Định Mệnh Alphega - Chương 20

Chương 20

Baek Kanghyun trong bộ vest đắt giá là hiện thân hoàn hảo của một Alpha thượng đẳng. Từng đường cắt may ôm sát cơ thể, từng cử chỉ tinh tế đều toát ra khí chất khiến người khác phải cúi đầu. So với những Alpha Haeil từng gặp, Kanghyun như một tác phẩm nghệ thuật đặt giữa đám tượng thô - sự hoàn hảo đến mức khó tin, từ phong thái đến ngoại hình.

Mái tóc mềm mại vào nếp hoàn hảo. Hàng mi dài đổ bóng khi cậu nhìn xuống. Đôi mắt sâu thẳm và cuốn hút. Sống mũi cao và thanh tú. Đường quai hàm sắc sảo. Và đôi môi đỏ mọng như chứa đựng hương thơm ngọt ngào, say đắm lòng người của cậu.

'Đúng vậy, cậu Baek thật sự rất xinh đẹp.'

Giám đốc Park nhìn Haeil một cách kỳ lạ vì anh đang gật gù với chính mình, hoàn toàn đắm chìm trong thế giới riêng.

Giám đốc Park không hề hay biết suy nghĩ của Haeil, anh ta lên tiếng với giọng trách móc nhẹ nhàng: "Không dễ để anh đảo lộn lịch sinh hoạt đâu. Lẽ ra anh nên gọi một Omega sớm hơn. Tôi biết mà...Anh là kiểu người cần vận động đổ mồ hôi thì mới ngủ ngon, đúng không?"

Haeil thở dài, ngả người ra sau ghế. "Đổ mồ hôi cái gì. Tôi đã không làm chuyện đó mười ngày rồi đấy."

"Tại sao? Anh không tìm được Omega nào vừa ý à?"

Haeil nghiêng đầu. "Hmm... Có lẽ vậy. Tôi không biết nữa. Tôi chỉ là không thấy hứng thú."

Không hương thơm nào có thể so sánh với hương thơm của Kanghyun. Có lẽ đó là lý do tại sao việc quan hệ với một Omega lại không còn hấp dẫn anh nữa.

"ơ... cuối cùng thì anh cũng quyết định sống độc thân á?" Giám đốc Park ngạc nhiên. Haeil siết chặt nắm đấm, đe dọa anh ta.

"Sống độc thân? À...Cậu muốn bị thiến không?" Giọng Haeil đầy sát khí.

Giám đốc Park nhanh chóng đưa tay che khu vực nhạy cảm, như thể để bảo vệ nó. "Tôi chỉ đùa thôi ạ, thưa sếp. Anh hiểu mà...?" Giám đốc Park gượng cười, nhanh chóng chuyển chủ đề. "Vậy còn Beta thì sao ?"

"Tôi không hứng thú với những kẻ chỉ có mùi mồ hôi."

"Vậy còn Alpha thì sao... Ồ, đợi đã, anh là Alpha mà." Giám đốc Park gãi má

Haeil dừng lại. "Một Alpha..."

Tất nhiên là anh có tiếp xúc với Alpha. Một số bảo vệ, quản lý và nhân viên của câu lạc bộ là Alpha. Khoảng hai trên mười khách hàng anh gặp cũng là Alpha.

'Thì sao chứ?'

Alpha cũng giống như Beta, không thích hợp cho một đêm duy nhất. Kwon Haeil thích mùi hương ngọt ngào của Omega. Mùi hương đó dễ chịu, xoa dịu tâm trí và cơ thể anh, giúp anh ngủ ngon hơn. Anh vốn thích những thứ ngọt ngào.

Vì vậy, anh không quan tâm đến Beta, những người có mùi hương bị chi phối bởi nước hoa hoặc chỉ có mùi mồ hôi. Alpha cũng vậy, chúng có mùi tương tự Beta, pheromone của họ xung đột nhau. Tất nhiên, một Alpha trội có thể kiểm soát pheromone rất tốt, nhưng cơ hội để hai Alpha trội gặp nhau ngoài đời là rất hiếm.

Đây là lý do Alpha bị loại trừ như Beta. Tuy nhiên, Baek Kanghyun lại xuất hiện trong tâm trí anh.

'Một Alpha như cậu ta có lẽ cũng không tệ chăng.' Haeil cau mày. 'Có lẽ còn hơn thế nữa nhỉ?'

Baek Kanghyun là một Alpha trội có khả năng kiểm soát pheromone tuyệt vời, giống như Haeil. Cậu ấy rất xinh đẹp. Không có gì ở cậu có thể bị coi là tầm thường. Cậu ấy toát ra sự tinh tế và thanh lịch.

Và quan trọng nhất, mùi hương ngọt ngào của cậu ấy khiến Haeil phát điên.

'oa...chưa gì đã chóng mặt khi nghĩ đến nó rồi.'

Haeil cố gắng đánh giá Kanghyun khách quan, anh đặt tay lên trán. 'Cái triệu chứng cai nghiện chết tiệt này.'

Anh không hiểu vì sao Kanghyun - người không nhận thức được tác động mà hương thơm của mình - lại có thể gây ra sự hỗn loạn trong tâm trí anh như vậy.

"Haah... Tôi phát điên lên vì muốn ngửi nó."

Haeil thở dài, khiến Giám đốc Park giật mình.

"Há... Có phải anh đang nói về tôi không, thưa sếp? Tôi thậm chí còn không dùng nước hoa hôm nay đấy, anh biết mà. Hm-hm."

Vẫn còn ngơ ngác, Haeil trừng mắt nhìn Giám đốc Park, nhăn nhó mặt. "Cậu nghĩ tôi đang nói về cậu à? Và làm ơn hãy dùng một chút nước hoa khi ở gần tôi. Cậu hôi rình mùi mồ hôi."

"Tôi xin lỗi, thưa sếp."

Haeil đột ngột đứng dậy và đi về phía cửa. "Còn chút thời gian trước cuộc họp, phải không? Tôi sẽ ra ngoài hít thở một lát."

"Đã rõ, thưa sếp. Xin hãy quay lại đúng giờ ."

"Biết rồi."

Haeil mở cửa và bước ra ngoài, đi dọc theo hành lang lát đá cẩm thạch trắng đến sân thượng. Sân thượng nằm ở khu vực chờ gần lối vào trung tâm thương mại.

Khu vực chờ không một bóng người, ngoại trừ nhân viên. Anh nghe nói rằng chỉ có một đội từ BC Holdings đặt phòng họp vào thời điểm này. Vì vậy, mọi thứ khá yên tĩnh.

Anh bước lên sân thượng được trang trí đẹp mắt, một làn gió sảng khoái chào đón anh.

Tựa người vào lan can, Haeil nhìn đồng hồ ở lối vào với vẻ mặt thờ ơ. Đã 1:50 chiều. Anh còn khoảng 10 phút trước khi cuộc họp bắt đầu.

muốn hút thuốc quá.'

Trước đây, anh thường hút thuốc khi có nhiều thời gian rảnh như vậy.

'Mình có nên hút lại không nhỉ?'

Đã hai năm kể từ khi Kwon Haeil, một người nghiện thuốc lá khét tiếng, cai thuốc thành công. Nghĩ tới việc phải vượt qua những triệu chứng cai thuốc, anh cũng ngừng muốn hút luôn.

Nhưng vấn đề là mùi hương của người đó. Anh không thể quên nó, dù chỉ một khắc. Anh cần phải lấp đầy mũi bằng một mùi khác để át đi mùi hương đó.

'Hah, có lẽ mình không nên gặp cậu ấy ngày hôm qua.'

Anh không khỏi hối tiếc. Gặp Baek Kanghyun và ngửi lại mùi hương đó đã khuấy động điều gì đó bên trong anh - bản năng của anh liên tục đòi hỏi nhiều hơn. Sức mạnh của mùi hương ngọt ngào đó là quá lớn.

Có lẽ sẽ tốt hơn nếu anh không gặp Kanghyun và chỉ cố gắng chịu đựng? Không, nếu anh không yêu cầu được tắm pheromone ngay từ đầu, có lẽ anh đã không nghiện mùi hương đó đến vậy.

Haeil khẽ cười. 'Hối hận cũng vô ích rồi.'

Dù anh có chọn gì đi nữa, miễn là Baek Kanghyun sống gần nhà, anh sẽ rơi vào tình huống tương tự. Anh đã nghi ngờ điều đó ngay khi ngửi thấy mùi hương ngọt ngào của Kanghyun.

Chỉ là cơn nghiện sẽ đến nhanh như thế nào mà thôi.

'Nếu không thể tránh được, thì tốt hơn hết là nên tận hưởng nó, đúng không?'

Khóe môi Haeil nhếch lên thành một nụ cười háo hức. 'Mọi chuyện đã đến nước này, mình cần nhanh chóng thoát khỏi việc chỉ là "một người hàng xóm đơn thuần" mới được.'

Như vậy, anh có thể gặp cậu ấy bất cứ khi nào anh muốn.

'Làm bạn sẽ là cách dễ nhất... nhưng mình chưa bao giờ làm bạn với một người như vậy cả.' Cần phải làm gì để làm bạn với một người mà anh không hiểu chứ??

Xây dựng một số điểm chung là bước đầu tiên. Nhưng dù thế nào đi nữa, Haeil cũng không tìm được điểm chung với Kanghyun. Ngoài việc cả hai đều là Alpha trội, tính cách, phong cách, giờ làm việc và thậm chí cả phương pháp làm việc của họ hoàn toàn khác nhau. Cách tiếp cận của họ với Omega trên giường có lẽ cũng khác nhau.

'Mình có nên hỏi cậu ấy sở thích là gì không? À biết cậu ấy rồi, mình đoán là sở thích của cậu ấy rất nhàm chán.'

Khi Haeil tựa người vào lan can, anh nhận thấy một bóng người gần lối vào trung tâm thương mại.

'Đó là...'

Mắt Haeil mở to hơn, anh nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mắt, chớp mắt vài lần vì không tin vào mắt mình.

Một tiếng cười nhỏ thoát ra khỏi môi anh.

Người xuất hiện ở lối vào không ai khác chính là Baek Kanghyun.

'Thật trùng hợp. Không thể tin được.'

Haeil bước ra khỏi sân thượng, quan sát ba người đàn ông đi qua khu vực chờ. Khoảng cách giữa họ ngắn, nhưng một cột thạch cao trang trí bên trong đã che khuất Haeil, ngăn không cho họ thấy nhau.

'Họ cũng ở đây để làm việc à? Nhưng mình nghe nói đội của mình là đội duy nhất sử dụng phòng họp vào thời điểm này...'

Khi Haeil suy ngẫm, anh nghe thấy giọng của một thư ký trong số ba người. "Giám đốc, Phó Chủ tịch Park của Baekcheong Construction nói rằng anh ấy có thể không tham dự cuộc họp vào tối mai. Anh ấy hỏi chúng ta có thể lên lịch lại vào ngày kia không. Có vẻ như lịch trình của chúng ta đang trống. Chúng ta có nên tiến hành không ?"

Việc nhắc đến từ "Giám đốc" khiến Haeil ngạc nhiên. Anh cẩn thận ló đầu ra khỏi phía sau cột. Kanghyun đang nói chuyện với thư ký của mình.

"Nếu không có xung đột với các lịch trình khác, chúng ta có thể làm như vậy. Dù sao thì chúng ta cũng cần gặp nhau trong tuần này."

"Đã rõ, thưa sếp." Thư ký lịch sự đáp lời Kanghyun.

Có vẻ như họ đã trao đổi thêm vài lời, nhưng khi họ di chuyển xa hơn xuống hành lang, Haeil không còn nghe thấy cuộc trò chuyện nữa.

Cho đến khi Kanghyun và nhóm của cậu đến hành lang , Haeil mới bước ra khỏi phía sau cột.

'Giám đốc sao?'

Haeil không thể rời mắt khỏi lưng Kanghyun.

Cuối cùng, Kanghyun và nhóm của cậu dừng lại trước một trong những phòng họp trong hành lang.

"Wow..."

Phòng họ bước vào chính là phòng mà đội của Haeil đang chờ đợi.

Một giọng nói đầy ngưỡng mộ thoát ra khỏi môi Haeil.

"Đến nước này thì chúng ta chắc chắn là định mệnh rồi?"

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo