Đông Chí - Chương 52

5-10 CHAP MỖI NGÀY

Seung Hyuk giật mạnh cà vạt của Yi Hyun, tháo chiếc kẹp cà vạt đang gắn ở giữa rồi ném xuống sàn. Ngay lập tức, hắn lấy gót giày giẫm mạnh lên, nghiền nát chiếc kẹp đến mức tan tành thành từng mảnh vụn. Seung Hyuk đẩy phần thân trên của Yi Hyun – ánh mắt lúc này đã lờ đờ đi vì thuốc – nằm ngửa ra, rồi giật phăng đôi giày của cậu ném sang một bên.

Tầm nhìn thay đổi đột ngột khiến Yi Hyun khẽ rùng mình. Dù đầu óc mụ mị vì tác dụng của thuốc, cậu vẫn có thể nhận ra ánh mắt sắc lạnh của Gu Seung Hyuk đang nhìn chằm chằm xuống mình. Yi Hyun vô thức chống khuỷu tay, định lùi người lên đầu giường để trốn thoát, nhưng Seung Hyuk đã túm lấy hai mắt cá chân cậu, kéo giật một phát về phía mình.

Chiếc áo sơ mi bị kéo ngược lên, để lộ phần bụng phẳng và tái nhợt bên dưới. Khi Seung Hyuk đưa tay về phía thắt lưng cậu, Yi Hyun liền siết chặt tay, cố gắng ngăn lại.

“Ha.”

Gương mặt đỏ ửng vì sốt nóng khẽ lắc lắc, như đang gắng gượng chống lại hết sức mình, khiến gương mặt Seung Hyuk càng trở nên lạnh băng. Hắn nắm chặt lấy phần hạ thân đã cương cứng, in rõ cả hình dạng qua lớp quần của Yi Hyun.

“Ư…!”

“Đã cứng đến mức này rồi còn làm bộ ngây thơ cái gì.”

“Haa… đừng mà…”

“Sao. Thằng phục vụ khi nãy thì được, còn tôi thì không được à?”

Đáng ra lúc đó cậu nên bẻ gãy tay thằng khốn đã chạm vào mình mới phải. Nghĩ đến cảnh Yi Hyun với gương mặt đỏ bừng, khát khao mà bám lấy gã đàn ông khác, cơn giận vô cớ dâng trào trong Seung Hyuk. Hắn hất tay Yi Hyun ra, tháo thắt lưng rồi kéo khóa quần cậu xuống.

“Ư… Gu Seung Hyuk…”

Đến nước này rồi, lẽ ra cậu ta nên bỏ cái vẻ ngây thơ không hợp với mình đi và cứ để mặc Seung Hyuk muốn làm gì thì làm, nhưng Yi Hyun vẫn kiên quyết dùng cả hai tay ngăn cản bàn tay to lớn kia. Ngay khoảnh khắc Seung Hyuk bắt đầu mất kiên nhẫn vì động tác từ chối đó, Yi Hyun run giọng thốt lên:

“Gu Seung Hyuk… hức… tỉnh táo lại đi…”

“….”

“Tôi… là đàn ông đấy.”

À, là vì chuyện đó sao.

Seung Hyuk đưa ngón tay lướt nhẹ lên phần hạ thân đang căng cứng, lộ rõ qua khe thắt lưng đang mở toang.

“Ah…!”

Ngay khi đầu ngón tay chạm vào, Yi Hyun giật người như bị điện giật, thắt lưng cong lên. Trong bụng Seung Hyuk dấy lên cảm giác nhồn nhột, như thể có con bướm đang bay loạn xạ. Đây là lần đầu tiên hắn chạm vào bộ phận đó của một người đàn ông khác, nhưng lại chẳng thấy ghê tởm như mình từng nghĩ. Kéo phăng quần của Yi Hyun xuống trong một lần, Seung Hyuk khẽ nói, giọng thấp:

“Chuyện đó, tôi còn rõ hơn cậu, nên im đi.”

Bị bó trong chiếc quần vừa khít, phần hạ thân đã cứng ngắc từ lâu, đến mức dịch trước đã thấm ướt cả quần trong. Seung Hyuk nhìn phần cạp quần lót đã sẫm màu vì thấm ướt, rồi nhấc bổng Yi Hyun lên, lật cậu lại một cách gọn gàng.

“Úp mặt xuống. Nhấc mông lên.”

Không nói thêm một lời, Seung Hyuk kéo phăng chiếc quần lót xuống, để lộ cặp mông trắng tròn, hơi có chút thịt, rồi liếm môi. Hắn dùng hai tay tách đôi cặp mông nhỏ vừa vặn trong tay, lập tức từ phía trên vang lên tiếng rên nhẹ như than.

Giữa khe mông, nơi cánh hoa hồng nhạt như thấm sắc hoa hé ra, run nhẹ khi ngón tay lướt qua phần da trắng mịn còn lơ thơ lông tơ, cứ như đang ngượng ngùng co lại.

“Haa… hức…”

Lo lắng không biết bản thân có thể cứng lên khi đối diện với một người đàn ông hay không, vậy mà phần hạ thân dưới lại đau nhức cứng lại một cách dễ dàng. Seung Hyuk không do dự, kéo khóa quần xuống, rút cậu nhỏ ra và nắm lấy bằng một tay.

Dù chưa hoàn toàn cứng, nó vẫn to bằng cẳng tay một đứa trẻ, chỉ cần vuốt vài lần đã nhanh chóng ngẩng cao đầu, căng cứng.

Seung Hyuk bắt đầu cọ phần đầu đang ươn ướt của mình lên ngay miệng lỗ nhỏ kia, khiến Yi Hyun run lên từng đợt nơi bờ vai. Cậu đã thôi không chống cự từ lúc nào, giờ chỉ còn lại một cơ thể run rẩy, như chú thỏ đang mắc kẹt trước một con thú săn mồi. Ý nghĩ rằng cảnh này có lẽ đã từng bị người khác nhìn thấy khiến cơn khó chịu trong Seung Hyuk càng trở nên nặng nề. Hắn nghiến chặt răng, giọng thấp thoáng lạnh:

“Nuốt hết đi. Tôi sẽ cho cậu thứ mà cậu đang thèm khát này.”

Nói rồi, hắn giữ chặt cặp mông trắng, đặt phần đầu cậu nhỏ ngay cửa vào, rồi thúc hông mạnh một phát.

Tuy nhiên, với kích cỡ ấy, việc vào sâu ngay lập tức mà không có màn dạo đầu là điều quá sức. Cơ thể Yi Hyun bị đẩy mạnh về phía trước, từ giữa đôi môi đỏ bật ra một tiếng rên sắc bén.

“Kh… ư… ah!”

“… Mẹ kiếp.”

Ngay cả Seung Hyuk cũng không còn giữ được bình tĩnh. Lỗ nhỏ khít chặt không có một giọt chất bôi trơn nào, cứ như muốn siết chặt đến mức cắt đứt phần đầu cậu nhỏ của hắn.

Seung Hyuk vươn tay một cách thô bạo, mở ngăn kéo bên cạnh giường, tìm thấy một lọ gel bôi trơn và túm lấy nó. Khi hắn đổ chất gel lạnh ngắt vào nơi hai cơ thể đang gắn chặt không kẽ hở, Yi Hyun giật mình run lên, bật ra một tiếng rên.

“Đừng có siết lại.”

Seung Hyuk gầm gừ bằng giọng trầm thấp, quăng lọ gel sang bên, rồi dùng hai tay giữ chặt lấy hông Yi Hyun, ép buộc phần bên trong đang khép kín phải mở ra khi hắn thúc hông tiến vào.

“Haa… ư…!”

Nhìn cậu nhỏ to gần bằng một bên mông đang nuốt dần vào trong cơ thể Yi Hyun, Seung Hyuk siết chặt hai tay lấy cặp mông trắng, một cơn thôi thúc muốn bóp nát thứ đang nằm gọn trong tay trỗi dậy.

Hắn nghiến răng đến mức cơ hàm căng cứng, rồi từ từ rút hông ra. Nhưng thành bên trong đang siết chặt lấy cậu nhỏ một cách đau đớn giờ đây lại cắn giữ, không chịu buông ra.

Khốn kiếp, đến tận đỉnh đầu cũng dâng đầy cơn buồn nôn và tức giận.

“Thả….lỏng.. người ra.”

“Ha… ư… ư…”

Yi Hyun đang phê thuốc thế này thì làm sao có thể giữ nổi cơ thể. Cậu úp mặt xuống ga giường, thở gấp, cổ đỏ ửng lên. Nhìn cảnh đó, Seung Hyuk mất kiên nhẫn, nghiến răng chửi thề, rồi bất ngờ thúc mạnh phần còn lại của cậu nhỏ vào trong một lần.

“Đã bảo… ưk… nuốt hết vào… rồi mà…”

“Haa… ứccc!”

Vì lực thúc mạnh từ phía sau, phần thân trên của Yi Hyun mất thăng bằng, đầu gối khuỵu xuống. Đó cũng là lúc cậu nhỏ của cậu, vẫn dựng cứng dán sát bụng từ nãy đến giờ, phun ra thứ tinh dịch đục nhớp nháp.

“Haa…!”

Bên trong vẫn tiếp tục co giật, siết chặt lấy cậu nhỏ của Seung Hyuk. Hắn siết chặt lấy hông Yi Hyun đến mức để lại vết hằn đỏ trên da, khẽ rên một tiếng trầm khàn. Lúc này, hắn không còn hơi sức để nghĩ đến chuyện nương tay với người vừa mới ra xong.

Hắn lùi hông lại, tách lớp thành bên trong đang co thắt nhạy cảm bằng lực. Cậu nhỏ to dài cứ thế đâm sâu rồi rút ra, mỗi lần như vậy lớp niêm mạc lại dính chặt lấy hắn một cách khốn kiếp. Dù vừa mới ra, những đợt kích thích liên tục khiến Yi Hyun rùng mình, lắc đầu giãy giụa, nhưng đó chỉ là phản xạ vô nghĩa.

Seung Hyuk đè lên phần lưng Yi Hyun đang úp xuống giường, dùng một tay giữ lấy hông cậu, đâm sâu vào lớp bên trong đang run rẩy co giật, không ngừng thúc mạnh hông.

“Haa… ah… ức…!”

Có lẽ vì những đợt kích thích dồn dập quá sức chịu đựng, Yi Hyun gồng các ngón chân, đẩy mạnh xuống ga giường, cố gắng thoát ra phía trước, nhưng hành động đó chỉ khiến Seung Hyuk bực mình hơn.

Hắn đè hẳn lên lưng Yi Hyun, hai tay siết chặt lấy đôi vai gầy, kéo ngược xuống như muốn ép dính vào đệm. Giữ chặt thân hình đang run lên bần bật, hắn thúc hông thật sâu, cắm đến tận gốc, khiến cả cơ thể Yi Hyun rung lên dữ dội.

“Haa… ư… ức… ah…”

“Haa… haaa…”

Ngay trước mặt hắn, chiếc gáy đỏ ửng khẽ run rẩy lọt vào tầm mắt Seung Hyuk. Không kịp nghĩ ngợi gì, theo bản năng, hắn há miệng, cắn lấy gáy Yi Hyun như muốn cắn xé, đồng thời thúc hông mạnh hơn.

Càng đâm sâu vào nơi nóng bỏng, ẩm ướt ấy, cơn khát không thể nguôi cứ dâng trào. Người uống thuốc là Yi Hyun, vậy mà chính hắn lại cảm giác mình mới là kẻ đang say thuốc.

“Haa, mẹ kiếp…”

Seung Hyuk nghiến răng, rít lên như chửi thề rồi mất kiểm soát, thúc hông thô bạo. Phần thân trước quần chỉ kéo khóa, mỗi lần đập vào mông Yi Hyun lại vang lên tiếng khẽ, kèm theo đó là những tiếng rên hỗn loạn thoát ra từ kẽ môi cậu.

“Ah… ưm…!”

Cơ thể Yi Hyun bị kìm chặt đến mức không thể cựa quậy, mỗi lần bị thúc sâu lại rung lắc theo quán tính. Bỗng dưng toàn thân cậu giật mạnh, rồi bắt đầu run lên bần bật, như thể lên cơn co giật. Seung Hyuk cắm sâu đến tận gốc, cảm giác bên trong siết chặt khiến hắn rên khẽ, hơi thở nóng hổi phả ra, lưng hắn ngửa lên.

Từng đốt sống trên tấm lưng trắng của Yi Hyun hiện rõ, run rẩy từng đợt. Có lẽ cậu lại vừa bắn thêm lần nữa, bởi dưới phần hông đang nhấc lên, chất lỏng đỏ tươi đang nhỏ xuống giường.

“Haa… Gu… Seung Hyuk…”

Seung Hyuk tháo luôn chiếc cà vạt vướng víu, ném thẳng xuống sàn. Cái thân hình gầy gò, vòng eo nhỏ đến mức hai bàn tay là đủ siết, cái cách Yi Hyun thuần thục chống tay hứng lấy hắn từ phía sau, khuôn mặt ướt đẫm nước mắt và mồ hôi… từng chi tiết nhỏ nhặt ấy đều khiến hắn phát điên, khó chịu đến mức không chịu nổi.

“Chỉ cần là cặc thì cậu thích đến chết luôn nhỉ.”

Seung Hyuk nghiến răng ken két, tay siết lấy mông trắng của Yi Hyun rồi từ từ rút hông ra. Cảm giác thành bên trong bị cọ xát khi rời khỏi khiến Yi Hyun rên khẽ.

Vì bị thúc vào không thương tiếc, phần mông cọ xát với quần tây đến mức đỏ ửng. Cơ thể chưa kịp thoát khỏi dư âm của những lần bắn liên tiếp, hơi thở Yi Hyun dồn dập, toàn thân khẽ rung lên.

Seung Hyuk túm lấy eo Yi Hyun đang thở dốc, lật người cậu lại một cách thô bạo, nhấc hai chân cậu lên cao rồi lại đặt phần đầu khấc ngay trước lối vào đang hé mở.

“Có thể cậu đã xong rồi….”

“Đ-đừng nữa… ha…!”

“Nhưng tôi thì chưa.”

Siết chặt hai bên hông đang run lên co giật, hắn thúc sâu vào một lần nữa. Thành bên trong, nơi vừa mới giữ lấy hắn, lập tức siết chặt lấy cậu nhỏ. Cái lỗ bé chặt đến mức không còn nếp gấp, nuốt trọn phần cặc thô to của hắn đến tận gốc.

Seung Hyuk đưa ngón cái vuốt nhẹ nơi tiếp giáp giữa họ. Ngay lập tức, dương vật của Yi Hyun, đã ướt đẫm dịch, lại phun thêm một dòng tinh loãng nữa.

“Haa… haa…”

Nhìn cảnh Yi Hyun run lên bần bật như bị xuyên thủng, một thứ khoái cảm khó hiểu trào dâng trong lòng hắn. Việc đang địt một thằng đàn ông hoàn toàn không tồn tại trong đầu hắn lúc này. Seung Hyuk dán mắt nhìn khuôn mặt Yi Hyun, không rời dù chỉ một giây, rồi từ từ rút hông ra.

“Ha… haaa…”

“Lép nhép…”

Âm thanh chất gel sền sệt dính vào nhau hòa cùng tiếng rên rỉ như sắp khóc của Yi Hyun.

Khi Seung Hyuk chậm rãi rút cặc ra, đôi môi đỏ của Yi Hyun run lên bần bật, hàng lông mày nhíu lại, tất cả hiện rõ trước mắt hắn.

Một cơn rùng mình chạy dọc sau gáy. Seung Hyuk đè đầu gối lên chân Yi Hyun, chống người đứng dậy rồi dập hông mạnh xuống.

“Ư-ư…!”

Hắn đè toàn bộ trọng lượng cơ thể lên người Yi Hyun đang bị gập lại, dập mạnh từ trên xuống, nhấn sâu cặc vào trong. Mỗi lần thân thể rung lên, khoái cảm xuyên qua sống lưng khiến Yi Hyun phải dùng mu bàn tay che mặt, che miệng.

“Ah… haa… ha…”

Seung Hyuk vừa thúc hông vừa nắm lấy bàn tay đang che mặt Yi Hyun. Những ngón tay trắng bệch vì nãy giờ siết lấy ga giường, giờ bị hắn đan tay vào rồi ấn xuống nệm. Khi hông hắn thúc mạnh lên từ dưới, cơ thể Yi Hyun cong lên theo phản xạ.

“Aaaa… haaaaaa…!”

Đôi mắt đỏ hoe của Yi Hyun khẽ run khi cậu ngửa đầu ra sau. Ánh nhìn đã nửa lạc đi, cứ hướng lên khoảng không, khiến Seung Hyuk khó chịu. Hắn luồn tay vào khoảng trống giữa hai cơ thể, kéo nửa thân trên của Yi Hyun dậy, rồi liếm nhẹ vào yết hầu cậu.

Cặc hắn, đang cương cứng đến mức đáng sợ, liên tục thúc sâu vào bên trong, rồi lại rút ra cọ xát thành bên trong, lặp đi lặp lại. Mỗi lần xương mu Seung Hyuk va vào mông Yi Hyun lại phát ra tiếng ‘bạch bạch’ nặng nề.

Trong đầu hắn không còn chỗ cho bất kỳ suy nghĩ nào khác. Thứ duy nhất còn lại chỉ là khao khát muốn nuốt chửng Yi Hyun đang bị đè dưới thân mình.

“Ha… ha… ha… Seung Hyuk…”

Tên mình bật ra từ miệng Yi Hyun khiến Seung Hyuk càng thúc mạnh hơn. Cảm giác sung sướng như từng tế bào trong người đều đang bốc cháy. Tiếng rên khàn khàn bật ra qua kẽ răng hắn.

Seung Hyuk giữ chặt tay Yi Hyun, thúc vào cậu một cách thô bạo, rồi bất chợt khựng lại, ngửa cổ ra sau.

“Haa… chết tiệt…”

“Ah… hức… ư… ưmm…”

Gần như cùng lúc Seung Hyuk bắn, từ đầu khấc Yi Hyun cũng bắt đầu rỉ ra những giọt chất lỏng đỏ nhạt, lẫn với tinh dịch trong suốt, chảy dọc theo phần thân hồng hào. Cảnh tượng đó không hề ghê tởm như hắn từng nghĩ.

Seung Hyuk chậm rãi rút hông ra, tận hưởng cảm giác bên trong co thắt, bám lấy cặc hắn một cách kích thích. Một nụ cười lạnh thoáng qua môi hắn khi nghĩ về bản thân mình, chỉ vì một lần làm tình mà lại có những suy nghĩ rằng mình là người đồng tính.

Khi cây láp dày rút ra khỏi lỗ, phần dịch trắng đặc bắt đầu rỉ ra, chảy thành dòng từ lỗ đang co giật của Yi Hyun. Hình ảnh cậu để tinh dịch của người khác chảy ngược ra phía sau trông lại càng khiêu khích hơn.

Seung Hyuk lau qua cặc mình bằng ga giường đang lấm bẩn bởi gel và dịch, rồi chỉnh lại quần áo.

“Tae Sik, để xe đợi sẵn ở cửa sau.”

Seung Hyuk, thở ra một hơi nóng hổi, nhặt lại chiếc cà vạt đã vứt xuống sàn rồi gọi cho Tae Sik, giọng thông báo ngắn gọn. Với khoảng thời gian này, chắc việc kiểm tra kho cũng đã xong, hắn không còn lý do gì để ở lại chỗ này nữa.

Hơn hết, hắn cũng không thể để Kwon Yi Hyun trong tình trạng như thế này rồi bỏ đi được. Seung Hyuk gọi tên cậu.

“Kwon Yi Hyun.”

Nhưng đáp lại hắn chỉ là sự im lặng. Ngay cả tiếng thở gấp gáp khi nãy cũng biến mất, khiến Seung Hyuk nhíu mày, quay đầu lại nhìn.

Yi Hyun đang nằm xõa ra trên giường, bất động.

Seung Hyuk, lúc này đã chỉnh trang lại y như trước khi bước vào phòng, bước đến gần cậu, cúi xuống nhìn.

Khoảnh khắc nhìn thấy cậu nhắm mắt lại trông chẳng khác nào một cái xác, Seung Hyuk vô thức cau mày. Nhưng khi nhận ra lồng ngực mỏng manh của cậu vẫn đang phập phồng khẽ, hắn mới đưa tay ra, đặt lên vai cậu, nhẹ nhàng lay.

Cơ thể bầm dập, tơi tả của Yi Hyun khẽ lay động, Seung Hyuk mở miệng.

“Này.”

Yi Hyun vẫn không mở mắt.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo