quên dần dần hiện về.

Chiếc giường kẽo kẹt và hình ảnh chính anh trần truồng dạng chân. Kẻ nằm đè lên người anh chính là gã đàn ông trước mắt. Trong ký ức, hắn cũng không một mảnh vải che thân, vòng eo điên cuồng chuyển động không ngừng. Dưới sự kích thích mãnh liệt, Na Do Hwa có cảm giác như thể chất lỏng đang tuôn trào ra từ mọi lỗ huyệt trên cơ thể.

‘Tiền bối, anh thả lỏng một chút được không? Ha… Cứ thế này dương vật của em gãy mất.’

‘Ha… Dừng… lại… A… S-Sợ… sợ quá… Hức…’

Chỉ còn lại nỗi sợ hãi, Na Do Hwa vòng tay ôm chặt tấm lưng rắn chắc của hắn mà bám víu. Ngay lập tức, hắn vùi mũi vào hõm cổ trắng ngần của anh.

‘Đã bảo rồi mà, sao lại chạy trốn chứ.’

‘Không… cái đó… cái đó là…’

‘Nếu ngoan ngoãn ở yên thì Do Hwa của chúng ta đã có thể vui vẻ hơn rồi...’

Trong chất giọng trầm lạnh lẽo ấy lại ẩn chứa một hơi nóng rực cháy. Và bên dưới chiếc giường đang rung chuyển dữ dội, chiếc quần bị vứt bỏ của hắn vương đầy vết máu.

Đúng vậy. Đêm qua, Na Do Hwa không chỉ phải đối mặt với bản tính kinh hoàng của gã đàn ông này, mà còn trót làm tình với hắn.

Một tai nạn tồi tệ nhất, tuyệt đối không bao giờ được phép xảy ra. Cảm giác sợ hãi và nhục nhã đan xen khiến anh như muốn phát điên.

Vì thế…

“C-cậu là ai vậy?”

Anh trưng ra bộ mặt của một kẻ mất trí nhớ. Để thoát khỏi tình huống này, anh còn cố tình dùng giọng điệu khách sáo. Nhưng Na Do Hwa, người cả đời chưa từng biết diễn xuất là gì, lại thoáng hối hận vì cho rằng mình vừa làm một việc thừa thãi. Bởi chắc chắn trông sẽ rất gượng gạo.

“Sao vậy anh?”

Hắn ngạc nhiên, nhìn anh chằm chằm. Đó là một phản ứng khiến sự hối hận của anh hoàn toàn trở thành nỗi lo vớ vẩn. Nhờ vậy, Na Do Hwa thầm thở phào và càng cố diễn sâu hơn vẻ mặt của một người mất sạch ký ức.

“T-tôi không nhớ gì cả…”

“Ngay cả mình là ai anh cũng không biết sao?”

“Cái đó thì tôi biết.”

“Tên anh là gì?”

Hắn hỏi như thể đang xác nhận. Na Do Hwa giả vờ ngập ngừng rồi mới trả lời.

“Na Do Hwa.”

“Đúng rồi. Vậy tuổi thì sao?”

“Hai… hai mươi lăm. Những chuyện khác tôi đều nhớ, chỉ là không biết cậu là ai thôi.”

“Em là Cha Min Joon. Sinh viên năm hai khoa Quản trị Kinh doanh Đại học Hàn Quốc, là hậu bối cùng câu lạc bộ với tiền bối. Anh không nhớ sao?”

“Tôi không biết.”

“Trời ạ…”

Mặt Min Joon tái đi, hắn cúi đầu im lặng. Na Do Hwa cảm thấy cổ họng khô khốc, đôi mắt to tròn của anh chậm rãi đảo qua đảo lại. Cứ như vậy được vài phút.

Min Joon từ từ ngẩng đầu lên. Ánh mắt hắn đã trở nên nóng bỏng.

“Vậy, chuyện chúng ta là người yêu của nhau, anh cũng không nhớ à?”

“Hả?”

Người yêu? Đây là cái thứ âm thanh hoang đường lạc quẻ gì thế này? 

Đôi mắt tròn của Na Do Hwa mở to như thể sắp lồi ra ngoài. Không biết từ lúc nào, bàn tay thon đẹp như ngọc của Min Joon đã chạm lên má anh.

“Thế này thì em buồn lắm đấy. Chúng ta đã hẹn hò với tiền đề là sẽ kết hôn cơ mà. Anh đã nói là đợi anh tốt nghiệp xong chúng ta sẽ tổ chức đám cưới.”

“Đ-đám cưới ư?”

“Tuy bây giờ chúng ta đang hẹn hò bí mật, nhưng vốn dĩ đã định sẽ sớm công khai với mọi người rồi.”

Anh tự hỏi thằng khốn này đang giở trò gì vậy. Giữa họ chỉ đơn thuần là quan hệ tiền bối - hậu bối, tuyệt đối không phải người yêu.

Mồ hôi lạnh lại túa ra trên trán Na Do Hwa. Ngay lúc anh cảm nhận được lời nói dối để né tránh điều tồi tệ nhất đang khiến sự việc đi theo một hướng còn tồi tệ hơn, thì ngũ quan tuấn tú của Min Joon đã áp sát lại gần. Khoảnh khắc ấy, Na Do Hwa cảm thấy một vầng sáng chói lòa khó hiểu và theo phản xạ nhắm nghiền mắt lại.

Một cảm giác ẩm ướt bao trùm lấy đôi môi. Hoảng hốt, Na Do Hwa vội vàng bừng mắt. Môi của Min Joon chỉ vừa lướt nhẹ qua môi anh rồi rời đi. Bị một nụ hôn bất ngờ tấn công, mặt Na Do Hwa đỏ bừng lên.

“Em yêu anh.”

Lời thì thầm tiếp theo của hắn khiến toàn thân Na Do Hwa như đông cứng lại.

Anh chỉ muốn phát điên vì không hiểu tại sao mình bỗng dưng lại trở thành người yêu của Cha Min Joon.

Không phải thế này… Không phải thế này mà

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo