Cherry Cake - Chương 68

“Thì, tại có ai đó khóc lóc nên anh cũng thấy hứng thú chứ.”

Như thể đã nhớ ra anh đã làm gì, người đàn ông cười khẩy rồi đứng dậy. Thay vì xuống giường ngay, Ki Tae Yeon xoa xoa đuôi mắt Seo Soo Hyun và nói dỗ dành.

“Đi tắm rửa rồi ra đây. Đã làm tình vui vẻ rồi thì phải ăn cơm chứ.”

—-

 

Seo Soo Hyun đi theo Ki Tae Yeon vào trong phòng riêng. Đây là một nhà hàng mà cả hai đã đến sau khi ghé vào trung tâm thương mại mua sắm quần áo các kiểu. Các nhân viên trung tâm thương mại mặc đồng phục vest chỉnh tề, khiến cậu hơi ngạc nhiên, nhưng cậu không ngờ lại có cả những nhà hàng mà nhân viên mặc vest đi làm.

“Quý khách muốn chuẩn bị món chính nào ạ?”

“Seo Soo Hyun. Em thích thịt heo hay thịt bò?”

Thay vì xem menu, Soo Hyun nhìn xung quanh, đến khi nghe thấy câu hỏi của Ki Tae Yeon thì cậu mới giật mình.

“Em thích thịt bò ạ.”

“Cho chúng tôi  thịt bò Hàn Quốc . Món tráng miệng thì lấy món nào bán chạy nhất nhé. Cho thêm mỗi thứ này một phần.”

“Tôi sẽ chuẩn bị ạ.”

Chỉ đến khi nhân viên rời khỏi phòng sau khi đáp lại Ki Tae Yeon bằng một nụ cười thân thiện dù anh nói trống không thì cậu mới nhận ra mình đã không xem kỹ menu. Nhưng cậu cũng không có gì bất mãn cả. Nhìn không khí xung quanh thì có vẻ như chỉ toàn những món mà cậu không biết, mà dù không phải vậy thì cậu cũng ăn gì cũng được nên không sao cả.

“Những chỗ như này có đắt không ạ?”

“Đừng lo lắng về tiền bạc, cứ ăn những gì em muốn.”

“Không phải tiền của em nên em không lo, chỉ là em thấy lạ vì lần đầu em đến những chỗ như này ạ.”

Cậu đã nhận quá nhiều đồ từ trung tâm thương mại rồi, giờ không có ý định lo lắng bất an mà phải nhìn sắc mặt ai cả.

Seo Soo Hyun lần nữa cảm nhận được tài sản của Ki Tae Yeon. Sống trong một căn hộ lớn như vậy ngay giữa lòng Seoul, và có cả một căn nhà vườn rộng rãi ở một nơi không xa – thậm chí hình như không chỉ có một căn – và chỉ phải làm có hai bữa cơm thôi mà đã được trả 100.000 won một ngày, chắc chắn là anhphải có rất nhiều tiền.

Cậu chỉ cảm ơn một tiếng rồi cho qua dù đã nhận rất nhiều quần áo các kiểu từ trung tâm thương mại cũng vì lẽ đó. Cậu nghĩ rằng số tiền đó chỉ là hạt bụi đối với anh mà thôi.

‘Vậy thì mình không cần phải cảm thấy có lỗi.’

Cậu vẫn chưa hiểu rõ việc anhtiêu tiền như nước, nhưng dù sao thì người ta kiếm được nhiều thì cũng phải tiêu nhiều. Với cả người bảo đi ăn cơm là anh, dù giá cơm có đắt đến đâu thì cậu cũng không cần phải bận tâm.

“Thấy lạ à? Lần sau phải đưa em đi chỗ khác nữa mới được.”

“Lần đó em sẽ trả ạ.”

Dù sao thì cậu cũng phải trả anh một lần chứ.

“Nhóc con thì lấy đâu ra tiền.”

“Em nhận lương từ anh mà.”

“A, lương. Vậy thì tính ra là anh trả đấy chứ.”

“Không phải ạ. Tiền lương anh cho em là của em mà.”

 

Cậu chỉ đưa ra một câu trả lời hết sức đương nhiên, nhưng người đàn ông lại cười khẩy. Sau tiếng cười phù phiếm là tiếng gõ cửa.

“Xin phép ạ. Tôi sẽ chuẩn bị trước rượu sâm panh và đồ nhắm một miếng ạ.”

Seo Soo Hyun chỉ ngây ngốc quan sát hành động của nhân viên. Người đàn ông mặc đồng phục chỉnh tề rót rượu sâm panh vào ly thủy tinh rồi đặt bộ đồ ăn bằng gỗ lớn xuống trước mặt hai người. Tổng cộng có sáu chiếc bát nhỏ, bên trong đựng những món ăn đúng nghĩa là “nhắm một miếng”.

“Tôi sẽ bắt đầu giải thích từ món ăn ở trên cùng. Phô mai kem và cà chua khô được đặt…”

Soo Hyun nghe tai này lọt tai kia lời giải thích của nhân viên rồi lặng lẽ nhìn xuống những món ăn trước mặt. Món nào món nấy đều đẹp đến mức không nỡ ăn. Cậu chỉ ngạc nhiên vì chúng nhỏ hơn cậu tưởng mà thôi.

“Em biết uống sâm panh không?”

Cậu nhận ra nhân viên đã rời đi sau khi nghe thấy giọng nói của Ki Tae Yeon. Có lẽ anh thấy buồn cười khi cậu cứ chăm chú quan sát các món ăn nên anh vừa cười tủm tỉm vừa lắc ly sâm panh. Seo Soo Hyun làm theo anh, cầm ly lên.

“Em chưa uống bao giờ nhưng em uống được ạ.”

Cậu chỉ nhấp một ngụm nhỏ vừa đủ chạm vào lưỡi và may mắn thay, cậu thấy có thể uống được. Cậu không thích đồ có ga nên cũng không hay uống đồ uống có ga, nhưng có lẽ vì nó có vị ngọt nhẹ nên cậu thấy ổn.

Seo Soo Hyun từ từ ăn các món ăn. Giữa chừng cậu lại uống thêm sâm panh.
Món nào cũng là lần đầu cậu ăn nên dù xa lạ nhưng món nào cũng có một hương vị khác biệt và ngon miệng. Điểm trừ duy nhất là tất cả đều nhỏ đến mức không lót dạ được.

“Đây là tôm ngọt và trứng cá muối ạ.”

Suýt nữa thì cậu đã thất vọng vì tưởng rằng chỉ có thế thôi.

Có lẽ đây là những món ăn được phục vụ theo kiểu bữa ăn nhiều món, nhân viên lại mang một món ăn khác đến. Lần này Seo Soo Hyun cũng nghe lời giải thích về món ăn rồi từ từ nếm thử theo cách mà nhân viên đã gợi ý. Trứng cá muối là một trong ba món ngon nhất thế giới nên cậu đã rất mong chờ, nhưng nó lại không hợp với khẩu vị của cậu.

“Nếu không ngon thì cứ bỏ đi.”

“Anh ăn không ạ?”

Ki Tae Yeon tỏ vẻ khó tin, nhưng khi nhớ lại giọng nói lải nhải rằng bỏ thức ăn thừa thì sẽ xuống địa ngục, anh liền đưa đĩa của mình ra. Seo Soo Hyun với vẻ mặt hài lòng gắp trứng cá muối sang đĩa của Ki Tae Yeon.

Sau đó, các món ăn cứ liên tục được mang ra.

Seo Soo Hyun cho hết những loại rượu và món ăn thay đổi liên tục vào miệng và siêng năng nhai. Món nào cũng tuyệt vời như giá tiền, nhưng kỳ lạ là cậu không có cảm giác đang ăn cơm.

“Xôi nếp với ức gà ạ.”

Món ăn đầu tiên có thể gọi là cơm đã được dọn ra. Cậu thầm vui mừng, nhưng chỉ một lát sau cậu đã xìu xuống vì lượng xôi nếu xúc đầy bằng thìa thì cũng chỉ vừa đủ một miếng. Dù vậy, Seo Soo Hyun không hề phàn nàn mà xúc miếng xôi nếp to bằng chiếc thìa và ăn. Nhờ nhân viên đổ thêm nước dùng mà cậu cũng có cảm giác đang ăn cơm.

“Đây là món chính ạ.”

Cuối cùng thì món chính cũng xuất hiện.

Lần này Soo Hyun cũng chớp mắt. Thịt trông rất ngon, nhưng vẫn bé quá. Lần này dù không cần phải nói quá lên thì nó cũng chưa bằng bàn tay của người đàn ông.

“…Ngon quá.”

Dù vậy, khoảnh khắc cậu cắt một miếng nhỏ và đưa vào miệng mà không mong đợi gì nhiều thì cậu đã vô thức thốt lên lời khen.

“Ngon à?”

“Vâng. Nhiều nước nữa ạ.”

”  Cho em thêm nhé ?”

“Không ạ. Anh ăn đi ạ.”

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo