Hình Thái Khởi Sinh (Spin-Off) - Chương 38

Ánh đèn đêm của Seoul tràn vào qua ô cửa sổ lớn không rèm che. Những tòa nhà chọc trời lấp lánh phản chiếu trên mặt sông Hàn, trông như một quần thể sao đang nhấp nhô. Thay vì sao, ánh đèn đường, đèn pha ô tô và ánh sáng từ rừng nhà cao tầng chậm rãi trôi theo sông Hàn, phủ xuống chiếc giường. Dù không phải là sao, nó vẫn giống như một cung thiên văn khá đặc biệt.

Cơ thể đẫm mồ hôi giờ đã gần khô, và thay vì chăn, cơ bắp dày và làn da nóng rực của alpha bao phủ lấy tôi.

Sẽ tốt hơn nếu có thể mở cửa sổ và đón gió, nhưng như này cũng đủ hài lòng rồi.

"Lần tới, tôi muốn một nơi có thể mở cửa sổ."

Khi tôi nói, alpha đang ôm chặt lấy tôi từ phía sau lưng chỉ "ừm" một tiếng, không rõ là đáp lời hay nghi vấn. Tôi ngọ nguậy người, đổi tư thế trong vòng tay anh. Khi đối diện nhau, tay của Kwon Shinwoo vuốt ve lưng tôi một cách nhẹ nhàng. Ngón tay trượt dọc theo cột sống khiến tôi ngứa ngáy.

"Một nơi có thể nhìn thấy những ngôi sao thật sự."

Tôi tiếp tục.

"tôi muốn ngắm chúng cùng anh."

Thay vì sao, tôi nhìn vào mắt anh. Đôi mắt đen bóng loáng sáng rực như một vệ tinh nhân tạo. Anh dịu dàng nhìn thẳng vào mắt tôi.

"Được thôi."

Anh thì thầm.

"Du thuyền thì sao? Có thể nhìn thấy sao rõ hơn trên biển. Tất nhiên là thời tiết cần ấm hơn một chút..."

"tôi không thích câu cá ngừ vây xanh đâu."

Nghe vậy, mắt Kwon Shinwoo híp lại như đang cố nhịn cười.

"Ở Hàn Quốc không có cá ngừ vây xanh..."

"Vậy thì được."

Tôi dùng đầu ngón tay ấn nhẹ vào khóe miệng đang cố nhịn cười của anh. Đôi môi mềm mại nhẹ nhàng ngậm lấy đầu ngón tay tôi. Tôi cảm nhận được lưỡi anh lướt qua dưới móng tay mình. Cảm giác râm ran lan từ đầu ngón tay lên đến gáy trong chớp mắt.

Kwon Shinwoo khẽ mấp máy đôi môi vừa cắn ngón tay tôi. Đôi môi ấy chậm rãi lướt qua từng đốt ngón tay hướng về lòng bàn tay tôi. Thật ngứa ngáy.

"Khoảng tháng 7 thì tốt đấy. Nếu thời tiết đẹp, chúng ta có thể ra boong tàu nằm ngắm sao. Trời cũng không quá nóng..."

"tôi không sợ nóng, trời nóng hơn cũng được."

Nghe câu trả lời của tôi, Kwon Shinwoo vùi môi vào lòng bàn tay tôi, chỉ ngước mắt lên nhìn tôi. Ánh mắt đó như đang hỏi điều gì đó.

"Sao vậy?"

Tôi hỏi trước, và Kwon Shinwoo rời môi khỏi tay tôi, thay vào đó đan những ngón tay anh vào giữa các ngón tay tôi, nắm chặt.

"Có phải vì lớn lên ở Mexico nên cậu không sợ nóng à?"

Tôi khẽ cười trước câu hỏi đó.

Một câu hỏi rất thú vị.

"Mexico không nóng đâu. Ý tôi là, nơi tôi lớn lên ấy. Mexico rộng lớn lắm. Những nơi như Cancun thì nóng thật."

"Nơi cậu Hwa Kyung lớn lên thì thế nào?"

"Buổi tối hơi lạnh, ban ngày hơi ấm, mưa nhiều. Ừm... nghe nói là do ở vùng cao nguyên."

Tôi vắt óc cố nhớ lại bài học địa lý hồi tiểu học. Tiếc là tôi chẳng nhớ được gì ngoài "khí hậu vùng núi cao". Mà tôi còn không biết nó là gì trong tiếng Hàn nữa.

"Mùa đông thì lạnh, nhưng chắc chắn không lạnh bằng ở đây..."

Nói đến đó, tôi dừng lại.

Ngước nhìn Kwon Shinwoo.

Đôi mắt đen xinh đẹp của anh chớp chớp như muốn hỏi "Sao vậy?".

Nhưng bây giờ không phải lúc bị đôi mắt xinh đẹp đó mê hoặc rồi hôn anh.

"Nhưng... anh biết tôi là người Mexico từ khi nào vậy? Ngay từ đầu à? Trước khi anh làm taco cho tôi, hay là sau đó?"

Nghe vậy, Kwon Shinwoo thay vì trả lời lại nở một nụ cười bối rối.

Hừm. Phải thôi. Trên đời này làm gì có bí mật thật sự, và nếu muốn tìm hiểu thì không có bí mật nào không thể khám phá. Một alpha bí ẩn thì quyến rũ thật đấy, hay là cho qua chuyện này ở mức độ này nhỉ.

"Thôi được rồi. Anh đừng có đi nói với ai đấy."

‘tôi sẽ không nói đâu ."

Kwon Shinwoo ngoan ngoãn trả lời.

Tôi đặt một nụ hôn ngắn lên má anh.

"Anh chưa từng đến Mexico à? Puebla, Guanajuato, Cancun, Tulum..."

"Chưa ."

"Hãy đến thử đi. Nếu là lần đầu thì Cancun là lựa chọn tốt nhất đấy. An toàn hơn, không biết tiếng Tây Ban Nha cũng không sao, khách du lịch thì nhiều vô kể. Ờ thì, chủ yếu là người Mỹ thôi. Nếu mẹ tôi định cư ở Cancun, có lẽ bà ấy đã gặp được một người Mỹ giàu có rồi..."

“Mẹ cậu sao?”

Kwon Shinwoo tỏ ra khá bất ngờ và quan tâm.

“Ừ. Mẹ tôi. Sao hả? Đương nhiên là tôi cũng có mẹ rồi.”

Đó là một sự thật hiển nhiên, nhưng giống như bao người khác, Yoon Hwa Kyung cũng có mẹ.

Kwon Shinwoo ngập ngừng một chút rồi hỏi.

“Bác ấy khỏe không ?”

Tôi không nhịn được cười. Tôi đoán được anh ấy đã ngập ngừng vì điều gì.

“Khỏe lắm. Chỉ là chưa gặp được đại gia người Mỹ thôi.”

Nghe vậy, mặt Kwon Shinwoo mới giãn ra một chút. Anh siết chặt bàn tay đang đan vào nhau, kéo tôi về phía mình, và tôi ngoan ngoãn để anh kéo đi. Môi anh chạm nhẹ vào mu bàn tay tôi rồi rời đi. Thật ngứa ngáy.

“Bác ấy đã ở đó từ khi cậu bao nhiêu tuổi?”

“Từ khi tôi còn bé xíu?”

Tôi hạ thấp giọng.

“Thật ra tôi thoải mái nói tiếng Tây Ban Nha hơn tiếng Hàn.”

“…Vậy sao? Tôi hoàn toàn… không biết.”

Kwon Shinwoo có vẻ hơi ngượng ngùng khi trả lời.

Tôi cười toe toét.

“Ai cũng nói thế cả.”

“Ai cũng…?”

“Ừ, ai cũng vậy. Bạn bè tôi ấy.”

“Có phải tất cả đều là bạn ở Mexico không?”

“Đa phần là thế.”

“Cả những người bạn đã gọi cậu là ‘Pie’ nữa à ?”

Tôi ngạc nhiên khi anh nhớ điều đó, ngước lên nhìn Kwon Shinwoo. Kwon Shinwoo khẽ cong khóe mắt và mím môi một cách tự nhiên, vẻ mặt điềm nhiên, nhưng vầng trán và khóe miệng thẳng tắp của anh quá đỗi thanh bạch, không có vẻ gì là sẽ truy hỏi tỉ mỉ về thời thơ ấu của tôi.

“Này, anh tò mò về tôi hơn tôi nghĩ đấy? Tôi tưởng anh không phải kiểu người hay hỏi những câu xã giao thế này chứ.”

Cằm Kwon Shinwoo hơi gồng lên, những đường gân nổi rõ trên cổ. Anh nhìn xuống tôi bằng ánh mắt trái ngược, bình tĩnh.

“Vậy cậu thấy khó chịu sao?”

“Sao tôi phải khó chịu chứ.”

Tôi vừa nói vừa vuốt ve cằm anh, nơi đang gồng lên vì căng thẳng.

“Anh muốn hỏi gì? Cứ hỏi đi.”

“…Tôi sợ hỏi nhiều quá sẽ làm cậu khó xử….”

Kwon Shinwoo chậm rãi nói.

“Sau này tôi sẽ từ từ hỏi.”

“Ừ, được thôi. Dù sao thì cho đến khi tìm được nền tảng, chúng ta vẫn còn thời gian.”

Chúng ta vẫn còn thời gian. Ít nhất là đủ để Kwon Shinwoo hỏi những điều anh tò mò về tôi.

Kwon Shinwoo im lặng một lúc. Một lát sau, anh lại lên tiếng.

“Sao cậu lại không muốn nói cho tôi biết lý do tìm kiếm nền tảng?”

“Có gì khó nói đâu.”

Tôi nhún vai.

“Vì một vụ làm ăn thôi.”

“Vụ làm ăn…?”

“Ừ.”

Tôi không phải là dân nghiệp dư, nên tôi không hành động vì những lý do cá nhân. Việc tìm kiếm nền tảng cũng vậy.

Tôi vuốt ve khóe mắt Kwon Shinwoo, anh đang im lặng, rồi lại lên tiếng.

“Đừng lo. Không phải kiểu yêu cầu tôi đánh cắp sổ sách của anh đâu. Tôi chỉ cần nhận tiền thôi.”

“Tiền…?”

Đôi lông mày rậm rạp và sắc nét của anh nhướn lên, giữa hai hàng lông mày xuất hiện một nếp nhăn mờ. Tôi dùng ngón tay ấn vào giữa hai hàng lông mày anh.

“Nền tảng đã bán đứng một người.”

Nói đúng ra thì không chỉ một người, nhưng người quan trọng với tôi chỉ có một.

“Giá của vụ làm ăn đó chính là mạng sống của người đó.”

“Là trả thù sao?”

“Tôi đã bảo là vụ làm ăn mà.”

Vai anh cứng đờ. Tôi từ từ trượt ngón tay từ giữa hai hàng lông mày anh xuống thái dương và dọc theo đường nét sắc sảo trên má. Tay tôi dừng lại trên chiếc cằm cứng đờ của anh. Xương hàm hoàn hảo của anh khẽ giật.

“Đừng ghen tị. Anh dễ thương lắm đấy.”

Kwon Shinwoo nheo mắt lại. Tôi khẽ cười khúc khích, rồi từ cằm anh vuốt ve chậm rãi xuống cổ.

Tôi vuốt ve cơ thể alpha hoàn hảo, mạnh mẽ, không tì vết của anh, và nghĩ về khách hàng của mình. Một cậu bé gầy gò, thấp bé, tàn tật và có đôi mắt sáng rực.

“Chỉ là một thằng nhóc thôi. Xui xẻo nữa.”

Thằng bé đó đã thuê tôi, và chết trước khi trả tiền.

Nhưng một người chuyên nghiệp thực sự vẫn sẽ hoàn thành công việc ngay cả khi khách hàng đã chết. Bằng cách nào đó. Và tôi biết rõ cách để kết thúc công việc.

“Thằng bé thật may mắn.”

Lúc đó, Kwon Shinwoo cất giọng trầm khàn. Tôi có thể nghe thấy tiếng tim anh đập bên trong lồng ngực đang áp sát vào tôi.

“Giao phó mạng sống của mình cho cậu… chẳng phải là một sự xa xỉ quá mức sao?”

Một sự ghen tị đáng yêu.

Tôi cắn nhẹ vào chóp mũi anh. Kwon Shinwoo giật mình cứng người lại. Tôi vuốt ve khóe mắt anh và thì thầm.

“Chết rồi thì có gì còn là xa xỉ nữa đâu. Nên anh không cần phải ghen tị.”

Bàn tay đang nắm chặt lấy tay tôi siết chặt hơn.

Ánh sáng lờ mờ hắt vào từ ô cửa sổ lớn phủ một lớp bóng mờ lên khuôn mặt alpha. Má anh hơi ửng hồng và môi thì ẩm ướt. Đôi mắt anh cụp xuống, hàng mi dài rợp bóng trên gò má đang ửng hồng.

Tim tôi bắt đầu đập mạnh.

Tôi dùng hai tay nắm chặt vai anh, nghiêng người sang một bên và cưỡi lên người anh. Cơ thể anh rắn chắc và đàn hồi, và bộ ngực rộng của anh đủ vững chắc để tôi có thể ngồi lên. Tôi lập tức cúi xuống và hôn anh. Đến nụ hôn thì tôi cũng quen rồi. Mềm mại áp môi vào môi anh, nghiêng người và đưa lưỡi vào. Chậm rãi… khi lưỡi hòa quyện vào nhau như thể cơ thể đang tan chảy… trước mắt tôi lóe lên những tia lửa điện. Tôi thở dốc như thể đang chạy trên dãy Andes.

Lúc đó, Kwon Shinwoo nắm lấy tay tôi, kéo tôi ra một cách dịu dàng nhưng mạnh mẽ.

Tôi giật mình ngẩng đầu lên.

Tiếng thở dốc khò khè thoát ra từ mũi tôi.

Không biết từ lúc nào mà tôi đã ngồi dạng chân trên bụng dưới của anh.

“Sao vậy?”

Tôi nhìn Kwon Shinwoo bằng đôi mắt mơ màng.

Anh cũng có một khuôn mặt thả lỏng. Môi anh ướt át và đôi mắt đen cũng ẩm ướt theo.

“Sao vậy?”

Tôi hỏi lại. Môi tôi lại từ từ tiến lại gần anh.

“Không được.”

Kwon Shinwoo hơi ngửa cằm ra sau, né tránh môi tôi. Thay vào đó, môi tôi ấn lên bên cạnh cằm anh. Một âm thanh mềm mại phát ra.

“Tôi không sao mà….”

Tôi dỗ dành anh như vậy.

Tuy giữa hai chân tôi vẫn còn hơi tê rần, nhưng không đến mức không chịu được. Thay vào đó, việc nhớ lại cuộc ân ái một giờ trước khiến sự tê rần biến thành một cơn nhức nhối ngọt ngào. Bên trong rốn tôi thít chặt lại.

Nhưng khoảnh khắc sau, lời Kwon Shinwoo nói đã nằm ngoài dự đoán của tôi.

“Không có bao cao su.”

?

Tôi hơi nghiêng đầu, nhìn xuống anh. Rồi tôi quay đầu nhìn về phía chiếc tủ đầu giường.

“Ở đó mà.”

Trên tủ đầu giường có một hộp bao cao su đặt nghiêng. Vài vỏ bao rách nát mà chúng tôi đã dùng một giờ trước nằm lộn xộn xung quanh.

“Chúng ta dùng hết rồi.”

Kwon Shinwoo thì thầm vào tai tôi như đang kể một bí mật lớn lao.

“Không thể nào….”

Tôi nhớ là vừa mới mua không lâu mà….

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo