Hành Trang Tuổi 18 - Chương 222 - (H) - NT 76

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 222

Tôi tưởng tượng ra cảnh làm tình với Go Yo Han mỗi ngày. Thằng điên. Tôi ghét con người này của mình đến mức muốn chết đi. Tôi che mắt bằng mu bàn tay để che giấu cảm giác xấu hổ đến chết người này.

"Không, em chỉ ước anh chết đi thôi."

"Tiếc quá, ước nguyện của em không thành hiện thực được rồi."

Go Yo Han nói với vẻ mặt hơi áy náy.

"Anh nghĩ anh sẽ sống lâu trăm tuổi mất."

"......Đồ chó."

"Thật đáng tiếc. Jun à. Nhưng cuộc đời vốn dĩ là thế mà. Chẳng mấy khi được như ý đâu."

Cậu ta đang trêu tôi hay thật lòng xin lỗi đây? Chắc chắn là trêu rồi.

"Chết tiệt, đồ khốn..."

Tôi lắc đầu, nhấc chân lên. Rồi nhét hai ngón tay cái vào cạp quần lót đang mặc. Dù nhận thức được mình đang làm gì, nhưng nghĩ đến chuyện sắp xảy ra, lòng tôi lại thấy bức bối.

Tôi liếc nhìn Go Yo Han. Thoáng thấy cậu ta đang dùng tay xoa xoa khuôn mặt khô khốc. Rồi cậu ta thốt ra những lời mà ai nghe cũng phải hưng phấn đến tột độ.

"Biết làm sao được chứ. Em thích Go Yo Han, thích anh mà. Thậm chí còn thích anh ngay cả khi anh cư xử như một thằng khốn nạn nữa cơ á? Đồ điên. Sao em không nói sớm hơn? Tiếc đứt ruột quãng đời học sinh của anh. Đồ chó má. Mỗi lần nhắc đến chuyện tình dục sao em lại phát cuồng lên thế nhỉ? Ra là thế này. Nếu anh biết mình có thể làm tình với em lúc đó thì anh đã là kẻ cầm đầu lũ cặn bã rồi. Em có biết mỗi lần thấy em hưng phấn với anh, anh phải kìm nén cái ham muốn muốn dạng chân em ra rồi bắn tinh dịch vào bên trong khó khăn đến mức nào không?"

"Đồ điên, đồ điên khốn nạn."

Chết tiệt, sao lại nói những lời đó bây giờ chứ.

Bàn tay đang di chuyển của tôi dừng lại, tim tôi đập loạn xạ. Thình thịch như bị đấm mạnh vậy. Lời thú nhận bẩn thỉu này khiến tim tôi đập nhanh như thế này, chắc tôi cũng chẳng tỉnh táo gì rồi. Trong khoảnh khắc, tôi tưởng tượng ra cảnh mình bị trói tay, vùng vẫy dưới thân Go Yo Han rồi vặn vẹo eo. Chết tiệt. Cái dương vật vốn đã cương cứng lại giật mạnh một lần nữa.

Tôi nhắm nghiền mắt rồi lại mở ra. Chỉ mình tôi chịu thiệt thì thật không cam tâm. Chỉ mình tôi cứ lên xuống thế này thì thật bất công.

"Này."

"Sao?"

Go Yo Han vừa nhăn trán vừa trả lời. Không nhìn tôi. Không biết cậu ta đang xấu hổ hay đang nghi ngờ dục vọng của chính mình. Nhưng đã quá muộn rồi. Ván cờ đã lật rồi còn biết làm sao. Sau nhiều lần trải qua chuyện này, tôi biết mình có xu hướng cứ làm tới khi ván cờ đã bắt đầu. Tôi ghét cay ghét đắng việc thua cuộc.

Tôi từ từ nhấc hông lên, kéo rộng hai bên quần lót. Tôi vừa làm vừa xoay người về phía Go Yo Han. Rồi đồng thời nói một cách thờ ơ.

"Anh muốn xem không?"

"......"

"Anh có thể xem em đang cởi đồ đấy."

Ánh mắt Go Yo Han từ từ quay về phía tôi. Tôi không bỏ lỡ khoảnh khắc đó, chậm rãi kéo quần lót xuống. Khoảnh khắc đó, tôi thấy đôi mắt màu nhạt của cậu ta dần trở nên đục ngầu. Chiếc quần lót trượt xuống, ép vào dương vật tôi, rồi trượt xuống giữa đùi, chiếc dương vật bị vướng vào quần lót bật ra rồi dựng đứng lên.

Tôi nhìn vào dương vật đang cương cứng vì bản năng của mình, rồi ngước mắt nhìn Go Yo Han mở miệng.

"Lãi suất bao nhiêu phần trăm đấy?"

Ánh mắt đục ngầu càng trở nên đặc quánh hơn. Tôi theo bản năng hiểu được ý nghĩa của ánh mắt đó. Chỉ cần nhìn vào nơi ánh mắt đó chạm đến là được. Nơi đã bóng loáng dương vật và đùi tôi, nơi đã từng điên cuồng đón nhận Go Yo Han.

Cậu ta đang phạm tội tôi bằng trí tưởng tượng.

"Cái lỗ của em."

Tôi nghe lời cậu ta, dùng mũi chân đẩy chiếc áo khoác xuống sàn. Ánh mắt cậu ta chạm vào chiếc áo khoác rơi xuống rồi lại ngước lên.

"Nó đang rung rinh kìa."

Chết tiệt. Thế là mặt tôi nóng bừng lên.

"Này, đồ chó. Em chỉ hơi nhường nhịn một chút thôi, anh có cần phải nói đến mức đó không..."

"Em có biết biệt danh của cái xe này là gì không?"

Go Yo Han vừa nhìn chằm chằm vào phía dưới của tôi một lúc lâu rồi hỏi với vẻ mặt ngây thơ đến lạ.

"Gì cơ?"

"Xe Ferrari làm ra để làm tình trên xe đấy."

Tôi nghe cái lời lẽ tục tĩu trái ngược hoàn toàn với cái vẻ mặt ngây thơ đó mà ngơ ngác một lúc. Tôi không biết cậu ta là người ăn nói bậy bạ hay là người hiền lành nữa.

"Có cái xe như thế thật...?"

"Muốn thử không?"

Go Yo Han hỏi với ánh mắt nghiêm túc trái ngược với giọng điệu nhẹ nhàng. Ánh mắt đó cứ như đang vuốt ve cơ thể tôi vậy. Tôi cảm nhận được cái xúc cảm không chạm vào đó, kéo chiếc áo của cậu ta đang mặc xuống. Rồi từ từ co gối bò lên ghế, hạ chân xuống gần cần số.

Go Yo Han ngước nhìn tôi, lướt mắt xuống dưới tôi, tôi nhìn cậu ta, nói:

"......Không phải anh bảo vốn dĩ đã muốn làm sao?"

Go Yo Han liếm môi trước lời tôi nói.

"Đừng có đổi ý. Đồ nói dối."

"......"

Ngay sau lời tôi nói, Go Yo Han đột nhiên cử động. Vừa nhìn chằm chằm vào tôi, cậu ta vừa di chuyển tay trái vừa kéo thứ gì đó dưới ghế ra. Rồi một tiếng cạch vang lên, chiếc ghế bị đẩy lùi về phía sau. Đó là vì đôi chân dài đến phát bực của cậu ta đã đạp mạnh vào ghế.

Tôi trừng mắt nhìn chân Go Yo Han, rồi cẩn thận nhấc chân vượt qua cần số, bước qua khoảng trống giữa hai chân đang dạng ra của cậu ta. Cứ thế cúi người xuống, tôi ngập ngừng một lát rồi ngồi lên người cậu ta. Khụ, tôi hít một hơi thật sâu. Sau một thoáng suy nghĩ ngắn ngủi, tôi nắm lấy khóa quần của Go Yo Han. Nhưng tay tôi run rẩy dữ dội. Đến mức cậu ta cũng cảm nhận được.

Nhưng cơ bụng của Go Yo Han cũng khẽ run rẩy nên tôi im lặng, cẩn thận kéo khóa quần xuống. Tách, một tiếng động trầm đục vang lên, khóa quần đã mở.

"......"

"......"

Tôi lại nuốt nước bọt một lần nữa.

Lần này tôi dùng bàn tay run rẩy nắm lấy khóa kéo. Chỉ cần kéo cái này xuống nữa thôi. Đó là khoảnh khắc tôi siết chặt tay rồi tự nhủ. Bàn tay Go Yo Han bắt đầu nhẹ nhàng vuốt ve đùi tôi đang quỳ xuống. Bàn tay cậu ta vừa vuốt ve làn da trần một cách dịu dàng vừa di chuyển lên cao dần, rồi luồn vào trong áo xoa xoa eo tôi.

"A..."

Tôi vô thức vặn vẹo eo, nhíu một bên mắt. Cái dương vật vừa nãy còn nhức nhối đến mức đau điếng khẽ động đậy. Go Yo Han thấy vậy liền hạ tay xuống nắm lấy hông tôi, dùng ngón tay cái ấn nhẹ vào bụng cùng eo tôi. Thế là bàn tay đang nắm khóa kéo của tôi giật mình run rẩy.

"A, đợi, đợi một chút."

"Jun à, nhanh xuống đi. Anh muốn nhanh chóng chồng cái của em lên rồi cọ xát."

"Em biết rồi mà. Xin anh, xin anh cứ từ từ thôi."

"Nghe nói lúc đang làm tình mà bị cù lét thì hưng phấn lắm đấy. Em cũng thế à?"

"Em... làm sao em biết được cái đó chứ. Đồ chó."

"À, lần đầu của em là do anh lấy mất nhỉ. Đúng là."

Go Yo Han không ngừng dùng những ngón tay lạnh buốt vuốt ve eo với bụng tôi. Mỗi chỗ cậu ta chạm vào đều nhuốm một cái lạnh thấu xương, cảm giác như ruột gan tôi đang quặn lại. Cảm giác đau đớn dần biến mất, thay vào đó là một sự nhạy cảm khiến thần kinh tôi căng như dây đàn. Sợ hãi khoảng cách không thể chịu đựng đó, tôi buông tay khỏi khóa kéo. Rồi tôi giơ hai bàn tay run rẩy lên ấn tay Go Yo Han xuống.

Tôi vô tình chạm khuỷu tay vào vô lăng đang sát sau lưng. Một tiếng còi xe kêu nhỏ, rất nhỏ và ngắn vang lên khiến tôi giật mình dừng mọi hành động. Vẫn nắm chặt cổ tay Go Yo Han.

"Cũng rộng đấy chứ, vậy mà vẫn chạm lưng được nhỉ."

"Có, có nghe thấy không?"

"Giờ này, thời tiết này? Mọi người chắc đang trú mưa trong các tòa nhà hết rồi."

"Biết đâu có người cũng đang định về như chúng ta thì sao."

"Vậy thì chúng ta cứ làm khẽ hơn là được."

Bất ngờ thay, Go Yo Han ngoan ngoãn hạ tay xuống theo ý tôi. Nhưng những lời cậu ta thốt ra lại chẳng ngoan ngoãn chút nào. Cậu ta hạ tay xuống dưới ghế, hất cằm lên nói:

"Không phải em định dừng lại ở đây đấy chứ? Đồ nhát gan."

"Không phải mà."

Cậu ta coi tôi là cái gì chứ. Tôi định phẫn nộ đáp lại thì lại nhìn thấy Go Yo Han đang cười nhếch mép. Ơ. Trong lúc tôi lơ là, cơ thể cậu ta đột ngột ngả ra sau, cơ thể tôi mất thăng bằng đổ nhào về phía trước. Thế là tôi úp mặt vào mép vai cậu ta.

"Á! Giật cả mình, tự dưng anh ngả ghế ra làm gì chứ...!"

Tôi không thể bật dậy vì tư thế khó chịu, vừa định chống tay xuống chỗ trống rồi chống khuỷu tay lên. Bàn tay vừa nãy còn vuốt ve bụng tôi đột ngột nắm chặt lấy cổ tôi như muốn bóp nghẹt. Và thế là hết. Go Yo Han khẽ nhấc hông lên. Khuôn mặt cậu ta với đôi mắt khép hờ từ từ tiến lên trong tầm mắt tôi. Tự nhiên mắt tôi cũng nhắm lại.

Khoảnh khắc đôi môi khẽ run rẩy sắp chạm vào nhau, Go Yo Han đã thổi hơi thở của mình vào miệng tôi.

"Jun à, há miệng ra nào."

Bàn tay vừa định chống dậy của tôi mất hết sức lực. Cố gắng lắm tôi mới bám được vào cửa sổ, đó là tất cả những gì tôi có thể làm để giữ thăng bằng. Những ngón tay vừa nãy còn trượt lên cổ tôi dừng lại gần tai, rồi cù lét sau tai cùng vành tai tôi. Cậu ta khẽ cắn mút môi dưới của tôi rồi từ từ chồng môi mình lên môi tôi.

Tôi đang giam Go Yo Han trong vòng tay mình rồi. Khó khăn lắm tôi mới ngồi được vào giữa hai chân đang dạng ra của cậu ta, hai cánh tay tôi lơ lửng gần đầu cậu ta như sắp rơi xuống.

Nỗi bất an như sắp rơi xuống bỗng biến thành một sự kích động lệch lạc. Cái miệng dính chặt không một kẽ hở, một chiếc lưỡi nóng dày đẩy vào bên trong. Đồng thời, những ngón tay Go Yo Han vuốt ve hai bên tai khiến tôi vô thức cọ xát phần dưới của mình.

Mắt tôi cay xè. Chết tiệt, lại bắt đầu rồi.

"Điên thật."

Nhưng Go Yo Han lại cười khi nhìn mặt tôi. Thà cứ cười rồi kết thúc thì còn may. Cậu ta khẽ rời môi ra, mỉm cười rồi lại rụt lưỡi vào trong, mím chặt môi lại.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo