Guide Cấp S Phết Mật Ong - Chương 209

NT7

Cậu hi vọng, qua đêm này, Lúc tỉnh dậy, mọi thứ đã trở lại như cũ. Guild Leom tồi tàn quay lại thành guild Onaip ấm cúng. Andante bé nhỏ đã trở lại thành Andante trưởng thành mà cậu đã quen thuộc.

Jin Hyoseop thở phào nhẹ nhõm, nhớ lại giấc mơ chân thực như hiện thực. Cậu muốn kể lại câu chuyện về giấc mơ trong vòng tay người yêu dịu dàng và điều này sẽ giúp cậu cảm thấy an tâm. Nếu mọi chuyện kết thúc như thế thì tốt biết bao. Đáng tiếc là chuyện đó đã không xảy ra.

Jin Hyoseop nuốt một tiếng thở dài khi tình hình vẫn không thay đổi ngay cả vào ngày hôm sau sau khi cậu tỉnh dậy. Trong lòng thầm mong đây chỉ là ảo giác hoặc một giấc mơ. Nhưng càng trôi qua, cậu càng chắc chắn rằng đây là hiện thực.

‘Xem ra mình thực sự đã quay về quá khứ rồi.’

Jin Hyoseop kiểm tra tin tức để xác nhận thế giới sau khi cậu bị bắt giữ làm Guide tạm thời cho LEOM. Những tin tức lớn mà cậu từng thấy lướt qua trước đây hoàn toàn giống với quá khứ cậu đã từng xem. Nghĩ rằng không thể có ảo giác nào được dựng lên một cách hoàn hảo như vậy, cậu thở dài sâu hơn.

Theo nhiều thông tin khác nhau, hiện tại là khoảng 12 năm trước. Là quá khứ trước khi Hầm ngục cấp SS lộ diện. Ngay cả trước khi Andante phát triển chưa được bao lâu và đạt đến cấp SS.

“Có lẽ nào bông hoa đó đã khiến mình quay về quá khứ…?”

Jin Hyoseop nhìn chiếc vòng tay bạc quấn quanh cổ tay mình với vẻ mặt hơi u sầu. Cậu chỉ cảm thấy sự lạnh lẽo đặc trưng của kim loại, không gây cảm giác khó chịu và thoải mái, nhưng vẫn chướng mắt. Lý do có lẽ là vì mục đích của nó.

“Cái đó là thiết bị theo dõi vị trí, đừng hòng trốn thoát.”

Đó là một câu nói khiến tâm trạng cậu trở nên phức tạp. Tất nhiên, ngay cả khi được cho phép đi, cậu cũng không có nơi nào để đi.

“Mình có thể quay trở lại được không?”

Trong lòng cậu muốn quay trở lại thời gian ban đầu ngay lập tức. Nhưng vì cậu hoàn toàn không biết cách nào, Jin Hyoseop chìm đắm trong suy nghĩ để tìm kiếm dù chỉ là một khả năng nhỏ nhoi. Đúng lúc đó, Czerny tiến đến bên cạnh và đôi mắt cậu ấy lấp lánh. Đó là biểu cảm giống hệt như khi họ chào nhau lần đầu ở Onaip .

“À này, anh. Có phải anh là người Hàn Quốc không? Lúc đầu em thấy anh lẩm bẩm tiếng Hàn.”

Jin Hyoseop nhớ lại việc mình lẩm bẩm tiếng Hàn khi cầm sách. Quả nhiên là Esper cấp S, tai thính thật.

“Vâng. Đúng vậy.”

“Wow, quả nhiên. Em biết ngay mà.”

Czerny vỗ tay và cười rạng rỡ. Thật khó tin là có người  đang nhìn một Guide đáng ngờ lại có ánh mắt thiện cảm đến vậy.

“Thật ra bố mẹ em cũng là người Hàn Quốc. Em chưa từng đến Hàn Quốc, nhưng em nói tiếng Hàn rất giỏi. Lúc anh nói tiếng Anh, em thấy anh không giống người Hàn Quốc lắm… Anh là người Mỹ gốc Hàn à?”

“Vâng. Đúng vậy.”

“Tuyệt vời thật đấy. Cùng là người Mỹ gốc Hàn, cùng là người có dị năng. Tuổi tác cũng không chênh lệch nhiều, lại còn hợp nhau về Guiding nữa, em thấy rất đồng cảm đó.”

“Vậy á…?”

Cậu áy náy trong lòng khi cậu ta nói tuổi tác không chênh lệch nhiều. Jin Hyoseop ngơ ngác và vô thức nâng cao giọng ở cuối câu như một câu hỏi. Mặc dù nhận thấy vẻ bối rối đó, Czerny vẫn cứ trơ trẽn.

“Vâng vâng. Thật sự rất kỳ diệu. Không biết có bao nhiêu sự trùng hợp như thế này nữa…”

Czerny vẫn luôn líu lo không ngớt, bỗng hạ giọng xuống một cách kín đáo.

“Chúng ta có vẻ không phải là mối duyên bình thường nhỉ? Nếu anh tình cờ mở mắt ở đây như anh nói thì có lẽ đây là định mệnh chăng. Những người có nhiều điểm chung bị thu hút lẫn nhau như nam châm vậy. Liệu có mối nhân duyên nào mà trùng hợp đến thế nữa không? Anh thấy đúng không?”

Sau đó, cậu ấy có vẻ hơi phấn khích và nhẹ nhàng áp sát người vào Jin Hyoseop. Đôi mắt cậu ấy nheo lại hẹp như mắt thú.

“Vậy nên… Anh có muốn trở thành Partner của em không?”

Trước lời đề nghị bất ngờ, Jin Hyoseop tròn mắt ngạc nhiên.

“Hả? Partner sao?”

“Cùng là người Mỹ gốc Hàn, anh cũng là cấp S, em cũng là cấp S. Guild của chúng ta đang trên đà thắng lợi, lại còn gặp nhau như định mệnh, mức độ tương hợp Guiding cũng rất cao. Mọi thứ đều hoàn hảo mà.”

Tương hợp Guiding ư? Mới chỉ nắm tay nhau thôi mà làm sao cậu ấy biết được. Nhưng Czerny không cho Jin Hyoseop cơ hội trả lời và tiếp tục thao thao bất tuyệt.

“Hơn nữa em rất mạnh nên anh không cần phải lo lắng gì cả. Kẻ đứng sau thao túng đưa anh đến đây em sẽ tự mình giải quyết. Em sẽ không để anh phải lo lắng dù chỉ một chút.”

“Kẻ thao túng á?”

Như thể Czerny chắc chắn rằng có ai đó đứng sau Jin Hyoseop, cậu ấy gật đầu mạnh mẽ.

“Vâng. Việc kẻ thao túng đó và anh biết tên của đội trưởng hơi đáng lo ngại… Nhưng đó không phải là lỗi của Guide mà.”

“Anh cứ im lặng như bây giờ là được. Mọi việc em sẽ giải quyết hết. Việc tìm ra và tiêu diệt kẻ thao túng, cũng như tìm hiểu lý do anh biết tên đọi trưởng để giải tỏa sự nghi ngờ của đội trưởng.”

Czerny chớp mắt và nắm chặt tay Jin Hyoseop.

“Đây là một lời đề nghị tốt đúng không? Thay vì phải đối mặt với nguy cơ chết chóc và bị ném đến nơi này, thì làm Partner của một Esper cấp S có năng lực tốt hơn nhiều mà.”

Đó là Một lời đề nghị tốt. Cậu ấy có thể nghĩ như vậy, nhưng Jin Hyoseop không thể gật đầu. Dù có điều tra kỹ thế nào thì cũng sẽ không có ai đứng sau cậu cả. Cuối cùng, Czerny sẽ không thể giúp được gì và chỉ càng thêm nghi ngờ mà thôi. Tất nhiên, còn có một lý do lớn hơn thế nữa, nên Jin Hyoseop kiên quyết lắc đầu.

“Không. Không cần cậu giải quyết gì cả. Không có kẻ thao túng nào cả.”

“Vậy em sẽ giải quyết những việc khác. Ví dụ như chứng minh rằng anh đến đây không phải do kẻ thao túng nào đó, hoặc giúp anh chứng minh sự vô tội.”

“Cảm ơn, nhưng… Dù vậy tôi vẫn không thể chấp nhận lời đề nghị của cậu được .”

“Tại sao?”

“Vì tôi không có ý định trở thành Partner.”

“Ồ, em không ngờ anh lại từ chối đấy.”

Czerny gãi má một cách khó hiểu. Vì cậu ấy không thể hiểu được sự kiên quyết của Jin Hyoseop. Cậu ấy nghiêng đầu qua lại như đang đối mặt với một vấn đề nan giải, rồi đột nhiên kêu lên “A!”.

“Hay là anh nghĩ em đang nói dối để dụ dỗ anh? Nếu là vậy thì anh hiểu lầm rồi! Em thực sự thích anh đấy!”

“Không. Tôi chưa từng nghĩ như vậy.”

“Vậy thì tại sao anh lại từ chối? Em thực sự rất ổn đấy. Trong số các Esper cấp S, em đứng thứ 10 trong bảng xếp hạng cá nhân đó. Lại còn trẻ hơn anh, chuyện giường chiếu cũng giỏi nữa, và dù trông em thế này thôi nhưng nếu có Partner rồi thì em sẽ không thèm để mắt đến Guide khác đâu?”

“Không. Không phải vấn đề đó. Tôi chỉ là…”

Cậu nhớ đến khuôn mặt của người yêu đẹp trai  trong tâm trí và đang lựa chọn từ ngữ để từ chối.

“Có vẻ như anh là người chung thủy với partner của mình nhỉ.”

Không phải Czerny bên cạnh, mà là một giọng nói vang lên ngay phía sau cậu. Jin Hyoseop giật mình quay lại, Andante khẽ vẫy tay.

“Chào buổi sáng.”

‘Anh ấy đến từ lúc nào vậy?’

Jin Hyoseop kinh ngạc không thể chào lại. Ngược lại, Czerny dường như đã biết từ trước, thản nhiên lẩm bẩm bên cạnh.

“Xì. Mất hứng ghê. Đang quyến rũ người ta mà.”

“Dù không có tôi làm mất hứng thì cậu cũng vô vọng thôi.”

“Đâu có!”

“Không là gì. Vừa bị từ chối thẳng thừng còn gì, cậu đừng quyến rũ Guide khi đi họp nữa. Cứ bị từ chối liên tục như bây giờ thì xấu hổ lắm đó.”

Czerny tức giận đứng bật dậy.

“Ai bảo tôi bị từ chối liên tục vậy hả? Đây là lần đầu tiên tôi bị Guide từ chối đó!”

“Mấy trò đó chỉ hiệu quả với trẻ vị thành niên thôi à? Vậy khi thành niên rồi có lẽ sẽ được nhiều hơn đấy.”

“Anh nói gì cơ?”

Đuôi mắt của Czerny giương lên dữ tợn, một sát khí yếu ớt lan tỏa. Vừa nãy còn hòa bình mà. Bầu không khí thay đổi, như thể sắp sửa lộ nanh vuốt đến nơi. Có vẻ như sắp xảy ra cãi vã, Jin Hyoseop vô thức căng thẳng.

Nhưng điều cậu lo lắng đã không xảy ra.

“Aish.”

Czerny vừa tức giận vừa bước ra ngoài. Bầu không khí trở nên u ám vì sát khí sắc bén lan tỏa do không kiềm chế được cơn giận, nhưng cậu ấy chỉ đá vào chiếc ghế đặt ở lối vào và tỏ ra cáu kỉnh.

Jin Hyoseop im lặng như đang dò xét, cẩn thận hỏi khi Czerny hoàn toàn biến mất.

“…Để câuh ấy đi như vậy có ổn không?”

“Tôi chỉ nói sự thật thôi mà. Mà thôi, tiếp tục câu chuyện anh đang nói dở đi.”

Andante ngồi phịch xuống chiếc ghế Czerny vừa ngồi và nghiêng người về phía Jin Hyoseop. Khác với hôm qua, anh trông xuề xòa và toát ra vẻ uể oải.

“Anh thực sự có Partner rồi à? Hay là đối tượng đã khắc dấu?”

Đầu ngón tay anh khẽ chạm vào gáy tóc ngắn của Jin Hyoseop. Như thể đang quyến rũ, anh thỉnh thoảng lướt qua gáy, mỗi khi như vậy, mùi khói đậm đặc lại tràn ngập.

“Không phải như vậy.”

“Vậy thì là gì? Anh từ chối thẳng thừng một Esper của Guild chúng tôi thì chắc chắn phải có lý do chứ.”

Một lời biện minh đơn giản như “Chỉ là…” có vẻ sẽ không hiệu quả. Jin Hyoseop vắt óc nghĩ ra một cái cớ hợp lý rồi thốt ra một cách bốc đồng.

“V, Vì cậu ấy còn vị thành niên mà.”

“Vị thành niên?”

Cậu vội vã nói ra, nhưng khi nói xong thì lại thấy có vẻ hợp lý. Jin Hyoseop gật đầu nhiều lần để củng cố sự tin tưởng.

Đúng vậy. Nếu nghĩ đến tuổi của Jin Hyoseop hiện tại thì vị thành niên là điều không thể, nên đó không phải là nói dối.

“Vâng. Vị thành niên. Tôi tuyệt đối không làm được với vị thành niên.”

Dường như đó là một lý do không ai ngờ tới, Andante tròn mắt ngạc nhiên. Anh từ từ chớp mắt rồi bật cười thành tiếng.

“Ha, ha ha ha! A ha ha!”

“Sao anh lại cười?”

“Tôi nhớ lại chuyện anh gọi tôi là hyung với cái gì gì đó. Có vẻ như gu của anh rất rõ ràng đấy.”

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo