Desire Me If You Can - Chương 183 - Grayson cải tà quy chính

Lịch ra ngoại truyện: Mỗi ngày 1 chương

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 183

Hai anh em sinh đôi chớp mắt ngơ ngác rồi nhìn nhau. Khi quay lại nhìn Grayson, khuôn mặt họ lại tràn đầy nghi ngờ.

"Vẫn không phải."

"Đồ giả."

"Lừa đảo."

Nghe thấy tiếng thì thầm đủ lớn để lọt vào tai, Grayson lại bật cười. Thấy phản ứng đó, họ đồng loạt kêu lên như thể không còn bằng chứng nào khác:

"Thấy chưa, đồ dối trá! Mày nghĩ bọn tao dễ bị lừa vậy sao?"

"Đúng vậy, Grayson Miller không cười như mày! Chỉ là cái vỏ giống thôi!"

"Người ngoài hành tinh!"

Trước những lời luyên thuyên như chim sẻ của họ, Grayson khẽ thở dài. Nhưng giờ đây hắn đã quá quen với những phản ứng như thế này. Tất cả những người hắn tìm đến vì cùng một lý do, không sót một ai, đều phản ứng giống hệt hai anh em. Có người còn gào lên: "Cuối cùng thì nhân bản vô tính cũng thành công rồi sao! Thế giới đến ngày tận thế rồi!"

"Thật sự là tôi mà. Vẫn không tin sao?"

Nói rồi, Grayson dùng một tay vuốt ngược mái tóc. Nụ cười nhếch mép quen thuộc vẫn y nguyên. Khoảnh khắc ấy, hai anh em đồng loạt tròn mắt kinh ngạc. Grayson nhìn họ bằng ánh mắt lười biếng rồi nói thêm:

"Nghĩ mà xem, một người đàn ông đẹp trai, tuyệt vời, giàu có và hoàn hảo như tôi, liệu trên đời này còn có người thứ hai sao?"

Nhìn người đàn ông dang rộng hai tay, cau mày cười, hai anh em không thể không tin.

"Ơ, sao có thể... Thật á?"

"Vậy... anh muốn gì ở bọn tôi?"

Một người lắp bắp hỏi, người kia gật đầu phụ họa. Nhìn vẻ cảnh giác của họ, Grayson bình tĩnh đáp:

"Tôi đã nói rồi, tôi muốn xin lỗi."

Hai anh em nhìn nhau rồi lại nhìn Grayson.

"Xin lỗi?"

Một người thận trọng hỏi, Grayson ngoan ngoãn gật đầu.

"Lần trước gặp nhau, tôi đã cư xử tệ với hai người. Xin lỗi."

"Ơ..."

Hai anh em lại chớp mắt ngạc nhiên. Chuyện này là sao? Trao nhau ánh mắt bối rối, họ liếc nhìn Grayson rồi ấp úng:

"...Thật sự anh muốn xin lỗi bọn tôi sao?"

"Ừ."

Grayson lần này trả lời dứt khoát.

"Nếu lời xin lỗi không đủ, hai người muốn gì cứ nói, nếu tôi có thể làm được, tôi sẽ làm hết."

Hắn lại nói một điều khó tin nữa. Hai anh em véo má nhau, đồng thời kêu lên "Á!". Thật sao? Vẫn còn nghi ngờ, một trong hai người liếc nhìn Grayson rồi lên tiếng:

"Tôi muốn có đồng hồ Patek Philippe."

"Được."

Grayson không ngần ngại trả lời dù chỉ một giây.

"Tuần này tôi bận, thứ Năm tuần sau tôi rảnh, lúc đó tôi sẽ mua cho cậu."

Nghe thấy vậy, người anh em kia nhanh chóng chen vào:

"Đến đón bọn tôi."

"Được."

Grayson lần này cũng gật đầu. Hai anh em nhanh chóng nhìn nhau, rồi bắt đầu tranh nhau nói:

"Tôi còn muốn có trâm cài áo nữa, của Van Cleef."

"Được thôi. Hôm đó chúng ta đến đó luôn."

"Nghe nói tháng sau ở Christie's có đấu giá một chai rượu vang sản xuất năm 1895."

"Được, tôi sẽ tìm cho cậu."

"Cho tôi chiếc Ferrari phiên bản giới hạn của anh."

"Được, cho cậu."

"Hôm nay rút pheromone với bọn tôi đi."

"Chuyện đó thì không được, xin lỗi."

"Vậy thì ngay bây giờ... Ơ?"

Vừa hào hứng nhảy phóc xuống ghế, hai anh em khựng lại ngước nhìn hắn. Grayson nhìn xuống hai người nhỏ bé hơn mình nhiều, cười khổ.

"Tôi không yêu hai người. Vậy nên tôi không thể ngủ với hai người, xin lỗi."

"Yêu?"

"Yêu? Anh á?"

Không phải là nói về linh hồn, mà là yêu? Cái gã Grayson Miller này đang nói cái quái gì vậy?

Hai anh em bối rối chớp mắt nhìn hắn. Trước phản ứng của họ, Grayson vẫn cười nói:

"Vậy là xong chuyện rồi chứ? Thứ Năm tuần sau tôi sẽ đến đón hai người, tạm biệt."

Chỉ có vậy thôi. Hai anh em cứ đứng đó, mắt tròn xoe nhìn theo bóng lưng hắn quay đi. Grayson không hôn họ, cũng không tỏa ra pheromone. Hắn cũng không chọn ai để ngủ cùng đêm nay, mà cứ thế bỏ đi một mình. Thậm chí còn không thèm nhìn xung quanh.

Thật sự anh ta chỉ đến để xin lỗi bọn mình thôi sao?

Nghe thấy hai anh em sinh đôi ngơ ngác, người phụ nữ ngồi bàn bên cạnh nãy giờ quan sát lên tiếng:

"Dạo này nghe nói Grayson đã thay đổi tính nết, xem ra tin đồn là thật rồi."

Nghe vậy, hai anh em đồng loạt quay đầu lại.

"Chị nói gì vậy? Thay đổi tính nết á?"

Trước câu hỏi đồng thanh của họ, cô ta nhả một hơi thuốc rồi nói:

"Gần đây có tin Grayson đi tìm những người mà trước đây hắn ta từng qua lại. Nghe nói hắn ta gặp từng người một để xin lỗi. Giống như đã làm với hai cậu vậy."

"Không thể nào."

"Grayson á? Thật sao?"

Hai anh em vừa nói vừa nhìn nhau, vẫn không thể tin được. Cái gã kiêu ngạo, ích kỷ và chỉ biết đến bản thân mình lại đi xin lỗi ư? Nhưng chuyện không dừng lại ở đó.

"Tôi cũng không tin đâu nhưng tôi đã tận mắt thấy... Hơn nữa, điều đáng ngạc nhiên hơn là hắn ta không còn đi dự tiệc tùng hay tìm người để giải tỏa pheromone như trước nữa. Nghe nói hắn ta còn chẳng thèm tìm kiếm ai với mấy cái lý do vớ vẩn như định mệnh gì đó."

Người phụ nữ vẫn nhìn về phía cửa ra vào, lẩm bẩm một mình với vẻ mặt ngơ ngác như người mất hồn trước hai anh em:

"Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy?"

***

"Bốp!" Một tiếng động lớn vang lên, một cú đá đầy giận dữ giáng thẳng vào ống chân Grayson.

"...!"

Grayson thậm chí không kịp rên một tiếng, ngã khuỵu xuống tại chỗ. Thân hình to lớn của hắn co rúm lại, trông thật đáng thương dù chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi. Người phụ nữ vừa đá hắn, mặt đỏ bừng vì giận dữ, nghiến răng cúi xuống nhìn Grayson:

"Đồ khốn nạn! Coi như đây là lần cuối cùng tao cho mày một bài học!"

Sau khi trút hết cơn giận bằng một lời chửi thề thậm tệ, cô ta mới quay người bỏ đi. Giữa phố xá đông người liếc nhìn, Grayson ôm chặt ống chân, quỳ một chân xuống, rên rỉ đau đớn.

***

"Haaaaaa..."

Ngồi ở bàn ngoài trời của một quán cà phê vỉa hè, Grayson thở dài thườn thượt, trông vô cùng ủ rũ. Naomi ngồi đối diện nhìn hắn với vẻ chán ghét.

"Anh nhất thiết phải đi khắp nơi để bị đánh như thế sao?"

"Ha ha ha..."

Grayson ngửa cổ nhìn trời, phát ra tiếng cười khô khốc. Đúng lúc đó, cô phục vụ mang salad đến, Naomi vừa rưới sốt vừa nói:

"Người ta bảo nhau Grayson Miller bị tích tụ pheromone nên phát điên rồi."

"Đến mức đó sao?"

Nói rồi, Grayson lại cười. Naomi dùng dĩa đảo rau diếp, liếc nhìn hắn. Cô đến miền Đông này hai ngày trước. Dĩ nhiên là vì công việc quay phim, nhưng những tin tức cô nghe được trong khoảng thời gian đó thật khó tin.

"Grayson Miller đã thay đổi."

Lần đầu tiên nghe thấy chuyện này, Naomi thờ ơ. Tin đồn lúc nào cũng bị thổi phồng, và dù Grayson Miller có thay đổi thì đó cũng chẳng phải là chuyện gì ghê gớm. Suy nghĩ hoài nghi đó khiến cô không mấy quan tâm khi nghe nói Grayson đi tìm từng người mà trước đây hắn từng qua lại. Hơn nữa, lý do lại là để được tha thứ cho những tội lỗi trong quá khứ ư? Thật là chuyện vô lý.

Nhưng giờ đây, sau khi tận mắt chứng kiến cảnh Grayson bị đánh trên phố, cô không thể phớt lờ những tin đồn đó nữa. Hơn nữa, cô còn nghe rõ ràng hắn nói "Tôi xin lỗi." Vậy nên giờ cô buộc phải tin. Dù đó vẫn là một chuyện khó khăn.

"Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy?"

Naomi tò mò muốn chết. Tại sao người đàn ông này lại như vậy? Chẳng lẽ anh ta nghe thầy bói nói sẽ bị sét đánh chết trên đường hay sao? Không thể kìm nén sự tò mò, cô hỏi, Grayson bình thản đáp:

"Tôi chỉ đang làm những việc lẽ ra mình nên làm từ lâu rồi thôi."

Dĩ nhiên là đúng. Nếu như anh ta không gây ra những chuyện đó thì tốt hơn, nhưng dù sao thì bây giờ anh ta cũng đã xin lỗi, đó là một điều đáng mừng. Naomi nghĩ vậy, nhưng trong lòng vẫn không khỏi thắc mắc.

"Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy?"

Thấy cô liên tục hỏi với vẻ nóng ruột, Grayson nãy giờ chỉ nhìn trời mới chậm rãi ngồi thẳng dậy. Cô nghĩ cuối cùng Grayson cũng chịu kể, nhưng hắn lại nói một câu chẳng liên quan:

"Em cũng tham gia cái hội đó à?"

"Hội gì?"

Không trả lời câu hỏi của cô mà lại hỏi ngược. Naomi bực bội hỏi lại, Grayson ủ rũ nói:

"Hội những người từng là nạn nhân của Grayson Miller."

Nghe thấy vậy, Naomi đang uống cà phê suýt chút nữa thì phun hết ra.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo