Hợp Đồng Ly Hôn - Chương 7 - H+

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 7

Yi Gyeol thở dốc trong vòng tay rộng lớn, cậu rên rỉ trong đau đớn nhưng lại chẳng thể đẩy anh ra. Những ngón tay cậu nắm chặt lấy ngực, siết chặt áo, cậu thì thào đứt quãng.

“Đau quá.”

“Vì thế mới đang giải phóng pheromone cho em.”

Seo Do Hyun nhẹ nhàng tháo chiếc cardigan vắt hờ hững trên vai Yi Gyeol, rồi ném nó xuống sàn. Anh kéo vạt áo phông của cậu lên và đưa bàn tay to lớn len lỏi vào bên trong.

“Không, không... Làm ơn…”

“Đừng đẩy ra.”

“Pheromone, thêm... thêm nữa đi.”

Lần đầu tiên quan hệ với Seo Do Hyun, khi chưa hiểu gì về kỳ phát tình của Alpha, Yi Gyeol chỉ biết khóc. Đau đớn, sợ hãi, cảm giác lạ lẫm lần đầu trải nghiệm khiến cậu chỉ thấy thống khổ. Nhưng từ đó trở đi, Seo Do Hyun thường xuyên ép cậu thân mật, và Yi Gyeol cũng chẳng có quyền từ chối. Chỉ cần cậu tỏ thái độ, Seo Do Hyun sẽ bao trùm lên cậu một cơn mưa pheromone khủng khiếp đến mức tuyệt vọng.

Là một Omega yếu thế, Yi Gyeol dễ dàng rơi vào kỳ phát tình chỉ với một “trận mưa” pheromone từ Alpha. Cậu luôn đáp lại những lần chạm vào của anh, ngượng ngùng mở lòng, dẫu đem theo chút vụng về. Có lần, cậu đã khóc cầu xin anh để cậu mang thai, và dù bị từ chối, cậu vẫn mở rộng chân, cho phép anh xâm nhập sâu hơn.

Những ký ức lặp đi lặp lại của bao ngày dài vẫn in sâu trong tâm trí Yi Gyeol, và giờ đây, cậu chẳng còn kháng cự lại khi Seo Do Hyun muốn thân mật. Thà tỉnh táo đối mặt với anh ta, còn hơn phải chịu đựng khi bị ép buộc trong kỳ phát tình do pheromone gây ra.

“Bây giờ thì…”

“Ư, a... Chỉ một chút thôi…”

Cảm giác buồn nôn giống như say sóng hoàn toàn tan biến. Yi Gyeol, ngạc nhiên vì cách pheromone của Alpha làm dịu đi mọi thứ, giật mình khi bàn tay của Seo Do Hyun chạm vào phần trong đùi cậu. Cậu ôm lấy cổ anh, sững sờ.

Lượng pheromone này đáng lẽ đã đủ để kích hoạt kỳ phát tình rồi. Nhưng Seo Do Hyun đang bị ảnh hưởng bởi kỳ phát tình, cảm xúc lấn át lý trí khiến anh không nhận ra sự khác biệt.

Nụ hôn sâu trên môi rời ra, ánh mắt Seo Do Hyun hướng về phía Yi Gyeol. Anh đưa tay lên chạm vào đôi môi mềm mại của cậu, rồi nhanh chóng áp môi mình lên lần nữa. Gương mặt Yi Gyeol đỏ ửng lên, gương mặt trở nên mềm yếu và trong khoảnh khắc cậu không chịu nổi khoái cảm, đôi mắt cậu đẫm nước.

“Ha... Ha…”

Seo Do Hyun nhẹ nhàng bế Yi Gyeol và đặt cậu xuống giường. Trong khi anh chỉ mới mở vài chiếc cúc áo, Yi Gyeol lại chẳng còn mảnh vải che thân. Chỉ cần nhìn thấy cậu, cơ thể Seo Do Hyun đã muốn nổ tung.

“Tay em sao lại để không như thế?”

Anh cắn nhẹ vào cổ cậu, khiến Yi Gyeol run rẩy, bắt đầu từ từ mở từng cúc áo của anh. Sau phút giây ngượng ngùng, cuối cùng những chiếc cúc áo cũng được tháo ra. Khi lưỡi anh trượt trên làn da nóng bỏng, Yi Gyeol không thể kiềm chế được tiếng rên khẽ.

Seo Do Hyun tiếp tục hôn dọc theo cổ của cậu, cởi nốt áo sơ mi và để nó rơi bừa bãi trên sàn. Anh nắm lấy tay Yi Gyeol, để vào khoảng giữa hai chân anh, nơi dương vật đang cương cứng chờ đợi. Đôi tay nhỏ bé của Yi Gyeol run rẩy, bắt đầu vuốt ve vật nam tính kia.

“Cầm chắc vào.”

Yi Gyeol thả lỏng ngón tay, đôi môi ướt át của cậu mím lại khi bàn tay nhỏ bé không thể nắm gọn được dương vật của anh. Cậu kéo chiếc quần lót xuống để mọi thứ trở nên dễ dàng hơn.

“Tiếp tục đi, tiếp tục.”

Hơi thở nóng bỏng của Seo Do Hyun phả lên cổ cậu. Anh không di chuyển xuống thêm nữa, chỉ liếm và cắn nhẹ vào tai, má, môi, rồi trở lại cổ. Bàn tay của Yi Gyeol di chuyển từ từ lên xuống, ngón cái nhẹ nhàng vuốt quanh quy đầu.

Một nụ cười khẽ hiện lên trên môi Seo Do Hyun khi anh cúi xuống hôn nhẹ vào vùng da mềm dưới tai Yi Gyeol. Cậu ngước lên nhìn anh, không hiểu tại sao anh cười.

“Ngoan.”

“…Dạ?”

Seo Do Hyun không trả lời, chỉ đổi tư thế, kéo Yi Gyeol lại gần, đầu cậu chạm vào nơi nhạy cảm của anh. Khuôn mặt cậu nhăn nhó khi dương vật anh chạm vào má, môi và nhân trung cậu, để lại dấu vết của chất lỏng dính nhớp.

“Liếm đi.”

Seo Do Hyun yêu cầu một điều mà Yi Gyeol cực kỳ ghét, ép đôi môi đang mím chặt của cậu hé ra. Dù biết rằng miệng của Yi Gyeol quá nhỏ và hẹp, chẳng thể nuốt nổi một nửa, nhưng anh vẫn luôn bắt cậu làm điều này. Vì nghĩ rằng, giống như cậu đã quen với anh, cậu cũng sẽ quen dần với việc này.

Đôi môi sưng đỏ vì nụ hôn vừa rồi của Yi Gyeol từ từ mở ra, nuốt lấy đầu dương vật ướt át của anh. Chiếc lưỡi nhỏ nhắn liếm nhẹ quanh rìa, chạm vào lớp màng mỏng bên dưới.

Chụt, chụt...

Chỉ có thể nuốt được phần đầu, Yi Gyeol liếm lấy một cách vụng về, kích thích nhẹ nhàng khiến Seo Do Hyun vuốt nhẹ mái tóc của cậu, từ từ đẩy đầu cậu xuống dần. Yi Gyeol căng cứng, dù cảm nhận được sự căng thẳng của cậu, nhưng anh vẫn không ngừng lại.

Dù toàn thân run rẩy, Yi Gyeol vẫn ngoan ngoãn giữ miệng mở cho đến khi Seo Do Hyun kết thúc. Tốc độ di chuyển đầu của cậu ngày càng nhanh dần. Một tay Seo Do Hyun nắm chặt lấy đầu nhỏ của cậu, nhẹ nhàng di chuyển hông. Dương vật cọ xát vào vòm miệng, chạm đến tận sâu gần cổ họng. Mỗi lần như vậy, Yi Gyeol lại nôn khan, khiến cơ thể gầy gò của cậu càng thêm tội nghiệp.

Mỗi lần Yi Gyeol siết môi, Seo Do Hyun lại như sắp đạt cực khoái. Nhưng thay vì giải thoát, dương vật anh vẫn không ngừng khuấy đảo bên trong, chà xát cổ họng cậu, cho đến khi anh bắn tinh vào sâu bên trong khiến Yi Gyeol không thể nhả ra.

"Haa... haa..."

Vì không có chỗ thoát, Yi Gyeol phải nuốt trọn chất lỏng đặc sệt dính vào cổ họng mình. Khi Seo Do Hyun hỏi, Yi Gyeol chỉ biết gật đầu, đôi môi nhỏ nhắn ho ra vài tiếng ho khan. Từ khóe miệng, dòng nước bọt nhớp nháp kéo dài xuống cằm. Dù đã xuất tinh, dương vật Seo Do Hyun vẫn cương cứng, bóng loáng vì nước bọt của cậu. Anh nhìn gương mặt đỏ bừng của Yi Gyeol, miệng cong lên một nụ cười thỏa mãn.

"Lại đây."

Yi Gyeol quỳ gối bò lại gần, theo thói quen mở miệng để anh kiểm tra. Seo Do Hyun cười hài lòng, kéo cậu vào lòng. Anh vùi mặt vào làn da mềm mại của Yi Gyeol, cố ngửi lấy chút mùi tử đinh hương thoang thoảng trên cơ thể yếu đuối, nay đã bị pheromone làm suy yếu vì mang thai.

"Sao mùi lại yếu thế này nhỉ?"

"...Vì tôi yếu ớt..."

"Ừ, cũng đúng."

Thực ra, anh thích mùi cơ thể hơn là pheromone. Bàn tay của Seo Do Hyun trượt xuống, dừng lại ở vòng eo mảnh khảnh, chạm nhẹ vào nơi đã ướt đẫm giữa hai chân cậu.

"Giờ thì ẩm ướt rồi đấy."

"..."

"Có muốn tôi liếm không?"

"...Chỉ cần... anh đưa vào là được rồi."

Yi Gyeol nhỏ giọng từ chối, đỏ bừng mặt. Dù không thích bị liếm đằng sau, nhưng những lời từ chối yếu ớt ấy khó mà tin được. Seo Do Hyun chỉ khẽ tặc lưỡi, đặt Yi Gyeol nằm xuống và nâng cao đùi cậu.

"Không... đừng mà!"

"Em không ghét nó đâu, Yi Gyeol à."

Anh cúi đầu, thì thầm bằng giọng trầm ấm khiến Yi Gyeol run rẩy, vội vàng đưa tay che mặt.

***

Tiếng động nhịp nhàng vang lên trong căn phòng chỉ được chiếu sáng bởi ngọn đèn vàng mờ nhạt. Yi Gyeol yếu ớt run rẩy theo từng nhịp đẩy sâu hơn, đôi tay ôm lấy bụng, khóc nấc lên mỗi lần Seo Do Hyun tiến vào.

"Haa... chỉ một chút thôi... nhẹ... nhẹ thôi..."

"Sao cứ không cho tôi vào sâu vậy, hả?"

"Đau... Đau quá... bụng... Seo Do Hyun à... bụng tôi đau quá."

"Em hoàn toàn có thể chịu đựng được mà."

Câu nói đầy cương quyết của Seo Do Hyun khiến Yi Gyeol lắc đầu, cố bò về phía trước. Cậu sợ rằng nếu vào sâu hơn nữa, có thể sẽ làm hại đến đứa bé đang mang trong bụng.

"Sao em dám bò đi khi đang làm tình với tôi?"

"Không... Đau quá... chỉ một chút thôi..."

Phập! Seo Do Hyun nắm chặt lấy eo cậu, kéo mạnh, đẩy toàn bộ chiều dài vào bên trong. Anh không ngừng lại, cứ muốn tiến vào sâu hơn, chạm đến tận cùng của cậu. Khi pheromone bùng nổ, Yi Gyeol hoàn toàn mất hết lý trí. Cơn khoái cảm lan khắp cơ thể khiến cậu không thể khép miệng, mắt mờ mịt, lóe lên những tia sáng trắng.

"Thấy không? Em thích cảm giác này mà, khi tôi vào sâu thế này."

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.




Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo