Ngoại truyện đặc biệt 13
“…Gã này thật phiền phức.”
Rõ là kiểu người khiến người ta mệt mỏi khi giao tiếp. Trong những lời thăm dò kia toàn là gai nhọn. Việc gã muốn gặp cậu khi không có Andante ở đó, có lẽ là vì muốn có được thông tin gì đó từ cậu chăng.
‘Nếu vậy thì mình càng phải cẩn trọng lời nói hơn nữa…’
Jin Hyoseop thầm nghĩ ngược lại như vậy thì còn may mắn hơn.
Dù sao thì cậu cũng đã quan sát và cảm nhận về Andante trong một thời gian dài, và cậu biết rằng anh không hề giấu giếm bất cứ điều gì có thể trở thành điểm yếu. Chính xác hơn là anh vốn không có điểm yếu nào, nhưng ngay cả khi có, anh cũng không cảm thấy cần phải che giấu.
Đến nỗi đôi khi Czerny phải thở dài khi ra khỏi hầm ngục và khuyên rằng: “Ít nhất thì anh cũng nên giấu việc hôm nay không được khỏe đi chứ?” Tất nhiên, Andante chẳng thèm để vào tai.
Nếu xét như vậy thì sự kiêu ngạo của anh cũng có thể coi là một điểm yếu. Nhưng ngay cả sự kiêu ngạo đó cũng không phải là vô căn cứ, nên Jin Hyoseop thấy ngay cả dáng vẻ đó cũng thật tốt. Có lẽ nếu Onaip biết được suy nghĩ của Jin Hyoseop, họ sẽ lắc đầu ngao ngán và bảo rằng cậu đúng là bị mù quáng rồi.
‘Không biết anh ta muốn gì, nhưng có vẻ như anh ta đã hiểu lầm về mối quan hệ của bọn mình.’
Thật ra, Jin Hyoseop hoàn toàn không ngờ rằng lại có tin đồn cậu đang cố tình đóng vai người yêu với anh vì cả hai từng có quá khứ cãi nhau chí chóe.
Nghĩ lại thì cũng đã một thời gian dài trôi qua rồi. Con người là loài vật hay quên, và những chuyện khi đó cũng đã trở nên mờ nhạt.
‘Mình cần phải làm rõ chuyện này trước mặt mọi người mới được.’
Nhưng đó là chuyện cậu cần nói với Andante, chứ không cần thiết phải dài dòng giải thích để Giovanni hết hiểu lầm. Và có vẻ như anh ta cũng không phải là kiểu người dễ dàng chấp nhận lời giải thích.
“Thay vì mấy tin đồn vô căn cứ đó, tôi nghĩ chúng ta nên đi thẳng vào vấn đề chính. Tôi đến đây là để tiến cử guide Yang Sunho cho SPIA.”
“À, đúng vậy nhỉ.”
Dù Jin Hyoseop cắt ngang và chuyển chủ đề một cách dứt khoát, nhưng Giovanni vẫn cười như không có chuyện gì xảy ra, như thể Anh ta chẳng hề bận tâm đến việc cậu nói gì, thái độ thật ung dung.
“Guide Jin Hyoseop đã nói như vậy, vậy thì chúng ta hãy bắt đầu với vấn đề chính nhỉ. Vị đi cùng cậu đây có phải là guide hạng C mà guide Jin Hyoseop tiến cử không?”
“Đúng vậy.”
“Hừm…”
Giovanni chậm rãi đánh giá Yang Sunho. Vẻ mặt ôn hòa vẫn không thay đổi, nhưng ánh mắt quan sát người khác thì lại vô cùng sắc bén. Quả không hổ danh là Master dẫn dắt guild SPIA.
“Yang Sunho, cậu là guide nhỉ.”
“Vâng, vâng ạ!”
“Nhìn thì có vẻ chỉ là một guide hạng C bình thường, vậy cậu có khả năng nào khác ngoài guiding không?”
“Có! Có ạ.”
“Khả năng gì?”
“Cái đó thì…”
Yang Sunho liếc nhìn Jin Hyoseop. Cậu gật đầu với ý bảo không sao. Đã đến nước này rồi thì không thể giấu diếm bí mật được nữa.
“Tôi, tôi có thể tạm thời ẩn hoặc phong ấn cổng ạ.”
“Ví dụ?”
“Ví dụ như ẩn những cổng mở không chính thức để chúng không bị radar phát hiện, hoặc phong ấn chúng tạm thời, những việc kiểu như vậy.”
Ánh mắt của Giovanni chợt thay đổi.
“Phong ấn… Phong ấn ư.”
Anh ta lẩm bẩm một mình rồi im lặng như đang suy nghĩ điều gì đó. Thỉnh thoảng anh ta lại liếc nhìn Jin Hyoseop, vẻ mặt đầy suy tư.
Sau một hồi im lặng với vẻ mặt khó đoán, Giovanni cuối cùng cũng mở lời.
“Nếu đó là sự thật thì đó quả thực là một khả năng tuyệt vời.”
“là thật,… thật mà ạ.”
“Ừm. Vì là tiến cử của guide Jin Hyoseop nên chắc chắn không phải là nói dối rồi.”
Giovanni im lặng nhìn chằm chằm vào Yang Sunho. Một bầu không khí căng thẳng kỳ lạ kéo dài.
Yang Sunho ngày càng căng thẳng khi sự im lặng kéo dài. Có vẻ như anh ta nghĩ rằng dù đã nhận được thư chấp nhận gia nhập guild, nhưng sau khi nghe về khả năng của anh ta, họ có thể sẽ từ chối. Dù sao thì anh ta cũng đã từng bị Andante từ chối thẳng thừng, nên việc lo lắng cũng là điều dễ hiểu.
Nhưng họ sẽ không từ chối đâu. Bởi vì đó chắc chắn là một việc tốt cho họ mà.
“Mấy guild coi trọng truyền thống như SPIA thường rỗng tuếch lắm. Nhìn thì có vẻ không thiếu thứ gì, nhưng bên trong thì chẳng có gì cả.”
“Vậy thì không phải là một guild tốt để gia nhập sao?”
“Thế nào là một guild tốt? Còn tùy thuộc vào việc họ đối xử với thành viên tốt đến đâu nữa chứ? Nếu một guild chịu thiệt để đối xử tốt với các thành viên, thì đối với những người thuộc về guild đó, đó chẳng phải là điều tốt sao?”
“…Cũng đúng.”
“Nhưng cứ tiêu tiền phung phí cho các thành viên của mình như vậy, rồi lại tốn tiền duy trì phẩm giá của guild, mỗi tháng lại tổ chức những bữa tiệc xa hoa để thông báo về vị thế vững chắc của họ, thì càng ngày càng khó khăn hơn thôi.”
SPIA là một guild lâu đời với truyền thống lâu đời, nên việc chi tiêu như vậy chẳng là gì so với việc vênh váo tự đắc.
“Trước đây làm vậy vẫn duy trì được mà. Chẳng phải mọi thứ vẫn như cũ sao?”
“Không. Hoàn toàn khác. Vì khi đó chưa có anh mà.”
Hiện tại, các hầm ngục hạng S gần như bị Onaip độc chiếm.
Không còn cách nào khác. Andante quá mạnh, trong khi các guild khác cần nghỉ ngơi sau khi hoàn thành một hầm ngục hạng S, thì Onaip đã đi qua hàng chục cái rồi. Vì vậy, SPIA không thể lấp đầy ngân sách của họ như trước đây được nữa. Không chỉ SPIA mà các guild cấp cao khác cũng vậy.
Trên thực tế, hầu hết các guild đã âm thầm cắt giảm những nghi thức rườm rà để phù hợp với tình hình. Nhưng những guild coi trọng truyền thống, tức là những guild như SPIA, lại càng cố gắng chứng tỏ sự vững chắc của họ hơn.
“Bọn họ vẫn còn sĩ diện lắm, cứ cố gắng tỏ ra ổn mà ưỡn ngực lên… Nhưng anh nhìn thấu hết cả.”
Đó là những lời mà một người độc chiếm các hầm ngục hạng S có thể nói.
“Anh chiếm hết hầm ngục như vậy thì không ai nói gì sao?”
“Ai nói gì?”
“…Hiệp hội guild chẳng hạn.”
“Bọn họ dám nói gì anh chứ? Bảo anh đừng đi vào hầm ngục vì những người khác sẽ không có gì để lấy à? Hay là bảo anh vào hầm ngục vừa vừa thôi?”
Andante bật cười khẩy.
“anh đóng góp cho Hiệp hội guild bao nhiêu tiền chứ? Bọn họ thấy có lợi cho mình nên cũng chẳng nói gì đâu. Ngược lại, họ còn thấy vui vì anh giải quyết những hầm ngục nhức nhối trong một hai ngày, nên mọi thứ mới trở nên yên bình như vậy.”
Điều đó cũng đúng. Nhưng đối với các guild khác thì không chắc.
“Vốn dĩ bọn guild cấp càng cao càng cổ hủ mà. Nếu bọn họ chịu cúi đầu xin anh giúp đỡ thì không nói… Nhưng anh có cần phải quan tâm đến tình hình của những kẻ cứ khăng khăng giữ thái độ cứng nhắc và nhìn anh chằm chằm không?”
Nói rồi Andante cười khúc khích, trông có hơi… à không, anh khá giống một tên ác nhân. Có lẽ giờ cậu đã hiểu tại sao Andante không được các Esper yêu thích. Vốn dĩ những Esper mạnh mẽ thường được ngưỡng mộ mà.
Dù sao thì, vì lý do đó, những guild coi trọng sĩ diện và truyền thống như SPIA hiện đang ở trong tình trạng khá khó khăn. Để phục hồi tình hình tài chính, họ cần phải khai thác triệt để những thứ có thể kiếm ra tiền từ các hầm ngục trong nước, nhưng trong tình hình họ đang cố gắng tỏ ra không có gì xảy ra và giữ sĩ diện hão huyền, thì rất khó để làm những việc tầm thường đó.
Vì vậy, năng lực của Yang Sunho có thể ra vào hầm ngục một cách bí mật, là điều mà họ rất cần. thế nên, Jin Hyoseop đã kết thúc cuộc trò chuyện với Andante bằng lời khẳng định rằng chắc chắn họ sẽ chấp nhận đề nghị thôi.
Nhưng không hiểu vì sao, câu trả lời của Giovanni sau một hồi im lặng lại hoàn toàn trái ngược với dự đoán.
“Nhưng thật tiếc là có vẻ như đó không phải là một năng lực phù hợp với chúng tôi.”
“À…”
Yang Sunho thất vọng ra mặt, ngậm chặt miệng và rũ vai xuống. Jin Hyoseop ngạc nhiên hỏi lại.
“…Anh muốn từ chối sao?”
“Đúng vậy. Rất tiếc. Vì đó là tiến cử của guide Jin Hyoseop nên tôi đã tin tưởng tuyệt đối và nói sẽ cho cậu ấy gia nhập guild trước… Nhưng tôi không ngờ lại là một năng lực như vậy.”
“…”
“Chẳng phải sao? Guild chúng tôi có gì mà phải phong ấn hầm ngục chứ? Chúng tôi có lý do gì để phong ấn hầm ngục một cách bí mật rồi mới vào không? Cứ đường đường chính chính đi vào là được thôi.”
Giovanni nhún vai với thái độ không hề tiếc nuối, cậu chỉ thấy bình thản của anh ta.
‘Lẽ nào hyung đã xem sai thông tin rồi sao?’
Vì anh ta tỏ ra quá bình thản, Jin Hyoseop vô thức nhìn về phía Koda.
Koda kiên quyết lắc đầu. Ý nói không thể có chuyện đó được. Quả nhiên. Jin Hyoseop cũng nghĩ như vậy. Cậu đã hơi dao động trong giây lát vì Giovanni thản nhiên từ chối, nhưng Andante không thể nào biết sai những thông tin như vậy được.
Hơn nữa, việc SPIA tổ chức những bữa tiệc xa hoa mỗi tháng là điều mà ai cũng biết. Nếu tiêu tiền phung phí với quy mô như vậy thì tình hình tài chính chắc chắn không tốt đẹp gì.