Desire Me If You Can - Chương 105

Lịch ra ngoại truyện: Mỗi ngày 1 chương

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 105

“Ừ.”  

Ashley nhìn con trai, lạnh lùng nhắc nhở:  

“Con bẩm sinh đã có nồng độ pheromone cao, ta đã nói cả ngàn lần là phải đặc biệt cẩn thận, giờ chắc con cũng nhớ rồi. Không được lơ là. Ngày mai kiểm tra nồng độ pheromone ngay, nếu gấp thì bảo Steward tiêm rút đi.”  

“Vâng, con hiểu rồi.”  

Grayson như thường lệ đáp ngay lập tức, mặt vẫn cười tươi.  

Norman Steward là trưởng trung tâm y tế chuyên nghiên cứu pheromone của alpha trội. Trung tâm do cha mẹ anh ta lập nên, sau khi họ qua đời trong một tai nạn bất ngờ thì để Steward tiếp quản. Có lẽ trên thế giới, anh ta là người hiểu rõ nhất về pheromone. Alpha trội gặp vấn đề liên quan đến pheromone đều tìm đến đó, trung tâm luôn dư dả tài trợ. Thứ duy nhất họ thiếu là đối tượng thí nghiệm, rất hiếm ai chịu hiến thân nghiên cứu pheromone alpha trội.  

Trừ phi là kẻ tuyệt vọng cùng cực.  

Và alpha trội thường xuyên đến phòng khám của Steward nhất có lẽ là Grayson. Dĩ nhiên, không phải vì hắn tự ghét bản thân như em trai Chase. Grayson hứng thú với nghiên cứu pheromone, thậm chí tự nguyện làm đối tượng thí nghiệm, điều này Ashley cũng biết rõ. Ông cũng biết Grayson luôn tuân thủ việc rút pheromone, không bao giờ lơ là.  

Vậy mà Ashley vẫn ép hắn xác nhận lần nữa, chứng tỏ ông cực kỳ nhạy cảm với việc pheromone của Grayson tích tụ. Cả gia đình đều nhận ra Ashley ám ảnh với Grayson hơn các anh em khác, và điều đó cũng có lý do chính đáng.  

Giờ nghĩ lại, cũng lâu rồi mình chưa ghé qua đó…  

Grayson chợt nhận ra. Quên mất việc đến phòng nghiên cứu của Steward. Lý do chỉ có một. Gần đây cuộc sống của hắn quá vui vẻ.  

Dù vậy, Ashley nói đúng, hắn phải rút pheromone. Grayson tuyệt đối không muốn phát điên hay hỏng não. Vậy thì chỉ còn cách dùng tiêm.  

Dù sao cũng phải đi dự tiệc thôi… 

Dùng tiệc để rút pheromone tiện hơn tiêm ở phòng nghiên cứu. Hắn từng cười nhạo Chase khi cậu em dùng thuốc tiêm, nhưng giờ nghĩ lại, đó là điều đáng cảm ơn. Nhờ Chase, hắn được dùng loại thuốc đã kiểm chứng.  

Dĩ nhiên, thuốc ở các buổi tiệc pheromone cũng do Steward phát triển. Nếu anh ta biết tình trạng của Grayson bây giờ, anh ta sẽ phản ứng ra sao nhỉ?  

Chắc chắn sẽ thấy thú vị. Nếu mình nói đã hiểu cảm giác sợ hãi là gì. 

Và cả tình yêu nữa.  

“À.” Grayson chớp mắt. Mình chưa kể chuyện này nhỉ.  

“Daddy, con…”  

“Không được.”  

Chưa kịp nói hết, Ashley lạnh lùng cắt ngang.  

“Ta đã bảo rõ ràng rồi, phải làm đủ một năm. Ta nói không được tự ý bỏ giữa chừng mà?”  

Ashley nghiêm khắc quở trách. Thực ra Grayson cũng đoán trước. Bình thường thì giờ này hắn đã chán nản thừa nhận mình sai, hoặc đang chuẩn bị chuồn, thậm chí đã cao chạy xa bay như mọi khi.  

Dù hơi bất ngờ khi nghe hắn sống cùng người yêu, nhưng Ashley vẫn chẳng lạ gì. Trước đây, Grayson từng bỏ việc cùng người yêu chạy trốn, rồi khi chán lại quay ngoắt, bỏ rơi họ mà đi. Ashley đến đây, lấy cớ bổ sung tài trợ cho sở cứu hỏa, thực chất là để kiểm tra Grayson, cảnh cáo trước khi thói quen xấu “hứng thú thì đến, chán thì chạy” tái phát.  

Nhìn Ashley lạnh lùng, Grayson bất ngờ bật cười: “Phụt haha.” Phản ứng không hợp hoàn cảnh này là bản chất bẩm sinh của hắn, nên Ashley chẳng lấy làm khó chịu. Nhưng ông phải dạy dỗ hắn không được cười lúc này, nếu không ai đó sẽ phát hiện khuyết điểm chí mạng của Grayson, biến nó thành điểm yếu.  

“Con sai rồi, Grayson. Tình huống này không được cười.”  

“Vâng.”  

Grayson đáp ngay, nhưng Ashley càng nhíu mày.  

“Sao vẫn cười?”  

Hắn chớp mắt, không trả lời liền.  

“Con sao ạ?”  

Hắn vẫn nhếch môi, có lẽ vì chưa kịp thu lại nụ cười vừa nãy. Ashley kìm tiếng thở dài. Thôi bỏ đi. Đây chỉ là khuyết điểm bẩm sinh của con trai ông.  

“Con định nói gì? Nếu không phải bỏ việc thì là gì?”  

Ashley hỏi khô khan. Grayson như sực nhớ, mắt sáng lên:  

“Con biết sợ là gì rồi.”  

Ashley đang nâng tách trà thì khựng lại. Ông chậm rãi, rất chậm, đặt tách xuống. Grayson vẫn nhếch môi nhìn. Im lặng kéo dài, tiếng tách chạm đĩa khẽ vang lên, rồi Ashley lên tiếng:  

“…Con vừa nói gì?”  

***

Phòng trà ngập nắng, gió mát từ cửa sổ mở thoáng khiến không gian như buổi dã ngoại giữa vườn, vừa tươi mới vừa hồi hộp.  

Dane ngồi đối diện Koi qua bàn trà tròn, lúng túng với bầu không khí lạ lẫm, nhưng đành miễn cưỡng ở lại. Nhìn người làm lặng lẽ mang khay trà bánh đến rồi biến mất, anh nghĩ thầm: Họ đúng là có người làm ở đây. 

Thảo nào sáng nay bày biện bữa ăn hoành tráng thế.  

Nhớ lại bàn ăn xa hoa, Dane bất giác rùng mình. Đang vô thức nhìn cánh cửa đóng, Koi đột nhiên hét lên:  

“Dane là người yêu của con tôi cơ đấy!”  

Anh quay lại, thấy Koi mắt lấp lánh, xúc động không kìm được. Từ lúc gặp anh, Koi đã mừng rỡ như vậy. Dane ngượng ngùng với phản ứng của ông, nhưng điều khó xử hơn là anh chẳng hề thấy xa lạ với người đàn ông này, thậm chí còn cảm giác thân thiết.  

Cảm giác quen thuộc ban đầu không phải ảo giác. Sự gần gũi vẫn còn đó khiến Dane thấy kỳ lạ. Như nhận ra anh bối rối, Koi hào hứng nói:  

“Chúng ta có sự gắn kết đấy. Ý là giữa omega trội luôn có mối liên kết đặc biệt.”  

Gắn kết? Lại là gì nữa đây?  

Dane chưa hiểu, Koi tiếp tục phấn khích:  

“Omega trội nhận ra nhau và có thiện cảm với nhau. Chắc cậu cũng thấy thế với tôi, kiểu như cảm giác gia đình chẳng hạn?”  

Từ “gia đình” làm Dane nhíu mày, cười nhạt châm biếm. Còn từ nào vô lý hơn thế không? Người này chẳng biết cộng đồng máu mủ có thể bẩn thỉu thế nào.  

Nhìn Koi ngây thơ cười, Dane chợt nhớ đến ánh mắt cảnh giác của Ashley Miller. Bản thân thì nói là rút pheromone, nhưng lại đi làm đủ thứ chuyện lăng nhăng, còn không cho phép bạn tình của mình liếc nhìn người khác sao? 

Nghĩ alpha trội đúng là ích kỷ, Dane cầm tách cà phê của mình lên, định đưa lên miệng thì khựng lại.

Mùi phân mèo… 

Dane nhăn mũi, nhưng vẫn nuốt xuống.  

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.





Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo