Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%
"Anh đã chuyển Spencer về phòng rồi."
"À."
Anh không quan tâm đến vẻ mặt đã giãn ra của tôi và tiếp lời.
"Ngủ ngon chứ?"
"Ừm? Ừm."
Tôi ngượng ngùng gật đầu.
"Xin lỗi, em không nghe thấy tiếng anh về. ... Hôm nay, thế nào rồi?"
"Không có gì cả. Mà anh có chuyện muốn hỏi."
Đột nhiên nhớ lại đêm qua, Keith đứng dậy. Tôi nhìn anh sải những bước chân lớn như thường lệ về phía bàn. Trên đó có mấy cuốn sách và đồ đạc. Nhìn Keith đang cầm chúng và đi về phía tôi, tôi không biết vì sao mà cảm thấy bất an và vô thức nín thở.
Cuối cùng đến giường, anh ném một đống tạp chí trước mặt tôi. Nhìn những cuốn tạp chí tục tĩu đang mở ra với âm thanh trầm đục, tôi hoàn toàn mở to mắt. Làm sao tôi có thể nói được đây. Đã cố gắng hết sức đọc những cuốn tạp chí đó vào ngày hôm trước đã bị nhàu nát và bẩn thỉu ở khắp mọi nơi và trông rất tệ. Tôi đã xem nhiều đến thế à? Vừa suy nghĩ vừa ngập ngừng ngẩng đầu lên. Ngay lập tức tôi chạm phải ánh mắt như muốn đâm thủng người tôi của Keith. Tôi phải nói gì đó. Sau khi nuốt nước bọt khan, tôi khó khăn mở miệng.
"Sao, sao anh lại có cái này."
Tôi buột miệng nói ra một câu không ngờ đến và vội vàng ngậm miệng lại, nhưng vẻ mặt của Keith không hề thay đổi.
"Spencer đang đọc nó."
"Cái gì cơ?"
Khoảnh khắc đó tôi suýt ngất đi. Keith nhíu mày một cách yếu ớt với tôi đang la hét trong tuyệt vọng và tiếp lời.
"Chính xác thì phải nói là đang chơi đùa với nó mới đúng. Anh nghe nói là thằng bé tìm thấy nó ở dưới gầm giường."
"Đã xem cái này à? Toàn bộ à?"
Cuốn sách mà Keith cầm trên tay có ghi "Cách sử dụng dụng cụ". Rất may là trong cuốn sách ghi chi chít chữ về cách sử dụng đủ loại dụng cụ không có ảnh chụp ví dụ về cách sử dụng thực tế. Phù, tôi thở phào nhẹ nhõm, Keith nhìn xuống tôi như thế và nói thêm.
"Nào, bây giờ giải thích đi."
Tôi lại nín thở. Anh vẫn đứng yên trên đầu tôi và tiếp tục nói.
"Đã đến mức chất đống tạp chí và đọc rồi thì lý do gì em lại không làm với anh?"
"Không phải là không làm."
"Vậy thì?"
Keith thực sự đang khó chịu. Tôi lại câm nín. Trong ánh mắt đầy nghi ngờ không có chỗ cho sự phản bác. Tôi phải giải thích sự hiểu lầm của Keith, nhưng tôi không có cách nào cả.
Rốt cuộc thì mấy cái còng tay vớ vẩn đó là cái quái gì mà tôi lại phải chịu đựng thế này?
Đột nhiên tôi nhớ ra lý do tại sao mình lại nói dối như vậy ngay từ đầu và cảm thấy tủi thân dâng lên. Tôi không tự chủ tức giận.
"em cũng đã cố gắng rồi, nhưng làm sao mà làm được những chuyện mình chưa từng làm chứ!"
"Cái gì cơ?"
Keith nhíu mày nhìn xuống tôi. Tôi buông xuôi tất cả và nói ra.
"em chưa từng làm những chuyện này. Lúc đó em chỉ nói dối thôi. em mua cái này để tập luyện... tại anh mong chờ quá."
"..."
Sau khi dừng lại như thể đang suy nghĩ gì đó, anh mới mở miệng.
"... Em nói là chưa từng trói bao giờ á?"
Thường ngày thì anh là một người đàn ông vô cùng nhạy bén, sao đến giờ lại chậm chạp đến thế này? Tôi không thể chịu đựng được và thú nhận.
"em chưa từng quan hệ."
"..."
"emchưa từng quan hệ với đàn ông."
"..."
"Anh là người đầu tiên của em mà."
Keith nhìn xuống tôi một cách ngơ ngác, như thể tôi vừa đập búa vào đầu anh vậy. Anh mở miệng nhưng không nói nên lời. Lại ngậm miệng lại, mở ra, rồi lại ngậm miệng lại. Một lúc lâu sau, Keith hỏi một cách khó tin.
"Chưa từng quan hệ á, không thể nào, lúc anh hỏi sao em không phủ nhận?"
Cảm thấy phẫn nộ dâng lên, tôi buột miệng nói ra.
"Đồ ngốc! Chẳng phải rõ ràng là nói dối à."
"Ngốc à?"
Keith cũng tức giận hét lên rồi bỗng im bặt.
"Khoan đã, em đã nói dối à? Tại sao?"
Bây giờ thì không còn gì để che giấu hay giấu giếm nữa. Tôi đã thú nhận một cách thành thật.
"Em sợ nếu em nói mình không có kinh nghiệm thì anh sẽ thất vọng... anh thích em làm tốt mà."
Đột nhiên khóe mắt tôi nóng lên. Tôi chà xát mắt một cách thô bạo rồi lại ngước lên nhìn anh. Nhưng Keith vẫn có vẻ mặt ngơ ngác.
"Lần đầu mà em đã làm tốt đến thế á?"
Tôi hoàn toàn đỏ mặt.
"em đã có bạn gái, nhưng chưa từng có bạn trai. ... Sau khi trở thành Omega thì em không quan hệ nữa."
Không hiểu vì sao Keith lại bị sốc. Chắc anh nghĩ tôi kỳ quặc vì đã từng chơi bời lộn xộn như vậy.
Keith lại im lặng. Có lẽ anh đã thất vọng về tôi nhiều lắm. Rốt cuộc thì cả ngày hôm qua tôi đã làm cái quái gì thế này? Tìm kiếm những video vớ vẩn và học thuộc lòng tạp chí.
Một lúc lâu sau, Keith mới hỏi.
"Ngay từ đầu em đã cảm thấy như vậy à? Không thể nào, vậy ra tất cả chỉ là diễn?"
Cái gã này, càng nhìn càng thấy ghét.
"Anh coi em là một diễn viên tài ba lắm à? Vậy sao anh không mời em đóng vai chính trong bộ phim lần này đi? Chắc chắn sẽ thành công vang dội cho mà xem, đúng không?"
Tôi trả lời một cách mỉa mai hết mức có thể vì anh cứ tiếp tục nghi ngờ. Nhưng ngay cả trong sự hỗn loạn, câu trả lời của Keith vẫn lạnh lùng như dao cắt.
"Không được."
Tôi định nói "Đương nhiên là không được rồi, em chỉ nói đùa thôi", thì Keith nghiến răng.
"Bây giờ em đang nói là sẽ quay cảnh giường chiếu với gã khác trước mặt anh đấy à? Gan nhỉ?"
"..."
Tôi chỉ biết câm nín. Nhìn anh nghiến răng nghiến lợi như thể chỉ nghĩ đến thôi đã tức giận, tôi nghĩ rằng anh sẽ làm gì đó mất nên muộn màng mở miệng.
"em chỉ nói đùa thôi mà."
"Đương nhiên rồi!"
Keith hét lên giận dữ rồi bồn chồn đi đi lại lại trong phòng. Dừng bước và nhíu mày.
"Rốt cuộc thì sai ở đâu nhỉ?"
Tôi không nói gì cả. Bởi vì nếu tôi nói "Sai là tại anh tự ý hiểu lầm" thì anh sẽ lại nổi giận thôi.
Một phần cũng là lỗi của tôi vì đã không sửa lại cho đúng.
Keith vuốt ngược tóc một cách bực bội và hỏi.
"Còn nữa không? Chuyện nói dối ấy."
Đây là cơ hội để chuộc lại tất cả, nhưng tôi lại không nghĩ ra được gì cả. Tôi lắc đầu.
"Không còn gì nữa, bây giờ thì không."
"..."
"Thật sự không còn gì nữa."
Tôi nhấn mạnh thêm một lần nữa thì Keith thở ra một hơi dài.
"Không làm gì trong gần 10 năm, em không có ham muốn tình dục à?"
"...? 10 năm á?"
Keith trả lời một cách đương nhiên.
"Chậm nhất là đến năm 18 tuổi cũng phải biến đổi chứ."
Vừa dừng lại một lát, Keith đã nheo mắt lại.
"Hay là do bẩm sinh vậy? anh không còn cách nào khác để giải thích nữa rồi."
Mặt tôi nóng bừng lên. Chắc anh muốn nói là tôi quá dâm đãng đúng không?
"em chỉ không làm thôi. Chẳng phải trước đây anh cũng không phải là thích thú gì khi làm à."
"Nhưng cũng phải có lúc muốn chứ?"
Đột nhiên tôi nhớ lại một chuyện trong quá khứ và cảm thấy nghẹn ngào trong lòng.
"Lúc đó."
Ngập ngừng, tôi thú nhận.
"em không thể quan hệ với người emi muốn."
Quan hệ một đêm với người mình không muốn thì có ý nghĩa gì chứ?
Tôi bỗng dừng lại khi nhớ về quá khứ. Keith không nói gì đột nhiên mở miệng.
"Thằng khốn nào?"
Mùi pheromone trở nên nồng nặc. Tôi không biết nên sốc vì "quan hệ", "nồng nhiệt" hay "thằng khốn" nữa, nhưng việc Keith thốt ra những lời thô tục này là điều gây sốc nhất. Tôi khó khăn mở miệng.
"Có lẽ đó là con gái."
Keith hoàn toàn không cười. Anh chỉ nheo mắt nhìn tôi và hỏi lại.
"Sửa lại. Ai là cái tên rác rưởi mà em muốn lăn lộn trên giường vậy?"
"Lăn lộn", "nồng nhiệt", "rác rưởi" tôi hoang mang không biết nên sốc vì cái nào, nhưng việc Keith thốt ra những lời thô tục này là điều gây sốc nhất. Tôi khó khăn mở miệng.
"Người đó còn không biết là em thích người đó..."
"Nếu biết thì đương nhiên là đã ngủ với nhau rồi chứ gì?"
Keith không để tôi trả lời và thở dài một cách cạn lời.
"Thật sự là không thể tin được. Suýt chút nữa anh đã mua vé và chờ đến lượt mình rồi."
"Tại sao?"
"Em không biết à?"
Keith nhìn cơ thể tôi với ánh mắt đầy ẩn ý.
"Ai có thể không đắm chìm vào cơ thể em sau khi ngủ với em chứ?"
Tôi từ từ nhận ra, lần này tôi tức giận và đỏ mặt.
"Ý anh là em ngủ với ai thì cũng sẽ cảm thấy như vậy à?"
"Em chỉ quan hệ với anh ở phía sau thôi mà? Nhưng em lại rên rỉ đến mức anh hiểu lầm như này."
Tôi không chỉ cảm thấy vô lý mà còn muốn bùng nổ. Tôi trút bỏ hết những gì mình kìm nén và hét lớn.