Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 202
Tôi ngơ ngác nhìn Go Yo Han trong gương. Mỗi khi ở bên cậu ta, một khoái cảm điên cuồng lại ập đến. Nhưng chẳng phải tất cả là do cái dương vật khổng lồ của cậu ta sao? Và kỹ năng cứ tiến bộ mỗi khi làm tình, dù tôi không hiểu tại sao. Không, tại sao chỉ có Go Yo Han giỏi hơn chứ?
Cậu ta không nhìn vào mắt tôi mà chỉ cắn vào vai tôi. Những vết xanh tím rải rác trên vai tôi hiện rõ mồn một.
Chắc giờ phải đi tắm thật rồi. Tôi đẩy bụng cậu ta ra rồi nói:
“……Em, em, giờ…….”
Nhưng Go Yo Han lại nhìn tôi bằng ánh mắt như thể tôi là cả thế giới của cậu ta rồi đáp lời.
“Ừ, giờ mình lên giường thôi nhỉ?”
***
Chắc tôi đã ngất đi một lúc.
“Jun à, em ổn không?”
Go Yo Han mồ hôi nhễ nhại, vuốt ve mặt tôi. Vậy mà tôi lại chẳng nhớ nổi tại sao cậu ta lại chạm vào mặt tôi một cách cẩn thận như thế này. Tôi cố hết sức lắc đầu.
Trên bụng khô khốc chỉ còn vương lại chút chất lỏng loãng. Nếu chỉ tính những gì tôi nhớ được thì từ lần xuất tinh thứ bảy trở đi, thay vì tinh dịch thì chỉ toàn một chất dịch đục ngầu giống như nước cống chảy ra. Giường của Go Yo Han bẩn thỉu vì tinh dịch cùng cái thứ nước giống tinh dịch đó. Trong phòng đã nồng nặc mùi đặc trưng sau khi làm tình.
“……Anh ra bao nhiêu lần rồi?”
Hình như không phải giọng tôi. Một âm thanh khàn đặc như nước cống chảy xuống miệng hố vang lên.
Trước mắt tôi, một người đàn ông vừa lộng lẫy vừa u ám đang đỏ bừng mặt, hết nhắm mắt rồi lại từ từ mở ra. Cứ như thể cậu ta đang tận hưởng trọn vẹn cảm giác này vậy. A-, a a-. Khóe miệng cậu ta nhếch lên, để lộ chiếc răng nanh. Go Yo Han cứ cười nhạt như thế rồi ngẩng đầu lên, khẽ run rẩy phần hông.
“Đến giờ là hai lần.”
“……Điên mất thôi.”
Trong lúc đó, tôi vẫn nghĩ Go Yo Han trông như một bức tranh vậy. Giống như một tác phẩm điêu khắc vững chắc được tạo nên từ những vệt sơn dầu chưa pha trộn, chồng chất lên nhau trên một tấm toan thô. Và giờ đây, cái thứ sơn dầu đó như đang đổ ập xuống đầu tôi. Những vệt sơn dầu đặc quánh đủ màu sắc rơi xuống, phủ kín cả khuôn mặt tôi. Không, hay đó chỉ là mùi nhựa thông?
Khi tôi không biết thứ đang phủ lên mặt mình là nước mắt hay dầu thông, Go Yo Han từ từ cử động. Thứ nội tạng dính chặt từ từ tuột ra, kéo theo một khối thịt xuống dưới, rồi lại bị kéo ngược lên khi nó chạm đến giữa chừng. Lớp da nhạy cảm bị cọ xát thô bạo vào khối thịt đang xâm nhập rồi rút ra, một cảm giác tê dại như điện chạy dọc theo mạch máu.
“Hức…… a.”
Tôi rên rỉ một cách thô ráp. Go Yo Han tự tiện nắm lấy một bên chân tôi, xoay người tôi rồi banh hai chân tôi ra thật rộng.
Khó chịu quá, tôi muốn dừng lại. Nhưng kẻ phản bội ý nghĩ của tôi lại là cái hạ bộ chết tiệt này. Thật nực cười, dù miệng tôi rên rỉ đau đớn nhưng mỗi khi hạ bộ của Go Yo Han va chạm mạnh đến mức rung cả người rồi rời ra, tôi lại siết chặt cái lỗ. Đó là bản năng. Tôi không hề muốn như vậy. Điện giật chạy dọc khắp các khớp xương, đồng thời một sự uể oải không thể cưỡng lại đè nặng lên cơ thể tôi. Tôi lại bật khóc.
“Em ra rồi, em bảo em ra rồi mà…….”
Tôi mò mẫm tay đập vào giường. Vậy mà cậu ta vẫn không dừng lại. Nghe thấy tiếng như lòng bàn tay đập vào nắm đấm, tôi vặn vẹo người. Nghe như tiếng nước vỗ vào sàn nhà đầy nước. Go Yo Han rút người ra sâu hơn lúc nãy. Rồi một thứ gì đó chảy ra từ khe hở vừa tạo ra. Tôi biết điều đó qua cảm giác nó chảy dọc xuống rãnh mông. Đây cũng là nguyên nhân khiến ga giường ướt sũng.
Go Yo Han vẫn cứ đâm vào tôi như thể chẳng nghe thấy gì. Cái dương vật khổng lồ đó cào xé tàn nhẫn toàn bộ thành lỗ hậu tôi.
“Em, em, ra rồi. Em bảo em ra rồi mà…….”
Tôi cố gắng lật người lại. Sau vài lần cố gắng trốn thoát, tôi nhận ra rằng mình không thể thoát khỏi Go Yo Han khi đang nằm ngửa. Nước mắt tuôn rơi khiến mũi tôi nghẹt cứng, tôi hít một hơi thật sâu. Rồi cậu ta rút người ra, ngay lập tức lại đâm mạnh dương vật vào tôi. Tôi cảm thấy chất lỏng đặc quánh bắn tung tóe khắp bên trong đùi mình.
“Này, đang ngủ mà ai lại thế này, lại thế này chứ.”
Giọng tôi nghe như đang rên rỉ vì nước mắt. Chết tiệt. Tôi xấu hổ đến mức nước mắt cứ tuôn rơi. Tôi cố gắng cử động chân nhưng chúng lại mất hết sức lực, cử động theo những hướng kỳ lạ. Cuối cùng, cơ thể tôi bị sức mạnh của Go Yo Han kéo đi, bị kéo vào rồi bị đâm bởi dương vật của cậu ta.
Tôi đâu phải là đồ chơi tình dục của Go Yo Han chứ.
Quá bất công, tôi dùng nắm đấm đã mất hết sức lực đấm vào cổ tay cậu ta, lúc đó cậu ta mới nhìn vào mắt tôi. Ánh mắt Go Yo Han vẫn vô hồn, đôi môi đang hưng phấn đỏ rực. Cái miệng gợi tình đó lại thốt ra những lời vô nghĩa.
“Em bảo là được mà.”
Cái gì cơ. Tôi lắc mạnh khuôn mặt sưng húp của mình.
“Em, em, khi, nào…….”
Rốt cuộc là khi nào? Tôi rõ ràng đã ngủ, thậm chí còn không nhớ rõ mọi chuyện từ trên giường trở đi. Rốt cuộc là tôi đã nói chuyện như vậy với Go Yo Han khi nào? Tôi không thể tin cậu ta, lắc đầu lia lịa. Tôi kịch liệt phủ nhận. Chuyện đó không thể nào xảy ra được. Nhưng Go Yo Han nhìn tôi, nhíu mày rồi chu môi ra. Cứ như thể cậu ta bất mãn vì tôi không hiểu vậy.
“Anh hỏi em có được không, em bảo là được mà.”
“Không, không thể nào. Em khi nào! Á! Ư!”
Trước sự phủ nhận mạnh mẽ của tôi, cuối cùng cậu ta cũng dừng lại động tác. Nhưng ánh mắt cậu ta vẫn trống rỗng. Chỉ có dục vọng tràn đầy trong đôi mắt hẹp dài đó đè nặng lên tôi. Trong đôi mắt đó có hình ảnh tôi đang banh chân vùng vẫy. Yết hầu to lớn của cậu ta thô ráp di chuyển lên xuống.
Lúc này mà rút ra thì được rồi. Tôi nghĩ như vậy nhưng vẫn không thể rời mắt khỏi Go Yo Han mà chỉ biết ngơ ngác nhìn cậu ta. Tất nhiên, tôi khẽ cử động chân để cố gắng thoát ra, nhưng cậu ta đã nhanh chóng nắm chặt lấy mắt cá chân trái tôi. Đồ khốn. Cái thứ đó là người hay quái vật vậy. Tôi vừa khóc vừa lắc đầu.
Go Yo Han như đang suy nghĩ điều gì đó, nắm chặt rồi lại thả lỏng mắt cá chân tôi. Vì thế mà mắt cá chân tôi hết đỏ bừng rồi lại trắng bệch. Cảm giác dục vọng sôi sục trong đôi mắt đục ngầu đó lướt qua khắp cơ thể tôi khiến tôi cũng nóng ran. Tôi dùng bàn tay đã mất hết sức lực khẽ đập vào giường. Cậu ta nhìn thấy rồi cuối cùng cũng mở cái miệng đã im lặng nãy giờ ra.
“Lát nữa…….”
“……”
Cậu ta liếm môi. Cứ như đang suy nghĩ vậy. Cậu ta ngập ngừng ngước mắt lên rồi lại nhìn tôi.
“Lát nữa anh mua kem cho em.”
Những móng tay được cắt tỉa gọn gàng khẽ cào lên ngực tôi ướt đẫm mồ hôi rồi trượt ra ngoài. Cậu ta cố ý chạm nhẹ vào cái núm vú đang nhô ra. Tôi cố gắng kìm nén tiếng rên rỉ, nghiến chặt răng. Đồng thời tôi cảm thấy bàn tay rắn chắc chạm vào eo mình cùng cả cảm giác eo mình khẽ nhấc lên nữa.
Go Yo Han đã dừng lại một lúc lại nói thêm những lời như chó má.
“Anh mua kem trà xanh cho em.”
Nói xong câu đó, cậu ta lại đâm mạnh dương vật đang cương cứng của mình vào bên trong tôi. Cái tên Go Yo Han chết tiệt này. Tôi khóc không thành tiếng, oán hận tài năng của cậu ta. Chết tiệt, Go Yo Han khốn nạn. Thằng to lớn chết tiệt.
“Anh nói cái quái gì, hức!”
Khi tôi vươn tay ra đẩy Go Yo Han, cậu ta lại rút người ra. Đó là một cú thúc mà sức lực của tôi hoàn toàn không thể chống đỡ nổi. Lần này cậu ta rút ra xa hơn lúc nãy. Vì thế mà chất dịch nhầy nhụa chảy ra theo dương vật đã cào xé thành lỗ hậu tôi. Chắc đó là thứ chảy ra từ bên trong tôi.
Hôm nay Go Yo Han đã bắn vào bên trong tôi bao nhiêu lần rồi. Tôi chới với bám vào gối và chăn. Rồi xoay nửa người khi cậu ta định tiến vào. Vấn đề là tôi chỉ xoay được đúng nửa người.
Chân trái bị đè dưới người tôi cắm chặt vào giường, cái chân trái đang định co lại bị cánh tay cậu ta giữ chặt.
“Hừ, hức!”
Mắt tôi hoa lên, toàn thân mất hết sức lực. Miệng đang mím chặt cũng há ra, phát ra một tiếng rên rỉ khó chịu. Thậm chí đến khi cử động lại người, tôi có thể còn không biết chân mình bị gãy. Cái gì thế này. Cái này là cái gì vậy. Tôi hoảng hốt quay đầu đi. Vì cơ thể tôi nằm nghiêng nên dương vật tôi nghiêng sang một bên trên ga giường, khẽ động đậy. Chất lỏng trắng nhỏ giọt từ một khe hở nhỏ.
Có gì đó kỳ lạ. Không. Kỳ lạ quá.
“Khoan, khoan đã. Yo Han à, dừng lại đã……, kỳ, kỳ lạ quá. Dừng lại, hức!”
Trong khi cố gắng bám trụ bằng cái chân trái cắm chặt vào giường, dương vật của Go Yo Han lại điên cuồng đâm vào. Đầu khấc to gần bằng nắm tay trẻ con cắm sâu vào bên trong tôi như một cái đinh, nghiền nát một chỗ nào đó. Đầu tôi trắng xóa, tê dại như có ai đó đang đè mạnh vào sau gáy tôi.
Cái gì thế này. A, khoan, a.
“Jun à, nhìn em có vẻ mệt rồi, anh nhịn lại ba lần nữa thôi.”
Tôi thậm chí còn không nghe thấy giọng cậu ta. Không, đúng hơn là tôi nghe thấy nhưng không hiểu ý cậu ta nói gì. Giọng trầm khàn vang vọng, bao trùm lấy đầu óc tôi. Lúc trước chạm vào chỗ đó là tôi đã thấy khoái cảm rồi, nhưng giờ đâm từ bên dưới lên khi tôi đang nằm nghiêng thì tôi chẳng còn nghĩ được gì nữa. Dương vật tôi cứ rỉ ra một chất lỏng như nước tiểu mỗi khi cậu ta thúc mạnh vào bên trong.
“Yo Han, Yo Han à……a, ái. A a a! Ha, hức! A!”
Trượt xuống ga giường, cuối cùng tôi cũng không thể kìm nén được tiếng rên rỉ. Một lực mạnh mẽ lại nắm lấy chân tôi, lật người tôi lại, rồi đè cả cơ thể lên lưng tôi, đâm sâu hơn nữa. Cơ thể không kìm nén được khoái cảm bị đè chặt dưới cơ thể Go Yo Han, tôi kéo chăn lên. Một chất lỏng nhớp nháp nữa lại tràn vào bụng tôi.
“Thấy chưa, không nhịn nghe hay hơn nhiều mà.”
Đôi môi thô ráp khẽ hôn lên vành tai tôi. Trong cơn mơ màng, tôi nghĩ.
100-1. Người viết cũng cảm thấy kỳ lạ.
Báo cáo về Go Yo Han đến đây là đủ rồi. Tôi không thể phân tích cậu ta thêm nữa. Có lẽ tôi nên từ bỏ thôi. Cậu ta không phải là một con người tồn tại để bị người khác nắm bắt.
Thế rồi bóng tối bao trùm.
Còn tiếp
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.