Đồ Khốn Nạn - Chương 141

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

BẢN DỊCH THUỘC VỀ TEAM EKATERINA. NẾU CÓ SAI SÓT, VUI LÒNG LIÊN HỆ QUA FACEBOOK TEAM EKATERINA. 
----------
Ngoại truyện 2-10

"A... buồn ngủ quá đi."

Yi-eum tựa đầu vào vai Choi Won-jun. Chiếc xe chở hai người đã ra khỏi khách sạn và đang bon bon trên đường. Choi Won-jun vuốt ve má Yi-eum, xem xét kỹ vết bầm. Về nhà anh bôi thuốc cho em nhé. Mỗi lần em bị thương thế này, anh lại muốn em nghỉ việc ngay lập tức, nhưng anh cố gắng không bộc lộ ra ngoài.

"May mà mọi chuyện đã kết thúc tốt đẹp."

Yi-eum nhắm mắt, mỉm cười thì thầm. Thật ra, khi mới nghe đến chuyện gặp mặt gia đình, điều đầu tiên cậu tưởng tượng ra là hai nhà sẽ túm tóc đánh nhau tơi bời. Cậu biết bố mẹ hai bên thỉnh thoảng có gặp gỡ nhau, nhưng mỗi lần như vậy, các ông bố lại cãi nhau chí chóe, nên cậu cứ nghĩ lần này cũng thế.

Nhưng hôm nay, bố cậu, Kim Chun-sam, đã chủ động bắt tay trước, bảo nhờ cậy hai người chăm sóc con trai ông, có gì thiếu sót thì mong hai người bỏ qua cho, và mong hai bên sẽ chôn vùi những cảm xúc không tốt đẹp trong quá khứ. Nhớ lại những gì ông đã từng làm ầm ĩ lên, chửi bới người ta là xã hội đen rồi phản đối kịch liệt, đây quả là một bước tiến vượt bậc.

Chủ tịch Choi cũng bảo dù con trai ông có hơi khác người một chút, thì cũng mong hai người thông cảm. Ông bảo Won-jun được chiều chuộng từ bé nên có thể hơi trẻ con, nhưng nó là một đứa có trách nhiệm, mong hai người yêu thương nó. Anh em hai nhà cũng hứa với nhau sẽ quên đi những vụ bạo lực trong quá khứ  và sẽ sống hòa thuận với nhau.

"Giờ thì Kim Yi-eum khỏi chạy đằng trời được nữa rồi nhé."

Choi Won-jun tinh nghịch cười, véo tai cậu. Uống một chút rượu vào người, cậu thấy nóng bừng cả lên, chỉ cần anh chạm nhẹ vào thôi, là cậu đã thấy phía dưới rạo rực rồi. Biết được điều đó, Choi Won-jun đang luồn tay qua vạt áo, xoa xoa eo cậu.

"Anh muốn mút."

Nghe Choi Won-jun thì thầm bên tai, Yi-eum huých vào sườn ảnh một cái. Cậu liếc nhìn Trưởng phòng Lee đang ngồi phía trước, bảo ảnh đừng có vậy. Ai dè Trưởng phòng Lee không ngần ngại hỏi luôn có nên tìm khách sạn gần đây không.

Yi-eum thấy vừa cạn lời vừa phục sát đất cái tài ứng xử của Trưởng phòng Lee. Sao anh ta có thể nói ra mấy câu đó mà mặt tỉnh bơ vậy trời? Sau một hồi vật lộn để gỡ Choi Won-jun ra, Yi-eum chợp mắt một chút, thì xe đã tới bãi đỗ xe của khu chung cư.

Trưởng phòng Lee vừa đỗ xe xong là chuồn lẹ, Choi Won-jun như chờ đợi giây phút này, liền nhào tới ôm Yi-eum. Yi-eum vội lấy tay che miệng ảnh lại:

"Lên rồi làm, về nhà đã."

À, phải rồi. Dạo này, cứ mỗi khi hai người định làm gì đó, Neopjuk-i lại cào cửa, phá đám ầm ĩ, khiến cả hai phải dừng lại giữa chừng. Choi Won-jun đã túm lấy mặt nó, cảnh cáo nếu còn tái phạm thì sẽ không cho ăn vặt nữa, nhưng chó thì làm sao mà hiểu được.

Choi Won-jun đè Yi-eum xuống ghế, banh hai chân cậu ra, rồi ngồi vào giữa. Sau đó, anh vén áo cậu lên, mơn trớn ngực cậu. Anh mút mát ngực cậu, tạo ra mấy tiếng "chụt chụt", rồi đưa tay xuống dưới sờ soạng dương vật của cậu. Chắc tại men rượu, hoặc do cả hai đang ngồi sát rịt nhau trong không gian hẹp, mà đầu óc Yi-eum quay cuồng hết cả lên.

"A a...", Yi-eum rên rỉ, Choi Won-jun liền trườn xuống, kéo quần Yi-eum ra. Sau đó, anh nâng nửa thân dưới của cậu lên, rồi ngậm lấy dương vật của cậu. Anh liên tục mơn trớn, rồi lại đưa lên sâu trong cổ họng, làm Yi-eum muốn xuất.

Yi-eum vươn tay định ngăn Choi Won-jun lại thì anh đã nhả ra, rồi chuyển xuống phía dưới. Cảm giác đầu mũi chạm vào cái lỗ khiến đùi Yi-eum tự động khép chặt lại. Một lát sau, môi Choi Won-jun chạm vào cái lỗ của Yi-eum, rồi lưỡi anh bắt đầu mút mát bên trong. Tiếng "chụt chụt" vang lên, Yi-eum ngại chết đi được vì ban ngày ban mặt mà lại làm mấy chuyện này, liền lấy tay che mặt lại.

"Em sắp chịu hết nổi rồi..."

"Anh cũng vậy. Vì em ngon quá mà."

"Em không có ý đó mà... Ha... Đừng liếm nữa. Anh đâu phải chó."

"Anh sẽ làm chó của em cả đời. Sẽ trung thành và tận tụy với em."

Nghe vậy, cậu không kìm được mà bắn tinh. Thấy cậu run rẩy như tàu lá chuối, Choi Won-jun liền buông chân cậu ra, trèo lên trên. Anh liếm môi cậu, lau đi những vệt nước bọt, rồi ôm lấy má cậu, nhìn cậu đắm đuối.

"Em thích không? Cái câu làm chó ấy."

"Ừ... Thích ạ. Anh phải giữ lời nhé..."

Yi-eum thở hổn hển, Choi Won-jun liền ôm chặt lấy cậu: "Ừ, cả em nữa. Thay vào đó, em chỉ được nhìn mình anh thôi đấy. Nếu em mà lăng nhăng với thằng nào khác, thì lúc đó anh sẽ không làm chó nữa, mà sẽ làm chó điên." Anh khẽ cằn nhằn bên tai cậu, rồi đưa tay xuống dưới vuốt ve dương vật, đưa nó đến miệng lỗ. Yi-eum cắn chặt môi, cảm nhận được dương vật của anh đang từ từ xâm nhập vào bên trong. Vừa ôm chặt lấy cổ anh, anh vừa liếm vành tai cậu, vừa di chuyển hông.

Anh đẩy sâu hết cỡ vào trong khiến bụng cậu tê dại. Nhìn Choi Won-jun đang chậm rãi di chuyển hông, cậu đưa tay vuốt ngược mái tóc rối bù của anh ra sau. Cậu bảo trán anh thật đẹp, rồi anh cười như tranh vẽ, sau đó nuốt lấy môi cậu:

"Em cũng vậy... Ha... Em cũng đẹp. Sao lại có người đẹp như em xuất hiện trên đời này cơ chứ."

Nghe vậy, khoái cảm lại ùa về. Cậu dang rộng hai chân, gác lên ghế phía trước, tốc độ liền tăng lên. Đầu cậu suýt chút nữa thì đập vào cửa xe, Choi Won-jun vội đưa tay lên che lại. Toàn thân như bị nghiền nát, trong xe thì nóng nực ngột ngạt, nhưng cậu vẫn cảm thấy hạnh phúc.

Đang say sưa thì bỗng nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, Yi-eum vội túm lấy vai Choi Won-jun:

"Khoan, khoan đã! Hình như bên kia có người."

Choi Won-jun liếc nhìn ra ngoài, bảo không có gì đâu, chỉ là người đi đường thôi, rồi phớt lờ cậu. Thấy vậy, Yi-eum càng lo lắng, bảo anh đừng làm nữa. Choi Won-jun như cố tình trêu cậu, liền di chuyển hông thô bạo hơn, đến mức chiếc xe rung lắc nghiêng ngả.

"Anh điên à?", vừa nói, cậu vừa đấm vào vai anh. Hưng phấn dâng trào, cậu ôm chặt lấy cổ anh, cắn vào vành tai anh. Cậu và anh cùng đồng thời bắn tinh. Ôm nhau thở dốc một hồi, cả hai mới hoàn hồn, vội vàng ngó nghiêng ra bên ngoài.

May mắn thay, mọi người đã đi hết rồi.

Yi-eum thở phào nhẹ nhõm, Choi Won-jun vừa dọn dẹp "bãi chiến trường" vừa cười gian:

"Sợ hả?"

"Em là cảnh sát mà lại bị bắt quả tang đang làm cái trò này giữa ban ngày ban mặt thì còn mặt mũi nào nhìn ai nữa."

"Thế thì tốt quá. Bỏ việc luôn cho rồi."

Lại nữa, anh lại bắt đầu rồi. Anh cứ bảo là anh không sao, nhưng thỉnh thoảng anh lại như vậy. Lúc đầu, khi nghe cậu bảo dù kết hôn thì vẫn sẽ đi làm, anh đã thuyết phục cậu vào làm ở công ty anh, bảo đội pháp lý cũng có, nếu cậu muốn thì anh sẽ cho cậu làm cả giám đốc. Còn anh thì sẽ viết đơn xin thôi việc. Anh đúng là đồ điên, nhưng cậu không thể nói điều đó với ai cả.

"Tóm lại, cấm nhắc đến chuyện đó. Nếu anh còn nói nữa thì..."

"Rồi rồi. Anh xin lỗi. Từ nay anh sẽ không bao giờ nhắc đến chuyện đó nữa." Vừa bịt miệng cậu bằng một nụ hôn, vừa liếm láp làm nũng, khiến cậu quên hết cả những lời muốn cằn nhằn. Đúng là cáo già mà. Cậu lườm anh một cái, rồi bật cười. Hai người chỉnh trang lại quần áo như chưa có chuyện gì xảy ra, rồi xuống xe.

Về đến nhà bằng thang máy, người chăm sóc chó đã đứng chờ sẵn ở cửa. Đây là người mà Choi Won-jun thuê riêng để chăm sóc Neopjuk-i. Anh này rất yêu chó, lại còn học bên thể thao ra, nên tự tin là có thừa sức khỏe để chăm sóc Neopjuk-i.

Anh ta chào hỏi hai người rồi ra về, Neopjuk-i vẫy đuôi mừng rỡ, chạy ùa đến chỗ Yi-eum và Choi Won-jun. Yi-eum ôm nó vào lòng, vuốt ve nó vì hôm nay không thể mang nó đi gặp mặt gia đình, rồi để nó tha hồ liếm láp khắp mặt.

"Ăn cơm xong rồi mình đi dạo nhé."

Nghe Yi-eum nói vậy, Neopjuk-i liền nhảy cẫng lên mừng rỡ. Rồi Yi-eum thấy Choi Won-jun đang đứng cạnh bàn ăn. Trên bàn có một món đồ được gói rất kỹ. Choi Won-jun ra hiệu bảo Yi-eum đến xem, Yi-eum liền ba chân bốn cẳng chạy tới, hóa ra đó là một bức ảnh.

Tim Yi-eum đập thình thịch, cậu xé lớp giấy gói ra thì đó là ảnh couple của hai người. Không, phải là ảnh của cả ba người, có cả Neopjuk-i nữa. Hôm trước đi dạo, cả hai đã hứng lên rủ nhau vào một studio gần đó chụp ảnh, không ngờ ảnh đẹp hơn Yi-eum tưởng tượng nhiều. Lại còn có Neopjuk-i chen vào giữa nữa, nhìn hay ho phết.

"Ồ, được đấy nhỉ."

"Treo ở bên kia nhé?"

Cả hai sắp chuyển đến một căn nhà có sân vườn, nên cậu cũng không biết có nên treo không, nhưng trước mắt cứ treo lên cho đẹp đã. Bình thường cậu không thích chụp ảnh cho lắm, nhưng nhìn tấm ảnh này, cậu lại hối hận vì đã không chụp sớm hơn. Vừa treo lên, Neopjuk-i đã thích thú lượn lờ xung quanh, vẫy đuôi rối rít.

Yi-eum khoanh tay, ngắm nghía bức ảnh, vẻ mặt mãn nguyện:

"Về khoản ngoại hình thì em hơn hẳn anh nhỉ."

Choi Won-jun vòng tay qua ôm lấy vai cậu, gật đầu:

"Hơn nhiều ấy chứ. Chồng ai kia ."

"Đừng có nói vậy. Người ta nghe thấy lại bảo mình khoe khoang."

"Thì ai cũng biết rồi còn gì. Không sao đâu."

Anh hôn chụt lên má cậu, nhìn cậu đắm đuối. Anh yêu em. Bỗng nhiên anh tỏ tình khiến tai Yi-eum đỏ bừng lên. Dù đã nghe nhiều lần, cậu vẫn không quen được. Em cũng vậy... cậu khẽ đáp, chỉ thế thôi mà khóe miệng anh đã cong lên tận mang tai.

Bàn tay đặt trên vai cậu trượt xuống lưng rồi xuống eo, cuối cùng thì xoa nắn mông cậu:

"Vậy thì mình vừa tắm vừa xác nhận xem ai yêu ai nhiều hơn nhé?"

Đang hay thì đứt dây đàn. Cậu mắng anh là đồ lươn lẹo, lần này anh lại gục đầu lên vai cậu, im lặng một hồi lâu. Cậu hỏi anh sao vậy, lúc đó anh mới thổ lộ hết lòng mình. Anh bảo anh hạnh phúc đến chết đi được, cảm ơn em đã chọn anh, anh sẽ đối xử tốt với em cả đời.

Cảm nhận được tấm chân tình của anh, Yi-eum không kìm được mà bật cười.

Hoàn
-----------
Cảm ơn mọi người đã đọc tại navyteamm.com
Ekaterina đang nhảy hố Novel Rắn nuốt lựu, với thêm bộ Omega Đồng nhất (cùng tác giả Đồ khốn nạn). Mọi người thấy hợp gu, thì có thể theo dõi nhé
Bình luận
mymy678
mymy678Chương 141
Nhảy hố nhiều truyện của tác giả này đi ạ! Bộ nào cũng hay mà hài. Cám ơn Ekaterina nhìu ạ
Trả lời·Xem 1 câu trả lời·7 giờ trước
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo