Định Mệnh Alphega - Chương 6

Chương 6

Một chiếc khuyên tai lủng lẳng trên một bên tai, thu hút sự chú ý vào khuôn mặt tươi tắn của Kwon Haeil.

"Tan làm rồi à? Tôi thì mới bắt đầu thôi," Haeil nói, mắt nheo lại tinh nghịch khi liếc nhìn Kanghyun trong trang phục thường ngày.

"Hmm, nhìn trang phục của cậu, có vẻ cậu không giống đang đi làm." Một nụ cười tươi rói nở trên môi Haeil. "Àaa, hay là cậu chỉ là một trong những gã giàu có không có gì làm?"

Kanghyun cố gắng kìm nén thôi thúc đấm vào khuôn mặt tươi tỉnh kia.

Cậu gỡ tay Haeil ra khỏi cánh tay mình và bước vào thang máy. Cậu nhấn nút tầng cao nhất, lựa chọn duy nhất ngoài tầng hầm và tầng một. Ngay lập tức, một giọng nói nhẹ nhàng thông báo: [Đang đi lên.]

Haeil vẫn đứng trong thang máy ngay cả khi cửa sắp đóng. Mặc trang phục đi chơi và vừa đi từ trên lầu xuống, việc anh không rời đi có vẻ kỳ lạ.

Chỉ đến khi cửa đóng hoàn toàn, Kanghyun mới hỏi: "Anh không xuống sao?"

"Mất 1 lúc lâu cậu mới hỏi đấy," Haeil khúc khích, đứng cạnh Kanghyun. Nhưng thay vì trả lời, anh nói một điều bất ngờ: "Kỳ phát tình của người yêu cậu có vẻ sắp đến rồi. Tốt hơn hết là nên coi chừng."

Bản năng mách bảo phải phòng thủ, Kanghyun nhìn thẳng vào mặt Haeil.

"Tôi có thể ngửi thấy mùi hương ngọt ngào khắp hành lang và thang máy."

Kanghyun phải thừa nhận, cậu ấn tượng với giác quan nhạy bén của Haeil.

Heewoo là một Omega lặn, gặp khó khăn trong việc kiểm soát pheromone. Có lẽ Haeil đã nhận ra sự dao động pheromone của Heewoo. Ngay cả khi là một Alpha trội, Kanghyun cũng khó nhận ra những dấu hiệu tinh tế như vậy. Nhưng Haeil lại phát hiện ra nó chính xác.

Tuy nhiên, điều đó là không cần thiết. Haeil đang xen vào chuyện không nên.

Suy cho cùng, Heewoo không phải là người yêu của Kanghyun, và anh ấy chắc chắn không sắp phát tình. Chẳng có lý do gì để Kanghyun phải bận tâm đến lời khuyên đó.

Nếu không phải vì những lời Heewoo đã nói trước đó...

"Cố gắng hòa đồng với người hàng xóm nếu có thể nhé."
"Nếu anh ta sống ở một nơi như thế này, chắc chắn anh ta có điều gì đó đặc biệt - dù là gia thế hay năng lực. Không có lý do gì để tạo thêm kẻ thù cả."
"Ít nhất hãy trả lời khi anh ta nói chuyện, được chứ?"

Kanghyun không nhất thiết phải làm theo những lời đó, nhưng chúng khá hợp lý. Chẳng có ích lợi gì trong việc tạo ra xung đột không cần thiết.

Cuối cùng, Kanghyun miễn cưỡng đáp lại nhận xét của Haeil, dù chỉ qua loa: "Anh ấy không phải người yêu tôi, nhưng cảm ơn vì lời khuyên."

"Không phải người yêu?" Haeil nghiêng người lại gần, nhìn Kanghyun. "Cậu đích thân đưa một Omega, người thậm chí không phải người yêu cậu xuống tầng hầm thứ tư?"

Kanghyun không có ý định giải thích rằng anh trai của cậu đã đến. Cậu không thấy cần thiết phải tiết lộ chuyện riêng tư của mình cho người khác.

"Có vấn đề gì sao?"

"Không."

Haeil nở một nụ cười khi thang máy dừng lại và cửa mở ra.

Khi Kanghyun bước ra, giọng nói vô cảm của Haeil vang lên sau lưng: "Tôi đoán cậu tốt với tất cả Omega, hử?"

Kanghyun quay đầu lại nhìn. Thang máy đã bắt đầu đi, mang theo Kwon Haeil xuống một mình.


Sau khi đưa Kanghyun ở tầng cao nhất, thang máy tiếp tục xuống tầng hầm thứ tư.

Haeil bước ra, khuôn mặt anh ta thoáng chút không hài lòng.

"Khinh thường mình, nhưng chẳng phải cậu ta cũng đang làm điều tương tự à."

Haeil nhớ lại ngày hôm trước, khi Kanghyun che chở cho Omega mà Haeil đã đưa theo. Anh không thể quên được khuôn mặt lạnh lùng, khinh khỉnh của Kanghyun khi trừng mắt nhìn anh.

Anh hiểu rõ lý do. Kanghyun có lẽ đã hiểu lầm tình hình, cho rằng Haeil đang có hành vi bạo lực pheromone nào đó khi nhìn thấy anh với Omega bên ngoài nhà. Trong mắt Kanghyun, có lẽ đó là tình huống mà cậu buộc phải can thiệp để bảo vệ Omega khỏi nguy hiểm.

Dù đó là hiểu lầm hay không, việc bị nhìn bằng ánh mắt thù địch như vậy là điều Haeil không thể dễ dàng quên được. Thật khó để xua đi ký ức về ánh mắt đối kháng đó trong lần gặp mặt đầu tiên của họ.

Và cái cách Kanghyun lạnh lùng đóng cửa lại khi cậu trở về nhà sau lúc hiểu rõ tình hình - nó cũng khắc nghiệt không kém. Ngay cả khi Haeil quay lại gặp cậu sau đó, anh cũng suýt bị đuổi ra ngoài. Dù anh ta xứng đáng với điều đó, tất nhiên.

Có lẽ đó là lý do tại sao anh ta khó chịu khi biết Kanghyun mời một Omega vào nhà và còn tiễn khách tử tế như vậy. Điều đó khiến Haeil cảm thấy, Kanghyun chỉ tốt với mọi người trừ anh.

Haeil đi đến chiếc xe thể thao màu đỏ chói của mình, đỗ giữa những chiếc xe khác trong bãi đỗ xe. Khi anh mở cửa, anh dừng lại, liếc nhìn chiếc sedan màu đen đậu gần đó. Vẻ ngoài trang nhã nhưng mạnh mẽ của nó rất phù hợp với Kanghyun.

Ttiếng cười chế nhạo nhằm vào chiếc sedan vô tội, Haeil trượt vào xe. Vài khoảnh khắc sau, động cơ gầm rú, và anh lao ra khỏi bãi đỗ xe.


Không lâu sau khi hòa vào dòng xe cộ đông đúc của Gangnam, Haeil dừng trước một tòa nhà nơi đám đông đang tụ tập.

Câu lạc bộ WAVE.

Một hàng dài người đang chờ, háo hức được vào bên trong. Ngay cả từ xa, Haeil cũng cảm nhận được sự phấn khích và mong đợi từ những người đã đứng đó khá lâu.

Một người đàn ông vạm vỡ xuất hiện từ hư không, cúi xuống nhìn qua cửa sổ: "Chào sếp ạ!!!"

"Im đi, đồ ngốc," Haeil cau có trước lời chào lớn tiếng, bước ra khỏi xe mà không thèm đỗ đúng cách. Người đàn ông tự nhiên leo vào ghế lái, lái xe đi.

Haeil bỏ qua hàng người đang chờ đợi và đi thẳng đến lối vào VIP, nơi không có ai đứng.

Các vệ sĩ đứng gác ở lối vào VIP, tất cả đều trông như có thể dễ dàng tham gia một cuộc chiến, ngay lập tức nhận ra Haeil. Họ cúi đầu, như người trông xe đã lấy xe của anh trước đó.

"Thưa sếp, Giám đốc Kwak đang đợi trong phòng chờ ."

"Giám đốc Kwak?" Haeil đảo mắt, anh cũng không ngạc nhiên lắm. Anh cười nửa vời: "Đưa ông ta đến phòng của tôi."

"Vâng, thưa sếp."

Vệ sĩ cúi đầu lịch sự, Haeil bước vào câu lạc bộ.

Âm bass sâu thẳm vang vọng trong không khí, đập theo nhịp điệu của âm nhạc cuồng nhiệt. Càng đi sâu vào hành lang đầy ánh đèn neon, âm nhạc càng trở nên lớn hơn.

Câu lạc bộ có một sảnh chính trải dài cả tầng hầm và tầng trệt, với một DJ booth và sàn nhảy. Tầng hai có phòng chờ VIP và các phòng riêng, trong khi tầng ba có phòng VVIP độc quyền và một vài văn phòng cho hoạt động của câu lạc bộ.

Haeil đi đến văn phòng xa nhất ở tầng ba.

Không có biển tên hay chức danh trên cửa, nhưng mọi nhân viên ở Câu lạc bộ WAVE đều biết đó là văn phòng của chủ sở hữu câu lạc bộ.

Haeil tự tin bước vào văn phòng của riêng mình.

Văn phòng rộng lớn và xa hoa, khác xa so với những không gian công ty nhàm chán thông thường. Một bức tường có một tấm gương lớn, mang đến một cái nhìn toàn cảnh về những con phố nhộn nhịp của Gangnam, trong khi bức tường đối diện được trang trí bằng một bức tranh graffiti nổi bật trải dài trên toàn bộ chiều dài của nó.

Đối diện với bức graffiti là một quầy bar mini, được trang bị đầy đủ rượu whisky cao cấp và các loại rượu khác. Biển hiệu neon chiếu sáng, thu hút sự chú ý ngay lập tức.

Xa hơn một chút, một bảng điều khiển DJ được thiết lập dưới ánh sáng bóng bẩy, thêm một bầu không khí câu lạc bộ tinh tế vào không gian.

Haeil đến quầy bar mini và lấy ra hai ly rượu whisky trong suốt. Khi anh đổ đá vào ly, có tiếng gõ cửa.

Một người đàn ông trung niên mặc bộ vest bước vào cùng vệ sĩ.

"Anh Kwon, tin đồn có thật không?"

"Tin đồn gì?" Dù biết người đàn ông đang nhắc đến điều gì, Haeil vẫn giả vờ không biết khi thản nhiên chọn một chai rượu.

Vị khách không ai khác chính là Giám đốc Kwak, một nhân vật quan trọng từ Tập đoàn TaeWoon. Để tỏ sự tôn trọng, Haeil chọn một loại rượu whisky mạch nha đơn quý hiếm từ Scotland - Bruichladdich Black Art. Rượu whisky màu vàng đậm rót đầy ly với âm thanh sắc nét.

Quan sát thái độ thoải mái của Haeil, Giám đốc Kwak nói với vẻ thất vọng: "Tin đồn rằng Tập đoàn Baekcheong đã đề nghị hợp tác thông qua BC Holdings!"

"Vậy thì sao nếu đó là sự thật?"

"Vậy thì sao?!" Mặt Giám đốc Kwak đỏ bừng khi ông ta lớn tiếng: "Chúng tôi là người đầu tiên đề xuất một quan hệ đối tác độc quyền!"

Haeil cười, quay lại, cầm mỗi tay một ly rượu whisky. Anh đưa một ly cho vị giám đốc đang tức giận.

"ông có thể đã đưa ra đề xuất trước, nhưng tôi chưa bao giờ nói rằng tôi sẽ đồng ý, phải không nào?"

"Anh Kwon!" Giám đốc Kwak hét lên.

"Suỵt," Mắt Haeil nheo lại khi anh tiếp tục đưa ly nhấm nháp. Dù miệng anh nở một nụ cười, ánh mắt anh sắc bén hơn bao giờ hết. "Tai tôi rất thính, và có vẻ như Giám đốc thân mến của chúng ta thậm chí không quan tâm."

Giọng nói anh lạnh lùng, như thể đang nói chuyện với chính mình. Giám đốc Kwak giật mình, sự dũng cảm của ông ta tan biến, ông nhanh chóng đánh giá tâm trạng của Haeil.

Chỉ đến lúc đó, Haeil mới dịu giọng. Anh nhẹ nhàng lắc ly rượu whisky, thúc giục ông ta nhận lấy.

Giám đốc Kwak ngần ngại nhận ly, hắng giọng lo lắng. Ông ta nhanh chóng uống vài ngụm rượu whisky, thưởng thức hương vị độc đáo.

Sự ngạc nhiên trong mắt ông ta về hương vị chỉ kéo dài trong một khoảnh khắc. Giám đốc Kwak hắng giọng lần nữa trước khi hỏi: "Ahem... Chắc chắn anh không có kế hoạch hợp tác với Tập đoàn Baekcheong, một công ty mà anh không có bất kỳ mối liên hệ nào, đúng không ạ?"

"Chà, tôi không biết. Vị Giám đốc mới của họ được cho là sẽ gửi một đề xuất. Tôi sẽ gặp họ và xem xét." Haeil xoay ly rượu whisky, thưởng thức hương thơm của nó, trước khi nói bằng một giọng điệu nhẹ nhàng và đầy hy vọng bất ngờ: "Nếu gặp nhau, tôi hy vọng đó là một người xinh đẹp."
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo