Cherry Cake - Chương 63

Từ đầu q3 sẽ đổi xưng hô “em-chú hoặc là em-anh” giữa bot và top

.————–

Seo Soo Hyun nghĩ câu hỏi của người đàn ông thật vô nghĩa. “Tteok” (bánh gạo) ư? Ngày nay, chỉ cần tìm kiếm một chút trên internet là có thể biết công thức nên nếu muốn làm thì có thể làm được, nhưng cậu không có ký ức nào về việc làm bánh gạo. Đó là vì cậu biết rằng phải đến cửa hàng bánh gạo để làm thì mới có hương vị đúng điệu. Huống chi là những loại bánh gạo tương đối đơn giản có thể hấp tại nhà cậu còn chưa từng làm, nói gì đến việc dùng chày đập gạo nếp để làm bánh gạo thì kinh nghiệm hoàn toàn là con số không.

“Em không biết làm bánh gạo…….”

Cậu đang phân vân liệu có nên học làm từ bây giờ không, thì Ki Tae Yeon bật cười khẩy như thể không tin vào tai mình.

“Lúc nào cũng cãi lại một cách rõ ràng nhỉ.”

Seo Soo Hyun không phản ứng gì dù bàn tay vươn về phía cậu kéo chăn ra. Cậu cảm thấy cơ thể mình có gì đó không ổn, nhưng tâm trí cậu lại bị cuốn vào những suy nghĩ như “Liệu mình có thể dễ dàng học cách làm bánh gạo ở Seoul không?”

Ki Tae Yeon cũng đâu thể biết làm cái loại bánh gạo mà cậu không biết làm, chỉ cần suy nghĩ một chút là cậu sẽ biết ý của anh không phải như vậy, nhưng cái đầu óc mụ mẫm của cậu đã không thể xem xét đến chuyện đó.

“Cái bánh gạo đó không phải là cái bánh gạo đó đâu, ông chủ.”

Seo Hyun dừng suy nghĩ khi bàn tay của người đàn ông công khai luồn sâu vào bên trong quần áo cậu.

“Người ta nói ‘tteok chinda’ (làm tình) vì khi đâm dương vật vào lỗ và giã thì sẽ phát ra âm thanh như khi làm bánh gạo.”

“Ư, dừng, chút…….”

“Và hình như dương vật của anh đã từng chào hỏi ‘annyeong’ với cái lỗ của Soo Hyun nhà ta rồi thì phải.”

“K-không.”

Ký ức về một ngày nào đó xa xăm mà cậu đã nói dối ùa về, Seo Soo Hyun vội vàng phủ nhận.

“Còn chối gì nữa.”

Tuy nhiên, Ki Tae Yeon có vẻ không tin chút nào. Dù đang cười thích thú, nhưng đôi mắt không hề lay động của anh thể hiện rõ vẻ chắc chắn về ngày hôm đó.

“Anh nhớ rõ đã khai phá ‘trinh’ của Seo Soo Hyun mà.”

“Hức!”

“Thảo nào, anh cứ thắc mắc tại sao nhìn em anh lại thấy hứng tình.”

“Sao, sao đột nhiên anh lại nhớ ra?”

Đồng thời, cậu nhận ra rằng dù có phủ nhận thế nào cũng vô ích. Và rồi một cảm xúc gần như là uất ức trào dâng. Dù có say thuốc đến đâu thì anh cũng đã tha hồ đụng chạm cậu rồi quên sạch, giờ lại giả vờ như biết chuyện.

Cậu không đặc biệt bị tổn thương hay gì đó bởi những gì đã xảy ra vào ngày hôm đó. Chỉ là vì người đàn ông đó đã quên sạch sẽ nên cậu không nhận được lời xin lỗi, thậm chí còn không thể có một cuộc trò chuyện tử tế nào, cậu cảm thấy bực bội

Nên cậu đã nói đừng chạm vào để anh cũng cảm thấy khó chịu như cậu, nhưng cậu không ngờ giờ anh lại nhớ ra.

“Em phát pheromone nhiều như vậy mà anh không nhớ ra thì còn gọi là Alpha à? Hay là thằng đần?”

“E-em không phát pheromone…….”

“Heat rồi còn nói gì nữa.”

“À.”

Heat á? Không thể nào. Seo Soo Hyun sờ soạng. Bàn tay to lớn sắp sửa vén hoàn toàn chiếc áo phông lên đến bụng cậu. Cậu biết mình phải đẩy cái cổ tay đang bị mình giữ lại ra, nhưng kỳ lạ thay, mỗi nơi mà nhiệt độ cơ thể của người đàn ông chạm vào cậu lại cảm thấy mát mẻ, cậu khó lòng từ chối một cách kiên quyết.

Thật lạ lùng khi bàn tay có nhiệt độ cao hơn cậu lại mát mẻ, đây không thể không là một chuyện kỳ diệu. Nhờ đó, Seo Soo Hyun không đẩy tay của Ki Tae Yeon ra cũng không kéo vào, chỉ lặp đi lặp lại một câu nói.

“E-em, hức, em không có heat. Em là gen lặn mà.”

“Nếu không có heat thì không phải Omega mà là Beta. Em Seo Soo Hyun bé bỏng ơi, em ngủ gật trong giờ giáo dục giới tính à?”

Người đàn ông có vẻ chỉ đang tận hưởng tình huống này. Nói chính xác hơn thì là anh đang tỏ vẻ hài lòng hơn cả vui vẻ.

Seo Soo Hyun vừa thở dốc vừa khẽ lắc đầu.

“Không có ngủ gật mà. Em chưa, chưa từng có.” Nhưng, nhưng em thật sự không có heat. Cho đến giờ em vẫn chưa từng có mà.

Nếu xem xét đến việc hầu hết Omega đều trải qua chuyện này vào khoảng thời gian sau tuổi dậy thì, thì việc cậu không có heat cũng không hoàn toàn sai.

Thà rằng bây giờ là chu kỳ heat thì có lẽ cậu đã có thể hiểu được. Dù cậu chưa từng trải qua heat đúng nghĩa, nhưng cậu cũng sẽ có thể chấp nhận và nghĩ rằng “Cuối cùng thì nó cũng đến rồi”. Nhưng vì ngày dự kiến vẫn còn rất xa nên cậu khó lòng chấp nhận tình huống này một cách dễ dàng.

“Soo Hyun à. Đây là đâu?”

“N-nhà Giám đốc……. A.”

Lúc này Seo Soo Hyun mới nhận ra lý do heat đến cũng như lý do thời gian của nó bị rút ngắn lại là vì Ki Tae Yeon. Cậu đang sống cùng một Alpha trội, chứ không phải một Alpha bình thường, tại nhà của anh ấy nên cơ thể cậu đã bị kích thích.

“Em hiểu ra rồi chứ?”

“Ư……..”

Lực ấn vào bụng cậu tăng lên, dù không phải là một áp lực quá mạnh nhưng vai cậu lại run lên. Không phải vì quá sức chịu đựng mà là vì cơ thể cậu đang nóng lên một cách nhạy cảm.

“Vậy bây giờ chú có thể xem ‘bé ớt’  của em được không?”

Không biết có phải vì lần đầu tiên anh cố gắng cởi đồ lót của cậu thì anh đã dùng từ “bé ớt” nên nó gây ấn tượng sâu sắc đến vậy, Ki Tae Yeon vừa cười vừa hỏi.

“Đừ-đừng trêu em……. Ư, không được.”

“Sao lại không được? Omega phải được ‘xoa bóp’ lỗ thì heat mới kết thúc được.”

Cậu hoàn toàn không biết người đàn ông đã chui vào giữa hai chân mình từ lúc nào. Ki Tae Yeon vươn tay trái ra và ấn mạnh vào đâu đó trên quần cậu. Chính xác là giữa hai mông. Seo Soo Hyun vô thức thở ra luồng hơi mà cậu đã hít vào. Một cảm giác gì đó trào ra từ bên dưới khiến cậu cảm thấy xấu hổ và tâm trạng trở nên kỳ lạ.

“Ư, ức chế, thuốc, có mà.”

“Cái đó là để uống trước khi heat bùng phát.”

“Nhưng, nhưng em không muốn làm với Giám đốc đâu.”

“Tại sao.”

Cậu chỉ đơn giản nói ra những suy nghĩ trong đầu mình mà không có ý gì khác, nhưng giọng nói của người đàn ông đột nhiên hạ thấp xuống. Một giọng nói lạnh lẽo, như thể anh chưa từng cười đùa một cách hời hợt. Hoảng hốt, Soo Hyun ngước nhìn người đàn ông đang gần như đè lên mình.

“Lần trước em mút dương vật của anh ngon ơ mà. Thằng nhóc này học cái thói quen ăn xong rồi vứt ở đâu ra thế?”

Dù là một giọng nói lười biếng và kéo dài, nhưng nó lại pha lẫn một bầu không khí u ám mơ hồ. Có lẽ vì đến giờ cậu mới bắt đầu cảm nhận được pheromone Alpha mà cậu chưa từng nhận ra nên cậu cảm thấy như vậy.

Nhưng Soo Hyun không hề sợ hãi trước. Cậu thậm chí còn từng chạm mặt một người đàn ông mất hết lý trí, cậu không thể nào khuất phục trước tình huống này. Hơn nữa, có lẽ do ảnh hưởng của heat nên tâm trí cậu trở nên mơ màng và lời nói cứ tuôn ra.

“Em không, mút, dương vật của Giám đốc, hức, là Giám đốc mút dương vật của em mà, và anh đã quên rồi mà sao lại đổ lỗi cho em?”

“Đó là vì Ai đó đã cư xử như thể đã ngủ với thằng khốn nào đó thì phải.”

“Tại Giám đốc, hức, giả vờ không biết nên em mới bực mình mà.”

“À, vậy à.”

Ki Tae Yeon cười khẩy.

“Để anh chịu trách nhiệm rồi anh xin lỗi nhé?”

Một lời nói trơ trẽn theo sau.

“Chịu trách nhiệm gì……. Hừ!”

“Anh sẽ chịu trách nhiệm vì anh đã khai phá ‘trinh’ của Seo Soo Hyun.”

Khoảnh khắc đó cậu không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Muộn màng cậu mới hiểu ý nghĩa của nó. Đây đâu phải thời Joseon, anh lại bảo sẽ chịu trách nhiệm vì anh là người đầu tiên. Thật không thể không là một lời nói kỳ lạ. Dù cậu không quan tâm đến Alpha và chưa từng yêu đương, nhưng cậu chưa từng nghĩ đến những ý tưởng cổ hủ như vậy.

Rõ ràng là anh muốn dùng lý do chịu trách nhiệm để lại làm những chuyện như vậy với cậu.

“Em không coi trọng lần quan hệ đầu tiên đâu. Nếu anh thấy bận tâm thì, ức, hãy chịu trách nhiệm với người mà Giám đốc làm lần đầu ấy.”

Khi cậu tuôn ra một câu trả lời khá là logic, Ki Tae Yeon nhìn xuống cậu chằm chằm như thể đang suy nghĩ gì đó, rồi từ từ kéo khóe môi lên.

“Chết chắc rồi.”

Biểu cảm của anh quá đỗi nghiêm túc nên trong khoảnh khắc cậu đã nghĩ đó là thật.

“Vậy em Cầ-cầu nguyện cho người đã khuất ạ.”

“Đm, sống trên đời từng này năm rồi mà đây là lần đầu tiên anh nghe thấy câu cầu nguyện cho người đã khuất trên giường đấy.”

“Anh nói dối?”

“Ừ. Anh nói dối đấy.”

Dù sao thì anh ấy cũng là một người thật khó đoán.

Cậu không thể nói những lời chê bai trực tiếp với người lớn tuổi hơn nên dù thở hổn hển, cậu vẫn chỉ trừng mắt nhìn, cơ thể đang chui vào giữa hai chân cậu lại áp sát hơn một chút.

“Soo Hyun à. Chính miệng em đã nói thế mà.”

“Nó-nói gì…?”

Ngay cả khi chưa có heat, cậu đã bất lực trước pheromone của người đàn ông, bây giờ heat đã bùng phát thì việc cậu từ chối một cách kiên quyết là điều gần như không thể. Seo Soo Hyun chỉ khua khoắng tay.

“Em đã bảo là dân xã hội đen thì phải có nghĩa khí còn gì.”

Cậu không nhớ rõ là khi nào, nhưng cậu chắc chắn đã từng nói câu đó.

Có lẽ nhận ra rằng cậu đã nhớ lại ngày hôm đó, người đàn ông cười nham nhở.

“Giữ chút nghĩa khí đi nào?”

“Ngh-nghĩa khí ạ?”

“Không phải anh thì còn ai giải tỏa heat cho Soo Hyun nhà ta đây.”

“Nhất định phải giải tỏa sao?” Seo Soo Hyun trong khoảnh khắc đã nảy ra một nghi vấn.

 

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo