"Chết tiệt, Ryu Jae Min..."
Nhưng cậu đã bỏ qua một điều.
Mỗi người tiếp nhận kích thích bên ngoài khác nhau, và không phải ai cũng phản ứng giống nhau với khoái cảm tình dục.
Vì cậu vẫn còn ít kinh nghiệm, cậu tự nhiên dự đoán phản ứng của cậu ta dựa trên bản thân mình. Nhưng cậu ta không hề trở nên hỗn loạn như cậu. Ngược lại, cậu ta còn trừng mắt hơn, nghiến răng và thậm chí còn đe dọa.
"Cậu mà, thắng, được..."
"..."
"Cậu chết chắc, thật đấy..."
Cậu ta thở hổn hển và lẩm bẩm như một kẻ ấm ức. Thật điên rồ. Cậu không hiểu tại sao cậu ta lại nói những lời đáng sợ như vậy chỉ vì cậu đang 'thủ dâm' cho cậu ta.
"Giết tôi thử xem, làm gì được nào."
Cậu đáp trả một cách mạnh mẽ trước lời đe dọa vô cớ, và giơ tay cao hơn nữa.
"Hức, bỏ..."
Để gạt tay cậu ta đang sờ soạng lưng cậu ra, cậu vặn vẹo cơ thể. Cậu ta nhìn cậu và phàn nàn.
"Tại sao. Không có, hức, quy tắc nào cấm, sờ mà."
"Đương nhiên là không được rồi. Đừng có, làm tôi mất tập trung..."
Chỉ còn lại 2 phút. Vì sốt ruột, cậu đột ngột cúi người xuống. Cậu khuỵu gối ngồi trước cậu ta, đưa mắt ngang tầm với 'của' cậu ta.
Cậu thay đổi góc độ và 'vuốt' 'của' cậu ta lên để tiếng nước kêu nhanh hơn. Cơ bụng của cậu ta trở nên nổi rõ. Cậu ta cất tiếng hét như thể đang gào thét.
"Á, chết tiệt! Á!"
Khi cậu ta dồn sức vào cơ thể, 'của' cậu ta trong tay cậu cũng giật mạnh. Có vẻ như chỉ cần xoa thêm một chút nữa thôi là cậu ta sẽ 'ra'.
Khi lòng nóng như lửa đốt, cậu vô thức đưa mặt đến gần. Khi cậu điều hành tài khoản, thỉnh thoảng có những thằng đăng ảnh 'của' chúng lên và bảo cậu 'mút', liệu 'mút' có khiến chúng 'ra' nhanh hơn không? Cậu giật mình khi vô thức nghĩ đến điều đó và vội vàng rời khỏi cậu ta.
"Còn 5 giây."
Không biết từ lúc nào Seungpyo đã cầm điện thoại trên tay. Jaemin cau mày và tập trung hơn vào việc mình đang làm….
“Hết giờ!”
Seungpyo hét lớn và đặt chiếc điện thoại đang đổ chuông báo thức xuống. Thật là thất bại thảm hại.
Jaemin còn chưa kịp phàn nàn về kết quả cuộc cá cược chẳng đi đến đâu thì Seungpyo đã thở dốc và cuối cùng cũng giải phóng thứ đang kìm nén bấy lâu nay. Cây thịt run rẩy lung lay theo ý nó và bắn ra chất lỏng đục ngầu.
“Hà, a, hộc.”
Chất lỏng trắng đục văng tung tóe lên mặt Jaemin, vì cậu còn chưa kịp đứng dậy.
Seungpyo điều chỉnh lại hơi thở và nhìn xuống khuôn mặt Jaemin dính đầy tinh dịch đặc quánh. Jaemin không phản ứng gì, chỉ đưa tay lau mặt, nhìn chất lỏng dính trên lòng bàn tay và cau mày từ từ. Âm trầm đầy giận dữ phát ra từ đôi môi mím chặt.
“Cái thằng biến thái chó má này….”
“Giờ dùng điều ước đây. Tôi thắng rồi nên đừng nói gì.”
Seungpyo ngắt lời và dựng Jaemin dậy. Lần này đến lượt Seungpyo đẩy Jaemin vào tường, giống như Jaemin đã đẩy Seungpyo lúc nãy.
“Ư ức.”
Ngay khi lưng chạm vào tường, môi đã gấp gáp chồng lên nhau. Nước từ vòi sen vẫn xối xả, làm ướt cả người và bắn lên cả mặt cả hai.
Một nụ hôn ngấu nghiến như bị ma đói nhập, cậu ta hung hăng đẩy lưỡi vào sâu bên trong và đảo lộn mọi thứ. Bị tấn công bất ngờ, cậu cảm thấy khó thở. Hức, ức. Jaemin thở dốc và đành phó mặc khuôn mặt cho Seungpyo.
Không còn cách nào khác. Jaemin đã thua, và Seungpyo đang thực hiện quyền lợi của mình.
"Cậu cũng cương rồi kìa. Ơ?"
Seungpyo thô bạo nắm lấy thứ của Jaemin và lắc mạnh.
"Hức hức. Cậu cũng, chết tiệt…."
Jaemin cũng thở dốc và chửi lại. Vừa mới xuất tinh xong, mà thứ của Seungpyo đã như không có chuyện gì xảy ra, phớt lờ mọi thứ và cương cứng lại như ban đầu.
“Đi ra.”
Seungpyo tắt vòi sen và kéo tay Jaemin. Cậu ta còn chưa kịp lau người, chưa kịp mặc quần áo đã định mở cửa phòng tắm, Jaemin vội kéo cậu ta lại.
"Này, quần áo!"
"Ngoài này có ai đâu mà quan trọng. Mặc sau."
Jaemin chưa bao giờ bước ra phòng khách với cơ thể trần truồng. Kể cả khi ở nhà một mình cũng vậy. Vừa ậm ừ thì Seungpyo đã mở toang cửa và lôi Jaemin ra ngoài. Nước còn chưa kịp khô nên mỗi bước đi đều để lại dấu chân ướt nhẹp.
Vừa ra khỏi phòng tắm, Seungpyo đã đẩy Jaemin xuống giường. Rồi leo lên người cậu và mút lấy đầu ngực.
“A, a, a ư ư.”
Dù người còn ướt và chưa mặc quần áo, nhưng cậu chưa bao giờ cảm thấy nóng và bừng bừng như thế này. Jaemin run rẩy và nghiêng đầu sang một bên.
Cuối cùng thì cũng đến nước này… Thật là nhục nhã. Cậu không đủ tự tin để nhìn thẳng vào mặt Seungpyo.
"Ryu Jaemin, há miệng ra."
Nhưng Seungpyo, người không có chút tinh tế nào, giữ chặt mặt Jaemin và nuốt trọn đôi môi. Đồng thời, cậu ta áp thứ đang nóng hổi và cứng rắn của mình vào thứ của Jaemin, và lắc hông lên xuống. Hai thứ cương cứng ma sát vào nhau cùng một lúc.
"Ưm, hừ, ư!"
"Hà, a, a!"
Tiếng rên rỉ bật ra không kịp kiềm chế. Seungpyo dồn thêm trọng lượng lên cơ thể đang nằm sấp. Cả hai đều muốn chà xát mạnh hơn, nhưng hai cây thịt lung lay không khớp vào nhau như ý muốn. Cuối cùng, Seungpyo dùng một tay giữ chúng lại và bảo Jaemin làm theo.
"Cậu cũng giữ vào đi."
Jaemin làm theo lời cậu ta. Tại sao mình lại phải làm thế này, câu hỏi đó giờ cũng không còn hiện lên trong đầu nữa. Jaemin vội vàng đỡ cả của Seungpyo lẫn của mình bằng tay, Seungpyo lại bắt đầu lắc hông mạnh mẽ và cọ xát hai thứ đỏ ửng vào nhau.
Hơi thở cả hai đều trở nên gấp gáp. Tiếng thở dốc hỗn loạn. Nếu ai nghe thấy thì có lẽ sẽ nghĩ là hai con thú đang gầm gừ.
Seungpyo đang nằm sấp trên người cậu, lắc hông với cơ thể trần truồng. Jaemin, với khuôn mặt đỏ bừng, không thể hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra, và mở miệng:
"Này, hức, cái này, hộc, cái này, hà, chỉ là, tình dục thôi mà."
"Chưa cho vào mà, hức. Sao lại là tình dục."
"Mẹ kiếp, a ực, không cho vào thì đã sao…."
Jaemin, người chưa từng được giáo dục giới tính đàng hoàng, cũng biết lý lẽ đó thật kỳ lạ. Tình hình đang trở nên tồi tệ, nhưng cả hai đều không dừng lại.
"A, a… a hừ, ư…!"
"Hà, a, a!"
Cuối cùng, cả hai cùng xuất tinh lần thứ hai, như những vận động viên đã kiệt sức sau cuộc chạy đua.
Nhờ hơi nóng tỏa ra từ cơ thể, cơ thể ướt đẫm cũng đã khô đi phần nào, nhưng tinh dịch vừa bắn ra vẫn còn dính chặt vào đùi và bụng cả hai. Jaemin thở dài và cảnh cáo.
"Đừng có làm bẩn chăn…."
"Đằng nào chẳng phải giặt à?"
"Giờ giặt sao được."
Thật là hỗn loạn. Ngay từ lúc cùng nhau về nhà, tôi đã lờ mờ đoán được rằng cả hai sẽ vượt quá giới hạn nào đó, nhưng mọi chuyện còn hỗn loạn hơn cả tưởng tượng.
Bẩn thỉu, hèn hạ và vụng về. Trong hoàn cảnh đó, khoái cảm nóng ran ở bụng dưới vẫn không biết điều mà sôi sục, như thể thúc giục cậu muốn làm nhiều hơn nữa.
Cả hai nằm thẫn thờ trên giường và dần cảm thấy bất an. Hai cái đầu đặt cạnh nhau cùng chung một câu hỏi.
Chẳng lẽ chúng ta là gay thật sao?
Cả hai chỉ cảm thấy thích thú khi làm chuyện khiêu dâm với nhau, chứ không có nghĩa là thích nhau , nên chắc không phải vậy đâu nhỉ?
Thỉnh thoảng cậu ta cũng trông dễ thương, nhưng thỉnh thoảng cậu cũng nghĩ về cậu ta khi không có cậu ta ở trước mặt, và cậu cũng muốn nhìn thấy nhiều hơn những khía cạnh mà cậu chưa từng thấy, nhưng bạn bè cũng có thể như vậy mà. Điều đó không có nghĩa là cậu thích cậu ta đâu nhỉ?
"Phải tắm lại thôi."
Seungpyo như muốn xua tan nỗi bất an và bật dậy trước, nhìn lại Jaemin.
"Phiền phức…"
Jaemin cũng lờ đờ ngồi dậy và định đi theo Seungpyo, nhưng chợt nghĩ ra điều gì đó và xua tay.
"Cậu tắm trước đi. Giờ tôi không tắm chung với cậu nữa."
Seungpyo bĩu môi không hài lòng, nhưng cũng không nói thêm gì và quay lưng đi. Sau khi cùng nhau tắm thì mới thành ra thế này, chắc cậu ta cũng cảm nhận được điều gì đó.
Jaemin ở lại một mình và ngã vật xuống giường. Cơ thể không chịu hạ nhiệt. Thình thịch thình thịch, những rung động bị bỏ lại phía sau bởi hơi thở hỗn loạn giờ mới trỗi dậy trên ngực.
Cậu càng bất an, cậu càng cảm thấy kích thích, và cậu càng cảm thấy kích thích, cậu càng bất an hơn. Đến đâu thì mới được gọi là gay và đến đâu thì không, đâu là tình dục và đâu thì không phải. Tất cả những ranh giới của những điều cậu chưa từng được học trong đời đều trở nên mơ hồ.
Những bài học ở trường dù có khó khăn đến đâu thì cuối cùng cũng tìm ra đáp án, nhưng những vấn đề này thì cậu không biết phải hỏi ai để giải quyết. Trong khi cậu đang nằm thẫn thờ thì Seungpyo đã quay trở lại phòng.
Cậu ta đã tắm rửa sạch sẽ và mặc quần áo chỉnh tề. Thật là nực cười khi cậu lại trở thành kẻ trần truồng nằm thở hổn hển một mình. Seungpyo định bước ra khỏi phòng thì Jaemin gọi lại.
"Tôi phải ngủ ở đâu?"
"Phòng khách cũng được…."
"Khách sáo thế làm gì. Phòng rộng thế này thì trải chăn ra ngủ ở đây có được không?"
"Tùy cậu. Đằng nào dì cũng mang chăn đến rồi."
Seungpyo đang bận rộn trải chăn, còn Jaemin thì tắm một mình trong phòng tắm, cố gắng bình tĩnh lại.
Vốn dĩ, việc tắm rửa là một hành động thanh bình để gột rửa những bụi bẩn và căng thẳng tích tụ trong ngày, nhưng buổi tối hôm nay, thời gian tắm rửa lại căng thẳng vô cùng. Cậu không biết liệu những dòng nước từ trên trần nhà có thực sự rơi xuống người cậu hay không, liệu cậu có thực sự tắm rửa hay không, dù chỉ là ký ức cách đây vài phút, nhưng ký ức đó cũng đã trở nên lẫn lộn.
Giống như lời Oh Seungpyo đã nói, rằng cậu ta không chỉ đến nhà cậu để hôn, Jaemin cũng không đưa Oh Seungpyo về nhà chỉ để hôn. Cậu cũng tò mò về giai đoạn tiếp theo sau nụ hôn mà cả hai đã dang dở trên vòng đu quay.
'Dù vậy thì mọi chuyện vẫn đi quá xa so với mình nghĩ rồi.'
Khi nhớ lại khoảnh khắc cậu và Oh Seungpyo cởi hết quần áo và thở dốc trên giường, nhiệt độ trên khuôn mặt vừa hạ lại bắt đầu nóng ran trở lại.
Cậu chỉ nghĩ đến việc cả hai sẽ chạm vào nhau bằng tay theo cách mà Oh Seungpyo mong muốn từ đầu. Chỉ đến mức đó thôi…. Dù những gì cả hai đã làm trên giường về mặt nghiêm túc mà nói thì vẫn chưa vượt quá phạm vi của việc 'chạm tay', nhưng dù sao thì nó cũng mang lại một cảm giác hoàn toàn khác so với việc chỉ ngồi yên và bị giữ 'của quý'.
Giống như nước đã đổ thì không thể lấy lại, những việc đã xảy ra cũng không thể xóa bỏ. Sau khi tắm xong, Jaemin không thể xua tan đi sự ngượng ngùng và bước vào phòng mình.
Không gian duy nhất để cậu có thể thở phào trong căn nhà ngột ngạt này đã bị chiếm đóng bởi một người bạn cùng lớp cao gần 1m90. Seungpyo vừa nằm ườn trên sàn vừa nghịch điện thoại, cậu ta ngước lên nhìn Jaemin.
"Tắm xong rồi à?"
"Ừ."
"Nhà cậu dùng chăn mềm thật đấy. Tôi chưa bao giờ đắp cái chăn nào như này."
"Tại cả bố mẹ tôi đều nhạy cảm. Quần áo mà hơi thô ráp một chút là không mặc đâu."
"Vậy à? Vậy nên…."
Seungpyo định nói gì đó thì lại im bặt. Jaemin ngồi xuống giường và hỏi.
"Sao lại thôi?"
"Không có gì."
"Này, gì cơ?"
"Không, nên tôi nghĩ da cậu cũng đẹp. Tôi định nói thế, nhưng tự nhiên lại thấy không hợp với chủ đề bố mẹ nên thôi, mà tại cậu cứ bắt tôi nói."
Jaemin cạn lời. Chắc chắn Seungpyo không chỉ nhìn mặt cậu mà khen da cậu đẹp đâu.
Đúng như cậu ta nói, cậu ta đã liên tưởng và nghĩ ra những cảm xúc trong một tình huống hoàn toàn khác khi đang nói chuyện về bố mẹ cậu. Điều duy nhất cậu có thể đáp lại chỉ là lời chỉ trích.
"Trong đầu cậu chỉ có mấy cái suy nghĩ đó thôi à?"
"Tôi đã bảo là tôi không định nói mà."
Seungpyo lẩm bẩm, đặt điện thoại xuống và nằm thẳng cẳng. Jaemin kéo chăn lên tận đầu rồi cảnh cáo.
"Tôi không biết có nên ngủ cùng phòng với một thằng trong đầu chỉ toàn những suy nghĩ đó không nữa."
"Này, cái thằng biến thái gốc kia. Cậu bảo tôi đến nhà cậu thì chắc trong đầu cậu có suy nghĩ gì khác à?"
"Im đi và ngủ đi. Tắt đèn đây."