Kiss Me Liar (Side story) Novel - Chương 44

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

44

"Yeonwoo."

Yeonwoo giật mình tỉnh lại. Ai đó khẽ chạm vào vai cậu. Ngước lên, cậu thấy Keith đang nhìn xuống.

"Em đang làm gì ở đây vậy? ... Mùi pheromone."

Giọng anh trở nên sắc bén. Việc có mùi pheromone của một alpha trội khác quanh Yeonwoo khiến anh khó chịu. Yeonwoo vội vàng nói.

"Lúc nãy Grayson..."

"Anh biết, anh nhận được tin nhắn rồi."

"...Ừ."

Yeonwoo yếu ớt đáp. Đúng như Keith nói, Yeonwoo đã gửi tin nhắn, và anh chắc chắn đã biết cậu ở cùng Grayson trước khi đến đây. Nhưng sao mặt anh lại như vậy? À, có lẽ vì mình ở một mình?

"Không có chuyện gì xảy ra chứ?"

Keith hỏi. Yeonwoo mở miệng rồi lại ngậm lại, gật đầu. Tuy nhiên, vẻ mặt Keith vẫn không dịu đi.

"Đi thôi."

Keith nói, đưa tay ra.

"Đã xong rồi sao?"

Đến đây, chỉ trốn trong nhà vệ sinh để tránh bà chủ nhà. Cậu còn chưa chào hỏi ai hay làm gì cả. Bối rối, Yeonwoo nhận được câu trả lời ngắn gọn của Keith.

"Xong hết rồi."

Anh vẫn còn rất khó chịu. Yeonwoo không nói gì thêm, nắm lấy tay anh và đứng dậy. Ngay lập tức, Keith vòng tay ôm eo cậu. Anh ôm chặt hơn lúc nãy, khiến cơ thể hai người áp sát vào nhau.

"Keith..."

Yeonwoo định nói "Khó đi quá",  anh không nghe thấy, mở cánh cửa đang đóng. Vì chỉ còn một đoạn ngắn nữa là đến xe. Yeonwoo im lặng, bước theo anh.

Nhưng vẫn còn một người mà họ không ngờ tới.

"Keith! Chà, lâu quá rồi đấy?"

Khó chịu trước sự ồn ào bất ngờ, anh thở dài, dừng bước. Yeonwoo cũng quay lại, thấy một người đàn ông lạ mặt đang tiến về phía họ.

"Hayden." (xuất hiện trong kiss the stranger, là con của Angel và Sheperd)

Keith lẩm bẩm, giọng trầm thấp. Người đàn ông đó đeo một miếng che mắt, có một chút gì đó kỳ lạ giống Keith.

Ai vậy? Người này là ai?

Nhìn cái mùi pheromone nồng nặc với đôi mắt màu tím đặc trưng kia, Yeonwoo chắc chắn gã này là một alpha trội. Lúc làm thư ký cho Keith, Yeonwoo đã gặp và chào hỏi không ít alpha trội rồi, mà gần đây cậu còn hay phải đi tiệc tùng, tham gia mấy cuộc họp nữa, nhưng đây là lần đầu tiên cậu gặp gã này. Yeonwoo vốn có trí nhớ tốt, mà một người đàn ông có ấn tượng mạnh mẽ như vậy, cậu mà gặp rồi thì chắc chắn sẽ không quên được.

Gã ta bị thương ở mắt hay sao?

Người đàn ông che một bên mắt bằng miếng da như kiểu hải tặc thời xưa, đang cười ha hả, tiến lại gần rồi dang rộng vòng tay. Keith miễn cưỡng buông Yeonwoo ra, và gã kia liền ôm chầm lấy Keith.

"Lâu rồi không gặp, em trai! Ai ngờ lại gặp nhau ở đây!"

Keith không có phản ứng gì khi bị gã kia vỗ lưng, thô bạo xoa vai. Chỉ có cái mặt nhăn nhó là thể hiện tâm trạng của anh thôi. Trong khi đó, Yeonwoo lại chú ý đến cái từ mà gã kia vừa nói.

Anh em? Anh trai của Keith sao?

Sau đó, Yeonwoo nhớ lại những gì Keith đã nói. Anh có một người anh em cùng mẹ khác cha, được sinh ra từ bụng của một omega. Người đàn ông này có phải là một trong số họ không?

Yeonwoo tò mò nhìn . Đột nhiên, người đàn ông chuyển sự chú ý sang Yeonwoo. Cậu giật mình lùi lại, nhưng người đàn ông tên Hayden vẫn cười ầm ĩ.

"Ồ, đây là omega của em à. Rất vui được gặp cậu, tôi là Hayden. Ồ, một mỹ nhân. Tiếc là tôi không thích những mỹ nhân hoàn hảo cho lắm."

Trong khi Yeonwoo đang choáng váng trước tràng giang đại hải của gã kia, thì Keith nghiến răng trừng mắt nhìn gã.

"Đừng có nói nhảm, anh thích Yeonwoo thì anh định làm gì?"

Cậu rụt người lại trước cái thái độ thô lỗ của Keith. Nhưng Keith giờ không còn đủ kiên nhẫn nữa. Chưa kể đến việc Yeonwoo đã dính pheromone của một gã khác, giờ cái tên anh em cùng cha khác mẹ này, lại đột ngột xuất hiện chặn đường, đúng là nực cười.

Hayden có vẻ đã quen với cái kiểu này của người em cùng cha khác mẹ rồi.

"Thì gia đình thân thiết với nhau thì có gì không tốt? À, mà tiếc thật đấy. Byron với Jillian cũng thấy tiếc. Em cũng biết mà, trước đây bọn họ..."

Yeonwoo thấy cái ánh mắt của Hayden đổ dồn về mình đáng sợ quá, Keith liền nắm lấy tay cậu kéo ra phía sau lưng. Nhờ vậy, cậu trốn hoàn toàn sau lưng Keith, cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

"Đừng có lảm nhảm nữa, biến đi cho khuất mắt, chúng tôi phải về rồi."

"Keith."

Hayden níu anh lại khi anh định quay đi.

"Anh chỉ muốn hỏi một câu thôi, anh muốn hỏi lâu lắm rồi mà chưa có dịp."

"Chuyện gì?"

Hayden lên tiếng.

"Có phải cái cậu thư ký mà em thích từ trước đến giờ, là cái người đang trốn sau lưng em không?"

Yeonwoo cảm thấy lưng Keith cứng đờ. Cậu cũng vậy. Chuyện này là sao?

Ngước nhìn Keith, nhưng cậu chỉ thấy phía sau đầu anh. Tuy nhiên, bầu không khí lạnh lẽo lan tỏa xung quanh, khiến Yeonwoo biết được rằng anh đang khá bối rối.

"Anh đang... nói cái khỉ gì vậy?"

Keith buông ra một câu chửi thề. Cậu lại ngạc nhiên lần nữa. Keith lắp bắp ư?

Không thèm để ý đến , Keith nắm lấy tay Yeonwoo và sải bước đi. Cậu vừa chạy theo anh, vừa ngoái đầu nhìn lại. Hayden đút một tay vào túi quần, tay còn lại vẫy về phía Yeonwoo. Từ Keith vẫn không ngừng tỏa ra pheromone hỗn loạn.


Trên đường về khách sạn, Keith không nói một lời nào. Yeonwoo liếc nhìn và dò xét anh. Ngay cả người mù cũng biết tâm trạng của Keith đang tồi tệ đến mức nào.

"Ờm, Keith."

Cậu thận trọng cất tiếng. Ngay lập tức, ánh mắt sắc như dao của anh hướng thẳng về cậu. Cậu ngập ngừng một lúc rồi mới dám mở lời.

"Hình như nhiều người biết chuyện đó hơn em nghĩ. Chuyện... chuyện chúng ta thích nhau ấy."

Yeonwoo cố tình nhấn mạnh từ "chúng ta".

"Buồn cười thật... chỉ có chúng ta là không biết, đúng không?"

Cậu còn cố gắng mỉm cười, nhưng Keith hoàn toàn không cười đáp lại. Chẳng mấy chốc nụ cười biến mất khỏi khuôn mặt Yeonwoo, vai cậu cũng rũ xuống. Cuối cùng, trong sự im lặng nặng nề, chiếc xe cũng đến khách sạn.

Sự im lặng giữa hai người chỉ bị phá vỡ khi họ đã vào đến phòng.

"Việc mọi người biết anh thích em khiến anh khó chịu đến vậy sao?"

Không thể chịu đựng được nữa, Yeonwoo lên tiếng trước.

"Gì cơ?"

Keith cau mày quay lại nhìn cậu khi đang cởi áo khoác. Yeonwoo cảm thấy có chút bất công, nên tiếp tục nói với giọng than thở.

"Anh cứ giữ cái thái độ đó mãi thôi. Anh cứ tức giận mãi thôi."

"Không phải vậy."

"Không phải vậy là không phải gì chứ? Em có mắt mà."

Keith khựng lại trước lời khiêu khích của Yeonwoo. Một khoảng lặng kéo dài giữa hai người. Cuối cùng, tiếng thở dài của Keith phá vỡ sự im lặng.

"Không phải vậy."

Keith nói, giọng điệu dịu hơn lúc nãy.

"Anh... Anh phản ứng hơi quá, đúng là vậy... Tại... Tại có lý do cả."

"Lý do gì?"

Keith vò mặt bằng cả hai tay, như thể rất đau khổ rồi thú nhận.

"Anh không muốn nói bất cứ điều gì về em với lũ rác rưởi đó."

Một người là bạn, một người là anh trai, đúng không?

Nhìn vẻ mặt không hiểu của Yeonwoo, anh lập tức nói.

"Anh biết em sẽ không hiểu mà. Cũng không cần phải hiểu làm gì, cũng sẽ không gặp lại bọn chúng đâu."

"Không, em cũng không có ý định gặp lại bọn họ..."

Cảm thấy có gì đó kỳ lạ, Yeonwoo chớp mắt rồi chợt nhận ra.

"Có phải trước đây anh đã từng, nói gì đó về em rồi không? Với mấy người anh em đó?"

"Không phải anh, Grayson."

Câu trả lời được thốt ra quá nhanh. Keith rên rỉ đau khổ rồi lẩm bẩm.

"Thằng khốn đó đã phá hỏng mọi thứ."

Hắn đã phá hỏng cái gì chứ? Yeonwoo tò mò chờ đợi câu trả lời tiếp theo. Keith im lặng một lúc rồi lẩm bẩm một mình.

"Thằng khốn đó đã nhận ra anh thích em trước khi anh kịp nhận ra..."

"...Vậy hắn đã đi nói với mọi người?"

Keith không trả lời. Nhưng khuôn mặt giận dữ của anh đã thay cho câu trả lời.

"Hay thế!"

Không cần phải nhìn, cậu cũng có thể hình dung ra cảnh tượng đó. Không biết Grayson đã đi rêu rao với bao nhiêu người về chuyện của Keith.

" Keith cuối cùng cũng yêu rồi. Ghen tị quá, mình cũng muốn nhanh chóng tìm được tình yêu của mình”

"...Không chỉ có Grayson biết chuyện đó."

Yeonwoo thận trọng lên tiếng. Ngay lập tức, Keith ngẩng đầu lên.

"Em nghe được từ phòng thư ký... Mọi người đều biết chuyện đó. Chuyện anh và em, đã thích nhau ấy."

"..."

Keith ngơ ngác nhìn cậu. Yeonwoo cố gắng nói thêm, một cách nhẹ nhàng nhất có thể.

"Em đã bảo rồi mà, hình như nhiều người biết chúng ta thích nhau hơn mình nghĩ đó."

"..."

"Chắc chỉ có chúng ta là không biết thôi."

"...A a."

Keith thở dài mệt mỏi. Yeonwoo nắm lấy hai bàn tay rũ xuống của anh, ngước nhìn anh.

"Chúng ta, có hơi ngốc nghếch không?"

"Hơi thôi sao?"

"Rất nhiều."

Yeonwoo bật cười, vẻ mặt Keith dịu đi một chút. Yeonwoo buông tay anh ra, thay vào đó ôm lấy hai má anh, hôn lên môi anh. Sau khi chạm môi vào nhau, Yeonwoo thì thầm.

"Nhưng giờ thì ổn, vì chúng ta cũng đã biết rồi mà."

Keith im lặng nhìn Yeonwoo đang khẽ cười.

"A..."

Anh kéo Yeonwoo vào lòng. Bất ngờ bị kéo đi, cậu lập tức nhận được nụ hôn của Keith. Ưm, tiếng rên rỉ bị nuốt vào miệng cả hai, Yeonwoo tự nhiên vòng tay qua cổ anh. Bàn tay to lớn nắm lấy mông cậu và xoa bóp thô bạo. Haa, Keith thở dài.

"Anh đã nhịn quá lâu rồi."

Yeonwoo cũng ngơ ngác lẩm bẩm, giọng than thở.

"Em cũng vậy."

Phần trước phồng lên của cả hai chạm vào nhau. Keith không ngần ngại bế Yeonwoo lên, đi thẳng vào phòng ngủ. Vì bị cảm lạnh nên suốt thời gian qua, cả hai thậm chí còn không thể hôn nhau đàng hoàng. Hôm nay, cả hai đều có chung một ý định: giải tỏa hết những ham muốn dồn nén.

Haa, haa.

Keith hổn hển cởi phăng áo, vứt xuống đất. Yeonwoo cũng vội vàng cởi quần, nhưng anh nhanh tay hơn, kéo luôn cả chiếc quần lót của cậu xuống. Đôi môi Keith ngay lập tức sà xuống đôi chân trắng nõn vừa lộ ra. Tiếng mút mát da thịt "chóc chóc" vang lên, rồi dần dần di chuyển lên trên. Mỗi khi Keith hôn, luồng điện chạy khắp cơ thể, Yeonwoo lại co các ngón chân lại, rùng mình khe khẽ.

Anh cắn nhẹ vào đùi trong của cậu, rồi buông ra phần da mềm mại. Yeonwoo mong chờ nhìn xuống dưới. Phía sau đã ướt đẫm. Cậu đã sẵn sàng đón nhận Keith, ngay cả khi anh tiến vào ngay lập tức. Yeonwoo run rẩy chờ đợi, nhưng đột nhiên Keith lên tiếng.

"Yeonwoo."

"...Sao, sao vậy?"

Giữa những hơi thở dồn dập, giọng Keith vang lên.

"Em còn nhớ không? Trước đây em đã..."

Không hiểu anh định nói gì, Yeonwoo chỉ chớp mắt nhìn Keith. Anh mỉm cười với cậu.

"Em từng tự sướng trên giường anh mà."

"..."

Yeonwoo không phản ứng ngay lập tức mà chỉ nhìn anh. Mấy giây sau, cậu mới hiểu những gì anh vừa nói.

"...!"

Nhìn khuôn mặt Yeonwoo đỏ bừng trong giây lát, anh cười khẽ.

"Làm lại đi, giờ ấy."

"Gì?"

Yeonwoo hoảng hốt kêu lên, nhưng Keith hoàn toàn nghiêm túc.

"Làm đi, giờ ấy. Anh muốn xem."

Bối rối, Yeonwoo lắc đầu.

"Em, em không muốn."

"Tại sao?"

Keith cười, nhấc bắp đùi Yeonwoo lên. Ngay sau đó, cái lỗ ướt át lộ ra. Keith lập tức thè lưỡi liếm vào đó.

"...Hức!"

Yeonwoo hoảng hốt che miệng bằng tay, kêu lên. Nhìn cậu run rẩy cả người chỉ với một kích thích nhỏ, Keith nói.

"Làm đi, em làm được mà. Đúng không?"

Anh bắt mình làm chuyện này mà còn cười được nữa à. Yeonwoo đột nhiên cảm thấy bất công.

"Chỉ bắt mình em làm thì bất công quá. Nếu anh cũng làm thì em cũng làm."

Cậu đưa ra một yêu cầu đầy thách thức, nhưng đó là một phán đoán sai lầm. Ngay khi cậu vừa dứt lời, Keith đã kéo khóa quần của mình xuống.

"C, cái gì vậy?"

Yeonwoo tròn mắt, vô thức kêu lên. Keith thản nhiên lôi dương vật của mình ra, nắm nó trong tay.

"Em bảo nếu anh làm thì em cũng làm mà. Giờ anh sẽ làm, em cũng làm đi."

"Chờ, chờ một chút...!"

Không kịp rút lại lời nói, Keith bắt đầu vuốt ve dương vật của mình. Dương vật đang nửa cương cứng, nhanh chóng phồng to và nổi rõ các mạch máu. Yeonwoo choáng váng, nhìn bàn tay to lớn vuốt ve dương vật dài, vuốt ve phần quy đầu tròn trịa bằng đầu ngón tay cái.

"Yeonwoo."

Hơi thở của Keith trở nên dồn dập. Anh đặt tay còn lại lên đầu gối Yeonwoo, dang rộng hai chân cậu sang hai bên.

"...!"

Không kịp ngăn cản, hai chân cậu đã dang rộng ra. Yeonwoo giật mình nín thở, nhưng Keith hoàn toàn không dừng lại. Anh ta dán chặt mắt vào hạ bộ của Yeonwoo, chỉ có bàn tay vuốt ve dương vật dài và dày, là di chuyển không ngừng.

Yeonwoo vừa sợ hãi, vừa hưng phấn trước ánh nhìn chăm chú của anh. Vùng kín run rẩy, cái lỗ tự động mấp máy. Cậu muốn nhét cái thứ thô to đó vào trong người mình. Cậu muốn anh đâm sâu vào bên trong và làm mình có thai. Cậu muốn anh bắn hết đống tinh dịch nóng hổi đó vào bên trong mình...!

"Aa!"

Đột nhiên thứ gì đó bắn lên mặt. Yeonwoo vô thức kêu lên, nhắm mắt lại. Vị mặn lan tỏa trong miệng cậu. Mơ màng mở mắt ra, cậu thấy Keith đang thở hổn hển nhìn xuống.

"Xong."

Anh ra lệnh như thể đang rất hài lòng.

"Đến lượt em."

Yeonwoo bối rối, đầu óc cậu trống rỗng. Thủ dâm ư? Bắt mình làm chuyện đó dưới ánh nhìn chằm chằm như thế này sao?

Quá xấu hổ, nhưng cơ thể cậu lại nói điều khác. Nhìn dương vật của mình đang run rẩy và nửa cương cứng, Yeonwoo cảm thấy thật kinh khủng. Lẽ nào mình lại dâm đãng đến vậy sao?

Haa, một tiếng thở dài như tiếng than thở, thoát ra khỏi môi Yeonwoo. Tay cậu hướng xuống dưới, một tay nắm lấy mông, banh cái lỗ ra.

Mùi pheromone tỏa ra từ Keith càng nồng nặc hơn. Trước mặt anh, Yeonwoo nhét ngón tay vào cái lỗ đang banh ra của mình.

"Ư, ưm, ưm."

Tiếng rên rỉ tự động phát ra từ cổ họng cậu. Cái mông run rẩy giật giật và vội vàng buông tay đang banh ra. Cái lỗ siết chặt lấy ngón tay vẫn còn ở bên trong khiến cậu vô thức kêu lên.

Có tiếng chất lỏng chảy ra. Yeonwoo nghiêng người, cố gắng nhét ngón tay vào sâu hơn. Nhưng dù rất sốt ruột, ngón tay cậu vẫn chỉ lướt qua cửa hang.

"Aa, Keith..."

Cuối cùng, khi tiếng rên rỉ tha thiết vang lên, Keith nắm lấy mông cậu, banh lỗ ra rồi đưa dương vật của mình vào.

"...!"

Yeonwoo giật mình, vặn vẹo người. Nhưng Keith nắm chặt cổ tay Yeonwoo và giữ cố định, rồi đẩy dương vật vào. Mỗi khi dương vật dày cộm tiến vào bên trong, ngón tay cậu lại bị siết chặt, khiến cái lỗ bị banh ra đến giới hạn.

"Aa, a... To quá... Đau!"

Yeonwoo vô thức hét lên. Ngón tay đang tiến vào được một nửa bám lấy dương vật của Keith bên trong. Cậu cố gắng vặn vẹo, rút ngón tay ra, nhưng Keith vẫn tiếp tục tiến vào, mở rộng cái lỗ.

"Aa...!"

Rút hết được ngón tay ra, Keith đã đẩy mạnh lên trước khi khoảng trống biến mất. Yeonwoo la lớn, ôm chặt lấy anh. Anh bắt đầu đâm mạnh vào eo. Mỗi khi dương vật tiến vào và rời khỏi bên trong, cậu lại vô thức kêu lên.

"Yeonwoo, Yeonwoo..."

Keith thở dốc, liên tục gọi tên cậu. Dương vật phồng to trong bụng cậu, đè chặt lên thành trong và đâm thúc dồn dập.

Aa, có lẽ.

Yeonwoo chợt nghĩ ra. Có lẽ là bây giờ.

"Keith...!"

Cậu hét gọi tên anh, ôm chặt lấy cổ anh, rồi Keith đã bắn vào bên trong cậu.


"Sẽ không có con đâu."

Keith thở dốc, tuyên bố với Yeonwoo, người đang tận hưởng cảm giác tinh dịch ấm nóng tràn đầy bên trong mình.

"Em hi vọng cũng vô ích thôi."

Nghe Keith nói vậy, cậu nhận ra mình đang có biểu cảm gì. Nhưng cậu chẳng thể làm khác được. Cậu không muốn Keith phải đau khổ.

"Vậy thì, thay vào đó..."

Khi Yeonwoo lên tiếng, anh khựng lại. Giật mình vì cảm giác dương vật đâm sâu vào bên trong, cậu hít một hơi thật sâu và nói:

"Hãy cho em đi làm đi."

"Đi làm?"

Keith không hiểu gì. Yeonwoo ngước nhìn anh, nói ra những điều cậu đã suy nghĩ.

"Lâu lắm rồi em mới được đi làm, em thấy rất vui... Em biết anh lo lắng cho sức khỏe của em. Em sẽ cẩn thận và tìm một nơi làm việc không vất vả. Vậy nên, hãy giúp em được đi làm lại nhé."

"..."

Keith im lặng một lúc. Anh đang thực sự suy nghĩ rất nghiêm túc.

"...Có phải em cố tình nói vào lúc này không?"

Keith hỏi với vẻ nghi ngờ. Anh hỏi, liệu cậu có đang lợi dụng cái sự dễ dãi sau khi anh bắn tinh hay không. Vì không hoàn toàn vô tội, nên Yeonwoo chỉ cười gượng.

"Thì còn hơn là đòi có con chứ sao."

Keith lại im lặng. Trái ngược với khuôn mặt lo lắng của anh, dương vật của anh lại hừng hực khí thế trở lại. Cảm thấy bụng mình lại căng phồng lên, Yeonwoo nhăn nhó. Thấy thế, Keith gật đầu.

"Được thôi, anh sẽ giúp em. Nhưng nếu sức khỏe em mà tệ đi thì phải dừng lại ngay đấy."

"Tất nhiên rồi!"

Yeonwoo vui mừng ôm chầm lấy cổ anh. Keith thở dài , vừa hôn cậu, vừa lẩm bẩm:

"Thà em bảo anh giải quyết bằng tiền còn hơn."

"Những thứ không mua được bằng tiền mới đáng giá hơn chứ."

Nghe Yeonwoo nói vậy, anh cắn nhẹ vào lưỡi cậu như một hình phạt. Cậu cười khanh khách, nhìn anh:

"Keith, lần này em lên trên anh nhé?"

Vừa dứt lời, Keith đã ôm eo cậu, xoay người một vòng. Yeonwoo đã yên vị trên người Keith, lại bật cười, nhưng nụ cười đó nhanh chóng tan biến giữa những nụ hôn nồng cháy.

Câu chuyện về việc họ có đứa con thứ hai... thôi thì để sau này tính.

(Hết q3)

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo