[Cộng Sự Part Time]
Ridibooks | Hiện đại, Đam mỹ | Tác giả: Cherry Manju
[Truyện học đường / Công – Thụ bằng tuổi / Thể xác > Tình cảm / Đối tác > Người yêu]
[Thụ là gay, thẳng tính, từng trải, kiểu "đụng vào là cắn", có chính kiến / Công thì tính cách thực sự kỳ lạ, khó chiều, hẹp hòi, chỉ quan tâm đến người của mình / Hai người có vẻ giống mà lại khác nhau]
Shin Kyu Ho (25 tuổi) một sinh viên đại học tham gia buổi họp câu lạc bộ đã tìm thấy một thành viên mới ở đó. Thành viên mới này tên là Seo Yoon Gun (25 tuổi) có ngoại hình hoàn toàn phù hợp với sở thích của Kyu Ho – một người đồng tính. Dù Kyu Ho có chút thiện cảm với Yoon Gun một người thẳng thắn dám đối đầu với mấy đàn anh bảo thủ anh vẫn không dám nghĩ xa hơn vì không chắc đối phương có phải là gay không. Anh chỉ đơn thuần giúp đỡ vì thấy quý mến và cảm thấy tội lỗi vì bạn của mình hay bắt nạt Yoon Gun.
Nhưng một tối nọ Yoon Gun – người lúc nào cũng cười hiền lành – đột nhiên nói với Kyu Ho:
"Bớt giở trò đi."
Khoan đã… hình như tính cách cậu ta không như tưởng tượng?
[Trích đoạn]
“…Dù sao thì, tôi không hề có hứng thú với cậu. Cậu con mẹ nó là do cậu tự ảo tưởng đấy. Tôi chưa từng có ý đồ gì cả.” Nói rồi cậu né ánh mắt của cậu ta.
Yoon Gun từ tốn quan sát gương mặt Kyu Ho. Khác với vẻ hùng hổ ban đầu giờ đây Kyu Ho chỉ cắn nhẹ môi mình và liếm qua rõ ràng là đang thấy khó xử. Trông y như người đang giấu giếm gì đó.
“Ra vậy.” Yoon Gun đã đoán ra phần nào. Kyu Ho không phải kiểu người khó đoán.
“Vậy là cậu không thích con trai đúng không?”
“……”
“Là tôi hiểu lầm sao?”
“…Ừ.”
“Aa… thành thật xin lỗi. Tôi nghĩ lung tung vì thấy ánh mắt của anh nhìn tôi quá mãnh liệt rồi bạn trong CLB lại nói chưa từng thấy anh có bạn gái. Có vẻ tôi đã đi quá xa… Làm cả hai mệt mỏi mấy hôm nay.” – Yoon Gun vừa nói vừa chìa tay ra.
Kyu Ho lưỡng lự rõ rệt không biết có nên bắt tay không. Yoon Gun bật cười và khẽ lắc tay cuối cùng thì Kyu Ho cũng miễn cưỡng bắt lấy.
‘…Tay nhỏ hơn mình tưởng.’ – Yoon Gun vô thức nghĩ. Khi buông ra thì lại thấy gương mặt Kyu Ho nhăn nhó điều đó lại khiến cậu ta thấy thú vị.
“Tôi sẽ nói lại với mấy người trong CLB là chỉ là hiểu lầm thôi. Dù sao sau khi đọc lời xin lỗi của anh họ định đi tìm bằng chứng thì lại không thấy gì cả.” Dù vậy thì cậu cũng bị đồn là đồ cáo già…
Nhưng chuyện đó để dẹp yên thì cũng dễ.
“Dù sao thì… xin lỗi nhé, Kyu Ho à. Có vẻ tôi hơi nhạy cảm. Tôi vốn dễ bị ảnh hưởng bởi mấy chuyện như vậy. Lần sau sẽ không để tái diễn đâu.”
Kết thúc câu chuyện tại đây có lẽ là tốt nhất. Dù trông hiền lành vậy nhưng Yoon Gun đã học được rằng Kyu Ho một khi bị chọc giận thì biến thành một kẻ điên thực thụ. Cho nên không muốn dây vào lần thứ hai.
Yoon Gun mỉm cười.
“…Này.” Lúc đó Kyu Ho đột nhiên đá nhẹ chân bàn.
“Đừng có giả bộ nữa có gì thì nói thẳng ra.” Tính khí thật…
Yoon Gun cười khẩy.
“Nói gì mới được chứ. Tôi xin lỗi cũng là vì thật lòng thôi mà.” Vừa nhẹ nhàng nói xong thì Kyu Ho đã lầm bầm “Vớ vẩn…”
Dù cố gắng hòa giải thế nào đi nữa thì đối phương vẫn chịu không hợp tác. Với người khác thì có lẽ cậu ta sẽ cố thêm nhưng kiểu người như Kyu Ho thì thật sự quá phiền.
“Tôi thấy việc xin lỗi phiền chết đi được… Nên từ giờ tốt nhất là ta đừng dính dáng gì đến nhau nữa, Kyu Ho à?” Vừa nói lại vừa đá chân bàn giống hệt Shin Kyu Ho, rồi ngả lưng ra sau.
Đối phương cười khẩy rồi vẫn trong tư thế lười nhác mà đứng dậy giơ ngón giữa ra và ném lại một câu. “Đó chính xác là điều tôi muốn đấy, đồ khốn này.”