Lịch ra ngoại truyện: Mỗi ngày 1 chương
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 158
***
Phùuuu.
Ezra nhìn chằm chằm vào một bức tường với đôi mắt mờ đục, thở dài sâu thẳm. Đầu óc trống rỗng, không nghĩ được gì. Theo thói quen, cậu ta đưa tay cầm ly lên miệng rồi khựng lại. Nhận ra chiếc ly rỗng, cậu ta chửi thề một tiếng nhỏ.
Cậu ta vừa nghiêng chai rượu đã vơi gần một nửa để rót thêm thì bất chợt cảm thấy có người. Ezra quay đầu lại và đứng im. Người vợ gầy gò đang tựa vào vách gỗ.
"Sandra..."
Ezra giật mình tỉnh cả rượu. Cậu ta vội vàng đứng dậy đi tới, nhìn khuôn mặt hốc hác của vợ càng thêm xanh xao vì bóng tối. Erza nghẹn ngào kìm nén dòng nước mắt chực trào ra vì xót xa.
"Sao em lại ra đây? Em cần gì à? Anh lấy nước cho em nhé?"
Cô lắc đầu với người chồng đang vội vàng nhìn quanh.
"Không, em không sao. Thấy anh chưa ngủ nên em lo có chuyện gì..."
"Không có gì đâu, em đừng lo."
Anh vội vàng nói rồi hôn lên trán vợ, nhưng Sandra vẫn nhìn anh với vẻ lo lắng.
Gần đây, chồng cô cứ như vậy mỗi đêm. Cứ giả vờ như không có chuyện gì, nhưng sau khi dỗ các con ngủ xong thì lại ra bếp uống rượu một mình rồi say mèm gục xuống bàn ngủ đến sáng. Nhìn Ezra như vậy, Sandra không khỏi lo lắng.
"Sao vậy? Ezra. Anh nói cho em nghe đi, có phải vì tiền không?"
"Không, không phải đâu, Sandra. Không phải vậy."
"Không phải gì chứ, đúng là vậy mà. Em xin lỗi, tại em... Em sẽ thử nhờ cha một lần nữa."
"Không, đừng làm vậy. Không sao đâu, Sandra. Thật mà."
Mẹ Sandra mất sớm, cha cô tái hôn và hai cha con đã cắt đứt liên lạc từ lâu. Dù vậy, trong tình cảnh không còn cách nào khác, cô đã cố gắng lấy hết can đảm để nhờ vả, nhưng ông ta đã lạnh lùng từ chối. Sandra thậm chí còn bị mắng nhiếc một trận rồi khóc cả buổi. Erza không thể để người vợ vốn đã yếu ớt của mình phải chịu thêm sự sỉ nhục như vậy nữa.
"Không sao đâu, Sandra. Anh chịu đựng được."
Ezra nói rồi ôm chặt vợ. Nhưng thực ra lời Sandra nói không sai. Tình cảnh gia đình Ezra cũng chẳng khá hơn, cậu ta đã cắt đứt liên lạc với cha mẹ từ lâu, vì vậy cả hai chỉ còn lại nhau trên đời. Vì thế mà họ càng thêm trân trọng nhau hơn...
Cốc cốc cốc, cốc cốc cốc.
Đúng lúc Erza vừa thở dài ngắn ngủi thì tiếng gõ cửa bất ngờ khiến cậu ta giật mình. Sandra đang ôm Erza cũng khẽ run lên. Cả hai nhìn nhau với vẻ mặt ngơ ngác. Giờ này ai đến vậy?
"Em vào phòng đi."
Ezra dặn Sandra rồi quay người rời khỏi bếp. Cậu ta khẽ liếc nhìn qua cửa sổ phòng khách, thấy người đang đứng ngoài cửa thì giật mình. Một trong hai người đàn ông đó là người quen. Nhìn thấy gã đàn ông cao lớn tóc đỏ, cậu ta hoảng hốt đi về phía cửa trước. Mở cánh cửa đã khóa, Ezra ló đầu ra hỏi:
"Dane, giờ này sao anh lại..."
Chưa dứt lời, Dane đã túm lấy cổ áo cậu ta kéo mạnh vào. Ezra còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã bị đập mạnh vào tường, kêu lên một tiếng đau đớn. Ngay sau đó, Dane ghé sát mặt cậu ta gằn giọng:
"Cậu đã làm gì Grayson?"
32
Tình huống bất ngờ làm Ezra lập tức tái mét mặt. Cậu ta thở dốc hoảng loạn, hơi thở nồng nặc mùi rượu. Dane nhíu chặt mày, nghiến răng nghiến lợi nói:
"Cậu bán Grayson đi rồi ngồi đây uống rượu hả? Ezra, tôi thất vọng về cậu quá. Tôi không ngờ cậu lại là loại rác rưởi như vậy."
"Bá, bán... không, không phải, không có... Tôi không, không biết, không gì cả, không biết!"
Dane nắm chặt cổ Ezra đang lắp bắp vội vã. Ngay lập tức một tiếng rên rỉ đau đớn thoát ra. Ezra nghẹn ngào, mặt đỏ bừng vì máu dồn lên, chỉ cố gắng thốt ra những tiếng ú ớ. Joshua nãy giờ im lặng quan sát liền lên tiếng:
"Nhẹ tay thôi, Dane. Nếu cậu ta ngất đi thì chỉ tốn thời gian thôi."
Người đàn ông với giọng điệu và vẻ mặt lạnh lùng đáng sợ hơn cả Dane, dù Dane đang trong trạng thái giận dữ đến mức dường như muốn nổ tung. Anh ta liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay rồi nói với giọng lạnh lẽo:
"Thả cậu ta ra một lát, cậu ta sắp ngất rồi."
Nghe vậy, Dane tặc lưỡi một tiếng ngắn rồi buông tay. Đồng thời, Ezra khuỵu xuống sàn.
"Khụ, khụ khụ, khụ khụ... khụ."
Dane nhìn xuống cậu ta đang thở dốc dữ dội, toàn thân run rẩy một lúc rồi liếc mắt về phía Joshua. Joshua nhìn đồng hồ trên cổ tay rồi khẽ gật đầu, Dane lập tức túm lấy gáy Ezra kéo dậy đập vào tường.
"Hộc!"
Cậu ta nín thở kêu lên một tiếng đau đớn, Dane ghì đầu cậu ta vào tường, thì thầm bên tai:
"Nói nhanh lên, càng kéo dài thì bên này càng thô bạo hơn thôi."
"Bỏ, bỏ ra... ư!"
Ezra cố gắng vùng vẫy nhưng vì say rượu và sức mạnh của Dane quá lớn, cậu ta chỉ có thể cào cấu vào tường. Joshua đứng quan sát, vuốt ngược mái tóc rủ xuống trán rồi lên tiếng khuyên nhủ:
"Không có thời gian đâu. Cứ nhét vào cốp xe trước đã."
"Cái, cái gì?"
Ezra kinh ngạc mở to mắt. Joshua nhìn cậu ta với vẻ mặt lạnh lùng nói:
"Ở đây ồn ào lắm, mọi người đều đang ngủ. Phải giữ trật tự cho hàng xóm chứ."
Joshua nói như thể rất chu đáo, nhưng thực tâm lại nghĩ khác. Anh ta sợ tiếng la hét sẽ khiến ai đó báo cảnh sát, gây thêm phiền phức. Nhận ra ý đồ ẩn giấu, Ezra tái mét mặt, Joshua lại nói thêm với giọng điệu giả vờ tử tế:
"Cắt ngón tay thì dù là quân nhân dũng cảm đến đâu cũng phải đau đớn mà hét lên thôi."
Khuôn mặt tươi cười của Joshua trông thật rạng rỡ, nhưng chính vì vậy mà càng thêm rợn người. Nhìn đôi mắt xanh lục của người đàn ông, Ezra nghĩ anh ta chắc chắn là một alpha trội. Nếu không thì làm sao có thể nói những lời khủng khiếp như vậy mà lại thản nhiên đến thế? Cứ như một biển quảng cáo ở California, dưới ánh mặt trời rực rỡ, một người đang cười cầm quả cam vừa hái.
"Á, không được, không được! Làm ơn, cứu tôi... không được!"
Bị Dane nhấc bổng, Ezra hét lên. Dane liếc nhìn cậu ta đang giãy giụa rồi nói:
"Ồn ào quá, phải cho ngất đi thôi."
"Á, không được! Khoan đã! Khoan đã mà!"
Thấy Dane định bịt mũi và miệng mình, Ezra tái mét mặt hét lên:
"Tôi, tôi nói. Tôi nói mà..."
Cậu ta nức nở thú nhận. Dane liếc mắt trao đổi với Joshua rồi thả Ezra xuống. Hai người đàn ông đứng thẳng, lạnh lùng nhìn xuống cậu ta.
"Nói đi, chuyện gì đã xảy ra."
Ezra nấc nghẹn kể lại chuyện đã qua. Từ việc một người đàn ông tiếp cận cậu ta khi cậu ta đang lo lắng về tiền bạc, đến việc nhận tiền dụ Grayson ra, và cuối cùng là ký ức về việc Grayson bị bắt cóc ngay trước mắt.
Dane chỉ im lặng lắng nghe với vẻ mặt hung dữ, sau khi cậu ta nói xong thì thở hắt ra một tiếng đầy kinh ngạc.
"Vậy là, từ đó đến giờ cậu cứ im lặng như vậy hả? Cứ như không có chuyện gì xảy ra?"
"Tôi cũng đau khổ lắm...!"
Ezra nức nở hét lên.
"Tôi, tôi cũng luôn bị dày vò bởi cảm giác tội lỗi. Đến giờ tôi vẫn không ngủ được, tại tôi... tại tôi mà Miller..."
Dane và Joshua im lặng nhìn người đàn ông đang quỳ rạp xuống đất khóc nức nở như một đứa trẻ. Dù đã đoán trước được phần nào, nhưng khi biết rõ sự thật, họ càng thêm bàng hoàng. Dane đưa tay lên trán, nghiến răng chửi thề nhỏ. Joshua đứng bên cạnh xoa cằm, trầm ngâm suy nghĩ.
Thời gian lại trôi qua. Không thể cứ chần chừ mãi như vậy được.
"Nói."
Giọng nói thô ráp của Dane khiến Ezra đang nức nở khựng lại. Dane nghiến răng nhìn xuống khuôn mặt sưng húp của người đàn ông trưởng thành đang ngước nhìn mình với đôi mắt vẫn còn đẫm lệ.
"Nói đi, bọn khốn đó ở đâu."
"Tôi, tôi không biết... Thật mà, tôi không biết."
Ezra liên tục lắc đầu phủ nhận.
"Tôi chỉ đưa Miller đến cái chỗ mà bọn chúng bảo thôi. Và ngày đó là lần cuối cùng... Sau đó tôi không liên lạc với bọn chúng lần nào nữa. Thật đấy."
Cậu ta lặp đi lặp lại những lời đó như muốn cầu xin họ tin mình. Nghe vậy, Dane nhíu mày đưa ra giải pháp.
"Vậy thì bảo bọn khốn đó ra mặt đi."
Ezra giật mình mở to mắt. Dane tiếp tục nói với giọng đe dọa:
"Nói gì đó để dụ bọn khốn đó đến gặp cậu đi. Còn lại chúng tôi sẽ lo."
"Á... không được, không được, chuyện đó không được!"
Mặt Ezra lập tức trắng bệch, cậu ta lắc đầu dữ dội.
"Tôi, tôi xin lỗi, nhưng nếu làm vậy thì Sandra, các con tôi sẽ gặp nguy hiểm! Anh biết bọn khốn đó đáng sợ đến mức nào không? Bọn chúng, bọn chúng biết hết mọi chuyện về tôi. Nếu bọn chúng biết tôi đã nói nhiều như vậy, chắc chắn bọn chúng sẽ không tha cho tôi đâu. Bọn chúng có thể hại các con tôi, cả gia đình tôi nữa!"
Nghe tiếng kêu gào thảm thiết của Ezra, Joshua nãy giờ im lặng quan sát liền lên tiếng với giọng trầm tĩnh:
"Cậu nghĩ Ashley Miller sẽ tha cho các con cậu sao?"
Nghe vậy, Ezra hoàn toàn cứng đờ. Khu dân cư chìm trong bóng tối bỗng trở nên tĩnh lặng. Joshua nhìn xuống Ezra đang ngơ ngác như mất hồn, đưa ra tối hậu thư.
"Chọn đi. Im lặng để rồi bị bọn khốn đó giết cả nhà, hay là khai hết ra ngay bây giờ để Ashley Miller chỉ trừng phạt một mình cậu?"
Ezra không nói được lời nào, chỉ ngước nhìn họ. Gió lạnh ban đêm lướt qua người họ.
Còn tiếp
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.