Gửi Đến Tôi, Người Không Yêu Em - Chương 149

Lịch ra: T5 và CN hàng tuần

"Khoan đã, cái này..."

Chưa kịp nói hết câu ‘cảm giác lạ quá’, anh đã bị cuốn vào một luồng khoái lạc bất ngờ. Đôi tay của Yeonseo nhẹ nhàng vuốt ve bên trong anh, cẩn thận tìm kiếm cho đến khi chạm đến một điểm nhô ra, hơi cứng, rồi ấn vào đó.

"A...!"

Một cảm giác xa lạ mà mãnh liệt trào dâng, khiến Suhan vô thức vòng tay qua gáy Yeonseo, kéo cậu lại gần. Ngay lập tức, bàn tay cậu trở nên tự tin hơn, thêm ngón tay và nhấn mạnh vào cùng một điểm nhạy cảm ấy.

"Ổn không? Cảm thấy, thích không?"

Đầu óc Suhan quay cuồng, tầm nhìn mờ đi trong cơn sóng cảm xúc. Một làn khoái cảm nhẹ nhàng như trỗi dậy từ sâu bên dưới thắt lưng, mỗi lúc một dữ dội hơn khi Yeonseo rút ngón tay ra rồi lại mở rộng anh. Đó là một áp lực hoàn toàn khác, không giống như khi anh tự cầm nắm hay vuốt ve chính mình.

"A... ưm..."

Không còn lời nào thốt ra được, Suhan tựa hẳn trọng lượng cơ thể lên người Yeonseo, hoàn toàn buông thả. Yeonseo thở ra một hơi dài, ôm chặt anh vào lòng. Nhiệt độ cơ thể họ hòa quyện, nóng bỏng như ngọn lửa bùng cháy. Cậu khao khát được tiến sâu vào bên trong anh, nhưng nỗi lo làm anh đau khiến cậu kìm lại. Cắn nhẹ môi, Yeonseo từ tốn mở rộng anh hơn, động tác chậm rãi như một nhịp cắt kéo đầy ý tứ.

"Ưm..."

Suhan cảm thấy cơ thể mình nóng ran, lạc trong cảm giác vừa sung sướng tột độ vừa ngắt quãng đầy thèm khát. Nhưng nơi đó vẫn chật hẹp, chỉ mới chứa được ba ngón tay đã thấy khó khăn và căng tức, vậy làm sao có thể đón nhận thứ lớn hơn kia? Cơ thể anh bất giác lắc hông theo bản năng, sự thèm khát trỗi dậy. Dù chưa được lấp đầy, dương vật của anh đã nhấp nhô, cọ xát vào bụng dưới săn chắc của Yeonseo.

"Ưm..."

Khi sự cương cứng của họ cọ xát vào nhau, Yeonseo không còn giữ được bình tĩnh. Động tác tay cậu trở nên mạnh mẽ hơn, dù vẫn cố gắng không làm anh tổn thương. Suhan lại thấy thích thú, cơ thể anh đã sẵn sàng đón nhận bất cứ điều gì cậu mang đến như một làn sóng khoái lạc.

"Hừ, chỗ đó, mạnh hơn nữa, cũng được..."

Lời nói táo bạo bật ra từ miệng Suhan, khiến hai má Yeonseo đỏ bừng. Chết tiệt, Suhan thầm nghĩ, từ nãy đến giờ cậu ấy thoải mái chạm vào mình, vậy mà giờ lại ngại? Anh hít sâu, cắn môi để kìm nén nụ cười. Thấy vậy, Yeonseo nhẹ nhàng đẩy ngón tay vào giữa đôi môi anh, như muốn bảo anh đừng tự làm đau mình. Suhan khẽ khịt mũi, rồi tinh nghịch liếm và mút lấy ngón tay ấy.

Đúng lúc đó, ‘ọc’, một lượng lớn chất nhờn trong suốt trào ra, chảy dọc theo tay Yeonseo.

"Nhanh, ưm... nhanh lên, đút vào đi."

Suhan cầu xin, giọng anh lạc đi vì ham muốn. Nơi ấy chẳng phải không thể co giãn, đã ‘nhóp nhép’ đến mức này thì chẳng phải đủ để đón nhận cậu rồi sao? Sự đòi hỏi mãnh liệt khiến cơ thể anh co giật, và anh không thể kìm nén những lời thì thầm đầy khát khao. Yeonseo đỏ mặt nhưng gật đầu, mái tóc nâu nhạt ướt đẫm mồ hôi rối bời. Suhan vô thức đưa tay vuốt gọn phần tóc mái của cậu.

"......"

Khi ánh mắt họ chạm nhau không còn cản trở, Suhan mới thực sự nhìn rõ khuôn mặt Yeonseo. Trong hoàn cảnh này, vẻ đẹp ấy vẫn sắc nét đến kỳ lạ, thật buồn cười. Sống mũi thẳng tắp, đôi mắt to như hươu ngập tràn dục vọng hướng về anh. 

Đúng là đẹp một cách kinh khủng, Suhan nghĩ thầm, chẳng trách cậu ấy là con nhà giàu. Anh tự thấy mình cũng không tệ, nhưng tính cách ngoan cố luôn hiện rõ trên nét mặt. Dù thường nở nụ cười tươi để trêu chọc người khác, anh vẫn bị cho là có tính xấu. Với công việc của mình, làm sao trông hiền lành được chứ? Nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của một người thuộc tầng lớp khác biệt từ khi sinh ra, Suhan cảm thấy thật kỳ lạ.

"......?"

Có lẽ nhận ra ánh mắt đánh giá của anh, Yeonseo lộ vẻ khó hiểu, chớp mắt liên tục rồi khẽ rụt lại, để dương vật cậu cọ vào anh khi nói.

“…Em là Jo Yeonseo, tên của em.”

"......?"

Suhan ngạc nhiên, đứng yên nhìn cậu. Giữa lúc này mà giới thiệu tên sao? Nhưng ngay lập tức, Yeonseo đỏ mặt, vượt qua ngượng ngùng để nói thêm.

“Nếu… nếu đau, hãy gọi tên Yeonseo, và bảo em dừng lại nhé.”

À, thì ra cậu ấy thích vậy, Suhan thầm nghĩ, suýt bật cười. Gọi tên thì có gì khó đâu. Anh gật đầu như đã hiểu. Yeonseo, Jo Yeonseo. Không biết sao, dù chẳng liên quan, cái tên ấy lại gợi lên hình ảnh một bờ biển với sóng lăn tăn, quen thuộc đến lạ trên đầu lưỡi anh. Nhưng ý nghĩ ấy nhanh chóng tan biến khi Yeonseo mạnh mẽ tiến vào anh lần nữa.

Một khối lượng khổng lồ lại đẩy lùi những nếp gấp bên trong anh. Nhờ đã được chuẩn bị kỹ, việc này dễ hơn trước, nhưng chỉ mới phần đầu thôi đã khiến anh cảm thấy chật chội và khó khăn. Chất nhờn chảy ra nhiều đến mức anh hơi xấu hổ, nhưng vấn đề chính là kích thước quá lớn của cậu.

"A...!"

Suhan rên rỉ, khiến Yeonseo giật mình. Lo cậu sẽ dừng lại vì nghĩ anh đau, Suhan vội trấn an.

“Không sao đâu, cứ tiếp tục. Nếu không chịu nổi, tôi sẽ đạp cậu ra.”

Nghe vậy, Yeonseo yên tâm hơn, gật đầu chậm rãi. Thật buồn cười khi cậu ấy lại thấy an lòng vì câu ‘đạp ra’. Dù Suhan nghĩ gì, Yeonseo vẫn ôm chặt anh, cảm nhận hơi ấm và từ từ tiến sâu hơn.

Sự chật hẹp khiến mỗi khoảnh khắc như muốn siết chặt cậu. Ham muốn mãnh liệt trỗi dậy, nhưng Yeonseo biết mình không thể vội vàng. Để anh hoàn toàn chấp nhận, để cậu có thể trút hết vào anh, cậu phải kiên nhẫn đi sâu hơn nữa. Yeonseo hít một hơi, và Suhan nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cậu, như khen ngợi. Nơi ấy nóng ran như bị bỏng.

"Ưm..."

Lấy thêm can đảm, Yeonseo khẽ ấn anh ngồi xuống, lông mày anh nhíu lại kỳ lạ. Dù còn khó khăn, nhưng không đến mức không chịu nổi. Chỉ một chút nữa thôi. Cuối cùng, Yeonseo tham lam hơn, kéo anh sát lại và ấn anh ngồi hẳn lên đùi mình.

"Ư, ha... hức..."

Đầu Suhan ngửa ra sau, lông mày nhíu chặt. Khi anh mút lấy chính mình, Yeonseo suýt không kìm được bắn ra, nhưng cậu cố gắng chịu đựng. Nhìn vầng trán căng thẳng của anh, cậu lo lắng hỏi.

"Đau nhiều không?"

Suhan lắc đầu khó nhọc, nắm lấy cổ tay Yeonseo.

“Không… không đến mức đó. Bây giờ đỡ hơn rồi, thử động đi.”"

Yeonseo vội gật đầu, cẩn thận lùi hông lại. Sự siết chặt khiến cậu cảm giác như bị kéo theo, căng thẳng và cứng rắn. Cậu rút ra một chút rồi lại áp sát, một tiếng rên yếu ớt thoát ra từ môi Suhan.

"Ha... hừ, ưm..."

Hơi thở Suhan dồn dập hơn. Yeonseo mạnh dạn rút ra xa hơn, rồi chậm rãi tiến vào. ‘Nhóp nhép’, âm thanh gợi cảm vang lên mỗi khi cơ thể họ chuyển động. Khoái cảm lạ lẫm dâng trào, Suhan vô thức nắm lấy mình, tuốt nhanh.

"A... ưm..."

Ánh mắt Yeonseo như thiêu đốt, nhìn anh tự thỏa mãn. Suhan thả lỏng hơn, nhìn cậu và cười gượng.

“Cậu có thể chạm vào tôi không? Tôi muốn bắn vào tay cậu, à không Yeonseo.”

Yeonseo giật mình trước lời nói thẳng thừng, nhưng không khó chịu. Dù cách gọi chẳng ngọt ngào, cậu vẫn thích việc anh yêu cầu mình như vậy.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo